Bốn nhà môn đăng hộ đối đi cùng với nhau, lập tức hợp thành một đội ngũ rất chi là dài, bốn vị tiểu thư ngồi chung trên xe ngựa nhà Thượng Quan , các nàng nha hoàn quy tắc đi ở trong những chiếc xe ngựa đằng sau.
Phía trước, các công tử thiếu gia chuyện trò vui vẻ, trên xe ngựa bốn vị tiểu thư tuổi tác tương đương trò chuyện vui vẻ.
Các nàng nhìn xuyên qua màn xe quan sát phong cảnh ngoại ô .
Đầu tháng hai, ruộng đồng mạ mọc xanh mượt , đầy đặn, nhóm nông dân ở trong đất trồng rau, gieo hạt giống, phơi rơm rạ, trẻ con ở trên bờ đào rau dại.
"Vân Khanh, giá y của tỷ thêu xong chưa?" Nam Cung Tuyết Điệp dò hỏi. Các nàng đều biết hôn kỳ của Triệu Vân Khanh đã định, đang ở trong nhà thêu giá y.
"Còn có chim khách trên vạt áo chưa thêu xong." Triệu Vân khanh cúi đầu, mặt có chút hồng.
"Tay nghề thêu của Vân Khanh là tốt nhất , có thể tự tay mình thêu giá y." Nam Cung Tuyết Điệp thẹn thùng nói, "Ta ngốc muốn chết, đều là do mẹ ta cùng bọn nha hoàn tự thêu cho ta."
Ôn Noãn Noãn im lặng, mẹ nàng gần đây đều mải mê chơi mạt chược, không biết liệu có giúp nàng thêu giá y hay khÔng. Nếu mình muốn thành thân trước khi Hà Âm Hầu phủ tới cướp người, giá y của minh trừ các vị bá mẫu , nương, các tẩu tử, bọn nha hoàn bắt đàu đẩy nhanh tốc độ thêu từ bây giờ, nếu không là không kịp .
Nàng ngẩng đầu hỏi Triệu Vân Khanh nói: "Vân Khanh, tỷ đã từng gặp vị hÔn phu chưa?"
Triệu Vân Khanh lắc đầu nói: "Không có, mẫu thân ta chọn cho ta, đích tôn thứ trưởng tử Hà gia cách chúng ta hai mươi dặm."
"Là thứ trưởng tử?" Thượng Quan tiểu thư nghe xong lập tức lắc đầu nói, "Vân Khanh, tỷ tuy rằng không phải đích nữ, nhưng thuở nhỏ đã được nuôi bên người mẹ cả, vị hôn phu có thể chọn tốt nhất mà ."
"Nhà ta chỉ có một nữ nhi." Triệu Vân Khanh bình tĩnh nói. Gả đi phải chú ý môn đăng hộ đối, nàng là di nương sinh, mẹ cả đem nàng nuôi bên người, chọn vị hôn phu là chọn nhà không có con trưởng, cũng không bạc đãi nàng, nàng tự nhiên cũng không thể oán giận .
Trong xã hội này, chính thê chủ mẫu chưởng quản hậu viện là vận mệnh ai cũng mong muốn, con trai trưởng ,con vợ kế địa vị cách nhau rất xa, Vân Khanh có thể môn đăng hộ đối gả cho thứ trưởng tử kế thừa gia nghiệp làm chính thê, đã không tồi rồi .
Ôn Noãn Noãn yên lặng nghe, cảm thấy mình xuyên tới Ôn gia là may mắn cỡ nào. Ôn phủ lão thái gia chỉ có quận chúa là một vị phu nhân, ba vị lão gia Ôn phủ trên làm dưới theo không có nạp thiếp, càng không có con riêng, các thiếu gia ,tiểu thư Ôn phủ tất cả đều là con vợ cả, mặc kệ là gả vẫn là lấy vào, phạm vi lựa chọn có rất nhiều.
"Noãn Noãn, ta nghe nói nhà muội gần nhất bị bà mối giẫm đến hỏng cửa, là thật à?" Thượng Quan tiểu thư cười nói, chủ động đem đề tài chuyển sang trên người Ôn Noãn Noãn.
