Bên ngoài dùng qua bữa tối, Đường Cẩn Tư chậm chạp trở về, cho rằng Uyển Ước đã chìm vào giấc ngủ, không ngờ trong phòng ngủ vẫn sáng đèn.Hắn đi vào trong phòng, bước qua gian ngoài, phát hiện trên bàn xếp đặt một bức tranh Nga Hoàng Nữ Anh thập phần bắt mắt.Câu chuyện về đôi tỉ muội cùng chung chồng này, thế nhân thường xuyên truyền miệng.Đường Cẩn Tư đi vào phòng trong, thấy Uyển Ước đang nằm nghiêng ở trên giường đọc sách, hắn mở miệng hỏi nàng:‘ Bức họa bên ngoài kia là tác phẩm của phu nhân?’Uyển Ước vội vàng ngồi đoan chính.‘Không, là cha mẹ thiếρ đưa cho…… Của chàng.’ nàng nhỏ giọng trả lời.
Tại sao có thể là bức tranh của nàng đây?Đường Cẩn Tư thoáng kinh ngạc.‘Nhạc phụ nhạc mẫu?’Bức họa kia ám chỉ quá rõ ràng, hắn làm sao có thể đoán không ra.
Uyển Ước đầy bụng bất an, dè dặt quan sát sắc mặt phu quân.
Hắn sẽ có cảm tưởng gì?‘Nghe nói muội muội nàng từ chối một hôn sự, ngay cả Tiếu Dương cũng chướng mắt.’Uyển Ước ngẩn người, tại khóe miệng cùng đôi mắt sáng của Đường Cẩn Tư, phát giác được một tia tình triều xôn xao.Sự bất an của nàng sâu hơn.‘Thiếρ vốn định cầu xin chàng lưu ý giúp Uyển Diễn có thể tìm được vị hôn phu thích hợp.
Nhưng nàng không chịu tiếp nhận, nói là trượng phu tương lai của nàng, phải là nàng tự mình chọn lựa ……’‘Nàng thích nam tử hình thức thế nào?’‘Uyển Diễn ngày thường thích nam tử xinh đẹp.
Nàng nói, công tử Tiếu gia nhìn không đẹp bằng chàng.’Đường Cẩn Tư nở nụ cười, chính mình vươn tay cởi bỏ xiêm y, ngồi ở bên cạnh Uyển Ước.‘Muội muội nàng tính thực trẻ con, lựa chọn con rể có thể nào chỉ nhìn bên ngoài.’‘Thiếρ cũng vậy nói như vậy với nàng……’ Uyển Ước phát hiện, Đường Cẩn Tư trên miệng tuy nói Uyển Diễn ngây thơ, nhưng vẻ mặt không có coi thường chút nào, ngược lại … đối với Uyển Diễn tràn đầy hào hứng.Nàng tâm bất an, không ngừng trầm xuống.‘Uyển Ước, nàng cùng muội muội nàng quan hệ tốt không?’ Đường Cẩn Tư động tay gỡ xuống cái trâm cài đầu trên đầu Uyển Ước.Hắn ôn nhu vuốt ve mái tóc như tơ của nàng, nàng thoải mái nhắm mắt lại, cảm thụ một chút nhu tình của hắn.
Hi vọng hắn chỉ đối tốt với một mình nàng, càng ngày càng tốt.‘Thiếρ cùng Uyển Diễn rất tốt, trước lúc xuất giá, chúng ta đều không rời được đối phương.’ Uyển Ước sẽ không nói dối, thẳng thắn trả lời hắn.‘Từ nhỏ chúng ta liền như hình với bóng.’Đường Cẩn Tư ánh mắt rơi vào trên khuôn mặt nàng.
Nàng nửa khép mắt, lông mi khẽ rung động, vạch trần ra nội tâm của nàng rối loạn.Hắn nhìn chằm chằm lông mi thật dài của nàng, phảng phất như thấy một con bươm bướm bị thương thống khổ vỗ cánh.
Hắn sinh lòng thương tiếc, cúi đầu hôn một chút mí mắt nàng.Uyển Ước đột nhiên mở mắt ra, trong mắt nhìn đến hắn khuôn mặt nhu hòa.‘Cẩn Tư……’ nàng không biết lòng chua xót từ đâu tới, quên đi dè dặt, chủ động ôm lấy eo của hắn.Đang muốn mở miệng đối với hắn nói, nàng thích hắn, nàng sẽ lấy hết tâm mình thương hắn, chỉ cầu hắn không cần phải thay lòng đi thích những nữ nhân khác …Thậm chí, không cần phải đối muội muội nàng động tâm, vô luận cha mẹ của nàng dụ dỗ như thế nào!Nhưng mà, nàng mới mở miệng, mới vừa phun ra tên của hắn, tiếp theo trong nháy mắt, hắn đã dò hỏi …‘Nếu như đem muội muội nàng đưa vào cùng nàng làm bạn, nàng sẽ cao hứng sao?’Uyển Ước đang đầy ngập tình yêu triền miên đột nhiên lạnh cứng.
Hắn đang nói đùa, hay có tâm thử dò xét?Đường Cẩn Tư cảm giác được Uyển Ước biến hóa, mắt sáng loe lóe, bất nói một từ.Uyển Ước từ từ thu hồi hai tay đang ôm vào bên cạnh eo hắn, hô hấp dồn dập, từng chữ từng chữ trả lời:‘Ta sẽ không cao hứng.’‘Như thế nào, sợ muội muội nàng bị ta ăn đến thiệt thòi?’ Đường Cẩn Tư cầm ngón tay khẽ run của nàng, dùng thon dài ngón tay của hắn như khiêu khích trêu cợt đầu ngón tay của nàng.Uyển Ước cúi đầu xuống, cất dấu hốc mắt dần dần đỏ lên.
Hắn không biết nàng thích hắn, hắn không biết nàng thích hắn đến cỡ nào.‘Chàng nghĩ cưới Uyển Diễn sao?’ nàng mạnh mẽ tự tỉnh táo hỏi ngược lại.‘Ta thường xuyên bận rộn công việc, không thể thường xuyên cùng nàng, cho muội muội nàng cùng làm bạn, không tốt sao?’Hắn giảo hoạt đem vấn đề khó khăn ném vào cho nàng, Uyển Ước chậm chạp ý thức được, trượng phu của mình thật khó đối phó.‘Thiếρ không hy vọng chàng nạp thiếρ, tướng công.’ nàng cố gắng duy trì bình tĩnh, ngữ điệu vững vàng tỏ ra sáng suốt.Đường Cẩn Tư lông mày khẽ nhướng lên, ngón tay nhẹ giơ cằm nàng nâng lên.Nàng thuận theo cử chỉ của hắn, để hắn nhìn thấy ánh mắt cầu khẩn của nàng.Đường Cẩn Tư cười thán một tiếng.‘Đúng là, nàng vào cửa mới hơn hai tháng.
Lúc này tái giá, cho dù là đón muội muội nàng vào cửa, đối với nàng cũng quá thất lễ.’Không, không chỉ là như thế mà thôi … Uyển Ước đôi môi khẽ động, nghĩ nói cho hắn biết, cho dù nàng lấy hắn không chỉ hai tháng, mà là hai năm, hai mươi năm, nàng cũng không nguyện thấy hắn tái giá.Vừa hé mở miệng được thể môi của hắn vượt lên trước hôn nàng, khiến lời nàng muốn nói nuốt trở vào.Uyển Ước không tự giác muốn khóc.
Mặc dù được trượng phu ôm ấp lấy, ngực của hắn ấm áp như vậy, nhưng nàng vẫn cảm giác hình như có mất mát…… Nàng phát hiện, hắn đối nàng yêu thích không nhiều bằng nàng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...