Thành phố Praha, Cộng hòa Séc.
- Cái gì?!
Người đàn ông đang nằm trên giường ngồi phắt dậy, gương mặt giận dữ nhìn tên thuộc hạ vừa mới chạy vào.
- Đồ ngu! Ta nói bắt người của Quỷ Vương không có nghĩa là bắt Vương, lũ vô dụng các người đang làm gì thế hả? Trong Tứ Đại Thiên Vương, bắt ai không bắt lại bắt phải con ả Dr đó! Đồ ngu!
Tên thuộc hạ vừa đưa tin về cũng không hiểu tại sao lão đại của hắn giận dữ đến như vậy, rốt cục bắt người chỉ là bắt người thôi, bắt Vương thì mức độ uy hiếp lại càng lớn chứ sao, người phụ nữ đó là kẻ nào lại không được đụng đến?
- Lão đại, lão đại bớt giận, Bonar nói rằng ngoại trừ Dr ra thì Tam Đại Thiên Vương rất cảnh giác, không dễ gì lại gần được, nhân lúc cô ta sang Nhật Bản nên mới...
Tên lão đại cầm chiếc bình thủy tinh ở đầu giường ném mạnh xuống sàn nhà, mảnh thủy tinh vỡ vụn bắn tứ tung.
Hắn điên tiết quát tháo:
- Mẹ kiếp! Cô ta và Zero là hai kẻ không được đụng đến nhất. Tên khốn Bonar đó theo dõi cô ta lâu như vậy lẽ nào cô ta lại không biết? Mấy người dùng não đi, đừng có ngu như vậy! Dr cô ta rất thông minh lại quỷ quyệt, chẳng lẽ lại để im cho mấy người bắt? Khốn kiếp! Cô ta có mối quan hệ rất rộng rãi, đừng tưởng chỉ có Quỷ Vương chống lưng cho cô ta, đừng tưởng rằng vẻ bề ngoài yêu kiều ấy lại mềm yếu, cô ta với Zero đúng là không thể động vào!
Tên thuộc hạ nghe lão đại nói cũng sợ tái mặt, lắp bắp lên tiếng:
- V...vậy bây giờ tôi lập tức cho người đi kêu Hoắc Đông rút lui! Lập tức thả Dr!
Tên lão đại hừ một tiếng, thở phì phò, sau đó mới nói:
- Muộn rồi! Bọn chúng nhanh thôi sẽ bị xóa sổ! Lập tức ly khai với Hoắc Đông!
Tên thuộc hạ mặt mày tái nhợt, chân tay bủn rủn đi truyền lệnh.
Nagoya, Nhật Bản.
- Xác định được mục tiêu cần giải cứu! Lập tức xông lên, giết toàn bộ kẻ địch không được sót một tên, chú ý an toàn của Dr.
- Rõ!!
Bonar - lão đại của Hoắc Đông, hắn ta cảm thấy xung quanh có kẻ khả nghi đột nhập, cho người ra ngoài xem xét thì ngay tức khắc đám đông khác ập vào, lực lượng đông đảo hơn sáu ngàn người, chia làm hai bên, một bên bảo vệ Phương Lục Nghi, bên còn lại tiêu diệt Hoắc Đông. Bọn chúng trở tay không kịp, ba nghìn người trong một thoáng bị tiêu diệt sạch không còn một tên.
Phương Lục Nghi nhìn đám người trước mặt, nhíu mày không thể đoán ra được là ai, sau đó thấy một người đang tiến về phía mình, mới kinh ngạc thốt lên:
- Viêm!?
Căn cứ của Quỷ Vương tại Hoa Kỳ.
Trong khi đám Mộc Nhiên còn đang nghĩ cách lên kế hoạch giải cứu Phương Lục Nghi, một tên thuộc hạ từ ngoài chạy tức tốc vào, thở gấp nói:
- Thưa, người của ta ở Nagoya vừa báo tin về, Tứ Vương Dr đã được giải vây. Là người của Cự Nhiên!
Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn người vừa đưa tin.
Killer nói:
- Cự Nhiên ẩn tích bao nhiêu năm nay, cuối cùng bây giờ cũng xuất đầu lộ diện, nhưng lại cho người tới cứu Tứ Vương là có ý gì?
Vũ Long đang thất thần nghe tin Phương Lục Nghi được cứu, chẳng cần biết họ có mục đích gì, lập tức tươi tắn trở lại, hồ hởi nói:
- Lẽ nào là muốn liên minh với chúng ta?
Kha Chính Thuần nhíu mày:
- Không thể! Cự Nhiên trước nay chưa từng có lấy một hắc bang liên minh. Phương Lục Nghi cô ta lẽ nào quen biết bọn họ?
Mộc Nhiên giật mình như nhớ ra chuyện gì, lẩm bẩm: "Lẽ nào là..."
Tin tức Tứ Vương của Quỷ Vương được Cự Nhiên cứu khỏi Hoắc Đông nhanh chóng được lan tràn. Hắc bang Hoắc Đông cũng bị tiêu diệt tận gốc, ngay cả căn cứ ở Paris cũng không thoát một tên.
Giới hắc đạo nghe tin, ai nấy cũng hoang mang lo sợ.
- Cự Nhiên mất tích bao nhiêu năm trời, bây giờ xuất hiện lại đi cứu Tứ Vương của Quỷ Vương?
- Hai hắc đạo này đừng nói là liên minh với nhau chứ?
- Mẹ kiếp! Cự Nhiên và Quỷ Vương liên thủ với nhau thì kẻ nào chống chọi được kia chứ? Đám người Hoắc Đông cũng bị tiêu diệt sạch sẽ cả rồi!
- Lần này Hoắc Đông cả gan bắt Tứ Vương Dr đúng là chán sống! Tên Đông Mạnh Tư kia cũng thật cao tay, liền ly khai với Hoắc Đông, nếu không cũng phải gánh chịu hậu quả.
-....
Tại Cộng hòa Séc.
Một tên thuộc hạ chạy vào cấp báo:
- Đông lão đại, người của Hoắc Đông trong vòng ba mươi phút đã bị tiêu diệt gọn gàng sạch sẽ, không còn sống sót một tên, ngay cả căn cứ cũng sụp đổ, hoàn toàn bị xóa sổ rồi!
Đông Mạnh Tư, ba mươi sáu tuổi, lão đại của Đông Giác. Hắn ngồi trên cao chễm chệ, nhìn đám thuộc hạ xung quanh lúc này đang hoang mang, lên tiếng:
- Hừ! Ta đã cảnh báo bọn chúng trước rồi! Dr là người không thể đụng vào! Lần này Cự Nhiên ra tay giúp cô ta, không biết có hay không đã liên thủ với Quỷ Vương? Mẹ kiếp! Lập tức cho người đi thông báo với các hắc bang liên minh, tuyệt đối không được manh động! Chưa có lệnh của ta, kẻ nào đụng đến Quỷ Vương lập tức hủy bỏ liên minh!
Phương Lục Nghi được đưa về căn cứ của Cự Nhiên tại Osaka, Nhật Bản.
Mười tên thuộc hạ của Killer cũng được gọi trở về Hoa Kỳ.
Mộc Nhiên cùng mọi người ở Hoa Kỳ sốt ruột.
- Đã mấy tiếng đồng hồ rồi tại sao vẫn không liên lạc được với Phương Lục Nghi?
Vũ Long nóng lòng lo lắng bồn chồn không yên.
Ngay lập tức, một người chạy vào báo cáo:
- Vừa nhận được cuộc gọi từ phía Cự Nhiên, nói rằng muốn trao đổi, nếu muốn mang Tứ Vương về thì đích thân lão đại của Quỷ Vương phải ra mặt.
Killer nhăn mặt:
- Muốn lão đại đích thân ra mặt?