Ôn Noãn Noãn lập tức giơ lên khăn tay che mặt trang thẹn thùng, nói: "Không thể nào, cửa nhà ta rắn chắc lắm, tuyệt đối sẽ không bị giẫm hỏng đâu." Trong tháng giêng, nhà nàng tìm bà mối đều do các phu nhân trong thành truyền đi .
Nam Cung Tuyết Điệp một phen kéo tay Ôn Noãn Noãn xuống, cười duyên nói, "Ta muốn nhìn, truyền thuyết gần đây của các phu nhân, đoan trang nhàn nhã, Ôn gia nhị tiểu thư khí chất cao quý có phải đang đỏ mặt hay không ."
"Ghét, ta là loại người gì ngươi còn không biết?" Ôn Noãn Noãn liền cùng nàng vui đùa ầm ĩ, đưa tay chọc lét nàng.
Hai người nháo thành một đoàn, lăn đến bên người Triệu Vân khanh.
"Ai u, đừng nháo, cẩn thận ngã xuống xe ngựa."Triệu Vân Khanh nhanh chóng tránh xa các nàng. Xe ngựa Thượng Quan gia rất lớn , nhưng bốn thiếu nữ ngồi trên hơi chật một chút .
Đợi hai nàng ngừng đùa, trang sức trên đầu đã nghiêng lệch, tiểu thư Thượng Quan hắng cổ họng hỏi: "Noãn Noãn, ngươi thấy đại ca nhà ta thế nào? Đại ca của ta cùng với đại ca ,nhị ca, tam ca, tứ ca của ngươi cũng quen thuộc, năm mới thời điểm tiếp đón bằng hữu chắc là ngươi cũng có gặp qua rồi chứ."
Mọi người đều biết trong Ôn phủ người lão phu nhân và các thiếu gia sủng nhất là hai vị tiểu thư. Noãn Noãn có đôi khi mặc nam trang cùng nhóm huynh trưởng đi ra đi du ngoạn, các trưởng bối cũng là mở một con mắt nhắm một con mắt, nhóm huynh trưởng còn rất thích ý mang theo nàng đi, gọi đây là tiểu cửu nhà bọn hắn, làm cho các tỷ muội ghen tị đỏ mắt . Các nàng cũng muốn được như vậy, nhưng cha mẹ và huynh trưởng đều không đồng ý, đành phải tiếp tục đố kỵ với Ôn Noãn Noãn.
Trong phương diện tuyển vị hôn phu, Ôn Noãn Noãn nếu nhìn trúng ai, chỉ cần nhìn trúng không phải người ít học hay nhân phẩm không tốt, các phu nhân Ôn phủ khẳng định sẽ thành toàn cho Ôn Noãn Noãn.
Vừa qua đầu tháng giêng, các nàng đã bị người nhà thúc giục viết thư mời Ôn Noãn Noãn, cùng nhau đi du xuân. Khi đi đạp thanh các nàng phải dắt các bị huynh trưởng chưa có hôn phối trong nhà đi cùng , tìm cơ hội để cho Ôn Noãn Noãn quen biết bọn họ rồi sinh ra hảo cảm.
Ôn Noãn Noãn là cháu ruột của Phượng Linh quận chúa, cháu gái nhà mẹ đẻ đương kim Ôn quý thái phi. Tuy rằng quận chúa cùng hoàng thất đã không còn liên hệ, nhưng danh hiệu quận chúa vẫn còn, Ôn quý thái phi tuy rằng không có ban ân nhà mẹ đẻ nhiều, nhưng dù sao vẫn che chở cho Ôn gia. Ôn phủ dù sao cũng vẫn có liên hệ với hoàng thất, ở Ninh Dương thành xa xôi này vẫn là rất có uy quyền .
Ba vị lão gia Ôn phủ huynh đệ tình thâm, bảy huynh đệ Ôn phủ quan hệ hòa thuận, nhà mẹ đẻ Ôn Noãn Noãn thế lực tài lực có thể giúp nhà chồng rất nhiều, cho nên điều kiện làm mai cho Ôn Noãn Noãn so với các thiếu nữ khác cao hơn rất nhiều, không phải thương hộ bình thường với con nhà nghèo có thể với cao được .
Nghe được Thượng Quan tiểu thư Thượng Quan Liên Dao trực tiếp giới thiệu đại ca của nàng, Nam Cung Tuyết Điệp đang tại thay Ôn Noãn Noãn buộc lại dây buộc tóc bĩu môi nói, "Tam ca nhà ta đâu có kém so với đại ca nhà ngươi chứ." Tam ca nhà nàng thanh nhã tuấn lãng, giữ mình trong sạch, đại ca Thượng Quan Liên Dao thường xuyên ra vào thanh lâu, sao mà so bì được với tam ca nhà nàng?
"Tuyết Điệp, tam ca ngươi vẫn là một học trò nhỏ, đại ca nhà ta vài năm trước đã là tú tài ." Thượng Quan Liên Dao kiêu căng nói, "Đại ca của ta bởi vì cần kế thừa gia nghiệp, cho nên buông tha cho sự nghiệp khoa khảo, bằng không, có lẽ huynh ấy đã là Trạng Nguyên ." Xe ngựa của Thượng Quan là loại tốt nhât, trong nhà xe ngựa, trâu có đến hơn ngàn xe. Ôn phủ có hai phần ba hàng hóa chính là thông qua nhà nàng để vận chuyển .
Triệu Vân Khanh ở đây là lớn tuổi nhất mỉm cười không nói, Ôn Noãn Noãn nghe cũng không đáp lời,chỉ có hai người mười lăm tuổi Nam Cung Tuyết Điệp và Thượng Quan Liên Dao bắt đầu kể ra những ưu điểm của huynh trưởng nhà mình, nói đến mức huynh trưởng nhà mình cao vòi vọi như tiên nhân.
Triệu Vân Khanh và Ôn Noãn Noãn bắt đầu nhìn xung quanh các ám vách của xe ngựa Thượng Quan gia, từ bên trong lấy ra mứt hoa quả và hạt dưa, một bên ngồi nghe, một bên ăn uống rất ngon miệng.
Nửa hành trình sau, xe ngựa bọn họ ngừng lại, Ôn tứ Ôn ngũ đã quay trở lại đội ngũ. Nơi này không có san đường bằng phẳng , tiểu thư và nha hoàn phải xuống dưới đi bộ.
Ôn Noãn Noãn sau khi xuống xe ngựa, các huynh trưởng của các nàng đều đi tới, đem các nàng đưa lên ngựa của mình, sau đó mang theo các nàng ra ngoại ô du xuân. Các vị tiểu thư công tử không tránh khỏi cơ hội gặp lại nhau , vì thế Ôn Noãn Noãn thấy được diện mạo của ba vị huynh đệ được đề cử..
Nhị ca của Triệu Vân Khanh Ôn Noãn Noãn bết hăn, hắn đã có hôn ước. Triệu nhị ca dắt theo biểu đệ Kiều Lâm. Dung mạo Kiều Lâm đoan chính, ánh mắt toát toắt ra thanh khí
Tam ca của Nam Cung Tuyết Điệp Ôn Noãn Noãn trước kia cũng đã gặp qua, nhưng đã lâu rồi không thấy, người này cao lớn lên không ít. Hắn mắt to mày rậm, tướng mạo đôn hậu, Ôn Noãn Noãn có đồ cưới nhiều như vậy chỉ càn thành tâm là bắt được tâm của hắn, có lẽ còn có bắt hắn không nạp thiếp thu nha đầu thông phòng.
Đại ca Thượng Quan Liên Dao con con trai của vợ cả Thượng Quan lão gia, là trưởng tử trong nhà, trầm ổn nội liễm, đôi mắt sáng ngời hữu thần. Ôn Noãn Noãn nghe nói qua, vị Thượng Quan đại ca này đã chưởng quản hơn phân nửa sinh ý của Thượng Quan gia, thoạt nhìn là người rất thủ đoạn.
Ôn Noãn Noãn nghiêng người ngồi ở trước người Ôn tứ. Ôn tứ thấp giọng nói: "Noãn Noãn, huynh cảm thấy hôm nay ba vị tiểu thư đi du xuân đều có mục đích riêng." Hắn nhìn thấy những vị huynh đệ trẻ tuổi đi cùng những vị tiểu thư kia đều không có hôn ước trong người, thì trong lòng đã hiểu được ít nhiều .
Ôn Noãn Noãn khẽ cười nói: "Ca, đừng để ý nhiều như vậy, chúng ta cứ coi như không biết." Có lẽ, có lẽ có thể nàng sẽ chọn được một trong những người này không biết chừng, dù sao bọn họ thân phận địa vị đều xứng đôi với thương hộ Ôn phủ nhị tiểu thư.
"Noãn Noãn, ta ở bên kia bên hồ gặp được mấy vị bằng hữu, muội cũng đã từng gặp qua. Bọn họ tướng mạo không kém, nhân phẩm học thức cũng không sai.Đã thế muội nên chú ý nhiều một chút" Ôn tứ thấp giọng nói. Những người này đều quen biết Noãn Noãn,nhưng khi đó cho dù bọn họ biết Noãn Noãn là con gái út trong nhà, nhưng vẫn coi nàng là tiểu cửu, mà không phải Ôn phủ nhị tiểu thư.
Bọn họ cưỡi ngựa lại đi bộ trong chốc lát, đi tới một hồ chỗ đó có phong cảnh . Nơi này, đã có vài người ở đó, tụ tập nói chuyện phiếm, có nơi lại đá cầu, có nguời đứng bên hồ học câu cá, còn có hai thiếu nữ mặc quần áo tiên diễm chơi diều .
Ôn Noãn Noãn và một đám người đến sau, những người đến trước đã bắt dầu chú ý bọn họ, vài cái người quen tự ý lại đây chào hỏi, sau đó giới thiệu lẫn nhau.
Bọn họ nhìn thấy Ôn Noãn Noãn được nha hoàn bà tử vây quanh, nhất thời đều thực giật mình, có người bật thốt lên gọi tiểu cửu, có người chắp tay xưng hô "Nhị tiểu thư." Bọn họ có rất nhiều người biết Ôn Noãn Noãn thường xuyên được các huynh trưởng cho mặc nam trang dắt ra ngoài.
Ôn Noãn Noãn đứng cách bọn họ năm sáu thước trên mặt lộ ra cười yếu ớt, nho nhã hướng bọn họ trong suốt phúc thân, gọi bọn họ huynh nọ, huynh kia.
Đến tận đây, bọn họ mới thay đổi ấn tượng tiểu tử béo béo nghịch ngợm tiểu cửu thành Ôn phủ nhị tiểu thư.
Ôn gia có nữ trưởng thành, năm vừa tròm mười lăm, dung mạo tốt tươi, xương cốt óng ánh, cử chỉ đoan trang, cách nói năng cao nhã...
Vừa rồi còn cùng đồng bạn cao đàm luận vài vị nam tử trẻ tuổi tuấn kiệt trong lúc nhất thời không thốt lên lời.
"Chu huynh, Tiền huynh, Phòng huynh... Ta muốn cùng nhóm bạn của mình du ngoạn, xin cáo lui trước." Ôn Noãn Noãn mỉm cười cười, lại lần nữa phúc thân.
"Nhị tiểu thư cứ tự nhiên, là tại hạ đợi đường đột, quấy rầy nhã hứng của nhị tiểu thư cùng các vị tiểu thư khác." Những người trẻ tuổi vội vàng đáp lễ.
Ôn Noãn Noãn chân thành trở lại với những người bạn của mình, thấp giọng hướng các nàng giới thiệu đơn giản " Nhóm bằng hữu của huynh trưởng " .
"Noãn Noãn, ta mang đến diều ta tự làm, chúng ta cùng chơi." Nam Cung Tuyết Điệp gọi. Nha hoàn của nàng mang ra bốn chiếc diều, phân cho mỗi vị tiểu thư một cái.
Nhóm ma ma đi làm việc, bọn nha hoàn quy tắc cùng các tiểu thư chơi diều, tỷ thí xem diều ai bay lên trước, ai diều phi bay được cao hơn.
Bên hồ tiếng cười vui vẻ, những người trẻ tuổi kia chơi vô cùng vui vẻ. Ôn Noãn Noãn tuy rằng không có nghe thấy đến hệ thống hạnh phúc 13 thông báo, nhưng nàng biết một ngày hôm nay năng lượng hạnh phúc chắc chắn lên không ít.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...