Kiều Nhất Minh cung cung kính kính đứng ở cửa khách sạn, quản lý Cao nôn nóng nhìn đồng hồ, đối phương ước chừng đến muộn đã được ba giờ đồng hồ, chân Kiều Nhất Minh đều đã mỏi, nhưng vị phú thương đại danh đỉnh đỉnh này vẫn chậm chạp không thấy người.
Sau đó một cô gái trẻ tuổi mặc váy đỏ bó sát mông từ trong xe thể thao bước ra! Đôi môi đỏ kiều diễm như hoa hồng khát máu, tóc uốn lượn sóng, cặp mông do bước đi mà di chuyển qua lại, mắt kính đen che đi đôi mắt làm người ta không nhìn ra được bên trong ẩn chứa sự ngây thơ hay là nét yê mị.
"Ngại quá, chúng tôi đến trễ, xin thứ lỗi" cô gái mở miệng thanh lãnh nói, trong giọng nói mang theo vài phần ngại ngùng, hoàn toàn bất đồng với cách ăn mặc của cô.
Sau khi cô gái này giới thiệu, Kiều Nhất Minh như đang lọt vào sương mù mới biết được, đây là cô vợ thứ chín của ông phú thương kia.
Điều này làm cho Kiều Nhất Mịn ngay lập tức nghĩ tới chế độ một chồng nhiều vợ thời xưa, còn có dì Tuyết trong "Tân dòng sông ly biệt".
"Dì Tuyết?" Kiều Nhất Minh đột nhiên có chút buồn cười!
Năm đó khi y ăn vạ bắt Thương Thịnh cùng xem phim "Tân dòng sông ly biệt" còn đặc biệt thống hận nhân vật dì Tuyết này, cứ luôn nằm trong lòng Thương Thịnh không ngừng nguyền rủa người ta.
Thương Thịnh tổng "Em nguyền rủa người khác như vậy, không chiếm được tiểu tâm của cổ lại quấn lên người anh!"
Kiều Nhất Minh vẫn luôn cười trộm khi hắn học bác sĩ, Thương Thịnh hỏi y cười cái gì y lại không nói.
Thật ra đến bây giờ Kiều Nhất Minh mỗi khi nhớ tới bí mật này y vẫn muốn cười, bởi vì " Dì Tuyết Thương Thịnh ( Học y thương thận!) { đọc giống nhau }" huống chi hắn lại còn học nam khoa.
Biết đâu có thể bị liệt dương a {ngộ chém}.
Tư tưởng như vậy trăm triệu lần không thể cho Thương Thịnh biết......
Lại nói đến Thương Thịnh, cái người xuống xe theo cô gái kia không phải là trợ lý của Thương Thịnh sao? Sao hắn lại ở đây?
Chủ nhiệm bên cạnh thấy hắn sửng sốt, liền véo véo sau eo hắn ý bảo chú ý hình tượng của mình.
Đưa cô vợ thứ chín này vào phòng, bàn lớn bàn nhỏ đồ ăn vừa mới bưng lên chưa đầy một phút, vị trợ lý bên cạnh cô gái đã nói:"Cái này, cái này, còn có cái này, mau bưng xuống hết đi! "
Kiều Nhất Minh cùng quản lý Cao có vẻ hơi xấu hổ, gương mặt cô có nét khó xử.
"Phu nhân, mấy thứ này không có lợi cho việc thụ thai!"
Lời này nói ra có chút trắng trợn, biểu hiện của cô vô cùng mất tự nhiên "Tôi đã biết, vậy bưng xuống đi"
Có một khắc, Kiều Nhất Minh nhìn thấy đôi mắt lập loè nước mắt của cô gái, như một con chim bị nhốt trong lồng vàng, nàng vô tội như vậy.
Cô gái mỉm cười "Thực xin lỗi, chồng tôi không thể đến được, tôi xin lỗi mọi người"
Sau đó một hồi, Thương Thịnh trong lúc vô ý đã tiết lộ cho Kiều Nhất Minh thật ra hôm nay đến trễ ba tiếng, là do lúc đó vị phú thương kia đang cùng cô vợ trẻ xinh đẹp này chiến đấu hăng hái trên giường, chỉ để Thương Thịnh tổng kết tình trạng cơ thể của ông ta rồi lựa chọn thời gian thụ thai dễ dàng nhất.
Hơn nữa, toàn bộ quá trình đó ông già kia đều bắt Thương Thịnh ngồi nhìn, tiện thể chỉ đạo động tác.
Tất cả những việc này không chỉ có một mình cô gái này làm, mà là mấy người làm! Hết thảy đều là vì thụ thai, đó là ham muốn khủng bố cỡ nào!
Bất quá mấy chuyện này đều chưa thể nắm chắc.
Kiều Nhất Minh nhìn gương mặt quạnh quẽ của cô gái, không hiểu sao lại vô cùng có hảo cảm ( là loại hảo cảm rất đơn thuần) mỗi tiếng nói cử động của cô đều có ý tứ, thật là một nữ nhân tốt đẹp! Đây là cảm nhận chân thành của Kiều Nhất Minh.
Một bữa cơm, cũng không nói quá nhiều về công tác, không khó nhìn ra cô gái này địa vị không được cao, chuyện hợp tác này không phải do cô làm chủ, nói chuyện phiếm có vài câu, cô vẫn cứ nói "Việc này còn cần chồng của tôi quyết định"
Kiều Nhất Minh nghĩ, một cô gái xinh đẹp như vậy sao lại có thể chấp nhận một ông già, thật không thể tưởng tượng.......
Sau khi kết thúc.
Cô gái thoải mái hào phóng vươn tay đưa một cái danh thiếp, nói: "Hy vọng mọi người sẽ có cơ hội hợp tác cùng chồng tôi."
Kiều Nhất Minh nhìn thoáng qua danh thiếp: "Elsa Toa"
Tựa như có rất nhiều sỏi cát nho nhỏ tạo thành hình người, rồi lại như bị gió thổi, bay lả tả, vô ẩn vô tung.
Nhìn thẳng vào đôi mắt thanh triệt của cô gái, Kiều Nhất Minh rõ ràng chính xác cảm thấy có một loại ưu thương, rất nhỏ rất nhỏ thôi nhưng ại dung nhập đến tận xương tủy.
Cuối cùng, cô gái ấy cười, sau đó theo bảo an rời đi......
===============Hết chương 10===============
#Riz: Thật ra chị gái này rất đáng thương...!Bỗng dưng muốn spoil ghê.....!Dù sao thì...!Hôm nay có hẳn 2 chương nha ^^.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...