Phúc hắc Vương gia đừng yêu ta
Ta cùng ngươi!
Cửu Nguyệt lòng đầy căm phẫn mà câm miệng, trừng mắt liếc nhìn Lâm Quân Tử, hầm hừ đứng dậy đi về phía bờ suối.
Lâm Quân Tử bị Cửu Nguyệt trừng mắt chẳng hiểu ra sao , nàng quay sang Bạch Lộ hỏi: “ Tại sao lại vì ta, ta chọc tới hắn sao?”
Bạch Lộ thản nhiên lắc đầu, nhỏ giọn nói:” Bởi vì chúng ta vội vã đi tìm ngươi, làm Cửu Nguyệt đánh mất một con thú cưng của hắn, hắn dù sao cũng vẫn là tiểu hài tử, ngươi đừng nên chấp nhặt với hắn.”
Lâm Quân Tử nhìn bóng dáng gầy yếu của Cửu Nguyệt, nàng cảm thấy không đúng: “ Thú cưng gì vậy a? Sau này ta bồi thường cho hắn một con là được chứ gì.”
Khóe môi Bạch Lộ hơi hơi nhếch lên, thản nhiên nở nụ cười, không nói gì.
Bạch Lộ ngẩng đầu lên nhìn bầu trời trong xanh, sau đó quay sang Lâm Quân Tử hỏi:”Hôm nay thời tiết thật là tốt, ngươi có ý định gì không?”
Lâm Quân Tử đem ánh mắt chuyển hướng về phía mặt trời mới nhô lên.
Lúc này, sắc vàng của ánh nắng mặt trời đã bao phủ toàn bộ sông núi đất đai, cảnh vật trước mắt thật tráng lệ huy hoàng.
Lâm Quân Tử chớp chớp mắt, suy nghĩ một lát, trong lòng đã sớm có dự tính.
Nàng quay sang Bạch Lộ kiên định nói:” Ta muốn đi tìm hiểu nguyên nhân cái chết của nàng! Không thể đễ dàng bỏ qua cho những tên bại hoại kia như thế được!”
Bạch Lộ sửng sốt nhìn nàng: “ Nguyên nhân cái chết của ai?”
“ A? Nha, của ta, là cái chết của ta! Ta làm sao có thể tới Ỷ Hương Lâu, ta muốn biết rõ nguyên nhân này. “
Lâm Quân Tử vội vàng giải thích, đồng thời trong lòng đổ mồ hôi mãnh liệt, làm sao lại thuận miệng phun ra thế này, nguy hiểm thật!
“ Ta không phải là kĩ nữ trong thanh lâu, vậy tại sao lại ở Ỷ Hương Lâu, lại còn bị bán ra ngoài, chuyện này nhất định có gì đó kì quái.” Lâm Quân Tử bối rối, cố gắng dời đi sự chú ý của Bạch Lộ.
May thay, Bạch Lộ không có nghi ngờ, hắn gật đầu tán thành suy nghĩ của nàng:” Ân, ta cũng cảm thấy như vậy, ta đoán ngươi là bị kẻ xấu bắt cóc, sau đó bị bán cho Ỷ Hương lâu.”
Sau khi phân tích xong, Bạch Lộ lại kèm thêm một câu rất khẳng định: “ Ta cùng ngươi đến đó thăm dò!”
Lâm Quân Tử sửng sốt, kinh ngạc nhìn hắn, không phải chứ?
Làm thế nào mà hắn đột nhiên nhiệt tình như vậy?
“ Cái kia, cái kia, không phải các ngươi còn muốn đi Duyên Châu sao? Một mình ta đi là được rồi. Cảm ơn ngươi ngày hôm qua đã cứu ta, vì ta mà các ngươi đã bị chậm trể chuyện quan trọng, thật xin lỗi.”
Lâm Quân Tử chân thành chối từ, trong lòng có chút chột dạ.
Bạch Lộ mỉm cười nói:” Không có vấn đề gì, chuyện của chúng ta cũng không vội.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...