"Tiểu thư, như vậy không sao chứ?"
Thanh Ngư đi ra phía trước, lo lắng hỏi, nàng không phải lo lắng cho tên phu tử kia, mà nàng lo tiểu thư làm như vậy sẽ bị người của học viện trừng phạt!
Phượng Thiên Vũ kéo Thanh Ngư qua, ánh mắt tràn ngập vui vẻ: "Thanh Ngư, không cần lo lắng!"
Nàng hiểu Thanh Ngư đang lo lắng điều gì, nhưng phu tử lại đi đánh lén sau lưng đệ tử thật sự nàng không thể chấp nhận được!
Lý phu tử bị đánh thương, chạy thẳng một mạch đến thư phòng của Thanh Viễn viện chủ, lảo đảo bước vào!
Thanh Viễn vống đang đứng ở bồn hoa, trông thấy hắn tiến vào, thả dụng cụ làm hoa xuống, bước tới: "Lý Khánh, người nào lại đánh ngươi thành như vậy?"
Cánh tay vươn ra, bắt mạch Lý Khánh: "Ra tay cũng không quá nặng!"
"Viện chủ, người phải làm chủ cho ta a!"
Nước mắt nước mũi của Lý khánh lập tức rơi xuống, nhìn không khác gì một nữ nhân đanh đá chua ngoa!
"Được rồi, nói cho ta nghe chuyện gì đã xảy ra?" Thanh Viễn phất tay, ngăn hắn mếu máo lại!
Đối với cái tên Lý Khánh này hắn cũng không có cảm tình gì, người này rất làm biếng, không có trách nhiệm với đệ tử của mình, lười biếng lại giở thủ đoạn, nếu không phải vị kia đang trên đường đến đây, nên mới để hắn dạy nhóm tân sinh này, không thì Học Viện cũng định trụt xuất hắn rồi!
"Viện chủ, nhóm tân sinh lần này, có vài người hôm nay mới chịu đi học, hôm nay mang mặt nạ đến lớp học, ta sợ ảnh hưởng không tốt, vì vậy muốn nàng ta tháo xuống, ai biết nàng không chịu nghe theo, ỷ vào mình có thực lực cao hơn ta nên đã đả thương ta!" Lý Khánh rất tự nhiên tóm tắt toàn bộ sự tình, đem toàn bộ câu chuyện đổi trắng thành đen hoàn toàn xóa đi vụ việc hắn ta đánh lén Phượng Thiên Vũ!
"A?"
Thanh Viễn đem âm A thật dài, nhớ tới nữ tử đeo mặt nạ đứng trong hàng ngũ tân sinh hôm trước, bán tín bán nghi hỏi: "Thật sự là như thế?"
Lý Khánh nghe vậy, liền vội vàng gật đầu: "Thật sự, viện chủ, người phải mau trụt xuất nàng ta ra khỏi Học Viện, bằng không lời đồn đại truyền ra sẽ tổn hại đến thanh danh học viện của chúng ta, đệ tử lại đi đánh phu tử, làm sao có thể chấp nhận sự việc này được!"
Thanh Viễn cất bước đi đến bàn đá không xa, ngồi xuống, tự rót cho mình một ly trà: "Lý Khánh, ta hỏi ngươi sự việc có đúng như thế không, ngươi phải thành thật trả lời cho ta biết!"
Hắn(TV) không tin vị cô nương lại tự nhiên ra tay đánh hắn(LK), càng không tin vị cô nương kia ỷ vào thực lực của mình mạnh hơn mà ngang ngược đánh người.
Có lẽ Lý Khánh đã làm gì đó với cô nương, chọc tới cô nương nên người ta mới ra tay!
Lý Khánh cũng không nghĩ tới viện chủ sẽ nói như vậy, dù sao hắn cũng là phu tử, đối với chuyện này đương nhiên viện chủ phải đứng về bên hắn, hắn nói cái gì, viện chủ sẽ tin cái đó chứ, sao lại hỏi ngược lại hắn!
"Viện chủ, ta... !" Lý Khánh muốn nói rồi lại thôi, viện chủ lần này là như thế nào?
Thanh Viễn đặt ly trà xuống, nhìn Lý Khánh: "Ngươi không nói thì ta sẽ phái người đến hỏi!”
Lý Khánh thấy Thanh Viễn không giống nói đùa, vội vàng đem chân tường ngọn nguộn kể lại!
Thanh Viễn nghe xong, vỗ bàn, đứng bật dậy, giáo huấn một trận với Lý Khánh: "Lý khánh, ngươi thân là phu tử của học viện, biết rõ ràng các đệ tử có quyền riêng tư, ngươi tốt xấu không phân biệt, lại dám ra tay đánh lén đệ tử của mình, ngươi... Ngươi thấy ngươi xứng đáng với một tiếng phu tử hay không hả?"
Bây giờ Lý Khánh cũng không dám làm gì nữa rồi, hắn không nghĩ tới tự mình đem đá nện chân mình, nhìn Thanh Viễn đang nổi giận, liền nịnh nọt nói: "Viện chủ bớt giận, ta, ta lúc ấy cũng vì giận quá nên mới làm vậy!"
Lời hắn còn chưa dứt, Thanh Viễn càng thêm tức giận!
"Ngươi nói hay lắm? Nếu cô nương kia thực lực không tầm thường, có phải bây giờ ngươi đã đánh trọng thương người ta rồi phải không?”
"Theo ta thấy, ngươi cũng không cần ở lại đan viện làm phu tử nữa đâu, bản thân ngươi tự hiểu đi!"
Thanh Viễn không kiên nhẫn nói, tên Lý Khánh này khiến hắn phải thật sự tức giận!
Đan viện hắn không cần những loại phu tử như thế này!
Lý Khánh nghe xong, nóng nảy: "Viện chủ, ta van cầu người, xin người hãy cho ta ở lại đi, ta cam đoan sẽ không có lần sau nữa đâu!"
Hắn nhất định phải nghĩ biện pháp để lưu lại đan viện, có như vậy hắn mới có thể tìm nữ nhân kia báo thù, hơn nữa, phu tử của Đế Hoàng học viện, có bao nhiêu người mơ ước, bao nhiêu người sùng kính!
Thanh Viễn vung tay áo lên, một cỗ linh lực cường hãn bắn ra, Lý khánh bay ra ngoài!
Nhận sai, đã muộn!
Lý Khánh không có cam lòng đứng ở ngoài cửa viện, mắt nhỏ gian xảo lóe lên tia sáng, không thể ở lại đan viện, vậy hắn liền đi tới vũ viện, Thanh Viễn, ngươi tưởng ta sợ ngươi sao!
... ...
Đuổi Lý Khánh đi, Thanh Viễn cảm thấy trong người rất khó chịu, liền đi đến phòng học của Phượng Thiên Vũ, hắn cũng muốn nhìn một chút cô nương này là người như thế nào!
Trong phòng học yên tĩnh một cách quỷ dị, ngoại trừ nhóm người Thanh Ngư, những người khác đều nhìn Phượng Thiên Vũ bằng cặp mắt quái dị, thấp thỏm lo âu!
Bọn hắn cứ nghĩ rằng Lý phu tử nhất định sẽ đi cáo trạng, lo lắng cho Phượng Thiên Vũ sẽ bị Học Viện trục xuất, không nghĩ tới chờ lâu đến như vậy, lại không thấy ai xuất hiện!
Thật sự là rất quỷ dị, chẳng lẽ nàng có hậu thuẫn đằng sau lưng?
Kỳ thật bọn họ đoán không sai, Lý phu tử thực sự đã đi đến viện chủ để cáo trạng, nhưng kết quả không như bọn họ nghĩ ... Các ngươi cũng biết rõ đấy, muốn nói về hậu thuẫn thì Đế Dạ Hiên cùng Thánh Nhiêu viện trưởng của học viện Đế Hoàng là hảo hữu trăm năm, các ngươi nghĩ xem hậu thuẫn như thế này đã đủ mạnh hay chưa?
Tuy rằng Thánh Nhiêu không biết Phượng Thiên Vũ có quen biết với Đế Dạ Hiên!
Với lại mọi chuyện đều do Lý phu tử sai, Học Viện cũng không hề nói đến đệ tử không được mang mặt nạ đến lớp học, sau lưng còn dám đánh lén đệ tự, tất nhiên đã thành bia đỡ đạn... !
Thực lực của Thanh Viễn rất cao, ngoại trừ viện trưởng cùng Vũ Thiên không ai biết rõ thực lực của hắn cao đến thế nào, tăng thêm việc ẩn được khí tức, vì vậy đối với việc phát hiện hơi thở của Phượng Thiên Vũ cùng thính lực vô cùng tốt Mộc Mộc đều không phát hiện ra có người tiến vào... !
Thanh Viễn tiến vào phòng học, liền trông thấy một cảnh tượng như vầy, tất cả các đệ tử mang theo ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm vào hồng y nữ tử, còn nữ tử kia lại bất vi sở động, đôi mắt đen nháy yên tĩnh chăm chú đọc quyển sách trên tay!
Mấy người nữ tử chung quanh đang ngồi nói chuyện với nhau, thấy hắn tiến đến, kinh ngạc nhìn hắn một cái, rồi lại tiếp tục nói chuyện.
Thanh Viễn sững sờ, cái tình huống gì nữa đây?
"Khục khục... !"
Ho khan hai tiếng, kéo suy nghĩ của mọi người trở về, Thanh Viễn hòa ái nói: "Sự việc của Lý phu tử ta cũng biết rồi, việc này là hắn quá phận, vì vậy ta đã trục xuất hắn ra khỏi đan viện, buổi chiều sẽ có phu tử khác đến dạy khóa học này, ngày mai môn học của Lý phu tử sẽ do người khác phụ trách, hiện tại, các ngươi có thể tự học!"
"Dạ, viện chủ, chúng ta đã biết!"
Trăm miệng học sinh răm rắp trả lời, là viện chủ đan viện đấy, thâm tàng bất lộ. Trong đan viện sẽ được học cầm kỳ thư họa, bói toán, luyện đan, trận pháp, mà vũ viện học chính là binh pháp, quyền pháp, linh lực, vì vậy bình thường các đệ tử thế gia đều lựa chọn vũ viện, bởi vì bọn họ cảm thấy đan viện chính là nơi đào tạo những bọn ẻo lả, bởi vì thế đệ tử của đan viện rất ít, người của vũ viện mà trông thấy bọn họ thì mũi đều để lên trời!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...