"Chị Masha!"
"Vâng!"
"Làm ơn hãy kết hôn với em!"
"Vâng! ..............Ểeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee!!"
Tại sao mọi chuyện lại trở nên như thế này?!!
"Em sẽ đi lấy giấy đăng ký kết hôn. Chị đợi em một chút nhé!"
Đợi đã đợi đã đợi đã!
"Đợi đã! Đợi đã! Quá đột ngột! Quá đột ngột!"
Tôi nắm lấy vai Veniran. Giữ cô bé lại.
"C-Chị không muốn kết hôn với em sao?"
Biểu cảm bất an cùng cặp đồng tử lưng tròng ngước lên...
"Haa! Không, không hẳn là vậy!"
Quá nguy hiểm! Trong một thoáng tầm nhìn của tôi đã trắng xoá! Hoá ra đây là thứ mà người ta gọi là emotional damage sao?!
"Vậy thì tại sao..."
"Trước tiên hết... em hãy ngồi xuống đây đi."
Kéo Veniran về phía này, tôi miễn cưỡng ép cô bé ngồi xuống. Đồng thời, dùng đôi bàn tay có kích cỡ lớn hơn đôi chút của bản thân bắt lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn kia.
10
Sau một vài phút, biểu hiện bối rối của Veniran cũng dân điềm xuống. Bản thân tôi cũng có thời gian ngẫm nghĩ sắp xếp lại tình hình. Tôi mở lời.
"Đầu tiên chị phải khẳng định rằng, không phải là chị không muốn kết hôn với em. Được một cô gái đáng yêu như Veniran cầu hôn, đó là một điều không thể vinh hạnh hơn đối với Masha này..."
Tôi nghiêm nghị nhìn vào mắt Veniran.
"Tuy nhiên, kết hôn là một sự kiện hệ trọng. Quả nhiên, không nên quyết định một cách đường đột như vậy."
"Em nghiêm túc đấy ạ!"
Veniran vẫn đáp lại tôi bằng cặp đồng tử nghiêm nghị.
"Chị biết. Nhưng mà nhé, em vẫn chưa biết chị là một người như thế nào mà đúng không? Chị cũng chưa biết gì về em, Veniran."
"Đ-Đúng là như vậy..."
Giọng Veniran nhỏ dần đi.
"Vậy nên... trước hết hãy thử nói chuyện với nhau nhé!"
"Chị nói đúng. Xin lỗi nhé, vì em đã quá nóng vội."
"Không sao đâu, không sao đâu."
Veniran là tiểu thư quý tộc. Xét về danh tính, cô bé sở hữu lai lịch rõ ràng. Trái ngược với Veniran, tôi chỉ là một mạo hiểm giả. Xuất thân bất minh, lai lịch bất chính... Thử ghép từ cho hợp vần, nhưng hình như cách nói của tôi có gì đó sai sai. Mà thôi, sao cũng được.
Tóm lại, tôi bắt buộc phải nói về bản thân. Nói về lý tưởng và tham vọng bên trong mình!
Nói trắng ra, tôi cực kỳ cực kỳ muốn kết hôn với Veniran. Được một cô bé xinh đẹp, đáng yêu như thế này cầu hôn đấy! Làm sao tôi có thể từ chối cho được?!
Tuy nhiên, tôi cũng có những quy luật của riêng mình. Thế nên, tôi không thể không nói cho Veniran biết, lý tưởng cũng như tham vọng của bản thân. Giả như không thể chấp nhận được những điều mà tôi sắp phơi bày, mọi việc sẽ kết thúc tại đây.
"Đầu tiên, chị sẽ nói về mình."
"Vâng."
Tôi hít vào lấy hơi và bắt đầu nói.
"Như em đã biết, chị là một mạo hiểm giả. Năm nay mười lăm tuổi. Cố đô Pohvi là quê hương của chị. Gia đình của chị có tất cả là ba người. Mẹ, chị và em gái. Tất cả đều là thường dân."
Đây là lần đầu tiên tôi và Veniran gặp nhau (nếu không tính lần tôi cứu em ấy khỏi đạo tặc), chủ đề trò chuyện không nhiều, cách mở đầu như này có đúng không, thật tâm tôi cũng chẳng biết.
"Đến lượt em nhỉ. Sắp tới là sinh nhật mười bốn của em. Tên của bố là Router Warbeck. Tên của mẹ là Luhati Warbeck. Warbeck là gia tộc có lịch sử lâu đời. Ban đầu là tước kị sĩ, nhưng trải qua nhiều chiến công trên chiến trường nên đã được vua thời bấy giờ ban cho tước hiệu tử tước và lãnh địa. Xuất thân từ gia tộc kỵ sĩ, binh lực chính là niềm tự hào của gia tộc... mặc dù giờ đây đã suy thoái."
Veniran cười tự giễu. Xem ra, cô bé rất coi trọng gia tộc Warbeck. Nếu không sẽ không thể hiện biểu cảm cay đắng như thế này. Tuy vẫn chưa biết nhiều về Veniran, nhưng tôi đã bắt đầu thích em ấy rồi.
"Chuyện của chị cũng không nhiều. Gia đình khó khăn, chị cũng không có tài năng gì đặc biệt. Ngoài trở thành mạo hiểm giả thì không còn lựa chọn nào khác. Có được sức mạnh cũng chỉ là tình cờ."
Đây không hoàn toàn là nói dối nhé. Lấy lại ký ức chỉ là tình cờ thôi. Không có ký ức của tiền kiếp, tôi giờ đây đã phơi thây dưới vực thẳm.
"Muốn nói chuyện để tìm hiểu lẫn nhau là sự thật. Nhưng trước đó, chỉ không thể không nói cho em biết lý tưởng và khát vọng của bản thân."
"Lý tưởng và khát vọng của chị Masha sao?"
"Ừm. Đây là một chuyện quan trọng. Chị muốn em biết về con người thật của chị, rối mới phán đoán có nên kết hôn hay không."
"..........." Veniran nghiêm túc gật đầu.
Tôi hít sâu vào một hơi rồi mở miệng.
"Chị là một mạo hiểm giả. Công việc của chị là phiêu lưu và mạo hiểm. Luôn phải đối đầu với hiểm nguy, nhà cửa cũng không ổn định. Nay thì ở đây, mai thì ở nơi khác."
"Không quan trọng ạ."
"Em nói vậy chị rất vui... nhưng mà, không hẳn là chị sẽ nán lại ở thành phố này mãi. Đến một lúc nào đó, chị sẽ lại tiếp tục cuộc hành trình, đi chu du đến nơi khác."
"Em sẽ đi theo chị!"
Veniran vẫn rất kiên nghị. Tôi không ngờ tính cách của cô bé lại dứt khoát như thế này.
Tuy nhiên, trọng điểm sẽ là nằm ở những lời tiếp theo.
"Vậy thì, nói về khát vọng của chị nhé. Chị yêu thích những cuộc phiêu lưu. Dùng đôi chân này đi đến tận cùng của thế giới chính là mơ ước của chị. Đồng thời, chị cũng rất thích những cô gái xinh đẹp. Khát vọng của chị là... xây dựng một dàn hậu cung với những mỹ nữ-"
"Điều đó không quan trọng ạ!"
"Ểeeeeeeeeeeee!"
Khoan đã khoan đã! Tự tôi cũng thấy bản thân vừa nói mấy lời đi vào đáy xã hội. Vậy mà, thái độ kiên quyết này là thế nào? Veniran nghiêm túc đến thế sao??
(...không bị mị hoặc hay trạng thái bất thường nào...... E-Em ấy thật sự thích mình sao...)
Chỉ giúp một hai lần mà điểm tình cảm của Veniran đã max level. Dễ dụ như thế này, tương lai chỉ toàn bất an mà thôi!
"Em cũng có khát vọng ạ."
"Khát vọng của Veniran...?"
"Đúng vậy! Gia tộc Warbeck đã kết thúc rồi ạ. Cứ tiếp tục như thế này... một là, em sẽ phải kết hôn với một người nào đó mà mình không thích. Hai là, trơ mắt đứng nhìn gia tộc Warbeck bị những quý tộc cạnh tranh khác nghiềng nát..."
".........."
Không lẽ, tình hình của gia tộc Warbeck nghiêm trọng hơn những gì tôi đã nghĩ?
"Kết hôn với chị Masha. Và lập công trạng... chỉ có cách này, gia tộc Warbeck mới có thể vực dậy được thôi ạ."
"Hửm..,? Chị vẫn chưa hiểu ý em."
"Ban họ ạ!"
À rế, sao tôi vẫn chưa hiểu...
"Em biết là cách làm của mình vô cùng khiên cưỡng. Thế nhưng... chỉ còn biện pháp này thôi ạ. Sự thật em mang dòng máu gia tộc Warbeck là không đổi."
Thôi chết! Tôi thật sự không hiểu Veniran đang nói gì!
"Ban họ là gì nhỉ..."
"A! Em xin lỗi vì đã không giải thích đầy đủ. Thường dân sau khi nhận tước hiệu sẽ được ban họ ạ."
1
À! Đúng rồi! Thường dân ở thế giới này không có họ. Những người có họ đa phần là vương tộc, quý tộc, và con cháu của vương tôn quý tộc. Chẳng hạn như thương nhân Johan Lizeroux. Ông ấy không phải là quý tộc, nhưng rất có thể, đời cha hoặc đời ông của Johan là con thứ hay con ba thuộc dòng dõi quý tộc.
"Nghĩa là, Veniran muốn chị trở thành quý tộc?"
"...đúng vậy ạ."
"............."
"Nghe như thể... em đang lợi dụng sức mạnh của chị nhỉ."
Veniran cười tự giễu.
Tôi không đáp lại. Giả vờ đưa tay vào túi, lấy ra một thứ vật phẩm từ .
"Chị hỏi lại lần cuối... Em nghiêm túc chứ?"
"Vâng ạ!"
Nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Veniran. Tôi từ tốn xỏ thứ ấy vào ngón tay áp út của em ấy.
"Đây là! Hoa này... không lẽ là..."
"Veniran Ring... Nhẫn Veniran chính là tên gọi của nó."
"......chị Masha."
Veniran ôm chầm lấy tôi. Bắt đầu khóc nức nở. Tôi cũng vòng tay ra sau, đáp lại bằng một cái ôm chặt.
[Veniran Ring] là vật phẩm mà tôi nhận được sau khi hoàn thành nhiệm vụ hái hoa.
(Ơ, đây chẳng phải là định mệnh sao?) <- Trong đầu tôi lúc này.
Đương nhiên, tôi cũng biết quyết định của bản thân có hơi vô tri.
Mục đích thật sự của Veniran là tái dựng lại gia tộc Warbeck. Tại thời điểm này, tôi đã phần nào đoán được... Veniran không phải là một cô tiểu thư đơn thuần.
Vì tương lai của gia tộc Warbeck mà sẵn sàng vứt bỏ gia tộc Warbeck đã mục rỗng của hiện tại. Một cô bé 14 tuổi bình thường, liệu có thể đưa ra một quyết định như thế không? Ít nhất, nếu đó là tôi, tôi thậm chí còn không nghĩ xâu xa đến thế...
Tuy không muốn nghĩ như thế này... nhưng, khả năng Veniran lợi dụng tôi là rất cao. Veniran đã biết được sức mạnh thật sự của tôi thông qua ông quản gia.
Hầm ngục Sương Độc đã cướp đi bao mạng sống và khiến binh lực của gia tộc Tử tước suy thoái... nhưng lại không là gì so với tôi. Xét về mặt này thôi, cũng hiểu được sự chênh lệch về sức mạnh rồi.
Thử nghĩ như thế này xem... Veniran đã diễn từ đầu đến cuối.
Lời cầu hôn của Veniran có lẽ chỉ là một ván cược. Nếu thành công thì coi như là gặp may, còn không thì cũng chẳng mất mát gì. Như Veniran đã nói, mục đích ban đầu của cô bé là chiêu mộ tôi làm hầu gái hộ vệ. Sau khi từ chối lời cầu hôn, từ chối lời chiêu mộ sẽ rất khó. Nếu vẫn từ chối, chắc hẳn em ấy sẽ tiếp tục đưa ra thêm điều kiện gì đó...
Tôi không phải là Veniran. Toàn bộ chỉ là suy đoán của tôi thôi. Em ấy thật sự nghĩ gì, tôi không biết.
"Chị vừa thêm Veniran vào tổ đội... em không phiền chứ?"
"Tổ đội... ? Có thứ gì đó xuất hiện trong tầm nhìn của em... đây có lẽ nào là khả năng của Dũng sĩ không ạ?!"
"Bí mật. Em đừng nói với ai khác nhé."
"Vâng ạ! Hoá ra, chị Masha là một người còn tuyệt vời hơn những gì mà em nghĩ!"
