"Muội muội trong cung sống có tốt không?" Đồ Cửu Mị thân thiết hỏi.
"Hảo, đương nhiên là tốt, bệ hạ đối với Đồ chiêu nghi ân sủng có thừa." Bệ hạ đối với Đồ chiêu nghi sủng ái thật đúng là không ít, từ một tài nhân nho nhỏ đến mỹ nhân, rồi lên chiêu nghi, dân gian nữ tử không hề có bối cảnh, có thể từng bước lên cao, ỷ vào cũng chỉ có thể là sủng ái của bệ hạ.
"Vậy là tốt rồi." Đồ Cửu Mị nghe vậy liền hài lòng nở nụ cười.
"Chiêu nghi bảo ta truyền lời cho Cửu cô nương, nàng rất nhớ Cửu cô nương, muốn biết Cửu cô nương ở Hầu phủ trải qua có mạnh khỏe hay không." Cửu cô nương này là người Đồ chiêu nghi đặc biệt quan tâm, Trương công công dĩ nhiên không dám có nửa điểm chậm trễ, nói theo sự thật.
"Ta cũng rất nhớ nàng, ta ở Hầu phủ cũng rất khá, bảo nàng không nên lo lắng, ta rất thích Hầu phủ, không muốn rời khỏi Hầu phủ." Đồ Cửu Mị phát ra từ nội tâm nói, bởi vì nơi đó không chỉ có thịt ăn,, quan trong nhất là có phu nhân.
Đồ Cửu Mị nhớ một đêm trước khi nàng xuất giá muội muội cùng đã nói qua, muội muội luôn luôn rất ít chủ động thân cận người khác ôm lấy nàng, cùng nàng trò chuyện suốt một đêm.
"Tỷ tỷ, ta không muốn cho ngươi ủy khuất gả vào Hầu phủ làm thiếp, chờ ta một thời gian, ngày sau ta nhất định có thể cho ngươi thoát ly Hầu phủ, ngày sau ngươi thích ai ta liền cho ngươi cùng người đó một chỗ, chờ ta, ta nhất định có thể tới đón ngươi rời khỏi đó." Đồ Thập Mị ôm chặt lấy tỷ tỷ mà nói, nàng cảm thấy bản thân có lỗi với tỷ tỷ, dù sao thì một trong hai người các nàng nhất định phải có một người gả vào Hầu phủ, mà với sự thiên vị mẫu thân đối với tỷ tỷ, mẫu thân là hy vọng nàng gả vào Hầu phủ. Tỷ tỷ tính tình ôn nhu, gả cho người nào nàng cũng có chút lo lắng, nàng muốn bản thân có năng lực bảo hộ tỷ tỷ, nếu đã phải làm thiếp người ta, sao không làm thiếp của người quyền thế nhất thiên hạ, đến lúc đó nàng có thể bảo vệ tỷ tỷ rồi.
Trương công công nhìn thấy Đồ Cửu Mị nó rất rõ ràng, cũng thấy nàng khí sắc không sai, không giống giả bộ nghĩ thầm hồi cung có thể hướng Đồ chiêu nghi báo cáo kết quả rồi.
"Đồ chiêu nghi chuẩn bị lễ vật cho Cửu cô nương, ta hôm nay đưa đến." Trương công công vỗ vỗ bàn tay, liền nhìn thấy có ba người tiến đến hai người trong đó trong tay còn đang cầm hai chiếc hộp tinh mỹ, ba người song song đứng chung một chỗ.
"Dạ minh châu." Người đầu tiên mở hộp, bên trong chứa một hạt châu lớn bằng quả trứng, lúc này là ban ngày nhìn không ra vẫn nhìn không ra chỗ đặc biệt nhưng lại khiến những người vốn chưa từng thấy qua vật hiếm lạ của Đồ gia nhìn không chớp mắt, đều muốn buổi tối đến xem, hạt châu này có thể hay không phát quang.
"Điền ngọc khuyên tai, Đồ chiêu nghi cũng có căn dặn, nàng cố ý đặc biệt căn dặn nhất định phải làm hai đôi, môi đôi giữa lại trong cung để mình đeo, một đôi là chiêu nghi đặc biệt sai nô tài đưa tới cho Cửu cô nương." Người thứ hai mở hộp, một đôi khuyên tai tinh mỹ liền xuất hiện trước mắt mọi người, vừa nhìn cũng là là vật quý hiếm.
"Cuối cùng, đó là ngự trù chuyên chế biến thịt trong cung , là Đồ chiêu nghi cố ý hướng bệ hạ thỉnh về nấu ăn cho Cửu cô nương." Trương công công cảm thấy Đồ chiêu nghi tặng ngự trù cho tỷ tỷ, cũng có thể nói là khác người.
Đồ đại nương nhìn thấy trong lòng vừa chua xót vừa mừng rỡ, chua xót chính là nha đầu kia một chút cũng không nhớ đến nàng, mừng rỡ chính là hai tỷ muội các nàng cảm tình tốt, cho dù bay lên cành cây biến thành Phượng Hoàng trong đầu vẫn nhớ đến nha đầu ngốc ở đây.
"Ngươi hồi cung nói với muội muội, lễ vật nàng tặng, ta đều thích." Đồ Cửu Mị hận không thể đem hoa tai cực tinh xảo kia lập tức đeo lên, từ nhỏ nàng đã thích cùng muội muội mặc quần áo giống nhau, dùng những thứ giống nhau. Dạ minh châu kia, Đồ Cửu Mị thấy cũng ngạc nhiên, cũng muốn biết buổi tối có thể hay không phát quang, ngự trù kia nàng dự định giữ lại trong nhà, nấu ăn ẫu thân, đầu bếp của Hầu phủ cũng rất tốt, không có gì đáng xoi mói, mọi người trong nhà nàng đều thích ăn thịt, như vậy sẽ không lãng phí. Ngự trù nếu như biết bản thân ngày sau từ chuẩn bị thức ăn ột người biến thành nấu cho hơn mười miệng ăn, phỏng chừng muốn khóc đi.
"Cửu cô nương thích là tốt rồi." Trương công công vừa cười vừa nói.
"Thời gian không còn sớm nữa, Trương công công có muốn lưu lại dùng bữa không?" Đồ Cửu Mị hỏi.
"Không được, Đồ chiêu nghi cũng chuẩn bị cho Hầu phủ một phần lễ vật, nô tài còn phải tặng đến Hầu phủ, tặng xong còn phải về kinh phục mệnh." Trương công công thầm nghĩ, Đồ chiêu nghi đối với song sinh tỷ tỷ rốt cuộc vô cùng dụng tâm, phần lễ này đưa đi chính là nhắc nhở Bình Âm Hầu nghìn vạn lần đừng bạc đãi tỷ tỷ nàng. Bất quá không biết quận chúa có cho Đồ chiêu nghi mặt mũi hay không, dù sao phụ thân nàng Túc Thân Vương luôn cùng Đồ chiêu nghi đối nghịch, hai người không hợp đã là chuyện mọi người đều biết rồi. Bất quá Đồ chiêu nghi trái lại nguyện ý buông tư thái cùng quận chúa giao hảo, không chỉ tặng lễ vật cho Hầu phủ, mà cho dù là quận chúa cũng chuẩn bi riêng một phần.
"Nga." Đồ Cửu Mị hơi tiếc nuối, nói như thế nào đều là khách nhân đến từ trong cung, nhà nàng còn muốn hảo hảo chiêu đãi một phen, bất quá đi rồi cũng tốt, người trong nhà cũng có thể tự tại một ít nàng cảm thấy cha mẹ nàng câu thúc rất khó chịu.
"Mẫu thân, hạt châu này tặng cho ngươi." Đồ Cửu Mị đem dạ minh châu đưa cho Đồ đại nương.
" Ta mới không cần, nha đầu kia cũng không phải tặng ta, đây đều là tặng cho ngươi." Đồ đại nương đem hộp nhẹ nhàng đẩy ra, nàng mới không hiếm lạ những thứ này, nàng thật không nghĩ tới, nha đầu kia quả thật khiến hoàng đế coi trọng, hiện tại đã đắc ý như vậy, không khỏi có chút sớm đi, ai biết có thể được sủng ái bao lâu!
"Muội muội nhất định biết ta sẽ đưa ẫu thân, nàng nhất định là muốn mượn tay ta chuyển giao ẫu thân." Đồ Cửu Mị đem hộp nhét vào trong tay Đồ đại nương, dạ minh châu thứ này mẫu thân nàng chắc chắn thích, mẫu thân rất thích trân châu tròn tròn xinh đẹp.
"Ta mới không hiếm lạ những thứ nàng tặng." Đồ đại nương vẫn đẩy ra, muội muội điểm ấy chính là giống mẫu thân, đều là không được tự nhiên, Đồ Cửu Mị thực sự không hiểu mẹ con còn có cái gì gút mắc. Thật ra tính tình của muội muội phần lớn là giống mẫu thân, chỉ là hai người bọn họ chưa từng phát giác.
"Mẫu thân, hoa tai, ngươi đeo giúp ta." Đồ Cửu Mị khẩn cấp muốn đeo hoa tai kia.
Đồ đại nương liền đeo hoa tai cho nữ nhi, nhìn nữ nhi xinh đẹp, nghĩ thầm bụng mình thật là không chịu thua kém, không chỉ sinh nhiều nhi tử, còn sinh nữ nhi xinh đẹp như vậy, Đồ đại nương là càng nghĩ càng đắc ý.
Đồ Thập Mị tặng cho Lý Trì Nguyệt chính là một khối hương liệu Thiên Trúc trân quý bên ngoài tìm không được, Lý Trì Nguyệt không ở trong phủ, Trương má má thay nàng nhận lấy.
Trương công công đến tựa như một cự thạch ném xuống nước, nhấc lên gợn sóng ở Đồ gia, theo Trương công công rời đi, thời gian càng lâu, cũng dần dần bình phục lại.
Biết muội muội qua rất khá, trong lòng Đồ Cửu Mị tựa như bỏ xuống một tảng đá, tảng đá lớn này vừa bỏ xuống, hiện tại trong lòng tràn đầy đều là phu nhân, đã sắp đến ngày hẹn hồi phủ, trong lòng có chút nhảy nhót, nàng chưa từng nhớ đến một người nhiều như thế, đặc biệt trước khi ngủ, nhớ đến không ngủ được, vừa nghĩ đến sắp có thể nhìn thấy phu nhân trong lòng liền dị thường vui mừng.
Thật vất vả chờ được người của Hầu phủ đến đón, lòng tràn đầy chờ mong muốn hồi phủ để nhìn thấy phu nhân, nhưng sau khi hồi phủ lại biết được phu nhân còn chưa trở về, cái này dường như liệt hỏa hừng hực gặp phải bồn nước lạnh, ào ào tạt xuống, khó chịu vô cùng, cảm giác đó cũng sắp khiến Đồ Cửu Mị rơi nước mắt rồi,.
Đồ Cửu Mị ở nhà mình còn có một mốc thời gian để chờ đợi, nhưng về lại trong phủ lại không còn thời hạn chính xác để trông mong nữa, lại có một loại cảm giác sống một ngày bằng một năm, nhưng nàng vẫn mỗi ngày canh giữ ở cửa nhỏ hậu viện, chỉ sợ ngày nào đó phu nhân trở về nàng lại không thể phát hiện trước tiên.
Phu nhân gạt người, đã nói một tháng trở về, bây giờ đã hai tháng rồi nhưng nàng vẫn chưa trở về, trong lòng Đồ Cửu Mị ai oán. Đều nói phụ nữ có thai tâm tình mẫn cảm, Đồ Cửu Mị tâm trạng u buồn canh giữ trước cửa nhỏ, cũng không biết âm thầm rơi bao nhiêu nước mắt, Trương má má nhìn thấy cũng có một chút không đành lòng. Dáng vẻ Mị phu nhân chờ quận chúa trở về, thật giống như tiểu tức phụ của quận chúa, dáng vẻ cô đơn thoạt nhìn thực sự là đáng thương.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...