Người mẹ này khẽ đảo nói chuyện chân thành cởi mở với nhau, thấy vẻ mặt kinh ngạc của Mạc Ly Ly, cũng không thể trách cô, thật sự bị cái hố của bố mẹ dọa sợ, mẹ một bộ dáng vui vẻ hòa nhã, Ly ngay lập tức Ly Ly cảm thấy không phải chuyện tốt.
“Con nói người kia là vẻ mặt gì, con là con gái ruột ta, ta có thể hại con sao.” Mẹ Mạc nhìn dáng vẻ con gái, trong lòng có chút chột dạ, nhưng ngoài miệng lại càng hùng hồn.
Lúc này bố Mạc và Lục Hải hút thuốc nói chuyện dưới lầu quầy bán quà vặt. Ly Ly không có thói quen mang chuyện nhà mình nói với người khác, dù sao mỗi ngày gặp người là nói bố mẹ cô không tốt không thích cô, thiên vị,… nói người ta cũng sẽ không thông cảm cho mình, loại chuyện này không có gì tốt để nói. Lục Hải là con trai trong nhà, cũng là con cả, bố mẹ đối với anh cực kỳ coi trọng, mà em gái anh là con gái út, bố mẹ tự nhiên cũng rất thương yêu, anh không thể hiểu loại chuyện trọng nam khinh nữ này.
Đối mặt với bố vợ tương lai, Lục Hải hiển nhiên rất kiên định tỏ rõ quyết tâm: “Bác trai, con rất thích Ly Ly, con nhất định có thể chăm sóc tốt cho cô ấy.”
“Tiểu Lục a, đối xử với một người có tốt hay không, không phải nói ngoài miệng là được, ta có một người con gái như vậy,vất vả nuôi lớn, không thể vì một câu này của cậu, liền gả con gái cho cậu được.” Mạc lão nhị lần trước ở khách sạm có phần mất tự nhiên, nhưng nơi này là nhà của ông, sân nhà ông, đã khôi phục lại sức lực tiểu thị dân khôn khéo.
Thực ra bên Tấn Châu này trọng nam kinh nữ là có nguyên nhân, bên này sinh con gái nhất định là “Lỗ vốn”, đại đa số người cầm sính lễ 5 đến 6 vạn lại muốn trả của hồi môn mười một mười hai vạn, vất vả nuôi con gái lớn, cuối cùng vẫn còn phải chuẩn bị cho nhiều của hồi môn, con gái gả đi chính là người nhà người ta, không giống như là con trai, không chỉ có thể lấy một nàng dâu, chăm sóc người già trong nhà, còn có thể thu không ít của hồi môn.
Bố Mạc nói lời này cực kỳ uyển chuyển, kỳ thật nếu như trong nhà có tiền, đương nhiên sẽ không tiếc của hồi môn cho con gái, nhưng mấy năm gần đây, trấn Tinh Hoa này đều chuyển đi để trống, mười năm trước nhà máy sản xuất giấyTinh Hoa đóng cửa, cái trấn này liền càng ngày càng tệ, quầy bán quà vặt trong nhà cũng miễn cưỡng sống tạm, giá phòng nơi này cũng tốt nhiều năm không tăng, thật sự muốn bán nhà, cũng không thu được bao nhiêu tiền.
Hơn nữa ở trên trấn, nhìn qua so với nhà giàu ở nông thôn thì có mặt mũi, trên thực tế nước ăn dùng bữa, cho dù làm gì cũng đều phải trả tiền, không giống như nông thôn, nước là nước suối, ăndài trong đất của mình, không có bao nhiêu tiền, mà trong trấn là mọi thứ cần tiền, trước kia có tiền lương nhà máy sản xuất giấy Tinh Hoa,sau khi bị nghỉ việc, lĩnh một khoản tiền, nếu không có thu nhập khác thì mỏ vàng cũng cạn.
Hai đứa con lại đi học tiêu tiền cũng nhiều, Mạc lão nhị tự nhận so với phần lớn người mà nói, ông coi như là tốt, ít nhất cho con gái học đại học, một mặt cảm thấy không cho con gái của hồi môn thì rất xấu hổ, một mặt lại an ủi chính mình đã trả giá rất nhiều, hiện giờ đúng lúc con traicần được giúp đỡ, mình sẽ cố kị chút mặt mũi này, cam chịu chết nghèo.
“Bác trai, bác nói rất đúng, hiện tại cháu và người nhà ở cùng nhau, nhà cháu năm trước vừa mới thay một căn nhà nhỏ, hơn một trăm hai mươi mét vuông, ba phòng ngủ một phòng khách, còn rất rộng rãi. Nếu như Ly Ly mà nói không muốn ở chung, cháu sẽ cân nhắc cuôi năm mua một căn nhà, có lẽ tạm thời sẽ hơi nhỏ. Chúng cháu có thể ở sống bên ngoài một mình, sau vài năm điều kiện tốt, sẽ mua lớn hơn.” Lục Hải vô cùng chân thành nói.
Mạc lão nhị nghe Lục Hải vừa nói vậy, nhất thời lòng tin tăng mạnh, có thể có tiền mua nhà ở nội thành, chính là điều kiện không tệ.
Ông còn chưa mở miệng, thì nghe đến tiếng vợ truyền đến, đúng lúc bà từ cầu thang đi xuống, “Tiểu Lục, cháu vừa mới bắt đầu gây dựng sự nghiệp, còn có rất nhiều phần cần tiền, cũng không thể tiêu tiền như nước như vậy được, đứa nhỏ A Ly này rất yếu ớt, cùng ở với trưởng bối, còn có người chiếu cố ba bữa cơm, ta tương đối yên tâm.
Mẹ Mạc nói đẹp lời này, toàn tâm toàn ý là suy xét Lục Hải, cũng cảm động đến Lục Hải.
Ly Ly ở trên tầng không có đi xuống, nhưng mẹ nói thì nghe được, một hồi không nói gì, tuy cô không nói nhất định phải trọ bên ngoài, nhưng cứ bị quyết định như vậy cảm giác vẫn là không phải rất tốt.
Vốn tính là chạng vạng sẽ đi, bố mẹ lại nói cái gì cũng không đồng ý, dường như rất thích Lục Hải, lại bị giữ lại ăn cơm tối, dù sao Lục Hải có xe, ăn cơm tối xong đi cũng rất tiện.
Trong nhà vô cùng ăn ý không ai nhắc lại về Từ Giám, bố Mạc và mẹ Mạc cũng không nói chuyện tiền bạc, cuối cùng Ly Ly thở dài nhẹ nhõm một hơi, nếu lần đầu tiên mình mang Lục Hải về bố mẹ đã mở miệng đòi tiền, cô thật sự sẽ choáng váng.
Hình như bố mẹ là thật tâm suy xét cho mình, có lẽ lần trước là vì nghĩ đến Từ Giám có tiền, bố mới có thể tới tìm mình đòi tiền, Ly Ly theo bản năng lựa chọn tin tưởng lý do này.
Hai người đều đã gặp bố mẹ hai bên, tiếp theo đi lại nhiều hơn, trong lòng Lục Hảiđã sớm muốn kết hôn với nữ thần, mà bố mẹ Ly Ly cũng hiểu được Ly Ly đủ tuổi, từ lâu cần phải lấy chồng, bố mẹ hai bên cũng gặp mặt một lần, chuyện hai người xem như định xuống, nhà Ly Ly muốn sính lễ mười vạn.
Ly Ly cảm thấy bố mẹ muốn hơi nhiều, mà con số mười vạn này đã khiến Ly Ly có liên tưởng không tốt, vừa mới mở miệng với mẹ, đã bị mẹ mắng cho một trận.
“Con cái con ngốc này, còn không có lấy chồng, cánh tay sẽ rẽ ra ngoài, việc này con phảinghe mẹ, một người đàn ông cưới vợ mà chẳng phải trả cái giá nào để mua một bông hoa, cậu ta sẽ không coi trọng, con muốn à, con đi trong cửa hàng hoa 1000 đồng mua túi,và mua đồ uống cho vào túi, con sẽ quý trọng người nào?”
Lời mẹ nói có vẻ như có chút đạo lý, nhưng lại không đúng chỗ nào, Ly Ly không nói rõ được, nhìn thấy bố mẹ gần đây từ từ vất vả chuẩn bị hôn lễ cho mình, cũng không tiện nói thêm cái gì.
Đầu tiên là đặt khách sạn, đầu năm nay đặt khách sạn nhất định không tốt lắm, đều phải đặt trước, nguyên nhân vì thời gian có vẻ cấp bách, chỉ có một khách sạn có vẻ gần nhà Lục Hải.
Tiếp theo là chụp hình cưới, hai người bộ dáng đều không tệ, nam tuấn nữ đẹp, chụp ra hiệu quả rất tốt, chỉ là mọi thứ dường như đều rất bận rộn, thời gian ngày càng gần, Ly Ly càng bất an, cảm thấy mình bị mất thứ gì.
Lục Hải cực kỳ săn dóc, biết phụ nữ trước hôn nhân đều có vẻ khẩn trương, cho dù Ly Ly phát cáu thế nào đều nhân nhượng cô, anh vô cùng phóng khoáng, mua cho Ly Ly quần áo túi sách.
Về điểm này tiền lương của bản thân Ly Ly, đương nhiên không có điều kiện mua nhiều quần áo như vậy. Giống Từ Giám vậy, Ly Ly tuyệt đối sẽ không nhận Từ Giám đưa đồ như vậy, bây giờ nếu đã cùng Lục Hải định việc kết hôn, Ly Ly sẽ không từ chối. Phụ nữ trời sinh thích quần áo đẹp, vô cùng vui vẻ.
Hai người mua quần áo, Ly Ly muốn thay xuống, Lục Hải trực tiếp để cho Ly Ly mặc, dọc đường đi quay đầu nhìn vô cùng cao, Lục Hải rất đắc ý kéo đầu Ly Ly.
Hai người lẽ ra muốn ăn ở bên ngoài, nhưng mẹ Lục nói buổi tối làm móng heo đậu lành, làm cho bọn họ trở về ăn, mẹ Lục này có hơi ngại Ly Ly quá gầy, chỉ cần có cơ hội liền gọi lt về nhà ăn cơm, bồi bổ nhiều, sớm sinh cho Lục gia bọn họ một đứa nhỏ mũm mĩm.
“Dì khỏe.” Ly Ly vào cửa liền gọi người.
“Đã trở về, A Ly hôm nay thật xinh đẹp.” Mẹ Lục nhìn Ly Ly mặc váy màu đỏ sẫm, cực kỳ vui mừng, sắc mặt so với ngày thường tốt hơn rất nhiều.
“Cảm ơn mẹ Lục, là Lục Hải chọn váy cho.” Ly Ly ngày thường nhìn có vẻ đơn giản, rất ít xinh đẹp như vậy, nhưng cô quả thật thích hợp mặc đồ màu đỏ, rất đẹp mắt, Lục Hải đối đãi với Ly Ly so với bản thân Ly Ly còn hiểu hơn, chọn mỗi bộ quần áo đều rất thích hợp.
“Phụ nữ thì nhiều cách ăn mặc đẹp. Các con mau đi rửa tay, lập tức có thể ăn cơm rồi.” Mẹ Lục vừa nói vừa đi vào phòng bếp.
Chiếc váy này rất được, nhưng mà quá lộng lẫy, Ly Ly cảm thấy trong nhà ăn cơm nhìn như vậy không thích hợp, về trong phòng Lục Hải mang váy thay xuống đổi, mặc lại quần áo của mình, lại đi vào buồng vệ sinh rửa mặt.
Mẹ Lục đi vào kêu Ly Ly đi ăn cơm, nhìn thấy trên giường đặt váy màu đỏ, khi gọi Ly Ly tiện tay lật ngược váy lại, nhìn thấy mặt trên giá 4790, sắc mặt lập tức đen lại.
“Dì.” Ly Ly rửa sạch mặt đi ra, nhìn thấy mẹ Lục Hải ở trong phòng, giật mình.
“Không có việc gì, dì đến gọi con đi ăn cơm, tất cả mọi người trên bàn, chờ con rồi.” Mẹ Lục trên mặt mang một nụ cười mở miệng nói.
“Ừm, con lập tức tới.” Ly Ly có hơi xấu hổ, để cho mọi người phải đợi mình.
Ly Ly ăn cơm xong, lại ngồi một lúc liền trở về, Lục Hải tiễn cô.
Cùng Lục Hải trở về đã rất trễ, anh đưa Ly Ly xong lại trở về công ty một chuyến, về đến nhà không ngờ mẹ lại vẫn ở phòng khách.
“Mẹ, mẹ còn chưa ngủ.” Lục Hải giật mình nói.
“A Hải, ta có lời muốn nói với con, con nói vợ con có phải phá của hay không, mua một chiếc váy 5000 đồng, một tháng lương nó cũng không có nhiều như vậy, con như vậy quá chiều nó rồi.” Mẹ Lục kìm nén một buổi tối, vất vả đợi con trai trở về, không đợi con trai ngồi xuống liền mở miệng nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...