Trải rộng trước mắt tôi là một cây cầu kéo dài vô tận. Chiều ngang của cây cầu này ước lượng bằng mắt ít nhất cũng phải có độ rộng tầm 5 mét. Hai bên cầu không có thành chắn. Và từ mép cầu nhìn xuống, ta sẽ tìm thấy một biển chất lỏng đen sền sệt đang vừa phập phồng tựa như sinh vật sống vừa bám dính vào chân cầu.
"Không ngờ mình lại rút phải địa hình này..."
Địa hình này không có tên gọi cụ thể nên được người chơi đặt cho cái tên là "Cầu tử thần". Lý do thì có rất nhiều. Đầu tiên hết phải nói đến chính là thứ chất lỏng đen sền sệt dưới cầu này. Thoạt nhìn sẽ không nhận ra, nhưng thực chất toàn bộ chúng đều là slime.
Abyss Glutony Slime là tên gọi của loài ma vật này. Nếu nghiêm túc theo dõi main story của The World of Fantasy, người chơi chắc hẳn sẽ biết được, loài slime này chính là phân thể của ma vương Glutony.
1
Hiện tại tôi sẽ không đi vào chi tiết về ma vương Glutony. Nhưng nhờ vào ảnh hưởng của ma vương Glutony mà lũ phân thể này sở hữu một đặc tính cực kỳ đáng ghét. Đó chính là khả năng vạn vật.
Hay nói một cách đơn giản hơn, nếu rơi vào dòng chất lỏng đen kịt dưới cây cầu này, người chơi sẽ bị mất hết toàn bộ trang bị trên người. Đây cũng chính là một trong những hệ thống bạo râm nhất của đội ngủ phát triển game.
Thông thường, nếu "may mắn" bốc trúng địa hình này, phương án tối ưu nhất sẽ là sử dụng <Đá Quy Hồi> để trở về. Tuy nhiên, lúc này tôi nào có mang theo một thứ xa xỉ như vậy chứ...
(Mà, dù có hơi bất an một chút, nhưng miễn không rơi xuống thì sẽ chẳng bị làm sao cả.)
Nhân tiện, ma thuật không công hiệu với Abyss Glutony Slime (tên gọi thân thương là Slime háu ăn). Thế nên, đừng nghĩ đến việc tấn công bọn chúng nhé.
"Đi thôi!"
Đặt khí thế vào lời nói, tôi bắt đầu bước đi.
Nhưng khi tôi bước đi được vài bước, một hiện tượng kỳ lạ đã xảy ra. Bất giác, tôi thiết lập kết giới và thử vuốt mặt mình.
"Máu!"
Tôi hét lên. Nhưng không thành tiếng....? Không, không đúng. Là màng nhĩ. Đúng vậy, mành nhĩ của tôi đã bị rách. Vừa rồi chính là đòn tấn công sóng âm của Abyss Silence Bat.
Trong game đòn tấn công sóng âm này sẽ gây ra trạng thái xấu "Tĩnh Lặng" khiến người chơi không thể nắm bắt được âm thanh. Cụ thể hơn, loại dơi này có tốc độ di chuyển rất nhanh. Cũng giống như game giai điệu vậy, nếu không bắt được âm thanh của nó thì việc tiêu diệt Abyss Slience Bat sẽ gần như là bất khả thi.
"Hồi phục.... A a a, ừm, nghe lại được rồi. Phù...."
Đừng quên tôi là ai nhé. Là phục hồi sư đấy. Mấy đòn tấn công cỏn con này không công hiệu với tôi đâu. Vừa cổ vũ tinh thần bản thân như vậy, tôi vừa nhìn quanh.
Vù. Vù. Keng. Vù. Vù.
Không nhìn thấy hình dáng của con dơi, nhưng tôi có thể nghe thấy âm thanh cắt gió và tiếng thứ gì đó va đập vào kết giới.
"Chính là lúc này!"
Kết giới bao bọc quanh tôi bất ngờ mọc ra vô số gai nhọn. Con dơi dường như đã không kịp phản ứng nên hóa thành một cái tổ ong và rơi bẹp xuống mặt đất.
Quả nhiên là nghề cao cấp. À, quan trọng hơn... tôi nhìn xuống cơ thể đồ xộ của con dơi.
Nhìn kỹ mới thấy nó khá kinh tởm. Vốn dĩ, dơi bình thường có kích thước chỉ lớn hơn chuột đôi chút. Trong game tôi cũng thấy qua nó nhiều lần rồi, nhưng ở ngoài đời thực mà gặp phải một con dơi to như thế này thì quả là đáng sợ...
Khoảng 1 phút trôi qua, con dơi bắt đầu hóa thành bụt và tan biến. Còn sót lại ở đó là ma thạch và.....!
"Ể? Hả? Drop thật luôn sao!!!"
[Abyss Shoes]
Đó là một đôi giày màu đen có đính kèm phụ kiện trông giống cánh dơi ở hai bên. Tuy thiết kế khá đơn giản, nhưng lại sở hữu tính năng vô cùng tuyệt vời.
Nếu tôi nhớ không nhầm thì đây là thông tin của nó.
[Abyss Shoes
Trang bị: Giày
Tốc độ +15
Phòng ngự +5
Kháng trạng thái xấu (toàn) +5%
Đặc tính: Tăng lực nhảy. Có thể nhảy 3 lần và di chuyển 7 bước trên không trung. Vô hiệu hóa sát thương rơi.]
6
Đôi giày mà hiện tại tôi đang sử dụng là lông gấu được cắt ra và buột lại tùy tiện. Giày cũ của tôi đã bị mất trước lúc rơi xuống dưới này, nguyên nhân thì chắc không cần kể nữa. Nói tóm lại, trong lúc tôi đang cần giày thì nó lại drop ngay giày.
"Lucky!"
Vừa có giày đúng lúc cần mà tính năng của nó còn ngon lành nữa. Tưởng chừng bắt gặp địa hình khó chịu, nào ngờ lại vớ phải vàng. Tính ra tôi cũng may mắn ra phết chứ nhỉ. Nahaha!
Không nhiều lời nữa, tôi nhanh chóng trang bị Abyss Shoes.
Ồ, đôi giày màu đen vừa khít với chân của tôi. Hay là nó có chức năng tự động điều chỉnh nhỉ. Tóm lại là mang vào rất vừa vặn và thoải mái.
"Tiếp đến là tính năng."
Tôi thử nhảy lên. Lực nhảy của tôi quả nhiên đã được cải thiện. Ước chừng cũng cao gấp ba lần tôi nếu dồn hết lực.
Sau khi đáp đất, tôi nhảy thêm một lần nữa. Lần này tôi thử nhảy tiếp ở giữa không trung. Cảm giác như thể vừa đạp lên một tấm đệm vậy. Dẫu ở đó không có gì, nhưng cơ thể tôi vẫn tiếp tục nảy lên.
Và khi tôi nhảy đến lần thứ 3, tầm nhìn của tôi đã cách khá xa so với cây cầu. Tuy có hơi sợ một chút, nhưng tôi vẫn thử tính năng tiếp theo là di chuyển 7 bước giữa không trung.
Hoàn thành 7 bước, tôi bình an đáp xuống mặt đất.
"Thứ này tuyệt thật."
Trong TWOF, Abyss Shoes là trang bị không thể thiếu của những người chơi sử dụng trọng kiếm. Đòn giáng kiếm sẽ được cộng thêm sát thương phụ thuộc vào độ cao.
Bản thân tôi là một người chơi hệ phục hồi nên không mấy để tâm đến trang bị này. Nếu sớm biết nó ngầu như vậy, có lẽ tôi đã đi đào trang bị từ lâu rồi.
Mà thôi, sao cũng được. Bây giờ tôi đã sở hữu nó rồi.
Nhận tiện, những trang bị còn lại của Abyss Series, tôi vẫn nhớ nó rơi ra từ loại quái nào. Giả như trang bị thứ hai xuất hiện, có lẽ tôi sẽ thử cố gắng đào đủ cả bộ xem sao.
☆
Tôi nhảy lên giữa không trung và tiếp tục giậm lên đệm không khí thêm hai bậc. Đến một độ cao nhất định, tôi triển khai thuật thức thuộc .
Sau đó, tôi tiếp tục triển khai trộn lẫn giữa Thủy và Lôi.
"Nhận lấy!!!!!!!!"
Làn sóng Thủy Lôi được giải phóng bao trọn lấy con Abyss Shadow Griffon.
Cách đây một vài giây, tôi vô tình nhìn thấy một cái bóng kỳ lạ đang di chuyển về phía mình. Tôi vội vàng nhảy lên và sử dụng kỹ năng ma pháp. Quả đúng như tôi nghĩ, Abyss Shadow Griffon lặn ra khỏi cái bóng và lao đến tấn công tôi.
Hứng trọn đòn Lightning Aqua Sweep, con Abyss Shadow Griffon hay còn có tên gọi thân mật là chim bóng rơi xuống mặt đất. Sau khi giãy đành đạch như cá mắc cạn, chim bóng trút hơn thở cuối cùng và tan biến.
Xem nào xem nào, vật phẩm rơi ra từ chim bóng là gì đây.
1 lông vũ chim bóng
1 Thịt chim bóng
1 Ma thạch
Chệ, không rơi trang bị à. Chán ghê~
Mà, đùa thôi, tôi thừa biết chim bóng không rơi trang bị. Vật phẩm hiếm của chim bóng chính là sợi lông vũ màu đen này đây. Thoạt nhìn thì trông khá ám đạm, nhưng sợi lông vũ này chính là vật phẩm không thể thiếu của nghề Ấn định sư.
Ấn định sư là nghề sở hữu khả năng phù phép cho trang bị. Thông qua hành động viết đặc tính lên trang bị, trang bị sẽ nhận được phù phép. Và sợi lông này chính là vật phẩm tiêu hao khi viết đặc tính có cấp độ V (cấp độ 5).
Nói chung, sợi lông này tương đối quan trọng nên tôi sẽ bảo quản nó kỹ lưỡng trong túi áo.
Nhặt viên ma thạch lên vứt xuống cho bọn slime, tôi tiếp tục bước đi.
Nhận tiện, nhờ có đôi giày này mà tốc độ di chuyển của tôi đã nhanh hơn phần nào. Dựa trên cảm giác trực quan, tôi nghĩ mình đã đi được một đoạn đường khá dài. Điều này chứng tỏ, chỉ số tốc độ đã hoạt động đúng như tên gọi của nó.
Trời ạ, không hiểu sao tôi thấy xúc động ghê~ Thế giới này quả thật là một thế giới tuyệt vời. Trang bị vật phẩm vào, chỉ số sẽ ngay lập tức tăng lên. Và khi chỉ số tăng sẽ ngay lập tức nhận được thành quả. Đối với một đứa biếng nhát cộng ngại nổ lực như tôi thì hệ thống này đúng là thần thánh.
"Ấy... lần này là Abyss Twilight Wyvern à."
Với biệt danh là thằn lằn hoàng hôn, Abyss Twilight Wyvern tuy là ma vật thuộc hệ Abyss nhưng lại sở hữu nước da màu vàng cam. Nhân thể, tôi sẽ trình bày luôn cách tấn công của nó.
Đầu tiên, nó sẽ tỏa sáng để gây hiệu chói mắt.
Tiếp đến nó sẽ bay đến tấn công khi con mồi đánh mất tầm nhìn.
Hết.
Nghe giống như thể là tôi đang nói đùa, nhưng toàn bộ đều là sự thật nhé.
Tuy nhiên, nói là nói vậy thôi. Thằn lằn hoàng hôn trên thực tế là một loại quái vô cùng mạnh.
Nó sở hữu chỉ số tấn công cao. Tốc độ di chuyển thần tốc. Khả năng gây choáng. Trên hết là nó hoàn toàn có thể vừa bay lượn trên bầu trời vừa nhả ma thuật hệ . Giải thích thêm, hệ hoàng hôn là phức hợp giữa Viêm và Ánh Sáng.
