Phu Quân Hữu Độc

Những nam tử trẻ tuổi cứ một tổ lại một tổ lên bãi đất biểu diễn, đám người vây xem không ngừng bùng nổ âm thanh ủng hộ, các thiếu nữ cũng bắt đầu đã quên mất sự rụt rè, vỗ tay vui mừng.
Ôn Noãn Noãn cảm giác chân ngứa ngáy, nghĩ cũng muốn lên bãi đất đá vài cái nhưng nàng đang mặc nữ trang, đành phải thôi.
"Noãn Noãn, ta cũng muốn đá cầu , kỹ thuật đá cầu của ta không kém so với bọn hắn đâu." Thượng Quan Liên Dao dán bên tai Ôn Noãn Noãn nói, đôi mắt nhìn những nam tử trẻ tuổi tự do trên sân hiện lên vẻ hâm mộ.
Cổ đại nữ tử có nhiều thứ không được phép .
Ôn Noãn Noãn âm thầm thở dài, nói: "Liên Dao, ta cũng nghĩ vậy . Tiết Thanh minh thời điểm đạp thanh, chúng ta cũng đem mang theo cầu để đá."
Tiết thanh minh là ngày duy nhất cho phép nữ tử cùng nam tử nói chuyện yêu đương, bởi vì 《 Lễ Ký 》nói, "Trọng xuân Nguyệt, để cho nam nữ, không kiềm chế được”, thời này nam nữ thụ thụ bất thân, nhưng chỉ có tiết thanh minh, là có thể "không kiềm chế được", trong ngày nay tạm thời xóa bỏ những khuôn lễ sáo rỗng dành cho nữ tử.
Thượng Quan Liên Dao gật gật đầu, cằm hơi hơi hướng tới một nơi chỉ, cười dài nói: "Noãn Noãn, đại ca của ta ở bên kia, cùng tứ ca của ngươi đứng chung một chỗ đó." Khi nàng nhìn hai người, đại ca nàng cùng với Noãn Noãn thực xứng đôi, chỉ mỗi tội là đại ca hơn nàng bảy tuổi.
"Bọn họ nhất định có việc làm ăn với nhau." Ôn Noãn Noãn nói, nhìn phía xa xa dối diện. Ca ca ruột Ôn tứ của nàng cũng mấy vị bằng hữu đững chung một chỗ nói chuyện, đại ca Thượng Quan Liên Dao trùng hợp đứng ngay cạnh ca ấy, hai người có vẻ nói chuyện rất hợp nhau.
Đại ca Thượng Quan Liên Dao tên gọi Thượng Quan Thiên Tỳ*, dung mạo đoan chính mặc dù vẫn còn chỗ thiếu hụt, động tác khi đá cầu tuy rằng đa dạng nhưng không nhiều lắm, nhưng khi đá cầu cảm xúc rất ổn định. Sự vụ của gia tộc hắn xử lý rất tốt, điều này có thể nói rằng tính tình của hắn rất ổn trọng, tính cách khả năng còn có chút nghiêm túc cổ hủ, nhưng hiểu được biến hóa. Người như vậy không cần chờ mong hắn có sự lãng mạn, nhưng khi chung sống chắc chắn sẽ rất tốt.(*Tỳ hoặc là tỉ - ngọc tỷ, ngọc ấn của vua)
Xem xét Thượng Quan Thiên Tỳ sau rồi nói, Ôn Noãn Noãn thuận tiện bắt đầu quan sát những nam tử trẻ tuổi khác.
Biểu ca Kiều Lâm trên danh nghĩa của Triệu Vân Khanh tuấn mỹ thanh tú, khi đá cầu cũng chỉ có một dạng, là một thư sinh tiêu chuẩn.

Tam ca của Nam Cung Tuyết Điệp ,Nam Cung Cảnh Minh kỹ xảo đá cầu không tệ, cùng bằng hữu nói chuyện nói mặt mày hớn hở, có thể nói tính cách người này vui vẻ hoạt bát, cùng Ôn lục Ôn thất một dạng còn chưa trưởng thành.
Chu Lượng,là người bạn tốt của Ôn tứ hôm nay có mặt ở đây, gia bần hàn một chút, nhưng tướng mạo đường đường, làm người trung hậu, rất hiếu thuận cha mẹ, mà cha mẹ đối với người ngoài hiền lành, quan hệ với hành xóm rất thân thiện. Hắn không có lên bãi đất biểu diễn, cùng đứng chung một chỗ với Ôn tứ quan sát cuộc thi đá cầu. Ôn Noãn Noãn nghe Ôn tứ nói hắn vẫn chưa có hôn ước, liền yên lặng đem người để vào trong danh sách người đươc chọn trên danh sách.
Chân trời không chỗ nào không có cỏ thơm,mặc dù những người này thân phận, địa vị, dung mạo, tài phú, quyền thế cũng không bằng được một danh hiệu của song vương Vân Trạm, nhưng họ thắng là cùng với thân phận của nàng không khác nhau là bao, nàng mặc kệ tương lai nàng cùng thành hôn với ai trong số bọn họ, cũng không sẽ bị khi dễ. Cho dù có bị khi dễ, nàng còn có nhà mẹ đẻ hùng mạnh.
Nàng nhìn cuộc đá cầu giữa sân, quan sát những nam tử khác đá cầu, nhẹ nhàng mỉm cười.
Tầm nhìn của nàng dần rời sang người Vân Trạm, mà Vân Trạm đang quan sát nam tử trẻ tuổi đá cầu trên sân, chấm điểm hết sức nghiêm túc, ánh mắt thường thường lơ đãng nhìn qua hướng nàng, trông thấy nàng nhìn những nhóm nam tử trẻ tuổi tuấn kiệt trong sân mỉm cười, cùng tiểu thư bên cạnh hoặc cùng nha hoàn bàn luận , ngón tay vụng trộm chỉ hướng những nam tử trẻ tuổi nào đó.
Trên mặt Vân Trạm mỉm cười ôn hòa như cũ, chỉ có hai mắt chuyển động âm hàn và quỷ dị. Thị vệ Lưu Nham đã đi bên cạnh hắn vài năm nay, đối với tính tình của hắn cùng cùng hành tung gần đây đều biết, im lặng hiểu được cảm xúc lúc này của hắn, trong lòng không khỏi yên lặng chảy mồ hôi thay cho đám nam tử trẻ tuổi này, âm thầm oán Ôn Noãn Noãn có mắt không tròng, nhưng nam tử ở đây ai có được tài mạo gia thế hơn được chủ tử nhà mình.
Một lúc lâu sau, các nhóm công tử tham gia đá cầu chấm dứt, năm giám khảo bắt đầu bàn luận nhóm nào tốt nhất,
Lát sau, Vân Trạm cầm danh sách đã viết kín thông báo người thắng cuộc.
Ba huynh đệ Ôn gia kỹ thuật đá cầu tốt và phối hợp ăn ý, được giải nhất ngoài ra còn chọn hai nhóm khác kỹ năng không tồi, những người này Ôn Noãn Noãn cũng biết một sos người, chỉ là xem họ như "chả liên quan", Ôn Noãn Noãn đối với bọn họ không có hứng thú.
Người có ký thuật đá cầu giỏi nhất bị một người tên Đinh Ngũ Niên đoạt mất. Người này dung mạo phổ thông, dáng người nhỏ gầy, quần áo mặc dù mới nhưng chất liệu bình thường, cho nên những thiếu nữ ở đây không có ấn tượng với hắn cho lắm.
Người đoạt giải hai tên là Liễu Cửu Hoa, trùng hợp Nam Cung Tuyết Điệp có chút quen biết người này, nàng liền thấp giọng nói cho người chung quanh, người này là bào đệ con của kế thất nhà nhị thúc nàng , thuở nhỏ tập võ, nghe nói tương lai tính thi võ thí.

Có chí khí!
Ôn Noãn Noãn nhìn tư thế oai hùng hiên ngang của hắn khí độ bất phàm, lập tức đem tên của hắn ghi nhớ trên danh sách.
Những người trẻ tuổi đoạt giải nhận lấy bánh ngọt ,hoa quả ,mứt hoa quả linh tinh làm phần thưởng, sau đó hướng những thiếu nữ trẻ tuổi chắp tay. Các thiếu nữ đều xấu hổ hoàn lễ.
Quả nhiên, đạp thanh là cơ hội nam nữ trẻ tuổi công khai yên lặng thân cận.
Ôn Noãn Noãn lôi kéo Thượng Quan Liên Dao không có hôn ước, thấp giọng dò hỏi: "Hôm nay nhiều người như vậy, ngươi cảm thấy người nào anh tuấn soái khí, tao nhã nhất?"
Thượng Quan Liên Dao lấy tay che khuất cái miệng nhỏ nhắn, đối với Ôn Noãn Noãn buồn bã nói: "Tứ ca nhà ngươi ."
Ôn Noãn Noãn nhanh chóng lắc đầu nói: "Tứ ca nhà ta không được, hơn nữa huynh ấy đã có người trong lòng."
Bắt đầu từ đời lão lão thái gia, nam tử Ôn gia cũng chỉ lấy một thê, đến đời ba vị lão Ôn gia bây giờ không có một ai thu thiếp nạp thông phòng, cho nên bảy huynh đệ Ôn gia là đối tượng được làm mai mối nóng bỏng tay của Ninh Dương thành. Có vài vị quan gia tiểu thư, tiểu thư thư hương thế gia đều ám chỉ cha mẹ, Ôn gia huynh đệ tốt.
Ôn gia lão đại Ôn Tri Nhân, lão nhị Ôn Tri Nghĩa, lão tam Ôn Tri Lễ đều đã thành thân, tiểu ngũ tiểu lục tiểu thất số tuổi còn nhỏ, Ôn tứ hiện tại là nam tử độc thân nóng bỏng tay của Ninh Dương thành .
"Cha ta hướng cha ngươi uống rượu ngắm trăng, cha ngươi nói hôn nhân nhà ngươi đều do lão phu nhân làm chủ, mà lão phu nhân nhà ngươi luôn nói, hôn sự tiểu Tứ không vội, đợi hai mươi mốt tuổi sau đó bàn tiếp, không nghĩ tới hiện tại ngươi nói cho ta biết, ca ngươi đã có người trong lòng ."

Thượng Quan Liên Dao u oán hướng Ôn Noãn Noãn liếc một cái xem thường nói: "Nhà ngươi lúc nào cũng như vậy, đại ca ,nhị ca ,tam ca ngươi khi đó cũng nói hôn sự đến hai mươi mốt tuổi mới bàn tiếp, nhưng chưa tới hai mươi mốt tuổi đã thành thân." Trải qua chuyện của Ôn gia lão đại ,lão nhị, lão tam, những người cố ý kết thân đều hiểu được, Ôn gia không thích người khác gia chủ động cầu hôn, mà là nhà mình tuyển chọn, chọn được thì trực tiếp cầu hôn. Tuy rằng hoàng tộc hoàng thân kinh thành khinh thường thương hộ Ôn gia, nhưng ở Ninh Dương thành, có quận chúa nương nương, lại có một vị quý thái phi dòng dõi Ôn gia rất gần với quan gia sĩ tộc, ở trong lòng những thương hộ hoặc nhà bình dân nào đó vẫn rất cao quý, có quyền chọn người.
Ôn Noãn Noãn đành phải an ủi nàng, "Lần sau ta tìm thời gian mời ngươi tới nhà chơi được không?"
Nàng ám chỉ nói: "Ngũ ca nhà ta đã mười tám tuổi , theo ta được biết hắn vẫn chỉ là con mọt sách thôi." Liên Dao mặc dù có chút yếu ớt, nhưng tính cách ngay thẳng, nàng không ngại lặng lẽ cho nàng cùng Ngũ ca có cơ hội tiếp xúc.
Con mọt sách không phải là ám chỉ hắn không có người trong lòng sao?
Thượng Quan Liên Dao nhất thời chuyển buồn thành vui, nói: "Noãn Noãn, ngươi phải nhớ kỹ phải mời ta tới nhiều nhé." Nàng không phải thật sự tương tư đơn phương với Ôn tứ, Ôn tứ Ôn ngũ không lớn hơn nhau bao nhiêu, bởi vì cái các thiếu nữ Ninh Dương thành nhìn trúng là truyền thống không nạp thiếp tốt đẹp của Ôn gia.
"Liên Dao ngươi phải bắt được cơ hội mới được." Triệu Vân Khanh ôn hòa nói. Tuy rằng từ những năm trước có luật nam tử bốn mươi không con trai mới được nạp thiếp, nhưng thùng rỗng kêu to, nam tử phú quý cực ít có người nào lại không đông thê nhiều thiếp .
"Liên Dao ngươi thật là vận chó ăn phân nha." Nam Cung Tuyết Điệp căm giận bất bình nói. Nàng thì không hay rồi, khi ba tuổi liền đã cũng một tên yêu khóc nhè đính thân, từ nay về sau không có bất luận cơ hội chọn lựa ai khác .
"Mỗi người đều có tạo hóa riêng." Triệu Vân Khanh thực bình tĩnh nói, "Sắc trời không còn sớm, chúng ta nên chuẩn bị trở về đi." Từ khi đính hôn, nàng liền nhận mệnh . Thứ trưởng tử có thể kế thừa gia nghiệp cũng không sao, nàng gả đi chính là chính thê của người này, tương lai con nàng sẽ còn con trưởng chính nữ, sẽ không chịu số phận thứ nữ con vợ lẽ khổ sở.
Ôn Noãn Noãn phái nha hoàn đi tìm các thiếu gia, nói cho bọn họ các nàng muốn đi về.
Chỉ chốc lát sau, gia đinh , nha hoan, mama của bốn nhà Ôn, Triệu, Nam Cung, Thượng Quan đã tụ tập cùng một chỗ, nhóm thiếu gia cùng các bằng hữu vui chơi ngày hôm nay cáo biệt, sau đó trở lại bên người muội muội nhà mình.
Ôn Noãn Noãn lại ngồi ở trước người Ôn tứ, cùng hắn cùng cưỡi chung một con ngựa.
"Tứ ca..." Ôn Noãn Noãn thấp giọng cùng hắn nói chuyện, nói cho hắn biết hôm nay nàng chọn trúng vài người, nói cho hắn biết một chút.

Ôn Tứ đầu tiên là hơi sửng sốt, sau đó thấp giọng nói cho nàng những chuyện hắn biết cuối cùng nói, khi về nói cho tổ mẫu để bà tìm hiểu trụ cột của những người đó, nếu tra ra bọn họ có những tật xấu tổ mẫu , bá mẫu và nương nhất định sẽ không tha thứ cho những điều đó.
Hắn nhân cơ hội dạy cho muội muội ruột, xem người không thể chỉ nhìn mặt ngoài, loại chuyện này, nàng tốt nhất là nên nghe theo tổ mẫu, bá mẫu và mẫu thân , trăm ngàn đừng động tâm với nam tử nào.
"Nam tử lấy sai vợ , còn có cơ hội nạp thiếp. Nữ tử một khi gả sai chồng, cả đời thống khổ." Hắn cảnh cáo nói.
"Ca, muội muội tiểu cửu của huynh nào có dễ dàng động tâm với một nam tử nào đó được?" Ôn Noãn Noãn giảo hoạt nói, "muội muội của huynh hiểu được thế nào là bảo vệ bản thân ."
Kiếp trước, nàng tuy rằng gả cho Tiêu Dao vương Vân Trạm, nhưng đối hắn cũng không có tình yêu. Khi tình cảm của nàng đối với hắt bắt đầu mọc mầm, thì đã bị sự tàn nhẫn biến thái của hắn diệt sạch. Sau khi trọng sinh thì nàng hiểu rất rõ tính tình của hắn, sẽ không có khả năng yêu hắn lần nữa .
"Muội thông minh nhất." Ôn tứ mỉm cười nói.
Hắn yên tâm , bởi vì muội muội ruột thịt yên lặng chọn hôn phu, đối với Tiêu Dao vương Vân Trạm gặp qua hai lần mặt không có nửa điểm hứng thú.
Ôn phủ là thương hộ, mặc kệ là Ôn phủ cho Noãn Noãn bao nhiêu đồ cưới, cơ hội nàng trở thành chính thê quan lớn quý tộc là không. Như thế, còn không bằng nàng gả cho người thường thân phận ngang hàng, hưởng thụ sở hữu quyền lợi chính thê.
Xe ngựa bốn nhà đứng đợi ven đường, các tiểu thư xuống ngựa đó chào hỏi nhau rồi cùng lên xe nhà mình.
Xe ngựa lộc cộc đi tới , Ôn Noãn Noãn ngồi ở trên ghế mềm nghĩ.
Một ngày hôm nay, nàng rất vui, trừ một lần cái tên kia xuất hiên trước mặt nàng mà thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui