"Lâu thúc, con xin nghỉ phép hai ngày ạ!"
Mới sáng sớm, Thẩm Lãng đã gọi điện thoại đến Bộ tư lệnh quân khu xin nghỉ.
"Đường Mộ đã về rồi sao?"
Lâu Chính Dương ngay lập tức đoán được nguyên nhân, tiểu tử thúi này hằm hằm cả nửa tháng trời, bây giờ lại như gió xuân thế kia, không cần đoán cũng biết vì cái nguyên nhân gì mà y lại xin nghỉ!
"Sao thúc biết?"
Thẩm Lãng gật đầu, chuyện này còn phải nói sao? Nếu không phải là tiểu tổ tông nhà y trở về, y thật sự không biết là mấy cái phép này dùng để làm gì!
"Được rồi, nghỉ đi! Đừng có đem cái mũ phá hư quân hôn chụp xuống đầu thúc là được rồi! Thúc không biết ăn nói thế nào với lão thủ trưởng nhà con đâu!"
Lâu Chính Dương cười nhạo nói, tiểu tử thúi này từ khi kết hôn da mặt cũng dày ra không ít! Tại sao trước đây hắn lại không phát hiện ra nhỉ?
"Thúc thúc! Một người đàn ông sao lại mang thù như vậy được! Chuyện này không phải đã qua hơn một năm rồi sao?!"
Vừa nói tới chuyện này, Thẩm Lãng đột nhiên cảm thấy đàn ông một khi đã mang thù thì còn đáng sợ hơn đàn bà gấp trăm nghìn lần! Đó là chuyện năm trước, khi tiểu tổ tông nhà y xảy ra tai nạn, Lâu thúc lúc nào cũng treo chuyện này ở bên miệng! Lúc nào cũng lấy ra để chọc y, Tư lệnh quân khu sao lại hẹp hòi như thế chứ?!?
"Con không biết là đàn ông cũng có thể mang thù được sao?"
"Vâng, vâng! Có thể! Có thể ạ! Đàn ông cũng là người, đương nhiên có thể rồi à! Cứ như vậy đi ạ! Lâu thúc, con còn có việc, con cúp máy đây!"
Thẩm Lãng nhanh chóng cúp máy, y sợ một khi người này nói đạo lý thì sẽ xả tận mấy tiếng đồng hồ!
"Tiểu tử thúi! Bà xã vừa trở về liền thay đổi một trăm tám mươi độ! Hừ hừ!!!"
Lâu Chính Dương cầm điện thoại hừ lạnh.
"Tham mưu cảnh vệ!"
"Có ạ!"
"Thông báo cho tập đoàn quân C, quân trưởng của bọn họ muốn nghỉ phép, thông báo luôn cho phó quân trưởng và tham mưu trưởng phối hợp công tác!"
"Vâng!"
Lúc mà người của tập đoàn quân biết được quân trưởng mặt than của bọn họ muốn nghỉ phép hai ngày thì bọn họ rất kích động, hận không thể khua chiêng gõ trống để quân trưởng nghỉ thêm vài ngày nữa! Cuối cùng ôn thần cũng xin nghỉ rồi! Đâyquả thật là một tin tức cực kỳ tốt từ nửa tháng trở lại đây đó biết không!
"Quân trưởng đột nhiên xin nghỉ có lẽ là vì phu nhân đã trở lại rồi đi?"
"Cậu cảm thấy trừ chuyện này ra thì còn có chuyện gì để quân trưởng của chúng ta nghỉ mấy ngày phép?"
Tham mưu trưởng thở dài nhẹ nhõm một hơi, vốn là hôm nay hắn có chuyện cấp báo cho ôn thần, hại hắn chuẩn bị sẵn tâm lý bị giày vò! Bây giờ thật tốt quá!
"Aiiiiiii, sau cơn mưa trời lại sáng! Nửa tháng tối tăm không thấy mặt trời này cuối cùng cũng kết thúc rồi! Phu nhân đúng là Bồ Tát cứu khổ cứu nạn của chúng ta mà!"
"Được rồi, đừng Bồ Tát này Bồ Tát nọ nữa! Làm việc đi! Hôm nay chúng ta có thể ngủ ngon giấc được rồi!"
"Tôi cũng thấy vậy! Mấy ngày nay mỗi lần đi ngủ tôi đều sợ phần tử khủng bố này đột nhiên chạy tới đá tôi..."
