Thẩm Mộc Hàn đưa cô vào bệnh viện, đến nơi vị bác sĩ nam chạy đến cánh cửa cúi đầu xuống nói, "Mộc Hàn, đã chuẩn bị xông rồi, mau lên"
Thẩm Mộc Hàn bước xuống xe, nhìn thấy các y tá đã đứng chờ sẵn, anh mới nhanh chóng bế cô lên và đưa cô nằm lên chiếc băng ca nằm xuống,
Cố Nhất Nam trên đường đưa cô vào phòng cấp cứu, hai tay cô không ngừng ôm lấy bụng, chân cô lại đau đớn, sắc mặt của cô cũng đã thay đổi thành trắng bệch, anh nhìn cô vô cùng xót thương,
Lúc này đẩy cô vào phòng cấp cứu, Thẩm Mộc Hàn còn muốn đi theo vào, nhưng cô y tá ngày lập tức đuổi anh ta ngoài,
Dù vậy nhưng trông lòng Thẩm Mộc Hàn vô cùng lo lắng, sau đó lúc này vị bác sĩ Bạch Cung Trần của anh cũng chạy đến vỗ vai anh một cái nói, "Yên tâm đi, có tôi ở đây rồi mà, sẽ không sao đâu"
Nghe bác sĩ nói vậy, anh liền yên tâm mà chờ đợi bên ngoài, ngồi bên ngoài nhìn cánh cửa và hành lang vô cùng lạnh lẽo, nơi bệnh viện im lặng khiến cho tâm trạng của anh khó chịu vô cùng,
Khoản chừng một lúc, đèn của phòng cấp cứu cũng đã tắt, Bạch Cung Trần từ bên trong nước ra,
Thẩm Mộc Hàn nhìn thấy cậu, anh liền nhanh chóng bật người dậy, lập tức đi đến gần cậu mà gấp gáp hỏi, "Cung Trần, em ấy sao rồi, đứa bé bên trong có sao không"
"Anh đã biết cô ấy đang mang thai rồi sao" Bạch Cung Trần lúc này tháo khẩu trang xuống nhìn anh ngạc nhiên hỏi
Thẩm Mộc Hàn sau đó gật đầu không nói gì thêm nữa, Bạch Cung Trần nhìn thấy bộ dạng anh như vậy liền hiểu ý của anh liền lên tiếng, "Theo tôi vào phòng làm việc để có thể dễ dàng nói chuyện"
Nói xong Bạch Cung Trần quay đi, Thẩm Mộc Hàn cũng đi cùng cậu luôn,
Bước vào phòng làm việc của Bạch Cung Trần, cậu liền ngồi vào chiếc ghế sofa, sau đó liền hỏi, "Tôi đoán không lầm, là cô bé là em gái thất lạc của anh phải không"
Thẩm Mộc Hàn không giấu cậu liền gật đầu nói, "Đúng vậy"
"Giấy xét nghiệm cũng là của cô ấy " Bạch Cung Trần nghiêm túc nhìn anh hỏi,
Thẩm Mộc Hàn nghe thì chỉ gật đầu, vì lúc này anh đang tự trách bản thân mình,
"Nếu vậy thì tôi mừng cho gia đình anh, nhất là hai cô chú " nói đến đây, cậu nhìn thấy sắc mặt của anh rất buồn, nên cậu liền chấn an anh,
"Anh đừng có ủ rũ nữa, đứa nhỏ trong bụng không sao hết, rất khỏe mạnh, còn cô bé đội y tá sẽ đưa cô ấy đến phòng đặc biệt "
Điều làm anh bất an lúc này nhất chính là đứa nhỏ bên trong là con của ai, anh mặc dù quan tâm sức khỏe của cô em gái của mình, nhưng điều anh muốn biết là cha của đứa trẻ là ai,
Nói xong Thẩm Mộc Hàn liền gật đầu rồi nói lời cảm ơn với Bạch Cung Trần, sau đó mới đứng lên rời đi,
Anh đi đến phòng bệnh của Cố Nhất Nam, nhìn cô đang thở nhẹ nhàng cũng khiến lòng anh yên tâm,
Ngồi bên trong anh cứ không nhìn về hướng giường của cô mà không ngừng suy nghĩ về cái thai của cô,
Lúc này anh cầm lấy điện thoại gọi cho ai đó mà nhẹ nhàng nói, "Dạ mẹ, hiện tại con chưa về bên đó được "
Thì ra sáng ngày mai anh bắt đầu đi qua nước ngoài để gặp ba mẹ anh để nói về chuyện của Cố Nhất Nam, nhưng giờ cô đã bị như vậy, anh không thể nào đi được,
Mẹ anh nghe con trai mình nói vậy, bà ở bên kia liền lo lắng hỏi, "Có chuyện gì thế con, nói mẹ nghe "
Lúc này anh không thể giấu chuyện của Cố Nhất Nam nữa, anh liền nói cho mẹ mình nghe,"Mẹ, con đã tìm được em gái rồi ạ"
Mẹ anh bên kia nghe mà hốt hoảng kinh ngạc, nhưng bà vẫn là không tin được mà vẫn phải hỏi lại xác định với giọng nói lắp bắp, "Con! Con nói gì cơ, mẹ! mẹ nghe không rõ"
Thẩm Mộc Hàn thở mạnh nói lại, "Con đã tìm được Thẩm Mộc Hoa rồi mẹ "
Phía bên bà nghe thêm một lần nữa từ Thẩm Mộc Hàn, khiến bà vui mừng không tả được, bà như vui mừng gần như rụng rời tay chân, sau đó anh còn nghe thoáng bên trong điện thoại mẹ anh nói với ba đã tìm được con gái, ba anh cũng vui mừng mà hét lên cùng mẹ của anh,
Cả hai ông bà rất vui mừng, sau đó mẹ và ba anh lúc này muốn xem mặt con gái bao lâu nay của mình, và muốn nói chuyện với Cố Nhất Nam,
Thẩm Mộc Hàn bên này nhìn vào điện thoại mà lắc đầu nói, "Chưa được mẹ à, em ấy đang nằm viện nghỉ ngơi rồi ạ"
Nghe đến con gái vừa tìm được gặp chuyện đến nằm viện, hai ông bà bên đây điều sốt xoắn lên hỏi, "Con bé làm gì mà để nằm viện vậy hả"
Thẩm Mộc Hàn liền thở dài một tiếng rồi nói, "Chuyện này khó nói bên trong điện thoại, nếu ba mẹ thu xếp bay về đây con sẽ kể cho ba mẹ nghe"
Ba mẹ anh lúc này cũng gật đầu đồng ý, sau đó mới cúp máy, hai ông bà cúp máy xong liền bên này đang lo lắng cho cô con gái tìm được của mình, hai ông bà không cần nghĩ gì đến công việc nữa mà gọi cho thư ký trợ lý sắp xếp máy bay ngay lập tức đi trông ban ngày hôm nay luôn, vì là bên nước ngoài, sẽ là ban ngày nên sẽ tiện trợ lý và thư ký sẽ sắp xếp máy bay nhanh hơn,
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...