Nhưng còn trường hợp của Na Trát, nàng đâu phải kẻ vô năng. Trong người nàng đúng là có thương tích, tuy nhiên, với việc đã thu hồi Linh anh từ Vương Chi, tạm thời nàng vẫn áp chế được.
Lại nói, thân là ma tộc cấp cao, lực lượng của nàng há chỉ đến từ tu vi. Huyết mạch hoàng tộc Kim Nguyệt Tu La không phải món đồ dùng để trang trí!
Về phần Thánh tử Cửu Âm Giáo kia, mặc dù cho tới bây giờ trông hắn vẫn hoàn toàn lành lặn nhưng dẫu sao cũng chỉ là nhân loại, lực lượng bất quá là đến từ tu vi, từ song anh của mình.
Còn như xét đến thần thông, bí thuật, hắn có thể phát huy tốt Bách Biến Thiên Ma Công và Bách Thế Thiên Ma Kinh bằng Na Trát nàng ư?
Nên nhớ là hai bộ công pháp ấy vốn được sáng tạo từ tổ tiên dòng họ Sa Đài nàng!
...
So qua tính lại thì phần thắng của Na Trát vẫn lớn hơn tên Thánh tử Cửu Âm Giáo kia. Bản thân Na Trát cũng tin tưởng như vậy. Tất nhiên đấy không phải là niềm tin tuyệt đối, mười phần thì cũng chỉ được bảy phần nắm chắc. Tu luyện tới cảnh giới như bọn họ, kẻ nào lại chẳng có một vài thủ đoạn bảo mệnh ẩn tàng.
Trận này đánh xuống, kết quả cuối cùng vẫn là chưa thể nói trước.
Tóm lại thì đối với Na Trát, quyết tâm giết Thánh tử Cửu Âm Giáo bây giờ không nghi ngờ phải chịu mạo hiểm, có thể còn biến thành hung hiểm.
Thế nhưng...
Thù hận trước mắt, bỏ qua làm sao cam?
Lẽ nào lại phải chờ đợi đến lúc nắm chắc mới đến tìm kẻ thù đòi nợ?
Nước mắt của Vương Chi nàng đã thấy, tiếng nấc nghẹn ngào nàng cũng đã nghe. Cơn đau xé lòng kia, nỗi hận ngập trời ấy, tất cả... Tất cả dều diễn ra trước mặt nàng!
Năm xưa, thời điểm tỷ tỷ đem hắn giao cho nàng, nàng đã hứa là sẽ bảo vệ hắn, sẽ chăm sóc tốt cho hắn...
Nhưng rốt cuộc thì mấy mươi năm qua người a di nàng đây đã làm được gì cho hắn?
Chăm sóc? Bảo vệ? Vợ con hắn chính là vừa bị người ta giết dưới mắt nàng đấy...
...
Giữa lúc Na Trát đang âm thầm đem lực lượng huyết mạch cùng linh lực của Linh anh kết hợp bên kia thì bên này, Thánh tử Cửu Âm Giáo cũng không nhàn rỗi đứng nhìn.
Sau khi xuất ra Linh anh với hình dạng là thanh kiếm màu vàng kim nọ, hắn tiếp tục lấy từ không gian giới chỉ thêm hai món bảo vật nữa. Cái đầu tiên là một bộ chiến giáp màu đen tuyền mặt hổ, thứ hai thì là... Một tấm phù lục màu trắng.
Trong vòng ngàn năm đổ lại đây, trận chiến hôm nay với Na Trát chẳng nghi ngờ là lớn nhất, khó lường nhất của hắn. Chân nhân cảnh ma tộc, hơn nữa còn là hoàng tộc Kim Nguyệt Tu La, nhân vật bậc này, hắn không dám xem nhẹ một chút nào cả.
Để giết được đối phương, sợ rằng hắn buộc phải xuất ra hết thảy vốn liếng.
...
Liếc nhìn tấm phù lục màu trắng trong tay, đáy mắt Thánh tử Cửu Âm Giáo không khỏi thoáng qua một tia luyến tiếc. Đây từng là vật bảo mệnh tốt nhất của hắn, ngàn năm trước vốn định tặng cho Thánh nữ làm quà sinh thần, ngờ đâu người xưa đã một đi không bao giờ trở lại...
Nhanh chóng gạt đi một chút tiếc thương mơ hồ, Thánh tử Cửu Âm Giáo đem phù lục trong tay ném ra.
“Hiện!”.
Tức thì, phù quang rực sáng. Trong nháy mắt, một đám khí mông lung bàng bạc bao phủ khắp bán kính mười thước có dư.
“Grào... Ào... Ào... Ào...!”.
Cùng tiếng gầm đinh tai, đám khí trắng bạc nọ dần tiêu thất, một thân ảnh dần lộ rõ.
Bốn chân, cao hơn bảy thước, thần thái uy nghiêm... Vừa hiện thân là một con hổ trắng. Bạch hổ.
Tất nhiên, được gọi ra từ phù lục thánh phẩm thì tuyệt đối chẳng thể nào là thứ tầm thường được. Hoàn toàn ngược lại, nó rất mạnh, thậm chí khí tức phát ra so với La Thiên Bằng đã tẩu thoát kia còn muốn khủng bố hơn nhiều.
“Tứ Linh Bạch Hổ”.
Chứng kiến thứ vừa xuất hiện, Na Trát đánh giá: “Cũng không tồi đâu”.
Miệng nói nhưng tay vẫn liên tục kết quyết, nàng âm thầm đem lực lượng huyết mạch và linh lực của song anh kết 5zxFGkj hợp với mục đích đề thăng sức mạnh của mình lên cảnh giới cao nhất.