Nhưng mà hiện tại mọi chuyện đã ổn rồi, Bồ Tát sống của bọn họ đã trở lại, phần tử khủng bố kia cuối cùng cũng hết cớ để hành hạ bọn họ rồi! Thật tốt!
Thẩm thiếu tướng mà biết nửa tháng này y chế tạo hiệu ứng khủng bố nhất định sẽ khoe khoang cười, sau đó kiêu ngạo nói: Lão tử không sống tốt, mấy người dựa vào cái gì mà được sống tốt?!!
Thẩm thiếu tướng ngủ được ba tiếng đồng hồ, sau đó bò dậy đi siêu thị mua một đống thức ăn trở về hậu hạ tiểu tổ tông nhà mình. Cái tên tiểu tổ tông này vừa đi nửa tháng, người gầy đi không nói, dạ dày y cực khổ dưỡng tốt cũng bị hắn phá hư! Nói tới nói lui cũng vẫn là y hầu hạ, bởi vì người này là đầu quả tim của mình, người đau lòng hắn nhất vẫn là mình!!!
Trong lúc đang hầm canh gà bồi bổ cho Đường tiểu tổ tông, Thẩm thiếu tướng xắn tay áo lên bắt đầu quét tước nhà cửa. Tiểu tổ tông đi nửa tháng cũng là nửa tháng y ngủ ở ký túc xá. Ngày hôm qua vừa trở về thì lại điên loan đảo phượng ở trên giường. Lúc đi nấu đồ ăn mới chợt nhận ra mọi thứ trong nhà đã xuất hiện một tầng bụi!
Thẩm thiếu tướng cười nhẹ, vô cùng vui vẻ mà đi dọn dẹp nhà cửa, dọn từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên,cuối cùng là phòng ngủ.
Nhẹ nhàng lau lau kéo kéo, lau sàn, lau tủ, lau bàn, lau ghế, không chỉ Đường Mộ có thói ở sạch, mà y cũng có nữa!
Thẩm thiếu tướng nhìn Đường tiểu tổ tông đang ngủ trên giường, ngây ngô cười lên. Cuối cùng hắn cũng đã trở lại rồi, có hắn trở lại, nơi này mới giống nhà, hắn vừa đi, nơi này liền trở thành một cái phòng ở!
Cho nên người ta mới nói không thể không có bà xã được! Nhà đẹp nhà sang gì cũng chỉ là một cái phòng ở, có bà xã bên cạnh thì cái miếu nát cũng là nhà!
"Đại ca, nghe nói là đại tẩu đã trở về?"
"Làm sao? Đại tẩu trở về thì có liên quan gì đến em?"
Mấy người này tin tức linh thông như vậy? Tiểu tổ tông nhà y trở về thì có liên quan gì tới bọn họ đâu?
Nghe giọng điệu như gà mẹ che chở cho con của Thẩm Lãng, Thẩm Thành thật sự không biết nên nói cái gì nữa! Đại ca nhà hắn cảm thấy hắn có thể làm gì với đại tẩu ư???
"Em chỉ là quan tâm anh thôi, không có ý gì khác!"
"Đừng nhiều lời vô nghĩa! Có chuyện gì?"
Không có gì mà lại tự nhiên quan tâm như thế cả, chắc chắc là có việc gì đó liên quan tới việc tiểu tổ tông nhà y trở về!
"Hì hì, đại ca, anh cho em mượn một phòng ở chung cư cho bạn em ở tạm hai ngày được không?"
Mấy ngày nay hắn muốn mở miệng hỏi thăm nhưng lại không có can đảm. Đại tẩu không có ở nhà, chuyện lớn chuyện nhỏ gì hắn cũng không dám nói!
"Bạn nào? Đám hồ bằng cẩu hữu của em ấy hả?"
(Hồ bằng cẩu hữu: bạn bè ăn chơi, ám chỉ đám bạn xấu, không phải là bạn mà chỉ là bè)
Thẩm Lãng cổ quái hỏi, người Thẩm gia ai ai cũng biết y không thích người khác vào phòng của hắn! Sau khi kết hôn, tính tình này tuy cải thiện hơn không ít nhưng lại tùy người mà chọn!
"Không phải ạ! Đám người kia còn chưa tới mức để em khẩn cầu anh! Đây là anh em tham gia quân ngũ với em, hắn ở sư đoàn 126. Hiện tại hắn chuyển nghề, mới tìm được một công việc nhưng trong nhà lại đang có việc khác cần tiền! Hắn là là binh lính nông thôn! Anh! Hắn sẽ không làm loạn nhà anh đâu!"
