Phúc Hắc Thần Quân Nghịch Thiên Tà Phi
Lưu Uyển lâu, tửu lâu độc nhất kinh thành, sản nghiệp của Bỉ ngạn cung. Bên trong khách nhân chật kín, ở góc khuất Lý nam cùng linh dao đang ở thưởng thức món ăn.
_ Nam, thức ăn ở đây thật ngon a, không biết là ai tay nghề tốt vậy, nghe nói lão bản rất thần bí. -linh dao một bên cười nhìn lý nam.(tg: Là chủ tử biến thái của mấy người chứ ai)
_ Nếu là Dao nhi thích, mỗi ngày ta dẫn ngươi đến ăn.- Lý nam sủng nịnh cười nhìn mèo nhỏ linh dao.
_ Ân.- Linh dao gật đầu cười nhìn Lý nam.
_ Hôm nay ta bao cả lâu, những người khác mau cút đi.- bỗng một giọng nam trầm vang lên.
Chỉ thấy từ ngoài cửa đi vào một đám người, cầm đầu nam tử dung nhan cũng coi là tuấn tú mặc cẩm y, ánh mắt cao ngạo nhìn người trong lâu. Bỗng nhiên hắn nhìn thấy linh dao kia trương nhỏ nhắn khuôn mặt xinh đẹp lung linh động lòng người thì tiến lại gần đấy.
_ Tiểu mỹ nhân, ngươi đi theo bổn đại gia, bổn đại gia bao ngươi cả đời.- dùng ánh mắt dâm tà nhìn linh dao. Đang đưa tay sờ vào mặt linh dao thì chỉ thấy tay hắn dừng lại giữa không trung. Hắn quay đầu thì nhìn thấy Lý nam kia tuấn mỹ dung nhan đen thành một mảnh.
_ Ngươi là ai? Có biết bổn đại gia là ai sao? Mau bỏ tay chó của ngươi ra cấp bổn đại gia cút. - hắn ta tức giận quát lớn.
_ Bản thiếu quản ngươi là ai, động đến nữ nhân của bản thiếu đừng trách bản thiếu độc ác. - Lý nam tức giận cả người sát khí tăng vọt. Lại có người dám có ý nghĩ với Dao nhi, hắn xem như thế nào sống sót. Lý nam huy động một thân huyễn hoàng tu vi đánh vào trên người tên kia, chỉ thấy tên kia phun ra một ngụm máu rồi ngất đi.
_ Ngươi, ngươi có biết đây chính là đại thiếu gia của Điệp gia, Điệp Ngạn không? Ngươi sẽ không được sống yên.- tên thị vệ đi theo Điệp ngạn nói, chạy đến cùng ba người khác khiêng Điệp ngạn trở về. Lý nam hừ lạnh, Điệp gia đại thiếu gia thì sao? Chỉ cần động đến Dao nhi ai cũng không cần sống. Xong rồi trực tiếp bước tới chỗ linh dao, thấy khuôn mặt thẹn thùng của linh dao khuôn mặt của lý nam từ tức giận biến thành ôn nhu.
_ Dao nhi đây là thẹn thùng.- Lý nam ngồi sát vào linh dao khuôn mặt tuấn mỹ tươi cười tà mị.
Linh dao đỏ mặt dí mặt vào ngực Lý nam.
_ Xấu nam tử.- linh dao phụng phịu nói.
_ Hahaha...- Lý nam cười đến mặt mày sáng lạn. Tiểu mèo hoang xấu hổ đáng yêu a.
Sau đó trả tiền rồi hai người về Diệp gia, trên đường đi Lý nam cõng linh dao ngủ say, trên mặt mang theo tươi cười sủng nịnh. Còn bên kia Điệp gia đang gà bay chó sủa thành một đoàn.
_ Cái kia tiểu tử, dám đánh trọng thương con ta, điều tra xem hắn là ai.- Điệp gia gia chủ vẻ mặt phẫn nộ nhìn hắc y nhân quỳ gối trên mặt đất phân phó.
_ Là.- hắc y nhân gật đầu rồi nhoáng cái biến mất.
_ Hừ.- Điệp gia gia chủ hừ lạnh rồi cũng rời khỏi đại sảnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...