Chim nhỏ nép vào người !
Cảm giác được nàng gắt gao tựa vào trong lòng, đối với Bạch Lộ mà nói, lại là một sự cực kỳ hưởng thụ.
Để cho Lâm Quân Tử mạnh mẽ ngang ngược làm chim nhỏ nép vào người một lần,thực đúng là không dễ dàng a !
Bạch Lộ ôn nhu an ủi đáp: “Không phải sợ, con nhện kia còn ở đây, hơn nữa, xung quanh đều là máu độc do ta từ trên người ngươi hút ra, cho nên, những độc vật khác cũng không dám tới đâu, thế nên bây giờ chúng ta cực kỳ an toàn rồi !”
Lâm Quân Tử còn chưa hết hồn liền gật gật đầu: “A….thì ra là như vậy a !”
Trên gương mặt tuấn mỹ của Bạch Lộ hiện lên một tia cười ân hận, ánh mắt nhìn lên một chỗ nào đó trên khuôn mặt Lâm Quân Tử, cực kỳ chân thành: “Thực xin lỗi, để ngươi vì cứu ta mà bị thương, đều là do ta không tốt.”
Không tốt mà Bạch Lộ nói, có hai tầng ý nghĩa.
Tầng thứ nhất, ngươi vì cứu ta mới bị thương, đương nhiên là lỗi của ta.
Tâng thứ hai, nếu không phải ta nghĩ ra chủ ý đáng chết này, định ở đây tránh né quan binh đuổi bắt vài ngày, chúng ta cũng sẽ không gặp phải những độc vật này, là do ta chọn sai chỗ,
Mà Lâm Quân Tử đương nhiên sẽ không biết tầng ý nghĩa thứ hai của Bạch Lộ.
Nghe thấy Bạch Lộ chân thành tạ lỗi như vậy, tinh thần của Lâm Quân Tử cũng dần dần minh mẫn lại.
Nàng trước nhanh chóng rời khỏi vòng tay của Bạch Lộ, tiếp đó liền ho nhẹ một tiếng, che dấu sự sợ hãi kinh hoảng vừa rồi của mình.
Ngồi dậu lại hào khí vạn trượng mà nói: “Không cần khách sao a, kỳ thật, lúc đấy ta cũng không biết con nhện này lợi hại thế nào, chỉ nghĩ muốn tống cố nó đi thôi ! Hơn nữa, ngươi còn yếu đuối hơn cả nữ hài tử , chỗ này chỉ có hai chúng ta, ta không bảo vệ ngươi thì ai bảo vệ ngươi a !”
Lòng hăng hái bỏ ta còn ai này, nhất thời khiến cho Bạch Lộ không còn lời nào để nói.
Sắc mặt hắn trở nên vô hạn ai oàn nhìn Lâm Quân Tử, nha đầu, ngươi thực sự xác định ta đây còn yếu ớt hơn nữ hài tử ?
Lâm Quân Tử bống nhiên như chợt nhứ tới cái gì, kinh ngạc hỏi: “Độc của con nhện này độc như vậy, sau khi ta trúng độc, làm sao lại không sao cả vậy ? Ngươi làm sao mà cứu được ta ?”
Bạch Lộ miễn cưỡng cười, tất cả tâm sức hao hết hôm qua đều không đề cập tới, miệng bịa ra một đống chuyện: “Ta tìm được một chút thảo dược ở gần đây có thể trị được độc, cho nên mới bảo vận khí của ngươi rất tốt a ! Vừa uống thuốc xong là độc đã được giải !”
Lâm Quân Tử bừng tỉnh đại ngộ, chậc chậc gật đầu nói: “A ? Đúng là người tốt được trời phù hồ, ân, vận khí của ta đúng là đã quay về rồi, thật tốt quá !”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...