Ý đồ của nàng, Thánh tử Cửu Âm Giáo dù chưa biết rõ nhưng cũng lờ mờ nhận ra được. Vậy nên hắn cũng chẳng chần chừ thêm một giây nào nữa. Sau khi trích huyết đánh vào người cơ thể bạch hổ để gia tăng lực lượng cho nó thì hắn liền điều khiển hai thanh trường kiếm cấp thánh khí của mình hướng về Na Trát tấn công.
“Grào... Ào... Ào...!”.
Khác hẳn hai thanh trường kiếm, thay vì tiếp cận Na Trát thì bạch hổ lại chỉ đứng yên tại chỗ. Dẫu vậy, nó không hề nhàn rỗi. Trong miệng nó, một quả cầu năng lượng đang dần được tích tụ.
Nói thì chậm nhưng mọi việc diễn ra lại vô cùng nhanh, tính từ thời điểm Thánh tử Cửu Âm Giáo bắt đầu phát động tấn công, trong chưa đầy một cái chớp mắt, hai thanh trường kiếm nọ đã lao đến trước mặt Na Trát, hướng những nơi hiểm yếu của nàng đâm tới.
Nhưng chính lúc này, từ người Na Trát, một vầng sáng đột ngột xuất hiện đem nàng bao bọc lại.
“Oang!”.
“Oang!”.
...
“Nguyệt Linh Hộ Chủ”.
Nhìn vào vầng sáng hiện vẫn chưa tan nọ, nét mặt Thánh tử Cửu Âm Giáo nhất thời hơi đổi. Có điều rất nhanh, nó đã trở lại bình thường.
Nói thế nào thì đối phương cũng là hoàng tộc Kim Nguyệt Tu La, phát huy thần thông tốt hơn hắn một chút cũng chẳng có gì lạ.
“Vậy để xem ngươi thành thạo tới đâu”.
Thần niệm hắn vừa động thì gần như lập tức, bạch hổ vốn đứng yên bỗng bất ngờ há to miệng, bắn ra một luồng sáng màu trắng với sức hủy diệt kinh người.
Và mục tiêu của nó thì dĩ nhiên là Na Trát.
Không một chút trì trệ hay là khoan nhượng nào, luồng sáng hủy diệt của bạch hổ bắn ra và vầng hào quang Nguyệt Linh Hộ Chủ của Na Trát va vào nhau.
“O... À... N... H...!!”.
...
Sau tiếng nổ vang trời, mọi thứ dần lắng xuống.
Luồng sáng của bạch hổ đã mất, còn vầng hào quang của Na Trát thì... Cũng vỡ tan rồi.
Nguyệt Linh Hộ Chủ của nàng đã bị phá.
Kết quả này đúng là những gì mà Thánh tử Cửu Âm Giáo mong đợi. Hắn chẳng hề muốn thấy vầng hào quang kia vẫn tồn tại sau đòn đánh của bạch hổ.
Phải, lẽ ra thì hắn nên hài lòng. Nhưng nhìn mặt mũi hắn hiện giờ, thật khó để mà tìm ra có chỗ nào gọi là hài lòng. So với trước thì nó thậm chí còn tệ hơn nhiều. Khá là khó coi.
Tất cả nguyên do cho việc này, hết thảy đều bắt nguồn từ khí tức của Na Trát. Đúng vậy, nó lại một lần nữa biến đổi, và hiển nhiên là theo hướng đề thăng. Sức mạnh của nàng lại được tăng cường, uy áp phát ra, không ngoa mà nói thì nó đã tiếp cận cảnh giới Linh châu đệ cửu trọng.
“Xem ra ta đã đánh giá thấp hoàng tộc ma giới rồi”.
Nhận định của hắn, Na Trát chẳng nghe được. Nhưng dù cho có đi nữa thì thiết nghĩ nàng cũng không có tâm tư đâu để mà giải thích hoặc là chế giễu, châm chọc. Ít nhất thì lúc này là vậy.
Nàng hiện đang tiến vào một trạng thái đặc biệt gọi là Tu La Thiên. Trong trạng thái này, sức mạnh của nàng sẽ tạm thời được đề thăng lên một bậc, đồng thời lực lượng của huyết mạch cũng sẽ được phát huy đến mức tận cùng... Theo khía cạnh nào đó thì có thể gọi đây là hình dạng cấp hai của những kẻ sở hữu dòng máu Kim Nguyệt Tu La chân chính.
Lại nói, đây vẫn chưa phải hình dạng cuối cùng của Kim Nguyệt Tu La. Theo truyền thuyết thì Tu La Thiên không chỉ có một mà tới tận bốn cấp độ. Như vậy cũng đồng nghĩa rằng: Kim Nguyệt Tu La có đến năm hình dạng biến đổi tương đương với năm mức sức mạnh tăng dần.
Nhưng... Đó chỉ là truyền thuyết lưu lại từ thuở xa xưa. Ngày nay, chẳng còn ai tin vào nó nữa. Toàn thể trên dưới bộ tộc Kim Nguyệt Tu La, hết thảy đều chỉ xem truyền thuyết ấy như một câu chuyện do tổ tiên thêu dệt. Đơn giản là bởi vì không có bằng chứng nào chỉ ra rằng Kim Nguyệt Tu La có thể biến đổi thành năm hình dạng khác nhau cả.
Ba, đấy là con số giới hạn. Trong lịch sử trăm vạn năm của bộ tộc, người mạnh nhất được ghi chép lại cũng chỉ biến đổi đến hình dạng thứ ba mà thôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...