Anh hôm nay không mặc âu phục, trên ngưá»i là áo khoác mà u má»±c, phÃa dưá»i là quần jean mà u má»±c, dưá»i chân má»t Äôi già y leo núi mà u nâu sáºm, cả ngưá»i Äứng á» Äằng kia, cả ngưá»i lạnh lùng xÆ¡ xác tiêu Äiá»u.
Cô má»i vừa ngẩng Äầu nhìn qua, tầm mắt anh liá»n phóng tá»i.
Má» Cẩm Vân dá»i tầm mắt Äi chá» khác, không nói gì.
Cô bây giá» rất cháºt váºt, cho dù Äã thay quần áo má»i, nhưng mà hai ngưá»i Äè sau lưng cô, cô hoà n toà n bá» Lương Láºp Dương nắm trong tay.
""Sao váºy hả? Nhiá»u ngà y không gặp như váºy, các ngưá»i vừa thấy mặt, cÅ©ng không nói gì vá»i nhau sao?""
""Mà y muá»n thế nà o má»i thả cô ấy ra?""
Tá»ng Lâm thu há»i tầm mắt, ngẩng Äầu thẳng tắp nhìn Lương Láºp Dương.
Lương Láºp Dương khẽ cưá»i: ""Cô Cẩm Vân có thá» sá»ng hay không, Äây cÅ©ng không phải là do tôi quyết Äá»nh, mà là do anh.
""
Má» Cẩm Vân nghe thấy hắn nói, nhưá»ng mà y, cô muá»n má» miá»ng, nhưng mà tầm mắt chạm và o anh, cuá»i cùng vẫn nhá»n xuá»ng.
""Chúng ta nói thế nà o, cÅ©ng là con cùng má»t cha, chưa từng trò chuyá»n tá» tế lần nà o, nhân cÆ¡ há»i nà y, ngá»i xuá»ng trò chuyá»n má»t lúc, thế nà o?""
Tá»ng Lâm cưá»i lạnh: ""Tao và mà y không có gì hay Äá» chuyá»n vá»i chả trò.
""
""Phải không? NÄm Äó chuyá»n Tá»ng Nguyên, chẳng lẽ anh không muá»n biết là ai là m sao?""
Sắc mặt Tá»ng Lâm cứng Äá», nhưng rất nhanh chóng, anh liá»n ká»p phản ứng: ""Mà y bảo tao tá»i má»t mình, tao tá»i, bây giá», có phải là lúc mà y nên thá»±c hiá»n cam kết hay không?""
Lương Láºp Dương ngẩng Äầu nhìn ngoà i cá»a sá», mÃm môi: ""ÄÆ°á»£c, nếu anh muá»n chết nhanh như váºy, tôi cÅ©ng không ngại.
""
Hắn vừa nói, vừa giơ tay lên huơ huơ.
Má» Cẩm Vân còn chưa phản ứng ká»p, liá»n bá» Äẩy và o trong ngá»±c Tá»ng Lâm.
Anh ÄÆ°a tay ôm ngưá»i và o trong ngá»±c, cúi Äầu nhìn cô, tròng mắt Äen tá»±a như má»t tấm lưá»i Äầy máºt, Má» Cẩm Vân ngẩn ra.
Ngón tay út bà n tay trái bá» bóp, cô ngẩn ngưá»i, ká»p phản ứng, vừa Äá»nh giải thÃch, Tá»ng Lâm Äã thu há»i tầm mắt.
Má» Cẩm Vân nhấp môi, ngẩng Äầu nhìn vá» phÃa Lương Láºp Dương Äá»i diá»n: ""Lương Láºp Dương, anh muá»n là m gì?""
Nghe thấy cô nói, Lương Láºp Dương cưá»i lên: ""Ã, tôi quên nói quy tắc trò chÆ¡i vá»i cô.
Biá»t thá»± nà y á» trong núi mặt, bên cạnh Äá»u là núi, tôi cho cô và Tá»ng Lâm ná»a giá», sau ná»a giá», ngưá»i cá»§a tôi liá»n lên ÄÆ°á»ng tìm các ngưá»i.
""
Hắn vừa nói vừa cưá»i, trong Äáy mắt trà n Äầy hưng phấn: ""DÄ© nhiên, lần Äầu tiên, tôi chá» phái hai ngưá»i, má»i ná»a giá», tôi phái thêm hai ngưá»i.
CÆ¡ há»i tôi cho các ngưá»i, có thá» sá»ng ÄÆ°á»£c hay không, