Trừ bỏ vài điều tiếc nuối nào đó, tình cảm của đôi phu thê trẻ giống như thêm đường vào mật, bọn họ đi thăm hỏi người thân thích, người thân cũng vì bọn họ mà thêm cao hứng.
Chớp mắt, thơi gian nghỉ tân hôn của Vân Trạm đã kết thúc, mỗi ngày ,Vân Trạm bắt đầu dậy sớm đi vào triều, buổi sáng bồi đế Vương xử lý công vụ ,dùng bữa trưa với phải hoàng đế, buổi chiều quay về phủ. Hắn quay về phủ tr ước tiên s ẽ tới gặp Noãn Noãn, sau đó đi thư phòng của mình, hoặc là đi Tập Tư viện. Theo như hắn nói, thư phòng của vương phủ ở tiền viện để xử lý công việc của triều đình, Tập Tư viện là nơi hắn chuyên môn dùng để xử lý chuyện trong giang hồ.
Hắn nói cho Ôn Noãn Noãn, ở thư phòng có rất nhiều sách, nàng thích thì cứ lấy mà xem, còn nếu không hài lòng có thể sai người ra ngoài mua thêm. Ở góc phía tây hoa viên là Tập Tư viện, bởi vì nơi đó chuyên môn xử lý chuyện trên giang hồ,nên có chút tối tăm, bên đó chỉ có một ít hồ sơ trong giang hồ không có đồ vật gì, vì vậy hắn không muốn nàng đi đến đó.
"Cửu ca, là Hoàng Thượng cho huynh che giấu thân phận lang bạc sao?" nằm trên giường, Ôn Noãn Noãn tựa trong ngực hắn dè đặt dò hỏi. Nàng bắt đầu bước vào cuộc sống như một vòng luẩn quẩn của hắn.
"Hiệp khách trong giang hồ dùng võ nghệ vi phạm lệnh cấm, là chuyện mà từ trước đến nay làm triều đình đau đầu. Bọn họ là một có tổ chức có tiền tài, thích tụ tập nhiều người gây sự không chịu sự quản giáo, hoàng huynh cố tình áp chế bọn giang hồ, cho nên để cho ta điều tra cẩn thận các loại thế lực trong giang hồ, kiềm chế trói buộc bọn họ không thể để cho họ cùng triều đình đối nghịch."
Vân Trạm vừa giải thích, vừa dùng một tay ôm thân thể mềm mại của nàng, một tay kh ác bắt lấy những lọn tóc phân tán trên bả vai nàng. Nàng sau khi tắm, tóc dài mềm mại như tơ lụa, tản ra mùi hoa quế nhàn nhạt, nhè nhẹ ôn nhu, như quấn vòng quanh tim của hắn, khuấy động tâm tình của hắn. Tiểu nha đầu này, hắn vốn là nuôi nàng là để làm bạn tìm niềm vui, không muốn đối với nàng coi trọng nhưng càng ngày hắn càng coi trọng nàng, hắn cũng khát cầu càng ngày càng nhiều.
"Vậy, huynh thật cực khổ. Muội nghe đại ca nhị ca bọn họ thường nói, nhà của muội thời điểm đóng thuế, trừ bỏ phải đóng thuế do quan phủ lập ra, còn phải nộp lên một ít phí bảo kê qua đường." Ôn Noãn Noãn nói, "Là muội không rõ, nhà của muội đã nộp thuế cho triều đình, tại sao còn phải nộp cho người khác không phải là quan phủ, không phải mệnh quan triều đình."Vì vậy theo nàng, giang hồ trừ bỏ việc bình thường là đánh nhau, chính là chuyên môn làm trái pháp luật. Vân Trạm là thành viên của giai cấp thống trị, nhất định là không thể không khống chế thế lực giang hồ.
"Không giao phí bảo hộ, nhà muội sẽ thường xuyên có người đến phá tiệm, có tổ chức lưu manh ở một số nơi ngay cả quan binh cũng không muốn chọc vào." Vân Trạm thản nhiên nói.
"Không còn sớm, ngủ đi. Thời tiết dần dần chuyển lạnh, muội ngày mai phân phó quản sự cô cô, tìm loại vải tốt may cho muội quần áo mùa đông." Hắn phân phó xong, đem ôm Ôn Noãn Noãn ở trong lòng mình nhét vào trong chăn.
"Nhà của muội sớm đã may cho muội mấy chục bộ quần áo mùa đông, muội không cần may thêm, ngày mai muội sai người làm cho huynh."
Ôn Noãn Noãn theo hắn chui vào chăn, "Cửu ca, mùa đông có phải rất lạnh cho nên tất cả hạ nhân trong vương phủ đều may thêm hai bộ quần áo mùa đông hay không, mặt khác còn được phát một chút ngân lượng mua than? Muội nghe nói kinh thành mùa đông rất lạnh." Nhà mẹ nàng ở Trữ Dương phía nam kinh thành, so Vĩnh An nghiêng về bắc phương kinh thành ấm áp hơn.
"Huynh không biết, chuyện trong vương phủ đều do Lý Đại tổng cùng ba vị cô cô quản lý. Nhà muội thì làm thé nào? Muội cần thì có thể dặn dò bọn họ, để trên dưới vương phủ tăng quần áo mùa đông cùng ngân lượng mua than. Muội là Vương phi, c ác vi ệc nội vụ trong phủ muội nghĩ thế nào thì làm như thế ấy, bọn họ nhất định nghe lời muội." Vân Trạm vừa nói, vừa vươn tay thay Ôn Noãn Noãn đắp chăn kín người, sau đó nằm xuống.
"Cửu ca." Ôn Noãn Noãn ngước mặt hướng hắn mỉm cười ngọt ngào.
Vân Trạm hiểu ý, bắt đầu hôn trán nàng, mày, hai gò má, ở hai cánh hoa đào đầy đặn khéo léo hôn lên như chuồn chuồn đạp t nước một chút, sau đó nói: "Ngoan, ngủ đi."
Ôn Noãn Noãn mạnh mẽ bắt được môi hắn hung hãn hôn, nhưng đầu lưỡi gỡ không ra, đột nhiên hắn đành nhếch đôi môi mút vào hai cái, sau đó nàng mới " Ừ" lên tiếng trả lời nằm xuống ngoan ngoãn nhắm mắt lại. Đại khái phát hiện liên tục hạ độc khiến thân thể của nàng phản ứng rất lớn, hắn hiện tại cách hai ba ngày sau mới hạ độc, mà chỉ cần hắn không có hạ độc trong trà mật ong hắn sẽ không cùng nàng hôn mãnh liệt triền miên.
Vân Trạm cụp mắt nhìn đỉnh đầu của nàng, sắc mặt trở nên cổ quái, trong đôi mắt từ từ ánh lên cái nhìn oán giận ngập trời.
Thật lâu sau, hắn nghe được hô hấp của nàng đã mềm mại đ ều đặn, biết nàng ngủ say, vội vàng đứng dậy, ở trên huyệt Hắc Điềm của nàng điểm một cái, sau đó xuống giường nhanh chóng mặc áo khoác vào.
Gian ngoài, cung nữ thái giám gác đêm thấy hắn đi ra, liền vội vàng khom người thấp giọng nói: "Vương gia."
Mặt hắn lạnh lùng không nói một lời, đi thẳng ra ngoài.
Hai gã thái giám nhìn nhau một cái, trong đó một gã bước nhanh đi theo.
○○○
Ôn Noãn Noãn ngủ một giấc đến sáng sớm. Mở mắt ra, nàng nghi ngờ nhìn người bên cạnh, người bên cạnh nàng không biết đã rời đi từ lúc nào. Hôm nay tại sao mình ngủ say như vậy, từ khi hắn bắt đầu vào triều, thì đến giờ thái giám ở bên ngoài giường thấp giọng gọi, sau đó bọn họ sẽ cùng nhau thức dậy.
"Người đâu." Nàng kêu lớn, xuống giường mặc áo khoác vào cất bước đi ra khỏi giường.
"Nương nương, ngài tỉnh rồi." Hồng Lăng đi đến. Nhìn thấy Ôn Noãn Noãn đã đứng ở trong phòng ngủ, lập tức phân phó người bên ngoài cùng nhau bước vào.
Lục la cùng bốn cung nữ nối đuôi nhau tiến vào, bắt đầu hầu hạ nàng rửa mặt trang điểm thay quần áo.
"Hồng Lăng, Vương gia thức dậy khi nào mà ta không nghe được một chút động tĩnh gì?" Ôn Noãn Noãn dò hỏi. Vân Trạm cùng thái giám cung nữ động tĩnh thật nhỏ, nàng không nghe được động tĩnh gì, không bị đánh thức.
"Nương nương, Vương gia hôm nay tự mình dậy từ sớm, sau đó trực tiếp rời giường, không có quấy nhiễu đến ngài." Hồng Lăng vừa nói, bắt đầu giúp Ôn Noãn Noãn rửa mặt chải tóc. Từ lúc nàng ở nhà đến khi được gã vào vương phủ, Vương gia liền phân phó, ở tẩm cung Vương phi buổi tối có tám cung nữ thay phiên gác đêm, các nàng chỉ cần ban ngày hầu hạ tốt Vương phi là được.
"Nương nương, khí sắc của người gần đây không tệ, màu da so với trước cũng hồng hơn một ít." Trước bàn trang điểm, Hồng Lăng lưu loát chải đầu cho Ôn Noãn Noãn, miệng hỏi, "Hôm nay chải đầu búi tóc cao ngài thấy thế nào?"
"Tùy ngươi, nhưng đừng cho ta mang nhiều trang sức, những cái kia thì như trước là được." Ôn Noãn Noãn cười nói. Hồng Lăng tay rất khéo, tóc của nàng cơ bản đều là nàng ấy chải.
Hồng Lăng rất nhanh chải đầu búi tóc cho Ôn Noãn Noãn xong, chỉ cắm trên búi tóc một cái hoa trâm hình con bướm và hai đóa hoa lụa mỏng màu hồng.
"Lục La, ngươi đi tìm ba người quản sự đến đây, nói ta có việc mời." khi Ôn Noãn Noãn ăn đồ ăn sáng thì bắt đầu phân phó.
Rất nhanh, Ngọc Mai, Ngọc Lan, Ngọc Liên ba vị cô cô đi vào Thấm Nhã cung, hướng tới Ôn Noãn Noãn đang ngồi ngay ngắn ở trên ghế dựa lớn khắc hoa khom người thi lễ, "Nương nương."
Ôn Noãn Noãn lập tức nói: "Ba vị cô cô miễn lễ, Xuân Hỉ, Xuân Yến, Xuân Lệ, mau dọn chỗ ngồi cho cho ba vị cô cô." Ngay lập tức, các cung nữ đưa ghế dựa đến mời ba vị quản sự cô cô ngồi.
"Tạ vương phi ban thưởng ghế ngồi." Ba vị quản sự cô cô lại hướng tới Ôn Noãn Noãn tạ ơn, sau đó mới ngồi xuống.
Ôn Noãn Noãn liền bắt đầu hỏi tình hình người làm trong phủ. Ba vị cô cô cho rằng nàng muốn chính thức tiếp quản công việc nội bộ trong phủ, đều biết Vương gia cưng chìu nàng như thế nào, không dám chần chờ, bắt đầu hướng nàng bẩm báo công việc nội bộ trong phủ do mình quản lý cho nàng.
Ôn Noãn Noãn lắng nghe, sau khi nghe xong cười nói: "Ba vị cô cô, ta cũng không am hiểu công việc quản lý. Vương gia nói các ngươi và Lý Đại tổng quản cùng nhau quản lý vương phủ gọn gàng ngăn nắp, ta liền nhàn hạ, xin ba vị cô cô tiếp tục quản lý. Nếu theo thông lệ hàng năm vương phủ đều phân phát quần áo mùa đông cho người hầu, vậy cứ tiếp tục duy trì đi, ta chỉ nghĩ nên phát cho bạn họ thêm một ít ngân lượng mua than. Mùa đông đến, kinh thành trong mùa đông nhất định rất lạnh."
Ngọc Liên cô cô cười nói: "Nương nương nhân từ, do nương nương phân phó, nhóm nô tỳ nhất định làm theo."
Ôn Noãn Noãn gật đầu, sau đó xoay mặt hướng Ngọc mai cô cô, người chuyên môn quản lý kho nói, "Mai cô cô, ta muốn làm cho Vương gia vài bộ quần áo lông, người từ trong kho chọn ra một ít da tốt, đưa cho phòng thêu thùa may vá cho Vương gia. Khố phòng nếu có da hạng hai cũ kỹ , ngươi cũng nhất tịnh lựa ra . Ừ, nếu ba vị cô cô hoặc là các cung nữ không ghét bỏ, thì lấy đi đi."
Vân Trạm nắm giữ chức tam phẩm thường rất c ó nhi ều bổng lộc , hắn còn có hai vùng đất phong, một cái có ruộng phì nhiêu ngàn ngàn mẫu, ở kinh đô và vùng phụ cận còn có một khối đất vua ban cho nho nhỏ, nhà mẹ nàng còn mua cho nàng đất ruộng ở vùng ngoại ô kinh thành để thu tô thuế. Nàng dám nói, của cải của vương phủ càng để lâu càng nhiều.
Ôn Noãn Noãn khẳng khái như vậy, ba vị cô cô mừng rỡ, trăm miệng một lời khen nương nương mặt hiền từ thiện tâm, bọn họ thay bọn người hầu trong quý phủ cảm tạ nương nương.
Ôn Noãn Noãn tin chắc có tiền có thể bắt quỷ đẩy cối xay, lần trước ba vị cô cô giúp đỡ nàng chuẩn bị đưa lễ vật cho Lục vương gia Tần quốc và hai vị công chúa, đặc biệt phù hợp thân phận của đôi bên, nàng sau khi trở về liền thưởng cho các cô cô. Ba vị cô cô lần này thấy nàng trên mặt liền nở nụ cười vui mừng, bởi vì các cô cô sẽ từ trên người nàng thu được lợi ích. Nếu Chủ nhân bí mật dành cho các cô cô những món đồ tốt, chủ nhân trước đây đ ã nói với các nàng, sau người nếu như bị điều tra ra liền không ổn.
Cứ như vậy giải quyết sự việc xong, Ôn Noãn Noãn liền mời các cô cô trở về, mang theo Hồng Lăng, Lục La cùng bốn cung nữ đi thư phòng Lưu Cảnh của Vân Trạm. Vương phi nếu không quản công việc, tháng ngày thật sự rất thanh nhàn, nàng chỉ là thay đổi một lượng lớn gạo.
Thư phòng của Tiêu dao vương có thị vệ gác, đại khái Vân Trạm trước đó có cùng bọn thị vệ nói qua, bọn họ nhìn thấy Ôn Noãn Noãn liền sôi nổi chào hỏi, ai cũng không hề ngăn cản Ôn Noãn Noãn đi vào.
Thư phòng Vân Trạm rất lớn, thậm chí vượt qua thư phòng của Ôn Ngũ ,Ôn Lục, Ôn Thất cùng dùng chung thư phòng, hai mặt bên tường phía tây bắc đặt giá sách bằng gỗ lim, trên giá sách bày đầy sách, phía nam Đa Bảo trong ô đặt các loại đồ cổ bằng ngọc, trung tâm phòng đặt một cái bàn gỗ lim sơn màu đỏ, trên bàn dài chỉ có văn phòng tứ bảo.
Ôn Noãn Noãn không có thấy hồ sơ vụ án gì đó, nàng để cho bốn cung nữ đứng ở bên ngoài, chính mình mang theo Hồng Lăng ,Lục La bước vào thư phòng, đi thẳng đến giá sách.
Nàng ở trên giá sách tìm kiếm một thời gian, chỉ tìm được hai bản sơn thuỷ. Nàng cầm sách đi ra thư phòng,nói với thị vệ gác thư phòng : " hai cuốn sách này ta mượn, Vương gia trở về các ngươi nhớ nói cho người biết một tiếng." Vừa nói, nàng vừa đưa sách trong tay mình cho bọn họ xem.
" Dạ, nương nương." Bọn thị vệ nhanh chóng đáp ứng.
Sau giữa trưa, Vân Trạm liền đã biết, bữa tối trở lại Thấm Nhã cung,.Ôn Noãn Noãn bắt đầu cuộc sống hàng ngày trong cung.
"Noãn Noãn, ngày kia là ngày Hưu Mộc, huynh nghĩ, huynh sẽ dắt muội ra phố đi dạo. Thư phòng của huynh không có sách gì thích hợp cho muội xem." Hắn hướng Ôn Noãn Noãn nói.
Chế độ nghĩ ngơi kéo dài từ tiền triều, quan viên mỗi năm chỉ có một ngày nghĩ ngơi, cái ngày được gọi là "Hưu Mộc" .
"Huynh dẫn muội đi dạo trên đường phố?" Ôn Noãn Noãn không dám tin hỏi, trong lòng nhịn không được kích động.
Vân Trạm gật đầu nói: " Đúng, muội đổi xiêm y mộc mạc một chút , mang theo một hoặc là hai nha hoàn đi." Hắn nhớ Ôn Noãn Noãn có hai nha hoàn trung thành bên người.
Ôn Noãn Noãn tươi cười nói: "Cửu ca, huynh thật sự rất hiểu muội" Kiếp trước sao nàng lại không nhìn thấy ưu điểm của hắn chứ? Kiếp trước mắt của nàng thật sự là bị mù mà!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...