Phục Hồi Sư Trở Về Từ Vực Thẳm

Hơi đường đột một chút, nhưng Dũng sĩ Quả cảm, ngươi có biết rằng... ở phía sau phòng boss có vòng tròn dịch chuyển trở về tầng một không?

(Nguy thật...)

Xém chút là tôi đuổi theo tên Dũng sĩ rồi.

(Cũng may mà mình kịp thời nhớ lại.)

Hầm ngục ~ Điện thờ trong gương ~ là một trong những hầm ngục rắc rối nhất trong The World of Fantasy.

Đúng như tên gọi của nó, trong hầm ngục này xuất hiện vô kể gương. Mỗi tấm gương sẽ là một thế giới. Và mỗi thế giới sẽ tồn tại những chủng loài ma vật của riêng.

Xét về tính đa dạng, tính giải trí thì ~ Điện thờ trong gương ~ là một nội dung được đánh giá rất cao. Nhưng đối với những người chơi không có nhiều thời gian, thì hầm ngục này quả là một nơi tồi tệ.

Cụ thế hơn, tại một tầng sẽ có rất nhiều gương. Nhưng trong số những tấm gương này, chỉ có duy nhất một tấm gương đưa người chơi đến tầng tiếp theo. Không những thế, số lượng Gương còn gia tăng theo số tầng. Nghĩa là, nếu xuôi xẻo, người chơi có thể mất hàng giờ tại một tầng.

Ngẫm lại, nếu không có web công lược chỉ ra những tấm gương chính xác, có lẽ tôi đã bỏ qua hầm ngục ngốn thời gian này rồi. Tôi đương nhiên rất thích những nội dung tiêu tốn thời gian, nhưng tiêu tốn quá nhiều thì lại là một chuyện khác.

(Giờ thì...)

Đã đến lúc bước vào vòng tròn dịch chuyển rồi.

(À, còn phải đổi slot trang bị nữa.)

Sau khi khoác lên mình bộ trang phục mặc định (gọi vậy cho gọn nhé), tôi bước vào vòng tròn dịch chuyển.

*Won~*

Vào khoảnh khắc tiếp theo, khung cảnh trước mắt tôi thay đổi.

Nơi tôi được dịch chuyển đến là một căn phòng trong giống đại sảnh của giáo đường.

Tại đó... rất nhiều ánh mắt đang hướng vào tôi.

"Đây là hầm ngục cấp độ chín. Nó khác với những hầm ngục trước đây. Mọi người hãy-"

".................."

"................."

Số lượng người là khoảng hai mươi. Một người trông có vẻ là trưởng nhóm đang nói gì đó với những người đồng đội ở phía trước. Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của đồng đội tập trung về phía sau, anh ta cũng ngơ ngác quay đầu... và bất động như những người còn lại.

(Chắc là bàn chiến thuật nhỉ... xin lỗi vì đã làm phiền nhé.)

Tôi cúi nhẹ đầu trước những người đó rồi đi nhanh ra ngoài.

"............."

"............"

Họ vẫn nhìn theo cho đến khi tôi rời khỏi đó.

(Hết hồn... đột nhiên gặp nhiều người như vậy...)

Chưa kể, họ còn nhìn tôi như nhìn thấy ma. Ai cũng ngơ ngác đua mắt theo từng chuyển động của tôi. Không lẽ mặt tôi dính cái gì sao? Tôi thử sờ tay lên mặt, nhưng chỉ có nước da mềm mịn như em bé..... À, là do tôi không mang giày?

Nhắc mới nhớ, đôi giày của tôi đã bị mất từ rất lâu rồi. Lẽ ra tôi không nên ẩn luôn .

(Quan trọng hơn...)

Trước khi rời khỏi hầm ngục, tôi muốn thử cái này.









Có.










<Điều kiện thay đổi hình dạng đặc thù [Danh ca biển sâu]: Thần tượng>




Ra vậy ra vậy, tôi có thể mở khóa thành công. Nhưng không thể chuyển đổi vì không sở hữu nghề nghiệp phù hợp.

(Điều kiện để mở nghề nghiệp Thần tượng là gì nhỉ?)

Mà thôi, tạm thời cứ gạt qua một bên.











<Điều kiện thay đổi hình dạng đặc thù [Thánh nữ cổ đại]: Thánh nữ/Sứ đồ>




Xem nào xem nào, đương nhiên tôi sẽ không thay đổi cả bộ, tôi chỉ thay đổi giày thôi.

(Hoàn tất... hiện lên đi nào!)

"Ồ~"

Giày của là một đôi bốt nâu trong khá thời thượng. Xem chừng thánh nữ ■■■ cũng có khiếu thời trang đấy chứ.










<Điều kiện thay đổi hình dạng đặc thù [Nữ hoàng cấm địa]: Thiện xạ>




À, là nghề siêu cấp của Thợ săn.










<Điều kiện thay đổi hình dạng đặc thù [Nữ khiển rối vô danh]: Sát chú rối sư>




Sát chú rối sư? Nghe có vẻ nguy hiểm nhỉ... Sát chú, có thể hiểu là "Lời nguyền chết chốc", phải không??

Mừ, tò mò thật. Nếu sớm biết có thể tiến cấp lên một nghề nghiệp thú vị như vậy thì tôi đã cày kinh nghiệm rồi.










<Điều kiện thay đổi hình dạng đặc thù [Yêu nữ thần hồ]: Nhẫn giả/Vu nữ>




Vu nữ? Nghề nghiệp này hình như không tồn tại trong TWOF... Một tháng trước khi tôi vùi đầu vào công việc, tôi nhớ mình có xem qua một thông tin rò rỉ bản cập nhật về một quốc đảo bí ẩn ở vùng biển phía đông.

Chẳng lẽ, Vu nữ là nghề nghiệp sẽ được mở khóa trong phiên bản cập nhật tiếp theo?

(Hừm... mà... cũng không quan trọng lắm.)










<Điều kiện thay đổi hình dạng đặc thù [Bạch dương nữ tử]: Hiền giả>





Bạch dương nữ tử... thiếu nữ cừu trắng? Không lẽ là thay đổi thành Dương nhân (nữ) à?? Tức là cô gái có sừng cừu và đuôi cừu???

(Muốn thứ ghê!)

Đáng tiếc thay, hiện tại tôi vẫn đang ở trong hầm ngục. Hơn nữa còn là gần lối ra vào.

Lúc này tuy không có bóng dáng của một ai, đồng thời tôi cũng đã kích hoạt của . Nhưng dù có là vậy thì cũng không thể làm một việc nổi bật như biến hình được.

(Biết thế mình đã xem video giới thiệu chuyển dạng của trang phục Abyss rồi.)

Nói thì nói vậy thôi, dù có được chọn lại chắc tôi cũng sẽ không xem.

Tỉ lệ drop tương đối thấp. Tôi cũng không có nhiều thời gian lặn Abyss.

(Chẳng thà ngay từ đầu không hay không biết, biết rồi mà không có được thì cay cú lắm.)

Tóm lại, đến dạng cuối cùng nào.










<Điều kiện thay đổi hình dạng đặc thù [Vu nữ bão tố]: Thiết kỵ sĩ/Vu nữ>




Tôi vẫn luôn tự hỏi tại sao [Vu nữ bão tổ] dành cho nghề Thiết kỵ sĩ... hóa ra nó còn dành cho nghề Vu nữ nữa.

Nhưng nếu là như vậy... nghề Vu nữ càng lúc càng bí ẩn nhỉ.

Mà, dù sao đi nữa thì tôi cũng đã sử dụng hết vật phẩm chuyển dạng rồi.

Vẫn còn đá cường hóa . Tôi định sử dụng cho . Tuy nhiên, hiện tại chưa nhất thiết phải nâng vội.

(A... lại có một nhóm khác đang vào.)

Nên nhanh chóng rời khỏi hầm ngục thôi.



(Dù đã chuẩn bị tinh thần... nhưng quả nhiên vẫn nóng máu.)

Nhờ ơn Nữ thần Hexa tự ý dịch chuyển mà hiện tại tôi đã nhận được một vé miễn phí đến Đại lục địa!!!

Thì chuẩn rồi, hầm ngục cấp độ 9 ~ Điện thờ trong gương ~ tọa lạc trên vùng đất rộng lớn Đại lục địa kia mà!!!

(Không đùa đấy chứ?!)

Tôi phải lên tàu để trở về cổ đô Pohvi sao??

(Chậc... nữ thần toàn làm những việc thừa thải!)

"Quan trọng hơn............"

Tại sao mọi người nhìn tôi rồi đứng đừ người ra nhỉ??

(......? À, la do tôi đứng chặn lối vào sao??)

Bước bước bước... Ửm? Sao... đám người này vẫn nhìn theo tôi vậy?

Thử nhìn từ đầu đến chân... trang phục mặc định, chỉ khác là giày của thánh nữ thôi. Nhưng đám người này không nhìn xuống dưới nên chắc không phải giày?

(S-Sao cũng được, đi thôi.)

Ở bên ngoài hầm ngục là một khu chợ nhỏ? Tôi cũng không rõ lắm... nhưng có vẻ như, ở đây có những gian hàng bán thực phẩm và đồ dùng hằng ngày.

Tuy không có nhà cửa, nhưng đây đó là những lều trại được dựng san sát nhau.

(Hình như có cả trạm xe ngựa......)

".........."

Nói sao nhỉ... những người này là NPC à?

Một cô gái bước ra khỏi hầm ngục cấp độ 9 có lẽ sẽ gây chú ý, nếu là những người ở trước cổng đứng đừ người ra nhìn tôi thì tạm có thể chấp nhận.

Nhưng đi đến đâu, người ta đứng đừ người đến đó, thậm chí còn đua mắt nhìn theo từng chuyển động một thì rõ ràng là quá kỵ lạ...

Mấy người này thật sự là NPC sao??


Hành động của họ giống hệt nhau!

(C-Chạy thôi!)

À, trước đó phải mua bản đồ nữa.

Hình như là gian hàng ở đằng kia.

"Ở đây có bản đồ đến Vương quốc không ạ?"

"....................................."

Ông chủ cửa hàng thẩn thờ nhìn tôi.

(Có chuyện quái gì đang diễn ra ở đây vậy???)

"Này! Chú ơi!!!"

"......a! Nữ thần... À không... Vâng, tiểu thư cần gì ạ?"

Dù đã lấy lại ngôn ngữ nhưng mặt ông chú vẫn đần ra.

"Tôi muốn mua bản đồ đến Vương quốc."

"...Bản đồ đến Vương quốc.... để xem nào...."

Cũng giống như những game khác, hệ thống bản đồ của The World of Fantasy ban đầu sẽ là một màu đen. Khi người chơi đi qua một khu vực, bản đồ sẽ tự động được cập nhật.

Tuy nhiên, vẫn có phương pháp để giản lượt đi công đoạn lấp bản đồ. Đó chính là, việc mà tôi đang làm lúc này - mua bản đồ.

Mua bản đồ là dành cho những người chơi không chấp nhận nỗi việc bỏ sót điểm đen trên bản đồ. Nhân tiện thì tôi cũng là loại người này. Chỉ cần tìm ra một chấm màu đen trên bản đồ, tôi sẽ bò đến đó dù có phải trả bất cứ cái giá nào.

"À, tôi tìm thấy rồi. Của tiểu thư đây."

Ông chú lục lọi ngăn tủ bên dưới gian hàng rồi lấy ra một tấm bản đồ bằng da.

"Tất cả là ba đồng bạc."

(Ấy, quên mất. Mình không có tiền!)

"Tôi không có tiền. Có thể trao đổi bằng ma thạch được không?"

"Vâng, tất nhiên rồi. Những gian hàng ở đây đều là mở ra cho mạo hiểm giả. Không phải người nào cũng mang theo tiền vào hầm ngục."

(Thì ra là vậy... tốt quá.)

Tôi giả vờ cho tay vào túi và lấy ra một viên ma thạch từ .

"Uwaaa... sao lại to thế này!"

HẢ? À... chắc là tôi lỡ dại rồi!

Trong số ma thạch tôi thu được ở dưới Abyss thì ma thạch của lũ Abyss Wild Wolf - Sói hoang dại là bé nhất. Nhưng kể cả thế thì nó vẫn to hơn ma thạch của quái vật hầm ngục gấp 2-3 lần.

"À ha ha, vậy sao...?"

Tôi giả vờ như không biết gì.

"......Kích cỡ như thế này... là boss tầng nhỉ... Tôi nghĩ tốt nhất là tiểu thư nên bán cho hội mạo hiểm."

Cũng đúng, một gian hàng nhỏ như vậy, không có đủ tiền thu mua một viên ma thạch thuộc cấp độ boss cũng là điều dễ hiểu thôi.

"Nhưng nếu vậy thì... tôi không thể mua được bản đồ."

Trong vô thức tôi đưa tay lên nghịch cổ áo của mình. Đây là thói quen của Masha mỗi khi suy nghĩ. Mải về sau tôi mới nhận ra điều này.

".....khụ khụ khụ.... tôi sẽ tặng cho tiểu thư tấm bản đồ này."

"...ể? Như vậy có được không ạ?"

"....tất nhiên!"

Tại sao ông chú lại xoay đầu sang bên đó vậy... có gì ở đó sao?

"V-Vậy, tôi xin nhận lòng tốt của chú."

Không hiểu tại sao... nhưng tôi đã nhận được tấm bản đồ miễn phí.



Rời khỏi khu chợ trước hầm ngục, tôi đi theo con đường được vẽ trên bản đồ.

Tôi cũng nghĩ đến xe ngựa, nhưng vì không một xu dính túi nên đành cuốc bộ vậy.

Hơn nữa, nếu tôi chạy hết tốc lực sẽ chỉ tốn nửa ngày.

(Tuy nhiên...)

Tôi muốn tận hưởng chuyến đi.

Giả như không tính đến ký ức của Masha, thì đây sẽ là lần đầu tiên tôi được ngắm nhìn khung cảnh của thế giới này.

Dẫu biết rằng em gái Mari và mẹ đang đợi ở quê làng. Tuy vậy, cũng không nhất thiết phải sống vội. Quan trọng hơn, nếu muốn trở về cố đô Pohvi, tôi buột phải ngồi thuyền. Nói trước, có là tôi đi nữa thì cũng không bay qua biển nổi đâu nhé!

(Quá dễ để tượng tượng ra hình ảnh bản thân ngủ gục rồi đâm đầu xuống biển...)
1

Hiệu ứng tuy không tiêu hao ma lực (MP), nhưng hình như nó vẫn giảm thể lực (ST). Không khó để tưởng tượng ra hình ảnh, tôi trở thành mồi cho cá.

Nhân tiện, trong TWOF, ngồi thuyền chỉ mất khoảng 3 giây là đến nơi. Nhưng ngoài hiện thực thì tuyệt đối không thể nào xảy ra rồi. Ít nhất cũng phải mất vài tháng.

(Từ từ rồi cháo cũng nhừ, cứ tận hưởng phong cảnh thôi~♪)




"...........ửm??"

Ngày thứ 4 kể từ khi ra khỏi hầm ngục. Tôi bắt đầu cảm thấy chán cảnh sắc trên đường và tính ghé vào một ngôi làng ở gần đây thì...

*Keng* *Keng* *Keng* *Keng*

...nghe thấy âm thanh như vậy.

"Không lẽ không lẽ không lẽ!!!"

Tôi chạy về hướng phát ra âm thanh.

(Đúng như mình nghĩ~♫)

Đạo tặc và kỵ sĩ đang chiến đấu quanh một chiếc xe ngựa sang trọng.

Nói cách khác, thì chính là sự kiện điển hình ấy!




~ Đánh bại đạo tặc ~




(Thật không ngờ, mình lại gặp được sự kiện huyện thoại ấy ở một nơi như này!)

Mừ... một kỵ sĩ đã ngã xuống.

Mặc dù cá nhân của từng kỵ sĩ có năng lực hơn, nhưng họ chỉ có khoảng 5 người. Trong khi đó, đạo tặc có đến hơn 15 người. Số lượng của đạo tặc áp đảo hoàn toàn số lượng kỵ sĩ.

Kỵ sĩ thứ hai ngã xuống... xem ra, tôi không có thời gian do dự rồi!

"Kết giới!"

Tôi lập một kết giới vòng cung ngăn chặn đám đạo tặc. Bản thân thì chạy về hướng xe ngựa.

(May quá vẫn còn kịp.)

Tôi dùng phục hồi lên hai vị kỵ sĩ đã ngã xuống.

Sau khi xác nhận vết thương của họ đã lành, tôi chạy đến tiếp viện cho ba vị kỵ sĩ còn lại... nói đúng hơn thì tôi đã định làm thế.

(.......không đùa đấy chứ?)

"............."

"............."

Không chỉ đạo tặc, mà kỵ sĩ cũng đứng trơ người ra nhìn tôi.

Một lúc sau...

"K-Không ngờ lại có thể tìm thấy một con hàng ngon như vậy ở chốn này!"

Cùng với giọng nói của kẻ cầm đầu, những tên đạo tặc còn lại lần lượt bừng tỉnh.

"Hãy bỏ qua xe ngựa, anh em đâu ra đây hết đi! Phải bắt cho bằng được con hàng này!!"

Từ bên kia cánh rừng, một đám đạo tặc khác nhảy ra. Con số đạo tặc hiện tại đã lên đến 30.

(Bọn này thậm chí còn chuẩn bị cả viện quân?)

Tôi không nghĩ xe ngựa này giá trị đến thế.

"Chuyện này rốt cuộc là thế nào..."

"Sao cũng được. Chúng ta phải nhân cơ hội này mà rời khỏi đây. Không thể để tiểu thư gặp nguy hiểm được!"

"Đúng vậy!"

Mấy vị kỵ sĩ ở phía sau cũng hoảng loạn, nhưng ngay sau đó liền phóng xe ngựa chạy đi.
1

(Hả?!)

Hoàn toàn khác với sự kiện mà tôi nghĩ!!!

Kỵ sĩ, mấy người làm cái quái gì thế? Không phải là cùng nhau chiến đấu chống lại đạo tặc rồi cùng nhau đến thị trấn, sau đó trả ơn sao?

"Cô bé, nếu cô bé không kháng cự thì bọn ta sẽ không làm cô bé đau đâu."

"ù he he, ngực quá khủng."

"Tao không thể nhìn trực tiếp vào mặt của nó luôn..."

"Quá tuyệt!"

"....Ực......"

Này này này, không lẽ nào!

(Giám định!)




~ Trạng thái: Mê hoặc ~
1




(Là cái quỷ này àaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!!!!!!!!!!!)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận