Phúc Hắc Lão Công, Sủng Nghiện!

Thẩm Thanh Thanh trong khi chờ đợi Diệp Dục Sâm xử lý Tô Vãn nhưng lại không biết ác mộng của mình sắp tới.

Đầu tiên là việc hợp tác quảng cáo thương hiệu bị một người khác đoạt đi, sau đó, đoàn làm phim đuổi ả đi.

Ả cuống cuồng gọi cho người đại diện, nhưng người đại diện cũng không rõ chuyện gì đang xảy ra và hỏi cô rốt cuộc đã đắc tội với ai.

"Tôi không có, không biết gì cả."

Thẩm Thanh Thanh lắc đầu, chợt nhớ tới Diệp Dục Sâm, nhanh chóng tìm hắn cầu cứu.

Nhưng mà người ấy không để ý tới ả.

Gọi điện thoại thì trước sau vẫn không có người nghe máy.

Dường như hắn đã quên đi sự tồn tại của ả, với lại Thẩm Thanh Thanh còn tự mình chạy tới tập đoàn Thịnh Hoàng tìm người, nhưng bị bảo an đuổi ra, tới mặt của Diệp Dục Sâm còn chưa thấy.

Cô rơi vào nông nỗi này, tới người đại diện của mình cũng không cứu được.


Trong cái vòng người luẩn quẩn này ả đã bị vứt bỏ, cũng không hiểu hết chuyện gì diễn ra trước mắt.

Cho tới hai ngày sau, một đám áo đen đã bí mật bắt cóc ả tới một gara xe bỏ hoang.

"Tiện nhân!"

Một người phụ nữ tóc vàng, mắt xanh từ trong đám người mặc áo đen đi ra, vừa lên đã cho ả ngay một cái tát: "Mày là ai? Mà dám cùng tao tranh anh Louis?"

"Sao?" Ả ngốc nghếch hỏi, không hiểu cô ta nói gì. "Các người bắt sai người rồi, tôi không tranh anh Louis với ai cả, tôi còn không quen biết hắn."

Theo bản năng ả liền giẫy giụa nhưng kết quả là hai người mặc áo đen đang giữ liền vả ả, vả tới nổi mắt xẹt đầy sao, mới chịu tha.

Susan đứng đối diện, từ trên cao nhìn xuống người phụ nữ đang quỳ, khẽ cười lạnh: "Có nhận ra Diệp Dục Sâm không? Tao là vợ chưa cưới của ảnh."

"Cô..." Giờ thì ả mới là người ngẩn ngơ.

Nhưng ả cũng hiểu rõ vì sao hai ba ngày nay lại xúi quẩy đến thế còn bị Diệp Dục Sâm không quan tâm... Ả hoảng hốt rồi.


Tuy không biết người trước mắt này là ai nhưng với những gì mình trải qua trong hai ngày trước, có thể khẳng định một điều là người phụ nữ này không phải dạng có thể chọc vào.

"Tôi sai rồi, tha cho tôi đi, sau này tôi không dám đi tìm anh ấy nữa, cầu xin cô hãy bỏ qua cho tôi, thực không biết anh ấy còn vợ chưa cưới."

Ả gần như sắp dập đầu xin tha, nhưng Susan đâu chịu buông tha dễ như thế, cổ duỗi tay đem gương mặt của ả nâng lên, "Từ nhỏ tới lớn, bất kể là ai dám tranh giành đồ với tao thì đều không bao giờ cho qua đâu, kẻ cả không cố ý."

"Đừng mà... cô không thể làm thế với tôi..."

Thẩm Thanh Thanh vùng vẫy, Susan nhận con dao từ thủ hạ và ra lệnh đè ả lại, cô ta cười nhẹ từ trên mặt ả vẽ một hai đường dài ngoằn ngoèo.

Máu từ đó chảy ra hoà lẫn với nước mắt bám đầy trên mặt.

Ả bị ấn giữ bộ dạng chẳng khác nào cá nằm trên thớt, cố gắng giẫy giụa vừa kêu la thảm thiết, nghe vô cùng thê lương và sởn tóc gáy.

Susan nhìn hình ảnh này lại bật cười lớn: "Anh Louis không phải thích mày sao? Tao giờ hủy đi dung nhan của mày xem thử sau này với khuôn mặt quỷ quái này anh ấy còn thích mày nữa không?"

"Mày sẽ gặp báo ứng, đồ đàn bà độc ác! Tao sẽ kiện mày cố ý gây hại, chờ đó tao tuyệt đối không buông tha cho mày đâu."

______♡♡♡_____

Editor: Alissa

Cập nhật 6.7.2020 tại VNO.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui