Tiền công công lấy trong lòng ra một cái hộp gấm nhỏ, hai tay đưa cho Ôn lão phu nhân nói: "Quận chúa nương nương, đây thọ lễ một người cháu trong kinh thành gửi cho ngài, xin hãy nhận lấy. Hắn còn ủy thác chúng ta hỏi ngài, lễ vật của hắn người có vừa lòng không?"
Ôn lão phu nhân nao nao, nhưng ngay lập tức hiểu được là ai , gương mặt tươi cười như hoa, "Hắn thật sự là một đứa nhỏ hiếu thuận."
Là Vân Trạm, Ôn quý thái phi chưa từng chủ động liên lạc với Ôn phủ nay lại đưa thọ lễ, tất nhiên là vì Vân Trạm.
Nàng tiếp nhận hộp gấm nhỏ khe khẽ mở ra, nhìn đến bên trong để lại một viên ngọc hồ lô cỡ bằng ngón cái. Hồ lô ngụ ý khỏe mạnh trường thọ bình an, Vân Trạm dùng ngọc hồ lô chúc thọ bà, mà thọ lễ khác của hắn chính là Ôn quý thái phi đưa quà chúc thọ bà!
Nàng kích động cho nên liên tục gật đầu nói, "Tiền công công, xin ngài về chuyển lời cho đứa nhỏ, đã nói rằng lão thân rất vừa lòng thọ lễ của hắn."
Nàng đứng dậy nói: "Công công cùng các thị vệ đường xa mà đến, xin cho phép trưởng tử lão thân được tiếp đón các người."
"Vậy chúng ta sẽ không khách khí ." Tiền công công cười nói, cũng đứng dậy.
"Tiền công công, các vị đại nhân, mời theo tiểu dân đến." Ôn đại lão gia tiến lên chắp tay nói. Tuy rằng Ôn lão phu nhân có danh hiệu Phượng Linh quận chúa, nhưng Ôn gia xác thực quả thật chỉ là một thương hộ, thái giám cùng thị vệ hoàng cung đều là khách quý của bọn họ.
Tiền công công hướng tới Ôn lão phu nhân chắp tay, mang theo người của hắn đi theo Ôn đại lão gia .
Ôn lão phu nhân đưa tay nói với mọi người: "Các vị cũng nên ngồi vào vị trí thôi."
Nam tử được xắp xếp ở tiền viện dùng tiệc rượu, nữ quyến vẫn quy tắc ở hậu viện. Ôn lão phu nhân tinh thần phấn chấn dẫn hai cháu gái đi vào hậu viện.
Kiếp trước, Ôn hoàng thái phi căn bản không có chúc thọ mẹ đẻ của mình, Vân Trạm tuy rằng cũng sai người tặng lễ, nhưng đưa tới là một bộ vòng ngọc cùng chữ “Thọ” viết tay của đại nho đương thời Giang Lăng.
Ôn Noãn Noãn kinh ngạc trong lòng: chẳng lẽ kiếp trước nàng Vân Trạm vào thời hắn ói máu, cho nên mới tạo thành bi kịch của nàng? Sau khi trọng sinh nàng cố ý tránh đi thời gian đó, kết quả Vân Trạm cùng ca ca ruột của nàng gặp mặt, sau đó mọi chuyện dường như đi lòng vòng hơn.
Ai, mặc kệ , hy vọng về sau không gặp được hắn, hy vọng Ôn phủ hết thảy đều bình an, hy vọng chính mình được hạnh phúc, bản thân vui vẻ tận hưởng trí tuệ ngoài hành tinh. Kem ly, banh ngọt xa hoa, coca cola, đèn pin năng lượng mặt trời, máy chơi game năng lượng mặt trời, năng lượng mặt trời... có những thứ này sau này nàng sẽ càng hạnh phúc hơn.
Bên trong Ôn phủ bày tiệc, đường bên ngoài Ôn phủ cũng bày hơn ba trăm bàn tiệc cơ động, để cho toàn dân thành Ninh Dương được chung vui cùng với Ôn phủ .
Hoàng cung kinh thành phái người tới chúc thọ Ôn lão phu nhân, nhất thời lúc mọi người Ninh Dương thành cảm nhận được hoàng ân mênh mông cuồn cuộn. Ôn phủ trở thành thương nhân thủ lĩnh của Ninh Dương thành, trong lúc nhất thời danh vọng như mặt trời ban trưa.
Người Ôn quý thái phi phái tới ngày thứ ba thì đi , ba vị lão Ôn phủ gia bốn vị thiếu gia cùng nhau tiễn ra tận Ninh Dương thành. Mẹ già nhớ con gái, huynh đệ nhớ tỷ, muội, Ôn phủ hiến vật quý cho Hoàng Thái Hậu, Hoàng hậu, quý phi quà chất đầy ba cỗ xe ngựa.
Một phen bận rộn, cả chủ nhân lẫn nô bộc Ôn phủ tất cả đều mệt muốn chết rồi, các lão gia thiếu gia Ôn phủ tiếp tục làm công việc làm ăn nhà mình, các phu nhân chỉ huy nô bộc dọn phủ sạch sẽ, còn việc hôn nhân của Ôn tứ và Ôn Noãn Noãn, bọn họ quyết định hết chuyển sang tháng sau rồi hãy bàn.
Sinh thần lão tổ mẫu vô cùng long trọng, Ôn phủ trước một hai tháng trước đã bắt đầu bận rộn, sau sinh thần, trong thời gian ngắn không có sức lực để chuẩn bị lễ hỏi nữa, hơn nữa sau khi trọng sinh mọi chuyện đã thay đổi, Ôn Noãn Noãn đành phải âm thầm cầu nguyện, hiệu lực cánh bướm vĩ đại, đem Hà Âm hầu phủ thổi bay đi.
○○○
Thượng Quan phủ tại sao cho đến tận bây giờ chưa cho bà mối tới Ôn phủ, thời gian đính hôn rất khẩn trương , hai nhà nếu không nhanh chút, trước thời điểm Hà Âm Hầu Phủ tới nàng và Thượng Quan Thiên Tỳ không có hôn thư thì cũng không tốt lắm.
Khoảng cách kiếp trước Hà Âm hầu phủ tới đón người càng ngày càng gần, khi đạp thanh thanh minh, Thượng Quan Liên Dao bị bệnh, không có tham gia, Ôn Noãn Noãn cùng Thượng Quan gia dần mất đi liên hệ, cảm xúc dần dần nôn nóng. Các phu nhân trong hậu viện các đều nhìn thấy, cười khe khẽ nói nhỏ: Noãn Noãn tương tư đến bệnh.
"Noãn Noãn, cảm xúc của con dạo này bất ổn lắm ." Ôn tam phu nhân cảm thấy nữ nhi của mình bị tương tư hơi nặng , nhịn không được đi hỏi . Thật sự là con gái lớn không thể giữ trong nhà.
"Nương, không có gì đâu, con chỉ nhớ Thượng Quan đại công tử một chút thôi ." Ôn Noãn Noãn cúi đầu che giấu nói, đâm lao đành phải theo lao đi xuống thôi.
Ôn nhị phu nhân che miệng cười nói: "Noãn Noãn a, con vội vàng như vậy, không biết Thượng Quan đại công tử có biết hay không."
"Nhị bá mẫu..." Ôn Noãn Noãn thẹn thùng nói, "Nhị bá mẫu người trêu đùa con ."
"Tú nương, con có hỏi lão tam hoặc tiểu tứ Thượng Quan gia lão gia rằng đại công tử khi nào thì trở về?" Ôn lão phu nhân nhìn cười không ngừng. Nàng cảm thấy Noãn Noãn còn nhỏ, nhưng Noãn Noãn đã thích Thượng Quan gia đại công tử đến như thế bộ, cho nó xuất giá chút cũng không thành vấn đề. Thượng Quan phủ liền cách Ôn phủ có ba dãy phố, sau khi Noãn Noãn xuất giá cũng có thể thường xuyên về nhà mẹ đẻ.
Ôn tam phu nhân cung kính khom người, nói: "Nương, Tri Trí nói, Thượng Quan công tử nói là đi mua ngựa, nửa tháng sẽ trở lại, sau khi trở về sẽ tìm bà mối đến nhà ta cầu hôn, không biết vì sao, cho tới hôm nay Thượng Quan gia còn chưa có tin tức." cha con Thượng Quan gia sau khi đại thọ Ôn phủ lão phu nhân bảy mươi thì đi ngay hôm sau , cho tới hôm nay đã là hai mươi bốn ngày , một điểm tin tức cũng không có.
"Có lẽ là trên đường bị trì hoãn ." Ôn lão phu nhân cảm khái nói, " Người làm ăn vào Nam ra Bắc nha, ngày về bất định nhất làm cho thân nhân lo lắng ."
Ba vị phu nhân ngồi đây cũng đã trải qua cảm giác tương tự.
"Tam lão gia." Đột nhiên có nha hoàn trong Huy Xuân viện kêu lên.
Mọi người ngồi ở sảnh chính đnag nói chuyện phiếm ngẩng đầu lên, thì thấy Ôn phủ tam lão gia, phụ thân Ôn Noãn Noãn bước nhanh đi tới, gương mặt ông trầm như nước, trên người phát ra cỗ khí tức giận.
Tam đệ, tướng công, phụ thân.
Ôn phủ ba vị phu nhân và Ôn Noãn Noãn cùng nhau đứng dậy nghênh đón.
"Mẫu thân, đại tẩu ,nhị tẩu, tú nương."
Ôn tam lão gia hướng Ôn lão phu nhân hành lễ, cấp ba vị phu nhân hoàn lễ, sau đó thở dài nhìn Ôn Noãn Noãn nói, "Noãn Noãn, Thượng Quan Thiên Tỳ cùng với nữ nhi tri huyện Dao thành đính hôn , hơn nửa tháng sau sẽ cử hành hôn lễ."
A!
Ôn lão phu nhân, ba vị phu nhân đều ngẩn người.
Ôn Noãn Noãn không dám tin nhìn phụ thân, "Điều đó không có khả năng!" Thượng Quan Thiên Tỳ đã bày tỏ cho nàng thấy lòng hắn, nguyện ý vì nàng không nạp thiếp không thu thông phòng.
Rốt cuộc là Ôn lão phu nhân bão kinh phong sương, gặp chuyện không loạn. Nàng trầm giọng hỏi: "Lão tam, chuyện này là thế nào?" Nàng vẫy nha hoàn pha trà cho tam lão gia.
Ôn tam lão gia ngồi xuống, đợi ba vị phu nhân cùng Ôn Noãn Noãn cũng ngồi xuống sau, mới đem chuyện Ôn phủ tìm hiểu nói cho các nàng.
Cha con Thượng Quan thường xuyên đi Dao thành, cùng với tiểu thương nơi đó có chút giao tình, ngẫu nhiên muốn đi thanh lâu xã giao. Chạng vạng mười bảy tháng tư, Thượng Quan Thiên Tỳ cùng hai người buôn ngựa đi thanh lâu, nhưng không có như thường lệ rời đi sớm. Đến ngày hôm sau hắn còn chưa thèm ra, người quan phủ đột nhiên vọt vào, nói thiên kim tri huyện bị người ta lừa bán đến thanh lâu, mà người nằm bên cạnh hắn chính là thiên kim tri huyện.
Thượng Quan Thiên Tỳ cùng tri huyện thiên kim đã gạo nấu thành cơm, vì thanh danh thế nên cũng chỉ có thể thành thân.
Cái này, rất hoang đường !
Ôn lão phu nhân tức giận đến cả người phát run: "Ta ngày xưa đã nói với các ngươi thanh lâu là nơi không thể đi, nơi đó thật sự phức tạp!" Noãn Noãn nhà bà phải làm sao bây giờ? Noãn Noãn đã động tình với Thượng Quan Thiên Tỳ rồi!
Nam nhân trong Ôn phủ đều nghe lời không đi thanh lâu, nhưng không thể bắt nam nhân nhà khác không đi được.
Ôn đại phu nhân, nhị phu nhân lo lắng lo lắng nhìn về phía Ôn Noãn Noãn. Ôn tam phu nhân đứng dậy đem Ôn Noãn Noãn ôm vào trong ngực, an ủi nói: "Noãn Noãn, con đừng rất thương tâm. Biết người biết mặt không biết lòng, nhân phẩm Thượng Quan Thiên Tỳ như thế, không đáng để con thương tâm."
Ôn Noãn Noãn lui thân mình, thật lâu sau mới mở miệng nói: " nương, cha, nãi nãi, đại bá mẫu, nhị bá mẫu, con không thương tâm, con cảm thấy bản thân may mắn, trước khi con và hắn đính hôn hắn đã lộ bộ mặt thật ."
○○○
【 Ôn Noãn Noãn, hai ngày hôm nay cảm xúc xấu của cô đã vượt gấp đôi số lần hạnh phúc trong ngày đó, cô cố gắng phải tìm cho mình chuyện vui vẻ nào đó mà làm. Nếu cô vẫn duy trì tình trạng này, tôi đành phảo giải trừ buộc định linh hồn với cô đó. 】hệ thống hạnh phúc thứ 13 không thể không nhắc nhở Ôn Noãn Noãn. Từ khi Ôn Noãn Noãn mới trọng sinh mọt thời gian ban đàu lúc nào cũng hạnh phúc vui vẻ, sau đó không phải lúc nào hạnh phúc lũy thừa cũng xuất hiện , năng lượng hạnh phúc cũng không có tăng đều mỗi ngày.
【 Tôi biết, nhưng tôi vạn vạn thật không ngờ, Thượng Quan Thiên Tỳ sẽ là người như vậy. 】
Ôn Noãn Noãn nghiêng người nằm ở trên nhuyễn tháp, thở dài thở ngắn, 【 tôi đoán chừng trên đời trừ nam nhân Ôn gia ta, không có mấy người trung thành với thê tử . 】 Thượng Quan Thiên Tỳ thay lòng đổi dạ đối nàng mà nói là sự phản bội. Nàng thương tâm là có , nhưng cũng không đến mức độ bi thương.
【 nếu định mệnh của tôi không thay đổi, còn có hơn mười ba ngày, tôi sẽ bị bắt đi Hà Âm hầu phủ . 】
Nàng buồn bực nói, 【 Năng lượng hạnh phúc của tôi tích góp mới được 1472 cái, cách lúc đổi được “Chạy trối chết 100%” còn thiếu nhưng 500 cái , mà tôi xem tình huống trước mắt này, căn bản không thể rất tích góp được tí nào.】 sau ngày thọ lễ của tổ mẫu nàng tích góp được hơn một ngàn năng lượng hạnh phúc.
【 đi ra ngoài đi dạo đi, có lẽ có thể làm cho tâm tình của mình vui vẻ.】hệ thống hạnh phúc thứ 13 đề nghị nói. Vì không phải giải trừ buộc định linh hồ, nó cũng tích cực chủ động giúp đỡ.
Nó nói đúng nha!
Ôn Noãn Noãn nghĩ nghĩ, kêu lên: "Hồng Lăng, chải đầu cho ta, Lục La, giúp ta tìm một bộ nam trang." Luôn buồn ở nhà, nàng có thể vui vẻ được mới là lạ.
Hồng Lăng cùng Lục La luôn hầu hạ trong phòng , nghe được tiếng nàng gọi to .
"Nhị tiểu thư, cuối cùng người cũng chịu nói chuyện ." Hồng Lăng vui vẻ nói. Từ lúc nhị tiểu thư biết được Thượng Quan đại công tử cùng nữ nhân khác đính hôn sắc mặt liền khó coi, trừ phi không cần mở miệng thì sẽ không nói. Lão phu nhân,các phu nhân, nhóm thiếu gia đều lại đây an ủi nàng, nàng đều cứng cỏi chống đỡ bọn họ.
Ngồi ở trước bàn trang điểm Ôn Noãn Noãn nhìn thiếu nữ trong gương đồng. Nàng mười lăm mười sáu tuổi, khuôn mặt đã có vẻ đẹp, dung mạo như họa, tiếp qua vài năm nữa tất nhiên sẽ càng đẹp hơn mỹ lệ hơn, nếu không Ôn quý thái phi sao lại phối hợp với Hà Âm hầu phủ kéo nàng tiến cung "bất ngờ gặp gỡ" đương kim Hoàng Đế? Hậu cung mỹ nữ như mây, nếu tư sắc không phải hàng thượng giai, ai dám câu dẫn Hoàng Đế người duyệt qua vô số mỹ nữ?
Hồi tưởng kiếp trước, nàng đột nhiên phát hiện, Vân Trạm sau khi nàng chết ba năm cũng không thông báo ra bên ngoài, cũng không cưới tân phi, người khác đưa cho hắn dâm ô mỹ nữ hắn xem cũng không xem tùy tiện tặng cho người khác.
Hắn lại nói chuyện với một người chết, nói hết mọi chuyện trong lòng. Sự cố chấp trong lòng hắn đã đến cực điểm !
Ôn Noãn Noãn nhớ tới Vân Trạm, nhất thời cảm thấy, người này nếu tam quan có thể nói là hạng nhất, hắn chỉ cần bớt chút hành vi biến thái, lòng dạ không hẹp hòi như vậy, chính là một vị hôn phu hoàn mỹ.
Trên đời quả nhiên không có người thập toàn thập mỹ!
Nàng lập tức cảm thấy thổn thức .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...