Trừ bỏ Hoàng Đế, Vương Gia là một từ cực kỳ tràn ngập dụ hoặc a !
Nhưng mà, nàng cư nhiên lại không muốn gả cho Vương Gia.
Nhưng nếu nàng không ngốc, thì chỉ có thể nói nàng có tư tưởng khác người a!
Nhìn đại học sĩ trầm ngâm không nói, Lâm Quân Tử rõ ràng có chút mất kiên nhẫn: “Vì sao ngươi không trả lời ? Vấn đề này rất khó trả lời sao ? Chẳng lẽ ngươi thật sự là Vương gia ?”
Nghe nàng hỏi, Đại học sĩ thản nhiên đáp: “Không phải rất khó trả lời, mà là ngươi hỏi nhiều quá, ta không biết trả lời cái gì nữa đây!”
Lâm Quân Tử bất mãn nói: “Nhiều hồi nào á? Ta chỉ hỏi ngươi tên gì, có phải là Vương gia hay không? À,còn có tên của ngươi, sở thích. A, đúng rồi, ngươi nhóm máu gì ? Có phải nhóm A hông ? Ta là ta thick…”
Lâm Quân Tử đang nói hăng say, lại thấy Đại học sĩ tung ra một chưởng, đánh về phía sau.
Đèn đuốc trong phòng, tất cả, đều bị uy lực của chưởng lực dập tắt, chỉ còn lại ánh sang yếu ớt của cặp hỉ nến trên bàn.
Căn phòng bỗng chốc bị bao phủ bởi một bầu không khí đầy ám muội , hỉ nến lung linh, những tấm rèm đỏ rực rỡ, hai nhân vật chính lúc này lại trong tình thế “cô nam quả nữ” a…
Lâm Quân Tử đang định tiếp tục bát quái, lập tức bị bầu cảnh tượng tràn ngập màu hồng này làm cho giật mình, không dám manh động,
Trong ánh sáng nhập nhòa đó, một thân ảnh cao lớn, tiến về phía Lâm Quân Tử.
Lâm Quân Tử sợ hãi ,không thể nào, nhanh như vậy đã muốn vào đề rồi sao.
Vừa mới gặp mặt chưa đến năm phút, ngay cả tên còn chưa biết a !
“Ngươi, ngươi muốn làm gì ?” Giọng nói Lâm Quân Tử rõ ràng đang run run , vừa nói, đôi mắt to tròn vừa đảo quanh, nhìn khắp nơi một lượt, chuẩn bị thời cơ, sẵn sàng… bỏ chạy,
Thấy dáng vẻ có chút kích động của Lâm Quân Tử, Đại học sĩ hứng thú cười to: “Vấn đề của ngươi quả thật là nhiều lắm, làm cho ta thấy trả lời quả là rất phiền nha, thế nên, tốt nhất vẫn là chặn miệng của người lại á”, lời nói chưa dút, kẻ nào đó liền đưa mặt nghiêng về phía Lâm Quân Tử.
Lâm Quân Tử cũng không cần suy nghĩ, không chút chậm trễ mà tung một quyền về phía cái người đang cười giảo hoạt kia, nhưng rất nhanh, khuôn mặt kia liền né tránh,
Kháo, coi ta dễ bắt nạt lắm sao ?
Muốn khi dễ lão nương ta, thừa cơ ăn đậu hủ á, còn khuya nhá, trước hết nếm thử một quyền của lão nương ta đã!
Đại học sĩ nhất thời cả kinh, trong mắt rõ ràng ánh lên một tia hoang mang.
Không ngờ tiểu nữ nhân này còn có công phu,.
Quả thực rất thú vị ! ,
Mặt nhanh chóng lùi về phía sau, đồng thời tay phải nhanh như chớp tung ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...