Phúc Hắc Ma Quân Yêu Nhiêu Hậu

" Nha đầu, sắc trời không còn sớm, ta đưa nàng trở về." Đế Dạ Hiên nói xong , kéo tay Phượng Thiên Vũ , trở về bằng con đường lúc nãy.

Hai người đi một mạch tới Phượng phủ, Đế Dạ Hiên đặt lên vầng trán mịn màng của Phượng Thiên Vũ một nụ hôn, đôi mắt sâu đầy nhu tình ngắm nhìn Phượng Thiên Vũ: " Nha đầu, nàng sẽ nhớ ta sao? "

" Ừ "

Phượng Thiên Vũ chẳng phải loại người bụng đang đói có người mời ăn thì kêu no rồi mà từ chối , yêu chính là yêu ,nhớ chính là nhớ.

"Ừm, " Đế Dạ Hiên nỉ non một tiếng” " Nha đầu , nàng đi vào trước đi , ta nhìn vào nàng đi vào, rồi mới đi. "

Phượng Thiên Vũ xoay người, tiến vào Phượng phủ, những thi thể ban ngày giờ đã biết mất, Phượng phủ đã không còn những người kia, gia tộc lớn như vậy giờ đã lạnh lẽo buồn tẻ, vắng tanh, về sau sẽ không còn Phượng tộc nữa.

Đế Dạ Hiên nhìn người phía trước đi vào, xoay người bay đi, hòa mình vào trong đêm đen , gió nhẹ thổi qua, ban ngàn sợi tóc tung bay đón gió , thế nhân chỉ biết Quốc Sư là thần, nhưng ai mà biết rằng vị thần đó là Ma Vương chí cao vô thượng.

..

Sáng sớm ngày hôm sau, Phượng Thiên Vũ tiễn phụ thân nàng, quyết định xử lí tốt đẹp mọi chuyện ở đây rồi sẽ đi Quy Vân sơn tìm phụ thân cùng mẫu thân.

" Tiểu thư , người có đói bụng không, nhanh lại đây ăn cơm. " Thanh Ngư bưng lên món cá kho tàu, đặt ở trên cái bàn mới mua, ở đằng sau Mạc Sầu cũng đang bưng lên món thứ hai: " Tiểu thư, nhân lúc còn nóng ăn đi."

Phượng Thiên Vũ ngước mắt nhìn, trước mặt đầy đủ các hương vị, màu sắc khác nhau , cơn đói lên ào tới, tay bắt đầu cầm đũa, đang chuẩn bị gắp rau , một đạo âm thanh cực kỳ u oán truyền đến: " Nha đầu , ngươi tại sao có thể lừa gạt sư phụ? "


Hàn Duệ không khách khí, ngồi ở trên bàn cơm, đáng thương hề hề nói: " Nha đầu, hôm qua sư phụ đợi ngươi cả một ngày một đêm , còn không có ăn cơm đâu."

Đặt đũa xuống , Phượng Thiên Vũ nhìn Thanh Ngư nói: "Thanh Ngư, lấy thêm một đôi bát đũa."

"Vâng, tiểu thư. "

" Sư phụ , ngày hôm qua đồ nhi có việc xử lý, sư phụ cũng biết mà."
Thanh Ngư nhanh chóng cầm bát đũa tới, Hàn Duệ tiếp nhận bát đũa trong tay, im lặng không lên tiếng, hắn đương nhiên biết, cho nên mới không tới quấy rầy nha đầu.

Phượng Thiên Vũ thấy hắn không nói lời nào , đương nhiên hiểu là tại sao , ngày hôm qua sự việc của Phượng phủ đã náo loạn khắp Hoàng thành, sư phụ của nàng sao có thể không biết.

Mấy người không nói thêm lời, cơm nước xong Thanh Ngư thu chén đũa xuống, Mạc Sầu đứng bên người Phượng Thiên Vũ, im lặng không lên tiếng.
" Nha đầu , ngươi bây giờ đối với Phượng phủ đã không còn quan hệ , không bằng ngươi và cùng sư phụ trở về Dược Tông đi, sư phụ bảo đảmnha đầu có thể tung hoành ở đó mà không ai dám nói nửa lời "

Hàn Duệ cơm nước xong, bắt đầu kế hoạch lừa gạt của mình, hạt giống tốt như vậy không lừa gạt về Dược Tông là không được, rất đáng tiếc a!

Ngón tay Phượng Thiên Vũgõ nhẹ ở trên mặt bàn, từng phát từng phát , lại làm cho trái tim của Hàn Duệ nhảy vọt lên cổ họng.

Thấy Phượng Thiên Vũ không nói, Hàn Duệ liền vội vàng nói: " Nha đầu, phân đường ở đây làm sao có thể so sánh được với Dược Tông, nơi nào có thể thuận lợi luyện chế đan dược bằng Dược Tông cơ chứ, nếu ngươi bằng lòng ta sẽ giao cho ngươi toàn quyền xử lý, chỉ có điều... "


"Có điều gì? " Phượng Thiên Vũ hứng thú hỏi.

" Ba tháng sau Nhật Viêm quốc sẽ tổ chức thi đấu luyện đan , ngươi phải thay sư phụ đứng hạng nhất. "

" Nhật Viêm quốc? "

Phượng Thiên Vũ nghe vậy , mắt đen lóe sáng, nàng nhớ tới Nhật Viêm quốc cũng có một mảnh vỡ của Thần Ma lệnh mà Dạ Hiên đang tìm kiếm.

" Được, thành giao. "

Hàn Duệ không nghĩ tới nha đầu lại nhanh chóng đáp ứng như thế, liền vui sướng nói: "Đã như vậy, nha đầu, ngày mai chúng ta liền đi Dược Tông."

Thanh Ngư đi lên trước, mặt mày cau lại: "Tiểu thư , chúng ta có nên đi cáo biệt Hoàng Hậu nương nương hay không? "

" Di nương? "

Phượng Thiên Vũ trầm tư nửa ngày, rồi nói: "Sư phụ, ngày kia chúng ta mới đi được, ta nghĩ còn phải cáo biệt một chút với di nương"

Hàn Duệ nghe vậy, khẽ gật đầu, nói: "Vậy ngày kia vi sư chờ ngươi ở phân đường. "


"Hảo, sư phụ, không bằng bây giờ ngươi dậy cho ta phương pháp luyện đan cơ bản đi "

Nhiều ngày trôi qua như vậy, bản thân lại chưa từng luyện đan lần nào, trên đại lục này, đan dược là thứ không thể thiếu, nàng không chỉ muốn nhanh chóng tiến bộ về linh lực mà còn muốn đem toàn bộ những tinh hoa của kỳ thư đan dược nắm rõ trong lòng bàn tay.

" Nha đầu, không cần phải gấp gáp như vậy, thời gian vẫn còn ba tháng, thêm một ngày nữa cũng không sao, ta nghĩ bây giờ ngươi nên ra ngoài dạo chơi một chút, dù sao ngày kia chúng ta bắt đầu đi Nhật Viêm quốc rồi."

Hàn Duệ nói xong, liền đứng dậy rời khỏi Phượng phủ , hắn phải đi về phân đường hảo hảo thông báo một chút, lắc đầu, trong lòng Hàn Duệ không khỏi cảm khái, cuối cùng cũng lừa gạt được nha đầu, bằng thiên phú của nha đầu, nhất định sẽ trở thành một Luyện Dược Sư vang danh khắp Thương Lan đại lục này.

" Tiểu thư, bây giờ chúng ta làm gì?" Mạc Sầu gãi gãi đầu, nhẹ giọng hỏi.

Phượng Thiên Vũ ngẩn đầu, lạnh nhạt liếc mắt một cái , phun ra hai chữ: "Tu luyện."

..

Thời gian tu luyện luôn đặc biệt trôi qua nhanh, Phượng Thiên Vũ từ trong không gian tu luyện đi ra thì sắc trời đã tối, Thanh Ngư cùng Mạc Sầu cũng không có quấy rầy nàng, ở trong không gian có linh quả để ăn, cho nên không hề đói, thấy không có chuyện gì, Phượng Thiên Vũ đã lại tiến vào không gian, luyện đan dược.

Từ trong không gian cầm lấy đan đỉnh.

Bạch!

Đầu ngón tay bắn ra, một ngọn lửa dấy lên, ngón tay nhẹ nhàng vung lên, ngọn lửa nhảy tới đan đỉnh, bốc cháy lên.

Ánh lửa đỏ tươi làm nổi bật lên khuôn mặt trắng nõn nà không tì vết của Phượng Thiên Vũ, không thể không nói, nàng mặc dù nhỏ, nhưng đã sớm có một sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành, hoa nhường nguyệt thẹn, so với các công chúa trong hoàng cung còn muốn xinh đẹp hơn biết bao nhiêu phần.


Là lần đầu luyện đan của Phượng Thiên Vũ, dù cho có ký thư đan,nhưng không thể tránh khỏi thất bại, dược liệu cũng là bị lãng phí không ít.

Phượng Thiên Vũ nhíu mày: "Lại thất bại! "

Bạch!

Ngọn lửa lại tiếp tục sáng lên, có thêm kinh nghiệm thất bại lúc trước, nên càng thêm thuận buồm xuôi gió, nhưng thế mà nàng vẫn không thể tránh khỏi thất bại lần nữa..

Phượng Thiên Vũ là người kiên trì không phải gặp thất bại mà nản lòng bỏ cuộc, cho nên suốt cả đêm, nàng liền hết lần này đến lần khác lấy thất bại mà tiến bộ.

Tuyết Ảnh ngồi ở bên cạnh Phượng Thiên Vũ, nhìn dược liệu trước mắt biến thành phế liệu, cổ họng cũng không phát ra âm thanh, theo hắn nghĩ, chỉ cần mẫu thân thích, bao nhiêu dược liệu cũng có thể, huống hồ chỉ là lãng phí chừng này...
Bầu trời dần dần lộ ra ánh sáng trắng, cũng là lúc Phượng Thiên Vũ thành công luyện ra nhất giai thượng phẩmHồi Hoàn đan.
Nhìn đan dược trong tay, Phượng Thiên Vũ bất mãn nhíu mày: "Bận rộn cả đêm, mới luyện ra đan dược nhất phẩm, xem ra nàng cần phải cố gắng hơn nhiều a. "

Nếu như Mạc Sầu cùng Thanh Ngư nghe thấy vậy, nhất định sẽ không thể không kêu “ Thiên a”.

Trời mới biết, một người không có bất kỳ người nào hướng dẫn như nàng chỉ trong một đêm tự mình luyện ra được đan dược nhất phẩm là lợi hại bậc nào, hay cho bận rộn cả đêm, vậy người khác mấy ngày vài tuần cũng chưa luyện được thì phải làm sao a?

Phượng Thiên Vũ có thể nhanh chóng luyện ra đan dược như vậy đó là tinh thần lựu biến thái của nàng, cùng có đan dược kỳ thư hỗ trợ rất nhiều cho nàng.
"Mẫu thân." Tuyết Ảnh bất mãn nhìn nàng, bất đắc dĩ nói: "Mẫu thân, chỉ một đêm luyện ra nhất giai thượng phẩm, đã rất lợi hại."

"Ừm." Phượng Thiên Vũ đem đan dược và đan đỉnh đặt trong không gian, bất luận làm gì đều phải từ từ, không thể một bước lên trời, đạo lý này nàng vẫn là biết rõ, cho nên nàng cũng không gấp gáp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui