Thấy Ôn Noãn Noãn ngoan ngoãn uống cạn nước trà mình đưa. Vân Trạm vô cùng hài lòng, nhân tiện nói, “Canh giờ không còn sớm, chúng ta nghỉ ngơi thôi.” Vừa nói hắn vừa nắm tay dẫn Ôn Noãn Noãn dẫn đến bên thiên công cất bước giường*. Đi đến cửa ngoài chiếc giường, hắn buông màn che đỏ xuống, ở cửa thứ hai cũng thế. Bên trong lập tức hình thành một không gian bí ẩn.
Vân Trạm cởi hỉ phục ra máng lên giá áo ở mép giường sau đó ngồi xuống. Ôn Noãn Noãn nhìn thấy Hồng Lăng, Lục La cố tình để một chậu rửa chân ở gần cửa, do dự một chút liền bước qua bưng chậu nước đến bên giường, dịu ngoan nói, “Để thiếp giúp Vương gia rửa chân.”
Đay là quy củ từ xưa dành cho các cô dâu. Kiếp trước, Hầu phu nhân ngàn dặn vạn dặn, ngàn vạn lần đừng quên việc này; kiếp này, mẫu thân nàng trước khi nàng xuất giá cũng mãi dặn dò việc này, phu vì thiên, nàng phải kính cẩn nghe theo phu quân, đêm động phòng hoa chúc nhất định phải vì tân lang cởi giày rửa chân, hầu hạ hắn trên giường.
Có giúp chú rể rửa chân hay không là chuyện phòng the của hai người, hai người không nói ngoại nhân không thể biết được. Có vài cô dâu có lẽ trưởng bối đã quên dặn hoặc có lẽ do quá khẩn trương nên quên không làm, kết quả là làm cho tân lang mất hứng.
“Noãn Noãn, gọi ta Cửu ca.” Vân Trạm ôn nhu nói. Trước ngày thành thân hắn đã được hướng dẫn qua về tập tục này, liền giơ chân để Ôn Noãn Noãn giúp hắn cới vớ và giày, sau đó đem hai chân đặt vào chậu nước ấm.
Ôn Noãn Noãn không trả lời, chỉ vén váy dài lên ngồi xuống khuấy nước rửa chân cho hắn. Bởi vì sống lại mà coi như nàng làm việc này lần thứ hai, vì vậy làm cũng khá quen thuộc.
Thấy thế Vân Trạm nhịn không được hỏi, “Noãn Noãn nàng thường giúp người khác rửa chân sao?” Tay nhỏ bé mềm nhũn của nàng giúp hắn rửa chân khiến hắn cảm giác ngứa ngứa, rất mún co chân lên nhưng cố kiềm chế lại, kết quả mười ngón chân khi thì giãn khi thì co.
“Ta đã từng giúp hai con trai của đại ca rửa chân, còn giúp cả tổ mẫu nữa.” Ôn Noãn Noãn bình tĩnh trả lời, vừa nói vừa cầm lấy khăn trắng giúp hắn lau khô chân.
Sự nghi ngờ của Vân Trạm lập tức tan thành mây khói.
Ôn Noãn Noãn để khăn sang một bên, chần chờ một chút liền bắt đầu giúp hắn cởi bỏ đai lưng, sau đó cởi áo khoác hắn ra máng lên móc áo.
Vân Trạm lặng lẽ nhận sự hầu hạ của nàng, sau đó xốc chăn đỏ long phượng lên. Thời điểm xốc lên hắn nhìn thấy một chiếc khan trắng được trải phía trên nệm liền nhanh chóng lấy chiếc khăn nhét xuống gối.
Khóe mắt Noãn Noãn nhìn thoáng qua, sau đó ánh mắt liền ảm đạm. Sauk hi điều chỉnh tốt bản thân, nàng chậm rãi buông màn che xuống, sau đó cởi áo chui vào trong.
Vân Trạm thấy nàng bước vào liền đè nàng xuống.
“A!” Ôn Noãn Noãn kinh hô. Hắn tính làm gì nàng?
Vân Trạm mạnh mẽ đặt nàng dưới thân, hai tay nâng mặt nàng nói, “Noãn Noãn, chúng ta động phòng thôi.” Nói xong hắn liền cuối xuống hôn lên đôi môi đỏi mọng của nàng, đầu lưỡi cạy răng nàng ra, mút vào hương vị của nàng, đem nước bọt cảu mình ddauw vào miệng nàng, buộc nàng phải mút vào.
Đáng ghét, kiếp trước hắn cũng đã ép buộc nàng nuốt nước miếng của hắn!
“Hu hu ~~” Ôn Noãn Noãn dùng sức giãy dụa nhưng cỏ thể bị hắn đè nặng, đôi môi bị hắn ngăn chặn chỉ có thể nuốt nước miếng của hắn vào.
Tại sao hắn lại làm vậy chứ, kiếp này chẳng lẽ vài ngày hạnh phúc trong lúc tân hôn như khi còn ở kiếp trước nàng cũng không có được sao?
Nàng vô cùng ủy khuất, nước mắt trong suốt như thủy triều theo khóe mắt chảy xuống.
Đàu lưỡi của hắn vẫn đang khám phá trong miệng nàng, thăm dò quấn quýt lấy đầu lưỡi đinh hương của nàng.
Lúc này Ôn Noãn Noãn lại nghe Hệ thống hạnh phúc số 13 thông báo:Nước bọt của chú rể có độc, theo phân tích cảu bổn hệ thống, loại độc này cùng với loại độc 17 phút trước bạn uống phải có tác dụng tương khắc nhau.
Sao cơ?
Ôn Noãn Noãn lập tức ngây dại.
Nói lại một lần nữa? Nàng khẩn trương hỏi.
Trong nước bọt của tân lang có thành phần độc dược rất phức tạp, bạn lại trúng độc, bất quá chất độc này cùng với chất độc trong trà bạn vừa uống tương khắc nhau, có tác dụng hóa giải nhau. Hệ thống nói.
Bởi vì hắn biết nếu hôn môi sẽ làm nàng bị trúng độc cho nên trước tiên hắn mới cho nàng uống trà độc, muốn lấy độc trị độc sao?
Ôn Noãn Noãn nháy mắt tìm được nguyên nhân vì sao hắn biến thái muốn nàng nuốt nước miếng của hắn.
Phương thức hôn môi này thật ác tâm mà, về sau nàng có nên cự tuyệt hôn môi hắn không?
Mặt nàng đỏ lên tiếp tục giãy giụa, sau đó cảm thấy hết hơi, trước ngực còn cảm thấy có chút thở không nổi.
Độc dược phát tác sao…
Nàng thấy chóng mặt, sau đó chỉ thấy hắn ngẩng đầu hỏi nàng, “Noãn Noãn, nàng cảm thấy thế nào?” hắn hỏi, tay bắt lấy tay nàng thăm dò mạch tượng.
“Ta… có chút khó chịu, thở khó khăn.” Ôn Noãn Noãn hô hấp dồn dập nói, ẩn ẩn cảm thấy dạ dày căng khó chịu, tay chân xụi lơ, cả người vô lực.
“Chỉ cần qua được lúc này về sau sẽ không thấy khó chịu nữa, nàng cố chịu đựng chút.” Hắn đã coi mạch tượng của nàng, cúi đầu ghé bên tai nàng nói, đầu lưỡi liếm nhẹ lỗ tai mềm mại của nàng, hơi thở quấy rầy bên tai và má của nàng.
“Ừ…” Thân thể Ôn Noãn Noãn cố chịu đựng thích ứng, giống như một tân nương ngoan ngoãn nghe lời.
Hắn giống một nam tử bình thường vuốt ve thân thể trắng noãn, mềm mại thơm ngát của nàng, rút đi cái yếm mẫu đơn phú quý đỏ thẫm trên người nàng, ngón tay sờ soạn giữ hai chân nàng.
“Uhm…” Một cơn đau đột nhiên truyền đến khiến nàng run rẩy thấp giọng kêu lên.
“Tiểu Cửu ngây thơ.” Hắn thấp giọng lầm bầm nói, “Nàng là của ta, vĩnh viễn chỉ có thể là của ta!” Nói xong hắn bắt đầu tiếp tục vuốt ve, dung tay tìm hiểu thân thể nàng.
Trước sau hai loại độc dược hỗn hợp nhau, một ít được trung hào, một ít lại bắt đầu gây tổn thương thân thể. Ôn Noãn Noãn, bạn xác định không muốn đổi chân chính giải dược sao? Hệ thống hạnh phúc số 13 dò hỏi.
“Không…” Miệng Ôn Noãn Noãn phát ra được chữ không sau liền cảm giác được khoái cảm tê dại từ giữa hai chân truyền đến, đồng thời trước mắt càng ngày càng tối, ý thức bắt đầu mơ hồ.
“Noãn Noãn, chờ ta… Nàng nên vì ta… Noãn Noãn, ta thích…”
Đang lúc nửa tỉnh nửa mê, nàng cảm thấy có người nâng nàng dậy đút nước ho nàng uống.
○○○
“Vương phi mệt mỏi, các ngươi không nên quấy nhiễu nàng.” Trong mơ màng, Ôn Noãn Noãn nghe tiếng Vân Trạm nói. Tiếng nói lúc gần lúc xa, như trong đám mây mờ ảo.
“Vương gia, Thái hậu nương nương sai lão nô đến lấy lạc hồng nguyên khăn.” Một âm thanh xa lạ truyền đến. Ôn Noãn Noãn nghe được giọng nói có chút lớn tuổi, rất có thể là ma ma bên người thái hậu.
“Nguyên khăn được khóa trong trap này. Ngươi cầm đến cho Thái hậu đi. Đây là chìa khóa, ngươi để cho nô tỳ đi cùng ngươi giữ lấy, đến chô Thái hậu thì cùng nhau đưa ra.”
Vân Trạm sẳng giọng nói, “Trừ bỏ Thái hậu cùng Hoàng hậu, ai cũng không được mở tráp này.”
“Dạ, lão nô tuân mệnh.” Ma ma kia nói, sau đó Ôn Noãn Noãn nghe tiếng biước chân nhè nhẹ rời đi.
Lạc hồng nguyên khăn?
Lạc hồng của nàng…
Ôn Noãn Noãn dần dần thanh tỉnh. Nàng không cảm thấy có gì bất thường giữa hai chân nàng, liền khó khăn đưa tay kiểm tra chút thấy không có gì bị đụng đến cả.
Nàng không phải như cô gái bình thường, nàng không chỉ hiểu rõ một chút sinh lý bình thường như các nữ tử xuyên qua, mà còn là một nữ tử trọng sinh hiểu rõ chuyện phòng the!
Hắn cùng nàng không có viên phòng, làm sao có thể có lạc hồng nguyên khăn được? Trên khăn trắng kia có máu sao? Nếu có, máu kia từ đâu tới? Là do hắn dung tay đâm nàng khiến máu chảy ra? Đêm đầu tiên của nàng…
Ôn Noãn Noãn rất nhanh nhớ lại kiếp trước của nàng, thái độ của Thái hậu khi nàng tiến cung dâng trà sau ngày tân hôn của mình.
Giống như… Thái hậu nương nương đối với nàng không nóng không lạnh, ban thưởng rất nhiều, mắt khác còn tặng cho nàng và Vân Trạm hai cung nữ xinh đẹp.
Nàng bái kiến Hoàng hậu, Hoàng hậu cũng không có gì khác thường, thân thiện hàn huyên với nàng, sau đó ban cho nàng một ít lễ vật rồi để nàng lui ra.
Về phần bên phía Quý thái phi, tuy rằng ở hậu cung bà bị Thái hậu cùng Hoàng hậu xa cách, nhưng vì là trưởng bối ruột thịt của nàng, Vân Trạm cũng mang nàng đi bái kiến. Nàng phỏng chừng cơ sở ngầm Quý thai phi an bài đã muốn bị người nhổ sạch sẽ, lúc trước chỉ có bà đối với cơ thể nàng có vẻ quan tâm, sai người mang không ít thuốc bổ cho nàng.
Cái khăn trắng kia có máu hay không?
Ôn Noãn Noãn nghĩ nghĩ liền kêu lên, “Hồng Lăng, Lục La.”
Vân Trạm đang đứng ngoài phòng liền cao giọng hỏi, “Noãn Noãn, nàng tỉnh rồi à? Hồng Lăng, Lục La lập tức vào hầu hạ Vương phi.” Hắn vừa nói vừa đi đến bên cạnh nàng, ngồi trên giường nhìn sắc mặt nàng sau đó nắm tay nàng bắt mạch xem thử.
Ôn Noãn Noãn ngơ ngác, mơ mơ màng màng hỏi, “Vương gia, ta mới vừa nghe có người có nói chuyện, nói chuyện tới lạc hồng nguyên khăn. Vương gtia, lạc hồng của ta…”
Nàng lo âu nhìn hắn, môi run run, nàng biết tầm quan trọng của lạc hồng là như thế nào.
“Chúng ta đã động phòng, nàng tự nhiên có lạc hồng. Noãn Noãn, nàng quả thật là tân nương thuần khiết.” Vân Trạm nhìn nàng trấn an.
Trên khăn có lạc hồng?
Hắn cắt ngón tay sao?
Ôn Noãn Noãn lập tức có chút buồn bã.
Lúc này, Hồng Lăng, Lục La bước vào phòng đứng phía ngoài giường, hướng vào trong giường hành lễ, “Nô tỳ thỉnh an Vương gia, thỉnh an Vương phi.”
Vân Trạm đứng dậy bước ra ngoài hòa nhã nói, “Hảo hảo Vương phi đứng dậy, bổn vương muốn dẫn nàng tiến cung khấu kiến Hoàng thái hậu nương nương.” Hôm nay hắn mặc bộ mãng bào màu tím đại biểu cho thân phận của mình.
Hồng Lăng, Lục La vầng dạ sau đó đứng dậy, một người cất bước vào trong giường, một người mở rương quần áo lấy ra một bộ xiêm y màu đỏ hoa lệ mang tới thay cho nàng.
Ôn Noãn Noãn được Hồng Lăng, Lục La hầu hạ rửa mặt, ngồi vào bàn để các nàng trang điểm búi tóc cho nàng.
Hệ thống số 13, bạn có biết được là chuyện gì đã và sẽ diễn không? Nàng thật sự không nghĩ nổi nưa, khi tuyệt vộng đành chỉ có thể hỏi thử hệ thống.
Bổn hệ thống chỉ ghi lại các cảm xúc hạnh phúc lũy thừa cùng cảm xúc xấu cảu bạn, không thể nhúng tay vào các sự việc không gây nguy hiểm cho bạn được. bất quá bởi vì bạn đã hỏi, bổn hệ thốngsẽ nói cho bạn biết, là hắn cắt ngón tay sau đó đem máu vấy lên khăn. Hệ thống hạnh phúc số 13 nói.
Hắn tại sao phải làm vậy?
Hắn hoàn toàn có thể trực tiếp cùng nàng động phòng.
Ôn Noãn Noãn nhíu mày suy tư, mà cái nhíu mày này của nàng làm cho Hồng Lăng, Lục La rất vui vẻ. Do hiểu biết có hạn nên các nàng cho rằng nhị tiểu thue, không, Vương phi nương nương đêm qua đã cùng Vương gia động phòng, thân mình lúc này có chút khó chịu.
Nước miếng của hắn có độc, có lẽ cả người hắn đều có độc, cho nên ‘cái kia’ của hắn cũng có thể có, không thể động phòng với nàng, ít nhất không thể ngay lúc nàng bị phá thân, để miệng vết thương của nàng trực tiếp tiếp xúc với chất độc của hắn được!
Ôn Noãn Noãn không nghĩ ra, chỉ có thể hướng tới phương diện này mà phỏng đoán, sau đoa càng nghĩ càng thấy có lý. Thì ra là thế, cho nên hắn mới có thể thường xuyên cho nàng dùng độc dược, căn bản không phải vì tra tấn nàng mà là đang dùng biện pháp khiến cơ thể nàng miễn dịch với độc dược trên cơ thể hắn.
Tên ngu ngốc này, chẳng lẽ giải thích một chút cũng không được sao? Hắn cưa như vậy xác định nàng không hiểu, không thể chấp nhận lý luận của hắn sao?
Từ xưa đến nay, chẳng phải vì lý do không hiểu nhau mà khiến cho vợ chồng bất hòa sao!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...