Phúc hắc Vương gia đừng yêu ta
Tuyển thê bằng đồng xu
“Gia, còn lại thì sao? Tất cả đều đuổi sao? ” Giọng nói của phu nhân mặc đồ đỏ sậm .
Yên lặng, tất cả các cô nương đều bị khí thế của nơi này, binh sĩ, đại học sĩ cổ quái nà dọa đến.
Tất cả đều nín thở ngưng thần, không dám có chút lộn xộn.
Không khí trong viện trở nên nặng nề đến hít thở cũng không thông.
Mà vị đại học sĩ biến thái kia vẫn không nói gì, làm như đang suy nghĩ chuyện gì vậy.
Lòng hiếu kỳ mãnh liệt của Lâm Quân Tử thực sự nhịn không được , nếu vừa rồi nàng chỉ là tò mò, muốn nhìn khuôn mặt của vị đại học sĩ này một chút, thì bây giờ nàng thật sự muốn nhìn xem vị đại học sĩ này rốt cuộc có dáng vẻ biến thái như thế nào .
Vươn ngón tay, cực nhanh luồn vào phía dưới tấm khăn hỉ, nhấc lên phía trên.
Trong nháy mắt tấm khăn được vén lên, Lâm Quân Tử thấy thân ảnh thon dài kia tù tay phóng ra thứ gì đó.
Thứ kia xoẹt một tiếng bắn tới trên cây ngô đồng trong viện, sau đó, lại bắn ngược trở về.
Lâm Quân Tử chỉ thấy chỉ thấy điểm đen chợt lóe lên trước mặt, còn chưa có nhìn rõ là vật gì, đã thấy “Ba” một tiếng, đầu nàng bị vật kia đụng trúng.
“Ôi!” Đầu vốn đã bị thương, trải qua một đòn này, lại đau lên.
Lâm Quân Tử bây giờ bất chấp xem cái gì mà đại học sĩ biến thái, vươn tay xoa xoa đỉnh đầu đau nhói.
Kháo a, bắt lão nương đến làm bia ngắm sao ?
Cúi đầu nháy mắt, thấy bên chân lăn lông lốc, lại là một đồng tiền.
Lâm Quân Tử còn chưa nổi bão, đã nghe thấy thanh âm lạnh lẽo kia nói: “Nhị phu nhân chính là nàng !”
Lời còn chưa dứt, Lâm Quân Tử liền cảm thấy tiếng bước chân nặng nề kia bước tới trước mặt nàng.
Lâm Quân Tử tức thì hoảng sợ.
Ta kháo, cái này gọi là tuyển trúng sao a?
Tuyển thê bằng đồng xu ?
Ta cũng không muốn làm thiếp thất gì đó đâu, thiên thê* !
*người vợ có địa vị kém hơn.
Nhưng là, đã chậm mất rồi.
Lâm Quân Tử còn chưa phản ứng được gì, tay đang vuốt đỉnh đầu đã bị một bàn tay to bắt lấy .
Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng lại vang lên “Lập tức bái đường, thành thân, thời gian của ta không có nhiều .”
“Vâng, gia. Hết thảy đều chuẩn bị tốt .”
Đỏ sậm quần áo phụ nhân cao giọng nói: “Phân phó đi xuống, lập tức cử hành bái đường nghi thức, chúc mừng gia tân hôn chi hỉ.”
Kháo, cái gì chó má tân hôn chi hỉ a, lão nương mới không cần đâu.
Lâm quân tử dùng lực mạnh một chút, vùng khỏi đại chưởng đang bắt lấy bàn tay nàng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...