Vốn dĩ, thêm NPC vào hệ thống tổ đội hoặc danh sách bạn bè là một điều không thể. NPC có danh sách riêng và không thể thực hiện những thao tác kể trên. Thế giới đã trở thành hiện thực, hệ thống cũng có nhiều điểm thay đổi... tôi chỉ thử nghiệm cho vui thôi, không ngờ lại có thể làm được.
Tôi đã thêm Veniran vào tổ đội và danh sách bạn bè.
(Để xem nào...)
[Veniran]
Thông tin
Trò chuyện
Trao đổi vật phẩm
Mời vào tổ đội
Kết hôn
Xoá khỏi danh sách bạn bè
Thêm vào danh sách đen
Phải rồi. Nhìn thấy dòng "Kết hôn" tôi mới chợt nhớ ra. Trong TWOF tồn tại chức năng kết hôn giữa người chơi và người chơi. Nam nữ. Nam nam. Nữ nữ. Harem. Hình thức nào cũng được chấp nhận. Bởi vì tôi là người chơi hệ solo nên chẳng mấy để tâm đến cái thứ chức năng có cũng như không ấy...
(................)
(Điều kiện: Tặng nhẫn đã hoàn thành)
"Chị Masha... đây là?"
Trong TWOF, muốn huỷ hôn thì bắt buộc phải sử dụng [Vật phẩm huỷ hôn]. [Vật phẩm huỷ hôn] chỉ có thể mua được ở cửa hàng trong game. Nghĩa là, ngoài tôi ra thì không ai có thể mua được vật phẩm này. Trừ phi có một người sở hữu hệ thống khác xuất hiện.
"Nó là một dạng khế ước. Ma thuật đặc biệt của chị. Chọn đồng ý rồi thì sẽ không thể rút lại được nữa. Bây giờ vẫn có thể quay lại-"
"Chị Masha! Chị làm em buồn đấy... Em sẽ chứng minh cho chị thấy!"
Ngón tay mảnh khảnh của Veniran chạm vào chữ <Đồng ý>.
Cùng với giọng thông báo của hệ thống là cảm giác mềm mại và ấm áp trên đầu môi... đầu tôi trắng xoá ngay sau đó.
☆
Sakaki Ryuuma. Đó là cái tên trước kia của tôi. Trái ngược với cái tên ngầu lạnh của mình, tôi là một đứa khá hời hợt. Làm việc gì cũng thất bại.
Không biết có phải do lòng tự trọng quá cao hay không, mà tôi luôn ở trong tư thế che đậy đi bản chất thật của mình. Không bày tỏ cảm xúc thật sự, chọn im lặng khi gặp bất công... trong đầu thì chữ bay như vũ bảo, nhưng miệng thì nín thinh.
Giờ nghĩ lại, tôi thấy mình ngốc thật. Sống kìm nén như thế... bảo sao không phát nổ. Quyết định tự sát, chắc hẳn cũng là vì ức chế quá nhiều dẫn đến mất kiểm soát. Bình thường, nếu chịu trút ra từng chút từng chút một, có lẽ tôi đã không hành động như vậy.
Mà, có nhắc lại chuyện xưa thì cũng chẳng ích gì. Tôi của hiện tại là Masha. Cuộc đời của Masha tuyệt nhiên sẽ không tẻ nhạt như Sakaki Ryuuma.
Sở hữu sức mạnh cheat. Sống vì bản thân. Thành thật hơn với chính mình. Vứt bỏ đi lòng tự trọng. Thích làm gì thì làm. Tự do tự tại. Yuri Harem muôn năm!
Một đứa từng không có gì như tôi... kể từ giây phút này đã có được một người bạn đồng hành đầu tiên.
"Em sẽ không bất ngờ nữa đâu. Chị Masha có thể bay được là một điều hiển nhiên!"
"...a ha ha... đầu tiên là đăng ký thẻ mạo hiểm giả nhỉ."
"Vâng. Đã cải trang nên em không sử dụng được thẻ công dân của mình nữa."
Veniran trong bộ trang phục hầu gái ngước lên nhìn tôi.
"Thế mà, em vẫn giữ nguyên tên của mình nhỉ."
"Vâng ạ. Tuy em không thích cái tên này lắm, vì nó mà gia tộc em... nhưng, cũng nhờ cái tên này mà em có thể gặp được chị. Em không muốn thay đổi nó... thêm nữa..."
Veniran không nói gì nữa, ánh mắt đượm buồn nhìn về đường chân trời nhuộm ánh chạng vạng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...