Vũ Long nghiến răng, nói:
- Lão đại? Lão đại của chúng ta trong giới hắc đạo chỉ có ba người biết mặt, lại chưa từng xuất hiện, lần này tất nhiên không vì Phương Lục Nghi mà ra mặt, Cự Nhiên cứu người lại muốn giữ người để đối phó với chúng ta?
Mộc Nhiên suy nghĩ một hồi sau đó nhếch môi nói:
- Chúng ta bây giờ chỉ cần đợi thôi! Phương Lục Nghi làm xong chuyện của mình sẽ tự khắc quay về. Cô ta ghét nhất là bị người khác uy hiếp, lần này muốn mang cô ta ra trao đổi với lão đại, đúng là đã coi thường cô ta hết sức!
Kha Chính Thuần ngồi xuống bên cạnh Mộc Nhiên, nói:
- Tiểu Mộc, mọi lần cứ động tới chuyện liên quan đến Phương Lục Nghi không phải rất ngu ngốc sao? Sao lần này lại thông minh tỉnh táo vậy?
Mộc Nhiên trừng mắt nhìn hắn, nói:
- Tôi đã tự đánh vào đầu ba cái, anh nói xem có còn ngu si nổi không?
Lâm Khang nhìn cô dè dặt hỏi:
- Vậy...ý chị là cô ta sẽ uy hiếp lại Cự Nhiên?
Mộc Nhiên khẽ cười, không nói thêm câu gì.
Tại Osaka, Nhật Bản.
- Hahaha....
Phương Lục Nghi cất tiếng cười giễu cợt, sau đó quay sang nhìn đám người Cự Nhiên, nhếch môi nói:
- Các người to gan lắm! Cứu tôi là để dùng tôi đổi lấy dung mạo của lão đại sao? Hừ! Viêm, anh đâu phải là không hiểu con người tôi?
Viêm, vệ sĩ của lão đại Cự Nhiên, hai mươi sáu tuổi, nhìn cô do dự.
Thực ra không phải hắn không hiểu con người cô, mà vì hắn đã suy nghĩ đến nát óc cũng không tìm được ra cách để cô lật ngược tình thế khi bị dồn ép đến mức này nên mới muốn liều một phen.
Phương Lục Nghi liếc nhìn đám người đứng sau Viêm, hắn liền ra hiệu cho bọn họ ra ngoài, chờ đến khi trong phòng chỉ còn mình và Viêm, Phương Lục Nghi cười:
- Viêm, nối máy cho lão đại của anh đi!
Viêm bất giác nhíu mày, không biết người phụ nữ trước mặt muốn giở trò gì, thầm nghĩ:
"Chẳng lẽ thân phận của lão đại bị lộ rồi sao?"
Phương Lục Nghi ngồi xuống, lạnh lùng nói:
- Nhanh đi! Đừng để tôi phải chờ đợi!
Hắn ta thở dài, điệu bộ như vậy chắc chắn đã nắm được tình hình, thầm chửi bản thân đúng là quá ngu mới uy hiếp cô ta, sau đó liền lấy máy gọi cho lão đại.
"...Viêm? Có chuyện gì?"
Phương Lục Nghi cười nửa miệng:
"Lão đại, chúng ta hay là gặp mặt nhau sẽ dễ nói chuyện hơn có phải không?"
"..."
"Lão đại, sáng mai bảy giờ gặp nhau tại đây, chậm trễ một giây tôi không rõ chuyện gì xảy ra đâu!"
"...Tại sao tôi phải gặp mặt cô?"
"Lão đại, bây giờ cho người lựa chọn, gặp mặt lão đại của tôi, hay là biết được tung tích của Phương An Nhiên?"
Thực ra Phương Lục Nghi đã biết hành tung của lão đại Cự Nhiên, lần này cố ý bị bắt là để ép hắn ra mặt, nhưng không ngờ hắn ta lại để Viêm đến cứu cô. Được rồi, xem ra còn biết xem trọng cô!
Đầu dây bên kia còn chưa kịp trả lời, Phương Lục Nghi đã tắt máy rồi đưa cho Viêm. Hắn ta nhìn cô kinh ngạc nhưng không hỏi thêm điều gì.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...