Phu Quân Hữu Độc

ha hoàn cùng thái giám đều thối lui ra bên ngoài tẩm cung, Ôn Noãn Noãn tự động cất bước đi vào bên trong giường, ngồi ở mép giường chờ đợi Vân Trạm. Hiện tại, hắn có thể sử dụng biện pháp gì đem đệ nhất độc dược đút vào trong miệng nàng đây? Nàng mỏi mắt mong chờ.
Vân Trạm đi xuyên qua hai cái màn hồng đến bên mép giường, vừa ôn nhu vừa bình tĩnh nói, "Noãn Noãn, nàng ngủ ở bên trong giường đi."
Hắn cười nói, "Nếu buổi tối nàng có cần gì, ta thay nàng gọi người vào." Ở gian ngoài tẩm cung có hai thái giám cùng hai cung nữ gác đêm, để phòng chủ nhân nửa đêm có cần gì.
"Cửu ca, muội thường xuyên ảnh hưởng huynh rồi sao? Thực xin lỗi." Ôn Noãn Noãn liền rất nhanh cởi dép thêu hoa chuyển vào bên trong giường, kéo chăn mỏng tới che người, nàng chỉ mặc áo ngủ ngang ngực cùng tiết khố(*) bằng lụa mỏng.
(*) tiết khố: quần
Vân Trạm chờ nàng nằm xong sau đó thổi tắt ngọn nến đặt trên chiếc tủ cách giường Bạt Bộ(*) hai bước, sau đó mới đi đến bên giường cởi quần áo dép guốc rồi nằm xuống, kéo chăn mỏng qua đắp lên người mình.
"Noãn Noãn, sáng nay muội bị sốt, cơ thể cần nghỉ ngơi. Chúng ta như vậy ngủ đi." Hắn ôn nhu nói, mặt hướng ra ngoài phía đất nghiêng người co gối ngủ.
Ý?... Hắn là vì không có cách nào cho nàng dùng đệ nhất độc dược, cho nên cũng không dám hôn nàng , hay là thật quan tâm thân thể của nàng, chờ làm cho thân thể nàng hoàn toàn khôi phục tốt lại tiếp tục hạ độc nàng?
"Cửu ca..." Ôn Noãn Noãn dùng một loại thanh âm rất do dự rất ủy khuất hỏi, "Muội hôm nay làm sai cái gì sao?"
"Muội làm sao có thể nghĩ như vậy?" Vân Trạm rất là kinh ngạc.
"Bởi vì..." Ôn Noãn Noãn thanh âm muốn nói lại thôi, "Bởi vì..."

"Bởi vì sao?" Vân Trạm chuyển người lại, quay mặt nhìn nàng. Ánh nến như ẩn như hiện chiếu đến trên giường làm cho hắn nhìn được rõ ràng biểu tình trên mặt nàng. Trên mặt của nàng có chút do dự, có chút bối rối, còn mang theo một tia thẹn thùng.
"Bởi vì huynh không có, không có... Hôn muội." Ôn Noãn Noãn thấp giọng kể, thanh âm thấp uyển chuyển mềm mại.
Vân Trạm lập tức khẽ cười, ngẩng đầu dùng sức hôn mấy cái lên má của nàng "Huynh hôn muội rồi đấy, Noãn Noãn. Ngoan, ngủ sớm thân thể mới nhanh khỏe, muội nhanh chút nhắm mắt lại ngủ đi." Tiểu tân nương tử của hắn nha... Tâm tình của hắn phá lệ sung sướng.
Đây là qua loa cho xong! Hắn không giống như hai đêm trước hôn nàng, nàng làm sao lấy được nước miếng của hắn để cho hệ thống chế tạo thuốc giải độc tương ứng với độc tố có trong miệng hắn.
"Chúng ta, chúng ta... Động phòng... Giống như, giống như..." Ôn Noãn Noãn do dự trong chốc lát liền ấp a ấp úng nói, tỏ ra đặc biệt mắc cỡ.
"Giống như cái gì?" Vân Trạm đưa tay vuốt ve má của nàng thân mật nói, "Huynh làm không đúng sao?"
"Giống như cùng, cùng... Bản vẽ các bước trên túi gấm ... Không giống." Ôn Noãn Noãn cắn cắn môi rất dũng cảm nói, thanh âm rất thấp, tựa như muỗi ong ong.
"Túi gấm? Bên trong có tranh? Họa gì?" Vân Trạm lập tức thân mình chấn động, bàn tay bất động ở trên má của nàng.
Hắn đã dặn dò ba cô cô quản sự, đồ cưới của nhà gái đặt trong tẩm cung toàn bộ phải kiểm tra, nghiêm cấm xuất hiện vật để mẫu thân truyền thụ cho nữ nhi kiến thức phòng the. Nhóm cô cô quản sự từ trong rương quần áo của Ôn Noãn Noãn tìm ra một cái hộp gỗ hình chữ nhật, trong hộp đặt ba đôi rối gỗ ** . Các nàng cũng phát hiện tầng dưới hộp trang sức của Ôn Noãn Noãn có cái túi màu hồng, bên trong túi có một quyến sách đông cung đồ mỏng. Hắn ra lệnh cho các cô cô quản sự bí mật tịch thu toàn bộ những thứ đó, không nghĩ tới lại khó lòng phòng bị, các phu nhân Ôn gia còn chuẩn bị một bản đông cung đồ khác đựng trong túi gấm cho Noãn Noãn.
"Chính là túi gấm thêu mẫu đơn màu đỏ đeo ở thắt lưng bên hông muội ngày chúng ta bái đường, là Nhị bá mẫu muội tự mình làm. Nhị bá mẫu nói đây là món quà nhỏ của người, chỉ có thể ở thời điểm đêm động phòng hoa chúc tân lang và tân nương hai người cùng nhau xem. Khuya ngày hôm trước cùng đêm qua muội đều quên, thời điểm xế chiều hôm nay không ai ở bên cạnh, muội tự mình tìm ra xem trước ."
Ôn Noãn Noãn xấu hổ xấu hổ nói: "Trong cẩm nang nhét một khối vải thêu, bên trên thêu... Thêu một ít cả trai lẫn gái." Nàng kiếp trước mặc dù không có cái này, nhưng bởi vì trước khi xuyên qua có xem qua một ít sách, loáng thoáng biết một ít chuyện nam nữ. Hiện tại nàng là sống lại, kiếp trước cùng hắn làm phu thuê hơn hai năm, về phương diện kia biết được càng nhiều.

Vân Trạm lập tức lạnh lùng nói: "Noãn Noãn, thứ đồ dâm - uế như thế muội làm sao có thể xem?" Hắn chính là lo lắng Noãn Noãn thuần khiết sẽ thấy loại đồ vật này!
Ôn Noãn Noãn lập tức thân mình co rụt lại, thấp giọng phản kháng nói : "Đó là Nhị bá mẫu muội cho muội, tuyệt đối không phải đồ xấu xa!"
Vân Trạm phát hiện mình ngữ khí quá nặng dọa Ôn Noãn Noãn, lập tức thay đổi thanh âm mềm mại nói: "Noãn Noãn, muội còn nhỏ, không hiểu vài thứ kia. Tuy rằng Nhị bá mẫu là vì tốt cho muội, nhưng những thứ đó... Chỉ có nữ nhân ti tiện thấp hèn vì nịnh nọt nam nhân mới có thể học tập chuyện này. Có lẽ Nhị bá mẫu muội cho rằng thân phận của ta rất cao quý, không dễ dàng lấy lòng huynh, cho nên mới làm cho muội biết những thứ đó. Kỳ thật không cần, huynh cố ý muốn kết hôn với muội là vì thích muội, muội hoàn toàn không cần học tập những động tác ti tiện hạ lưu này để lấy lòng huynh."
Vừa nói, hắn nhỏm dậy hôn lên má của nàng, hôn lên vành tai của nàng, bàn tay to phủ lên vuốt mặt nàng, sau đó theo tiêm non mềm trượt xuống cổ trắng vuốt ve thân thể của nàng.
"A? A... Ân..." Ôn Noãn Noãn tuổi trẻ mà thân mình non nớt nên bị hắn trêu chọc liền nổi lên xuân triều, một tràng âm thanh như chim hoàng anh nức nở bậc ra khỏi miệng.
"Thích huynh như vậy không?" Hắn cắn lỗ tai của nàng hỏi, tiếng nói trầm thấp mà hùng hậu, tràn ngập tao nhã cùng gợi cảm; năm ngón tay hắn như đánh đàn, đùa bỡn thân thể nữ nhân như dây đàn kì diệu nhất.
" Ừ, Cửu ca, đừng, không cần... Ân..." Ôn Noãn Noãn không nghĩ tới hắn lập tức làm như vậy, ỡm ờ muốn cự tuyệt cùng nghênh đón, cuối cùng khi một cỗ vui sướng cực đại tiến đến khiến thân mình co rút lên.
Cảm giác được dưới ngón tay hắn xuân tình của nàng thật sự tăng vọt, hắn thu tay gắt gao ôm chặt thân thể run rẩy của nàng, nơi cổ họng phát ra tiếng như mãnh thú hí.
"Cửu ca, Cửu ca... Muội..." Ôn Noãn Noãn thở hồng hộc kêu lên.
Vân Trạm đè nén tâm tình của mình ôn nhu dỗ nàng nói, "Noãn Noãn, muội vui sướng không? Đây là lạc thú của vợ chồng, chỉ có điều loại chuyện này là chuyện vợ chồng, tuyệt đối không thể để cho người ngoài biết ."

"Nhớ kỹ, Noãn Noãn, loại chuyện này ai hỏi muội muội cũng không thể nói, cho dù mẫu hậu hoàng tẩu huynh hỏi, muội cũng chỉ có thể cúi đầu không nói." Hắn nghiêm túc dặn dò nàng nói.
" Ừ." Ôn Noãn Noãn dùng ánh mắt sương mù nhìn hắn, khóe mắt không khỏi ẩm ướt đứng lên, "Cửu ca, huynh thoải mái vui sướng không?" Hắn rất có kỹ xảo ôm thân thể nàng, nàng không cảm giác thân thể hắn có phản ứnghay không. Đời trước...
"Chỉ cần muội vĩnh viễn không rời xa huynh, huynh liền thoải mái vui sướng. Noãn Noãn, cười với huynh một cái, tựa như muội đối với người nhà muội cười vui sướng hạnh phúc như vậy." Hắn vừa nói, trong giọng nói cất dấu một tia khẩn cầu.
"Cửu ca." Nàng kích động hướng tới hắn lộ ra nụ cười rực rỡ nhất hạnh phúc nhất, hai mắt chứa nước khẽ chớp động.
Hắn không dám chân chính ôm nàng, bởi vì thân thể hắn có độc, mà loại độc này rất có khả năng ảnh hưởng tới tính năng nam nhân của hắn. Bởi vì hắn động chân tình với nàng, lại không thể thành toàn nàng cùng người khác, cho nên liều lĩnh đem nàng cưới về, dùng vinh hoa phú quý cẩm y ngọc thực cho nàng, không để ngôn ngữ đả kích làm nàng tổn thương, chỉ cần nàng ở bên cạnh hắn bồi bạn.
Nàng cùng hắn không môn đăng hộ đối, nhưng hắn chỉ nói một chút Đỗ thần y, hoàng thái hậu lập tức không phản đối hắn cưới nàng làm chánh phi .
Thân phận của hắn rất mẫn cảm, mà hoàng đế cho hắn tiền cho hắn quyền, mọi hành vi của hắn đều đặc biệt khoan dung, cũng cho phép hắn tùy ý ra ngoài kinh, rõ ràng là hiểu rõ vô cùng tình trạng thân thể của hắn.
Thì ra hai vị cao quý nhất hoàng gia đều biết đến Vân Trạm tâm lý sinh lý đều có chút chỗ thiếu hụt, đơn giản là cảm thấy thiếu nợ hắn, khi hắn muốn kết hôn với nàng, bọn họ liền không chút để ý hy sinh hạnh phúc một đời của nàng.
Đời trước hắn không cam lòng bản thân mình tiếp tục như vậy, cho nên hắn thường xuyên rời vương phủ đi hỏi thăm tìm danh y; trong lòng hắn bắt đầu vốn là có chút vặn vẹo, lại có được nàng mà không thể chân chính ôm nàng, cho nên tâm lý của hắn càng ngày càng vặn vẹo, bắt đầu đối với nàng làm một ít chuyện biến thái.
Hắn ở ngoài cung mười tám năm lúc đó rốt cuộc đã trải qua bao nhiêu tra tấn? Khó trách hắn mặt ngoài có khí chất hoàng tộc quý công tử nho nhã, sau lưng tận sức làm vài sự tình tàn nhẫn.
Kiếp trước hắn rất nhiều việc đều không nói cho nàng, chỉ làm theo ý hắn, chỉ đem ý nghĩ của hắn áp đặt cho nàng, khiến nàng càng ngày càng sợ hãi hắn oán hận hắn, cuối cùng không muốn lại dùng độc dược hắn chế biến, chậm rãi độc phát vong thân.
"Cửu ca, ngủ đi, ngày mai còn phải dậy sớm hơn." Ôn Noãn Noãn ổn định lại cảm xúc, ôn nhu nói, "Ngày mai là ngày thứ ba tân nương lại mặt, chúng ta phải đi ngoại ô kinh thành đến Noãn Hinh Viên thăm đại ca, tam ca tứ ca của muội." Noãn Hinh Viên là một trong những đồ cưới của nàng, hiện tại huynh đệ Ôn gia tạm thời giữ chức nhà mẹ đẻ của nàng. Nàng lại mặt qua đi, bọn họ sẽ lên đường quay về Trữ Dương .

" Ừ." Hắn cũng khắc chế cảm xúc, nghiêng người nằm ở bên cạnh thân thể của nàng, một bàn tay bá đạo đặt ở bên eo của nàng.
Ôn Noãn Noãn nhắm hai mắt lại, nỗi lòng như thủy triều bốc lên.
Thân thể hắn vấn đề rốt cuộc thế nào? Năm nay tháng sáu khi nàng tiến cung bái kiến Quý thái phi nương nương, vị Đỗ thần y mà hoàng đế cùng hắn nhắc tới có thể hay không thay hắn đem độc giải hết? Đời trước, nàng nghe nói Đỗ thần y, chỉ biết là Hoàng Thượng thời niên thiếu ở dân gian quen một gã giang hồ thần y, sau lại bởi vì chuyện gì ở thái y viện lâu . Hắn xem qua cho nàng mấy lần mạch, kê một ít thuốc. Trừ lần đó ra, nàng đối với hắn liền không có ấn tượng gì .
Vân Trạm thân thể có thể khôi phục khỏe mạnh không?
Ôn Noãn Noãn ngủ không được, lại không dám lộn xộn, dứt khoát trao đổi với hệ thống hạnh phúc số mười ba.
[ tình huống của hắn ngươi hiểu rõ bao nhiêu, hắn có thể khôi phục khỏe mạnh hay không? ] nàng hỏi, đem toàn bộ hy vọng đều gửi gắm vào hệ thống công nghệ cao người ngoài hành tinh.
[ WLX tinh nhân trình độ y học đứng đầu vũ trụ, đương nhiên có thể đưa hắn hoàn toàn chữa khỏi.]
Hệ thống nói, [bất quá, ta chỉ có thể giám thị tình huống sinh lý tâm lý của ngươi, không thể giám thị người khác, ta không thể trực tiếp hiểu tình trạng thân thể hắn. Hơn nữa, chuyện lão hoa kính lần trước, trí não siêu cấp Đoan Á đã ra lệnh mới, hạn chế một số công năng phản trời của hệ thống hạnh phúc.] công trường siêu cấp của nó đối với những thứ ở cái thế giới nguyên thủy cấp thấp này, trước mắt quá là phản trời rồi, nhất định phải hạn chế!! ]
[ nếu ngươi chế biến ra trên người hắn thuốc giải độc, ta còn phải vụng trộm khiến hắn dùng phải không? Ôn Noãn Noãn dò hỏi. Này không là vấn đề, hắn có thể sử dụng miệng đút nàng độc dược, nàng liền có thể dùng miệng đút hắn giải dược.
[ đúng. ] Hệ thống đáp lại, [ tốt nhất vẫn là làm từng bước, lấy tốc độ trị liệu bình thường trong thảo dược ở thế giới này trị liệu cho hắn. ]
Ừm, chỉ cần hắn không phải nháy mắt kịch độc phát tác, nàng chậm rãi cùng hắn dày vò!
Ôn Noãn Noãn rốt cục có chút yên lòng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui