Kiều Xảo không muốn Giang Noãn Chanh đồng ý, cô kéo tay Giang Noãn Chanh, nói nhỏ: "Mọi việc cứ để tôi giải quyết cho, Hàn Thiên Nhã không có ý tốt, chưa biết chừng trong đầu lúc này đã lên kế hoạch gì rồi.
Noãn Chanh, để tôi giúp cô trả tiền cũng được, không cần cảm thấy bản thân mang nợ gì tôi đâu.
Là tôi tình nguyện giúp cô!" Kiều Xảo nói rất nhiều vì cô sợ Giang Noãn Chanh sẽ đồng ý.
Tính cách của Hàn Thiên Nhã quá phức tạp, không một ai có thể lường trước cô sẽ làm gì.
Giang Noãn Chanh đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình nên không để tâm lắm.
Tới khi định thần lại, phát hiện ánh mắt của mọi người đều đang đổ dồn về phía cô, Giang Noãn Chanh nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Cô đương nhiên biết được Hàn Thiên Nhã không có ý tốt, nhưng cô còn có việc quan trọng hơn.
So với sự nghiệp tương lai, tìm mẹ vẫn là quan trọng nhất.
Thẩm Dịch thấy Giang Noãn Chanh đã có phản ứng trở lại, trong lòng đã sớm đoán được cô sẽ không đồng ý.
Chỉ là không ngờ vào lúc này, Giang Noãn Chanh đã lại nói: "Được.
Tôi giúp cô đóng cảnh quay này, sau khi quay xong, chúng ta không liên quan đến nhau!" Giang Noãn Chanh nói rất rõ ràng, mọi người trong đoàn làm phim đều nghe thấy hết cả.
Thẩm Dịch và Kiều Xảo sửng sốt, vô thức hai người họ đưa mắt nhìn nhau.
Không một ai ngờ rằng sẽ có một ngày Giang Noãn Chanh lại chấp nhận trở thành thế thân của Hàn Thiên Nhã.
Thẩm Dịch không hiểu vì sao cô lại làm như vậy, nhưng hắn biết sẽ không phải vì không muốn trả tiền đền bù mà chấp thuận với Hàn Thiên Nhã.
Hàn Thiên Nhã nghe thấy Giang Noãn Chanh đồng ý, vui vẻ mỉm cười: "Nếu Noãn Chanh đã đồng ý rồi thì chúng ta mau chóng đi chuẩn bị cảnh quay đi, đạo diễn Thẩm nói vậy có đúng không?" Hàn Thiên Nhã muốn mượn sức Thẩm Dịch để dẹp loạn, dẫu sao mục đích của cô đã đạt được.
Thẩm Dịch cũng lên tiếng: "Tất cả mọi người đều đi chuẩn bị đi, mạch ai làm việc của người nấy.
Đúng một tiếng sau, tất cả tập trung tại phim trường!" Chính Giang Noãn Chanh đã đưa ra quyết định, Thẩm Dịch cũng không thể thay đổi.
Hắn chỉ hy vọng cảnh quay này có thể thuận lợi, mau chóng kết thúc.
[...!]
Tất cả nhân viên trong đoàn làm phim đều trở về với công việc của mình.
Giang Noãn Chanh đi theo Hàn Thiên Nhã về phòng hoá trang của cô ta.
Tương tự với Tống Hân Lộ, trở thành thế thân của Hàn Thiên Nhã, mọi stylish đều sẽ do đoàn đội của cô ta phụ trách.
Giang Noãn Chanh ngồi bên cạnh Hàn Thiên Nhã, nhân viên make-up đã thực hiện tạo hình cho cô.
Trái ngược với Giang Noãn Chanh, Hàn Thiên Nhã lại đang gỡ make-up.
Cô lấy tay tháo sợi dây chuyền đặt trên mặt bàn, dường như cố ý đẩy sợi dây chuyền đó về phía Giang Noãn Chanh.
Ánh mắt Hàn Thiên Nhã loé sáng, như có như không cố ý nhìn người phụ nữ đang ngồi bên cạnh mình.
Giang Noãn Chanh cũng nhìn thấy hành động này của Hàn Thiên Nhã.
Thứ cô chú tâm chỉ là vòng cổ của cô ta.
Dưới ánh đèn màu vàng, viên ngọc rubi màu đỏ rượu càng sáng lấp lánh.
Giang Noãn Chanh không chú tâm vào công việc, nhân viên make-up làm gì trên gương mặt mình cô còn không rõ.
Trong mắt Giang Noãn Chanh lúc này chỉ có dây chuyền của Hàn Thiên Nhã.
Vì sao sợi dây chuyền độc nhất vô nhị lại xuất hiện trên cổ cô ta? Vậy cô ta có liên quan gì đến người mẹ đã mất tích của cô? Có rất nhiều câu hỏi Giang Noãn Chanh muốn hỏi Hàn Thiên Nhã nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.
"Hàn Thiên Nhã, vòng cổ này cô mua ở đâu vậy?" Giang Noãn Chanh chủ động lên tiếng.
Cô đánh mắt về phía Hàn Thiên Nhã, tỏ vẻ vu vơ nói chuyện.
Hàn Thiên Nhã chỉ cần nhìn một lần cũng biết Giang Noãn Chanh muốn gì.
Trên thực tế, chuyện Giang Noãn Chanh biết còn ít hơn cả chuyện Hàn Thiên Nhã biết.
Cô đủ tự tin để nói rằng cô có thể cung cấp cho Giang Noãn Chanh toàn bộ những thông tin mà cô ấy cần.
Chỉ là muốn nhận được thông tin đâu hề dễ dàng như thế.
Hàn Thiên Nhã không vội đáp lại câu hỏi của Giang Noãn Chanh.
Cô đứng dậy, tiện tay với lấy vòng cổ cất vào túi xách, trước khi rời đi còn không quên nhắc nhở Giang Noãn Chanh: "Giang Noãn Chanh, cô nên chú ý vào công việc của mình đi.
Nếu không hoàn thành tốt, bộ đồ gần trăm triệu kia cô vẫn phải đền đấy.
Tiếp, muốn nghe tin tức từ chiếc vòng cổ này, tốt nhất là nên làm tôi hài lòng!" Dứt lời, Hàn Thiên Nhã liền xoay người bỏ ra ngoài.
Trong phòng thay đổi chỉ còn lại Giang Noãn Chanh.
Ánh mắt cô trở nên nghiêm túc.
Hàn Thiên Nhã nói rất thẳng thắn, lời của cô ta không khác gì đang thừa nhận cô ta biết chuyện của gia đình cô.
Lúc này, Giang Noãn Chanh càng chắc chắn việc mẹ cô mất tích có liên quan đến sợi dây chuyền cũng như có liên quan đến Hàn Thiên Nhã.
Hoàn thành tạo hình vừa vặn với thời gian Thẩm Dịch yêu cầu.
Giang Noãn Chanh quay trở lại phim trường, lúc này cô mới phát hiện cảnh mình cần đóng thế cho Hàn Thiên Nhã là cảnh gì.
Là cảnh nóng của nam chính và nữ chính.
Trong cảnh quay này, nữ chính nhận lời tỏ tình của nam chính.
Dưới ánh trăng huyền ảo, nam nữ chính chính thức xác nhận quan hệ, không kiềm chế được cảm xúc mà hai thân thể hợp nhất.
Trang Vũ Trạch cũng đã có mặt tại phim trường.
Hắn đang thảo luận thứ gì đó với Thẩm Dịch, vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy Giang Noãn Chanh, nụ cười trên khoé môi hắn càng trở nên đậm hơn.
So với việc phải đóng phim với Tống Hân Lộ, hắn thích đóng phim với Giang Noãn Chanh hơn.
"Noãn Chanh đến rồi sao? Mau ra đây đi!" Trang Vũ Trạch lên tiếng chào hỏi cô, còn gọi cô nhanh chóng đến thảo luận cảnh quay với Thẩm Dịch.
Giang Noãn Chanh không phải người có kinh nghiệm, đứng trước cảnh quay nóng này, cô có chút run sợ.
Giang Noãn Chanh có phần không tự nhiên, đi rất chậm về phía họ.
Nhưng đoạn đường đi không xa, chẳng mấy chốc cô đã đến bên cạnh Thẩm Dịch và Trang Vũ Trạch.
"Đạo diễn Thẩm, anh Vũ Trạch!" Giang Noãn Chanh chào hỏi bọn họ.
Thẩm Dịch nhận ra cô không được thoải mái, cũng hiểu đây là cảnh quay khó.
Trên thực tế, Thẩm Dịch sẽ không đồng ý để Hàn Thiên Nhã sử dụng thế thân trong cảnh quay này.
Cảnh quay đòi hỏi rất nhiều kỹ thuật, vì vậy công chúng sẽ dễ nhận ra có dùng diễn viên đóng thế hay không.
Nhưng vì đoàn làm phim đã có nhiều chuyện xảy ra, Thẩm Dịch không muốn làm lớn chuyện.
Hắn vỗ vai Giang Noãn Chanh, nhẹ nhàng lên tiếng: "Đừng lo lắng, cảnh quay đơn giản thôi.
Chúng tôi sẽ lợi dụng góc quay thôi mà.
Cô cứ bình tĩnh phối hợp với Vũ Trạch là được!"
Trang Vũ Trạch cũng lên tiếng an ủi Giang Noãn Chanh: "Đạo diễn Thẩm nói đúng đó, đa số những cảnh quay thế này đều lợi dụng góc quay cả.
Chúng ta chỉ cần phối hợp tốt với nhau thôi.
Giang Noãn Chanh, tôi tin cô làm được!"
[...!]
Công việc trong ngày hôm nay đã được Lệ Mạc Tây tạm gác lại.
Lịch trình chính trong ngày của hắn là tới đoàn làm phim thăm ban.
Hàn Thiên Nhã cũng không biết điều này.
Lệ Mạc Tây không cần người khác phải đón tiếp hắn.
Trong khi mọi người đang bận rộn chuẩn bị cảnh quay, xe của Lệ Mạc Tây đã lái tới phim trường.
Nguyên Bảo cho xe dừng lại, qua gương chiếu hậu, hắn nhìn thấy gương mặt có phần u ám của Lệ Mạc Tây.
Nguyên Bảo không dám lên tiếng, yên lặng ngồi đợi cho tới khi ông chủ của hắn có phản ứng.
Lệ Mạc Tây nói: "Vào bên trong thôi!"
Nguyên Bảo mở cửa xe, mở thêm một chiếc ô che nắng cho Lệ Mạc Tây.
Người đàn ông ngồi trên xe bước xuống, đôi chân mặc âu phục dài thẳng tắp hiên ngang bước vào..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...