"Từ sư đoàn 126 ra? Hắn tìm được công việc nào rồi?"
Biết được đối phương là quân nhân, ngữ khí của Thẩm Lãng cũng tốt lên vài phần.
"Tài xế ạ! Hắn không đi học nên tạm thời chưa tìm được công việc lương cao, trong nhà lại cần tiền, hắn nói cứ tạm làm công việc này đã! Em nói để em tìm cho hắn một công việc tốt hơn công việc hiện tại. Thế nhưng hắn nhất quyết không chịu em 'tiếp tế'. Nói cái gì mà muốn tự thân vận động, 'tay làm hàm nhai'. Em nói muốn toạc cả môi luôn mà hắn vẫn không đồng ý, không muốn nhận lời để em tìm công việc tốt hơn cho, anh thấy thế nào, Quan quân cao cấp của quốc gia?"
Thẩm Thành vừa nói vừa cười, nếu vị anh em kia của hắn biết tướng quân nhà hắn cho hắn mượn chỗ ăn chỗ ngủ thì sẽ có biểu tình gì nhỉ...
"Hắn lái xe có tốt không?"
Thẩm Thành nói một lèo, Thẩm Lãng lại đột nhiên cất tiếng hỏi một câu không liên quan.
"Tốt ạ! Sao có thể không tốt được! Hắn chính là thanh niên điều khiển máy móc thiên tài của sư đoàn 126 đó!"
"Được rồi! Phòng bên kia của anh em nghĩ cũng đừng nghĩ nữa! Anh sẽ sắp xếp chỗ ở khác cho hắn! Em dẫn hắn tới cho anh xem xem, đúng lúc anh đang tìm một người tài xế đáng tin cậy cho đại tẩu em!"
Phòng ở chung cư bên kia có rất nhiều kỷ niệm cùng hồi ức của y với tiểu tổ tông, ai cũng không cho mượn!
Thẩm thiếu tướng đã nói không cho Đường tiểu tổ tông chạm vào xe một lần nào nữa, y nói được làm được! Sau khi Đường tiểu tổ tông tốt lên một chút, tài xế lái xe đổi lui đổi tới năm sáu người mà y vẫn không tìm được người nào vừa ý cả.
"A! Xem đầu óc của em này! Sao em lại quên mất chuyện này được nhỉ! Anh ở nhà đi, em lập tức dẫn hắn tới cho anh!"
"Hai người tới quán cafe dưới lầu đợi anh một chút!"
"Được!"
"Được rồi, cúp đây!"
Thẩm Lãng hầm canh gà xong lại chạy lại thu thập vali của Đường tiểu tổ tông vứt lại giữa nhà. Đem toàn bộ quần áo trong hành lý vứt vào máy giặt, sau đó lại đi giặt quần lót của Đường tiểu tổ tông.
Thẩm Lãng thu dọn xong thấy Đường Mộ vẫn còn đang ngủ nên y để lại cho hắn một tờ giấy nhắn rồi mới đóng cửa xuống lầu.
Khi Đường Mộ tỉnh dậy Thẩm Lãng còn chưa trở về, vừa xuống lầu thì thấy mọi thứ trong nhà đã được thu thập xong. Trong lòng thỏa mãn nói không nên lời, Thẩm thiếu tướng còn đáng tin cậy hơn bảo mẫu cao cấp nữa!
Nhà cửa sạch sẽ, cơm canh thơm ngon, Đường Mộ cười đến thỏa mãn, trong nhà có người, ngôi nhà liền thay đổi hương vị.
Đường Mộ thoải mái nằm trên ghế ở phòng khách đợi Thẩm Lãng về, tiện thể phơi nắng một chút, cảm giác thật tốt!
Tít tít...
Tiếng điện thoại vang lên, Đường Mộ khẽ nhíu mày, mấy người này thật là tin tức đủ linh thông nha, hắn vừa mới mới về được bao lâu chứ!
Đường tiểu tổ tông hẳn là không biết khi hắn vừa đi Thẩm thiếu tướng có biểu hiện khủng bố như thế nào đâu! Chỉ ở mức thiếu chút nữa quét sạch thế giới thôi mà!
__________________
Còn 2 chương nữa thôi là hoàn chính văn ó mọi ngườiiiiiii
À mà còn tới tận 14 cái phiên ngoại nên mấy cô hãy chờ tui nhó~~~~
Yêu thươnggggggggggggg
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...