Phúc hắc Vương gia đừng yêu ta
Nam nhân gầy vội vàng nói: “Lời của đại ca, trong này có chuyện gì a ?”
Lý Nguyên dáng vẻ dương dương tự đắc nói “Nguyệt Phách này nghe nói là lấy được từ trong một ngôi mộ cổ, cổ mộ cơ quan sắp đặt cực kỳ tinh xảo linh hoạt, nghe nói chỗ Nguyệt Phách được cất giấu, là nơi có thể hấp thụ được ánh trăng nhiều nhất. Hơn nữa, nghe nói Nguyệt Phách này đã có hơn ba ngàn năm lịch sử !”
Lý Nguyện hạ thấp giọng “Nghe nói tất cả những tài bảo của Lăng Tiêu Cung đều là có được từ tòa cổ mộ này ! Mà cổ mộ này là do Lăng Tiêu cung chủ trong lúc vô tình mà phát hiện ra!”
Nam nhân gầy cùng với hai nữ nhân còn lại nghe đến dạt dào hứng thú, liên tục tặc lưỡi.
Nam nhân gầy cảm thán nói: “Nhân gia còn có tài vận như vậy a ! Tay cầm chí bảo, nắm trên tay tài bảo của thiên hạ, thật là tốt số a!”
Lý Nguyên có chút cảm thán nói: “Nguyệt Phách này nói chí bảo thì là chí bảo, nhưng so với Nhật Tủy của Hạo Quốc chúng ta, vẫn còn kém một chút. Nhưng mà, bây giờ lưu truyền một cách nói như vầy.”
Không khí bát quái trong phòng càng đậm, ngoại trừ quyền lợi giang sơn, tài phú chí bảo cũng là tư liệu sống để mọi người bát quái a !
Bên bàn ba người cơ hồ như đồng thời hỏi: “Nói như thế nào ?”
Lý Nguyên thần thần bí bí nói: “Nghe nói, Nhật Tủy có thể khiến người ta trường sinh, Nguyệt Phách này có thể khiến người ta bất lão, người nào ăn được Nhật Tủy Nguyệt Phách, chính là thần tiên. Một vạn năm cũng không chết !”
“A? Thần kỳ như vậy ?”
“Đây cũng quá tà dị đi !”
Trên mặt hai nữ nhân cực kỳ xem thường, vẻ mặt tràn đầy không tin.
Lý Nguyên trợn mắt liếc các nàng, trách cứ nói: “Đàn bà biết cái gì mà nói, tóc dài hiểu biết ngắn, trên đời có dương ắt có âm, có Nhật Tủy, tất xuất hiện Nguyệt Phách, ngươi dám nói đây không phải thượng thiên an bài sao ? Đã có hai thứ bảo vật này, tự nhiên có tác dụng kỳ diệu, có thể giống như tưởng tượng đơn giản của các ngươi sao ?”
Nam nhân gầy vội vàng gật đầu đồng ý: “Đại ca nói quá đúng, thế gian xuất hiện gì đó, đều có đạo lý nhất định, vẫn là đại ca thông hiểu đạo lý vạn vật âm dương tương sinh tương khắc này a !”
Lý Nguyên dương dương tự đắc uống một ngụm rượu, gật đầu với nam nhân gầy “Vẫn là lão đệ hiểu biết, hôm nay ta muốn nói đến chính là bảo vật của Lăng Tiêu Cung !”
Nam nhân gầy nghi hoặc mà hỏi dò: “Lăng Tiêu Cung bảo vật không phải là Nguyệt Phách sao ? Chẳng lẽ còn có bảo bối khác hay sao? “
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...