64.2
Lý Tử Du nhân cơ hội đó rời đi, đến chỗ Nhị thiếu phu nhân xem đánh bài*. Vận khí của Nhị thiếu phu nhân vô cùng tốt, trên bàn đã chất đầy tiền đồng. Còn Tam thiếu phu nhân phía đối diện thì mang vẻ mặt sầu khổ, xem ra là thua rồi.
(* trong bản convert là mã điếu, mình không biết là gì nên đổi thành đánh bài. Mã điếu không phải mạt chược)
Bên kia Viên Điệp Nhi đuổi Lý Tử Lung chạy khắp nơi. Trong lòng Lý Tử Lung ảo não, nói lớn: “Biểu tỷ à, tỷ đừng như thế nữa. Cả hai đều mất thể diện đó, hay là dừng lại nói chuyện tử tế đi.”
“Ta với ngươi có gì để nói hả? Ngươi đúng là chân ngoài dài hơn chân trong mà, dám nói xấu ta trước mặt nhiều người như vậy cơ đấy! https:// / Thật quá xem thường người khác mà! Trước kia không biết là ai nói rằng mình sống ở nhà rất khổ sở, gạt ta khiến ta cho nàng ta thật nhiều thứ. Vậy mà bây giờ lại như vậy đó! Loại người như ngươi ấy mà, nếu hôm nay ta không đánh ngươi thì ta không phải họ Viên!”
Lý Tử Lung đành phải tìm chỗ trốn. Thế nhưng nàng ta biết việc này nếu bị các phu nhân phát hiện ra thì thanh danh của nàng sẽ hỏng hết. Tuy là Viên Điệp Nhi cũng sẽ tiêu tùng nhưng nàng ta không muốn cùng nhau bị hủy thanh danh đâu! Thật xui xẻo mà, sao lại bị mẫu dạ xoa này nghe được chứ? Không hay rồi, rất không hay rồi!
Mà chuyện này sớm đã có người báo cho Viên Lý thị biết. Viên Lý thị tức giận đến run người, thầm mắng nữ nhi nhà mình không có đầu óc. Hôm nay là ngày để nó nháo sao? https:// / Dù có thế nào đi nữa thì cũng đã đồng ý với mình rồi cơ mà, sao lại hành động lỗ mãng như thế chứ?
Còn có cháu gái mình nữa, sao lại ác độc như thế chứ? Uổng công mình mời nó sang đây, nó làm vậy chẳng phải là tát thẳng vào mặt mình sao?
“Bọn nó giờ ở đâu?” Viên Lý thị hỏi.
“Đại cô nương đã đến nhị môn rồi ạ.”
“Mời nhị biểu tẩu, không đúng, là tam biểu tẩu của nó qua đây.”
Nhị biểu tẩu không phải là chị dâu cùng một chi, có mắng cũng chẳng ích lợi gì nhưng Tam thiếu phu nhân là chị dâu chân chính, hơn nữa Nhị phu nhân trước lúc rời khỏi cũng đã giao Ngũ cô nương cho vị Tam thiếu phu nhân này. Trước tiên giải quyết ổn thỏa với hai người này đã.
“Các ngươi tìm vài kẻ biết điều ngăn chúng nó lại rồi đưa vào phòng ta, nhớ nhỏ giọng, đừng để người khác thấy!” Viên Lý thị phân phó.
Tam thiếu phu nhân Tiền thị bị người ta mời đi chỗ khác, Nhị thiếu phu nhân nhìn biểu hiện của Tam thiếu phu nhân thì biết đã xảy ra chuyện không hay rồi. https:// / Nàng nhìn qua Lý Tử Du, hỏi: “Tứ muội muội, có phải Ngũ muội và Lục muội đã xảy ra chuyện gì không?”
Lý Tử Du đáp: “Ta không rõ lắm, lúc nãy ở bên kia câu cá ngắm hoa.”
Nhị thiếu phu nhân gật gật đầu rồi tiếp tục đánh bài nhưng vẫn không yên lòng.
Tam thiếu phu nhân đến nhà giữa gặp Nhị cô phu nhân, vội hỏi: “Nhị cô à, đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Sau đó nàng nhìn thấy Ngũ cô nương và Viên biểu muội đều tóc tai bù xù thì kinh ngạc hỏi: “Sao lại thế này?”
Nhị cô phu nhân nhịn xuống tức giận, nói: “Hai đứa trẻ này cáu kỉnh, đuổi nhau chạy trong phủ. https:// / Ta sợ mọi chuyện trở nên phiền phức vì thế bây giờ đành phải phiền cháu dâu đem Ngũ chất nữ trở về, ta còn phải xử lí chút chuyện ở đây.”
Tam thiếu phu nhân vừa nghe thì biết Ngũ muội nhà nàng lại gây họa rồi, vì thế vội nói: “Nhị cô, con đưa Ngũ muội về trước, người và nhị tẩu các nàng cứ tiếp tục hàn huyên đi. Chúng con xin phép về trước vậy.”
Viên Lý thị gật đầu. Sau khi Tam thiếu phu nhân và Ngũ cô nương đi rồi thì bà nhìn Viên Điệp Nhi đang quỳ trên mặt đất rồi thở dài, nói: “Con có biết mình làm sai không?”
Viên Điệp Nhi cố chấp cãi lại: “Mẫu thân, con không sai mà! Lý Tử Lung kia nói chuyện khó nghe như thế, còn bôi nhọ quý phủ chúng ta, nếu con không xử lý ả thì mới là không đúng!”
“Muốn đấu cũng phải biết dùng cái đầu để nghĩ chứ! Bản thân cũng bị hao tổn thế này rồi, tốt sao? Con có biết bộ dạng hôm nay của con xấu hổ như thế nào không hả?https:// / Nếu để các phu nhân khác thấy được thì con tính thế nào? Sao đầu óc con không khôn ra chút nào vậy hả?” Viên Lý thị chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, làm người khác thật thất vọng. Nữ nhi nhà mình sao không di truyền chút khôn khéo nào từ mình vậy?
Thấy Viên Điệp Nhi còn không phục, Viên Lý thị nói thêm vào: “Đừng tranh luận nữa. Có thời gian tức giận tranh cãi với ta thì chẳng thà dùng đầu óc suy nghĩ cách nào đối phó với người ta mà không tổn hại chính mình đi. Được rồi, ta còn muốn ra ngoài tiếp đón khách nhân, con ở lại trong này cẩn thận suy nghĩ cho tỉnh lại đi!”
Lúc đám người Lý Tử Du trở về thiếu Tam thiếu phu nhân và Lý Tử Lung. Lục cô nương Lý Tử Cầm cũng nghe được chút chuyện hôm nay, dọc theo đường đi cứ muốn nói rồi lại thôi. Lý Tử Du nói: “Ngũ muội và Tam tẩu đi trước rồi. Có nói qua với Nhị tẩu rồi.”
Lý Tử Cầm hỏi: “Tứ tỷ biết chuyện gì xảy ra sao? Vì sao Ngũ tỷ lại về trước?”
Lý Tử Du đáp: “Không rõ lắm. Lục muội biết à?”
“À, ta.. ta cũng không rõ ràng lắm. Chỉ là hình như Ngũ tỷ và Viên biểu tỷ hiểu lầm chuyện gì đó, cụ thể ra sao thì ta cũng không biết.” Đều đã biết rõ rồi mà còn cố ý nói mập mờ như vậy. https:// / Vị lục muội này xem ra cũng có tâm tư không đơn giản đâu.
“Thì ra là như thế.” Lý Tử Du nói.
Lý Tử Cầm vốn tưởng Lý Tử Du sẽ hỏi tiếp rồi nàng ta sẽ nói ra nhưng vị Tứ tỷ này lại chẳng hỏi gì. Thật giống như có gì nghẹn ở cổ họng vậy, không thoải mái chút nào.
Dọc đường đi không nói chuyện, sau khi trở về, mọi người đều về viện của mình. Bên kia Tam thiếu phu nhân Tiền thị đã nói mọi chuyện với Tam thiếu gia. Dù gì cũng là muội muội của Tam thiếu gia, nàng làm tẩu tử có xử trí thế nào cũng sẽ không thỏa đáng, tốt nhất là để tướng công giải quyết đi.
Tam thiếu gia Lý Thường nói: “Vẫn nên gửi gấp một phong thư cho mẫu thân để người tìm cho Ngũ muội một nhà chồng, miễn gây sự về sau.”
“Nhưng nếu mẫu thân giao cho thiếp chuyện này thì sao? Không phải là thiếp không muốn làm, chỉ sợ làm không tốt thì Triệu di nương lại oán thiếp đó.”
“Nếu mẫu thân giao cho nàng thì nàng cứ làm, sợ gì chứ? Triệu di nương kia có oán thì chẳng lẽ chúng ta lại sợ bà ta sao? Ngũ muội muội là người như thế nào chứ? Thân làm ca ca như ta còn sợ nó gả ra ngoài sẽ gây họa cho người khác đó. Còn về phần Triệu di nương ấy à, cũng chỉ là một di nương mà thôi, chẳng lẽ phụ thân và mẫu thân lại vì bà ta mà xử lí chúng ta sao? Hơn nữa chúng ta cũng đâu có phải gả Ngũ muội cho người cực kì kém cỏi đâu. Chúng ta cứ làm hết bổn phận của mình là được rồi. Nếu không chờ cho thật sự xảy ra chuyện lớn thì không hay lắm đâu.”
Tam thiếu phu nhân nghĩ cũng đúng, hôm nay trong Viên phủ có nhiều người như vậy mà họ cũng không phải người mù, có khi đã biết hết chuyện rồi. Đối với Ngũ muội muội nhất định không tốt.https:// / Ý tưởng của Tam thiếu phu nhân là gả Ngũ muội muội này đi xa, đến lúc đó có xảy ra chuyện gì thì trời cao hoàng đế xa, chẳng ảnh hưởng đến nhà mình. Hơn nữa trong phủ còn có người khác, quan hệ cũng tốt với mình, đến lúc đó hỏi ý kiến các nàng ấy là được.
Nhưng mà nó cũng chỉ là một thứ nữ thôi, cho dù có gây ra chuyện gì thì cũng không đến mức bất lợi cho mình. Tam thiếu phu nhân hiểu rõ mọi chuyện, trong lòng cũng thoải mái hơn nhiều.
Bên phía Nhị thiếu phu nhân, sau khi trở về còn phải thỉnh an Đại phu nhân Tiết thị, nhân tiện báo cáo tình hình hôm nay. Dù sao cũng xảy ra chuyện, tốt nhất là nên báo trước còn hơn sau này bị bà bà tra hỏi. Hơn nữa nàng còn sợ tới lúc đó Nhị cô phu nhân sẽ tìm đến cửa nữa đó.
Đại phu nhân nghe xong liền lắc đầu, nói: “Đã sớm nói với Nhị đệ muội rồi, định hôn sự cho hai nha đầu kia đi, miễn cho chúng nó ra ngoài làm chuyện xấu mà bà ta còn nói việc này không đáng lo.https:// / Bây giờ thì hay rồi, mọi người đồn đãi lung tung thì chẳng phải thanh danh phủ Trấn Viễn hầu chúng ta sẽ bị hủy rồi sao?”
Đại thiếu phu nhân tiểu Tiết thị nói: “Phu nhân yên tâm, Tam đệ muội nhất định sốt ruột hơn chúng ta. Đảm bảo sẽ nói với nhị thẩm chuyện này thôi, chúng ta cứ ngồi chờ là tốt rồi.”
Nhị thiếu phu nhân cũng nói: “Đại tẩu nói phải. Dù sao cũng là chuyện của chi thứ hai, nếu chúng ta quản lấy thì có khi còn bị người ta oán trách, chi bằng cứ chờ xem.”
“Hai người các con nói thử xem, nếu Nhị cô các con tìm đến cửa thì ta phải làm thế nào?” Đại phu nhân Tiết thị hỏi.
Đại thiếu phu nhân tiểu Tiết thị nói: “Con nghĩ cô còn muốn giấu chuyện này đi ấy chứ. Không có khả năng đến đay nói gì đâu. Dù sao Viên biểu muội cũng tham gia vào mà.”
“Đúng vậy. Con nghe nói Viên biểu muội nghe được lời Ngũ muội nói nên mới xảy ra chuyện này. Chuyện chẳng hay ho gì nên nhất định Nhị cô sẽ không truy đuổi đến cùng đâu.” https:// / Chỉ là nhất định cực kì chán ghét Ngũ muội rồi.
Cũng may không phải cô nương đại phòng, nếu không thì phủ Trấn Viễn hầu sẽ bị ảnh hưởng thanh danh mà nữ nhà mình sau này cũng có thể bị liên lụy.
Thật là không bớt lo được chút nào. Sao lúc trước cha mẹ lại để mình gả đến đây chứ?
Haizz, nghĩ nhiều nữa làm gì, bây giờ có con trai con gái rồi, vì con mình phải sống tốt thôi.
Chỉ mong sao có thể hết khổ, ra riêng thì lại càng tốt nhưng mà biết chờ đến khi nào đây? Ở trên vẫn còn lão thái thái đấy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...