Chưa kể, thằn lằn hoàng hôn còn có quân át chủ bài là khả năng hồi phục siêu cấp.
Nhỏ dãi.
Ấy... tôi đưa tay lên chùi mép.
Những con ma vật sở hữu khả năng đa phần đều có thái độ ngạo mạn, xem thường đối thủ. Bằng chứng là, thằn lằn hoàng hôn thừa khả năng giữ khoảng cách và tấn công từ trên không bằng ma thuật nhưng nó lại chọn cách bay đến gần và tấn công bằng móng vuốt.
"Triển khai kết giới."
Bằng một phương pháp hoàn toàn tương tự như với con dơi, tôi đã thành công biến thằn lằn hoàng hôn thành tổ ong. Cụ thể hơn, những chiếc gai mọc ra từ kết giới đã xuyên thủng vào cơ thể thằn lằn hoàng hôn rồi từ đó tiếp tục phân nhánh đâm thủng não và nghiền nát tim.
Đoạn khi tôi thu hồi lại kết giới, thằn lằn hoàng hôn ngã sụp xuống nền đất và hóa thành tro bụi. Sót lại ở đó là...
1 tim thằn lằn hoàng hôn
1 xương thằn lằn hoàng hôn
1 cánh thằn lằn hoàng hôn
1 ma thạch
Ồ, lần này rơi khá nhiều vật liệu nhỉ.
Tim dùng cho giả kim thuật, còn xương dùng trong rèn vũ khí. Cánh có thể gia công trang phục. Nếu không sử dụng vẫn có thể bán được với giá cao.
Đáng tiếc thật, tôi vẫn chưa giải phóng được nghề Hiền giả. Những vật phẩm này ngoại trừ tim ra thì còn lại đều có kích thước lớn hơn tôi. Dẫu có muốn mang theo cũng không được.
☆
À phải rồi, lý do địa hình này bị ghét là bởi vì nơi đây chỉ toàn xuất hiện những ma vật biết bay.
Diện tích di chuyển khả dĩ bị hạn chế, không những thế ma vật còn là loại tấn công từ trên không, khả năng bị hất tung và rơi xuống Abyss Glutony Slime là rất cao. Nghề tấn công tầm xa bằng một cách nào đó vẫn có thể xoay sở được, nhưng nếu là nghề chiến đấu đánh cận chiến thì chỉ có thể bó tay chịu trận.
Ngẫm lại thì quả thật địa hình này quá kinh khủng. Tôi đưa tay ra sau lưng và sờ vào thanh kiếm đang vắt ngang vai. Đây là vật phẩm tôi thu hồi được sau khi đánh bại goblin. Về dòng trang bị kiếm thì tôi không rành lắm nên chẳng thể nói được gì. Tuy nhiên, chắc hẳn là nó thuộc Abyss Series rồi.
Sau khi hoàn tất giải phóng nghề siêu cấp của Phục hồi sư và Ma thuật sư, tôi định sẽ chuyển sang nghề Kiếm sĩ. Phải, điều tôi đang muốn nói là tôi có thể tự do thay đổi nghề và học kỹ năng của nhánh nghề đó.
Giả như không sở hữu khả năng không khác gì cheat này, liệu tôi có thể sống sót được đến giờ phút này không? Ngẫm lại thì, chẳng phải tôi đang ở trong một tình huống vô cùng nguy hiểm sao?
Chà, quả nhiên tôi đã có lựa chọn đúng nhỉ. Nếu tôi không chọn Phục hồi sư. Nếu tôi không lấy những kỹ năng này. Có lẽ giờ đây tôi đã ngoẻo mất vía rồi.
Dẫu biết là mèo khen mèo dài đuôi, nhưng tôi chỉ có thể tán dương chính mình thôi. Mày quả là một đứa thông minh đấy, Sakaki Ryuuma.
À mà, bây giờ là Masha rồi nhỉ. Nyahaha~
"Ấy, lại xuất hiện nữa rồi......... Ể?!"
Đó chẳng phải ma tộc sao... Tại sao lại xuất hiện ở đây?
☆☆☆
(Thay đồ... là những bộ trang phục được gấp lại ở đây sao?)
Mari rụt rè bắt lấy một trong những bộ trang phục được xếp ngay ngắn trên bàn. Nắm chặt bộ trang phục ấy trong lòng bàn tay bé nhỏ, Mari từ từ mở rộng nó ra. Giây tiếp theo, cô bé không khỏi tròn mắt kinh ngạc.
(...ể? T-Thứ này... không khác gì đồ lót......)
Tuy có thiết kế khá giống đồ hầu gái nhưng thứ này dường như không khác gì so với đồ lót. Ở phía trên chỉ đủ che vùng ngực, còn ở dưới thì ngắn đến...
(...những bộ khác thì sao...... uwaaaa.............)
Những bộ trang phục được xếp ở đây toàn bộ đều là kiểu trang phục khơi gợi. Trên thực tế, chúng được gọi là đồ bơi. Nhưng đối với một cô bé không biết đến văn hóa tắm biển như Mari, những thứ được xếp ở đây mang một ý nghĩa hoàn toàn khác.
(...người đàn ông đó kinh tởm thật... muốn mình mặc những thứ này sao...)
Đồ bơi có thiết kế tựa như đồ hầu gái. Đồ bơi có thiết kế đính kèm ren và những họa tiết đáng yêu. Đồ bơi có thiết kế đi liền với đuôi và có băng đô tai mèo. Vân vân và mây mây...
(Trời ạ... mình thật sự phải mặc chúng vào sao...... hơn nữa, còn là ở trước mặt đàn ông...)
Mari có đôi chút ngại đàn ông. Cô bé không thể nhìn thẳng vào mắt họ. Sau một hồi do dự, Mari bày ra vẻ mặt khó ở, nhưng rồi cô bé bắt đầu cởi quần áo trên người.
(Lia ngốc! Sao lại không nói sớm hơn chứ!!)
Lia là tên của một cô bạn trong làng. Dù gọi là bạn, nhưng tuổi tác của hai người chênh lệch không ít. Năm nay Lia đã 21 tuổi, còn Mari chỉ mới khoảng 12. Tuy nhiên chuyện này không quan trọng. Vấn đề ở đây là, chính Lia đó đã giới thiệu công việc này cho Mari.
Hiện tại, Mari đang rất cần công việc. Mari có một người mẹ và một người chị. Sau khi mẹ lâm bệnh, chị của Mari, Masha đã trở thành mạo hiểm giả và kiếm tiền chăm lo cho gia đình. Tuy nhiên, người chị ấy đã... không thể trở về. Cũng chính vì thế, Mari buộc phải từ mình kiếm tiền.
Dạo trước, Mari đã nhận được một số tiền tương đối nhiều từ nhân viên của Hội. Dẫu thế, số tiền mua thuốc cho mẹ là một số tiền không nhỏ... nếu cứ tiếp tục ngồi chờ đợi mà không có hành động gì, không sớm thì muộn số tiền ấy cũng sẽ cạn kiệt.
Chị làm được thì mình cũng làm được! Mari đã quyết tâm. Thế nhưng, cô bé nhanh chóng gặp phải thất bại. Cũng dễ hiểu thôi, vì Mari chỉ là một cô bé 12 tuổi. Sức lực và thể chất là có giới hạn. Những công việc trong làng đa phần đều đòi hỏi phải có sức lực, Mari không được thuê âu cũng là lẽ đương nhiên.
"Mari, nghe nói em đang tìm việc làm phải không. Chị biết công việc ngon ăn lắm này. Nói đúng hơn thì cũng nhờ có nó nên chị mới sắm được quần áo mới đây."
Trong lúc tuyệt vọng vì không tìm được việc, Lia như một vị cứu tinh đã xuất hiện trước Mari.
"Mari có biết ngôi nhà ở ngoài rìa làng không. Thật ra, anh chủ nhà là một họa sĩ đấy. Chỉ cần mặc trang phục do anh ta chuẩn bị và làm người mẫu cho anh ta vẽ. Đơn giản vậy thôi là nhận được thù lao rồi đó."
1
Đương nhiên, Mari cảm thấy khá hồ nghi về điều này. Tuy nhiên, Mari lại không có quá nhiều lựa chọn. Nếu bỏ qua cơ hội này, cô bé sợ rằng bản thân sẽ không tìm được việc nữa.
(Chị đã không còn... mình phải gánh vác gia đình này......)
Cùng với cảm xúc nóng vội trong lòng, Mari đồng ý nhận việc. Ngay trong ngày hôm đó, thông qua Lia, Mari đã gặp được người đàn ông. Sau khi giải thích ngắn gọn về giờ giấc làm việc, gã hào phóng trả trước cho Mari một số tiền. Cũng vì vậy mà Mari đã tin tưởng gã. Nhưng không ngờ...
Mari đã mặc hoàn tất trang phục. Cô bé cảm nhận được bầu không khí se lạnh của trời đêm đang cọ sát vào làn da ít vải của mình.
(....xấu hổ quá đi mất.....!)
"Mari, đã xong chưa?"
Giọng của gã đàn ông vang từ phòng khách vào.
"...tôi đến ngay đây....."
(K-Không còn cách nào khác. Mình đã nhận tiền rồi. Chỉ là người mẫu thôi mà!)
Tự trấn an bản thân, Mari khoác khăn lên người và rời khỏi phòng thay đồ.
"Là phòng bên này."
"......"
Gã đàn ông dẫn Mari vào một căn phòng khác. Có vẻ như đây chính là phòng gã dùng cho việc vẽ tranh.
"Nào, bỏ khăn ra và ngồi xuống ghế sô pha đi."
"........." Mari gật đầu.
Cô bé chậm rãi bỏ khăn ra và ngồi vào ghế sô pha theo chỉ định của gã đàn ông.
"........"
"........"
Gã đàn ông chuẩn bị màu và đặt bảng vẽ vào khung. Trong khoảng thời gian đó, cả hai im lặng không nói gì. Mari về cơ bản là nhìn xuống mặt đất, nhưng đôi khi vẫn hiếu kỳ nhìn qua gã đàn ông.
"Đầu tiên là ngồi chống hai tay ra sau."
"......" Mari im lặng tuân theo. Cô bé đặt hai tay ra sau. Phơi bày vùng eo thon gọn. Và bờ ngực đang bắt đầu phát triển đã được bảo vệ bởi lớp đồ bơi kiểu dáng hầu gái mỏng manh.
"Ồ! Thật tuyệt vời. Cô bé đúng là một kiệt tác đấy!!!!"
Hơi thở của gã đàn ông trở nên gấp gáp. Gã cởi nửa thân trên của áo choàng tắm, phơi bày ra bản ngực săn chắc đã được tôi luyện và bắt đầu lướt cọ trên giấy.
(...t-tại sao phải cởi nửa phần trên nhỉ....?)
Trước hành động kỳ quái của gã đàn ông, Mari quên mất đi cảm giác xấu hổ.
"Tiếp đến hãy nằm và chóng một tay rồi nhìn về hướng này. Đúng! Đúng vậy đấy!! Hahaha, thật tuyệt vời!! Dù không phải lolicon, nhưng tôi bắt đầu cảm thấy hưng phấn rồi đấy!!!!!"
(....m-mình phải làm thế này trong bao lâu nhỉ......)
"Tư thế mèo và nháy mắt. C-Cái quái gì thế này!? T-Tự khi nào mà tôi lầm tưởng rằng mình không phải là lolicon chứ?!!! UOHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH!!!"
(.....................................................mình muốn về!)
Kể từ sau đêm hôm đó, Mari thường xuyên được gã đàn ông gọi đến. Nhờ vào khoản thù lao hậu hĩnh từ công việc người mẫu tranh vẽ mà Mari không còn phải lo lắng về sinh hoạt phí của hai mẹ con nữa. Tuy nhiên, Mari lại có cảm giác như thể, bản thân đã đánh mất một thứ gì đó rất quan trọng...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...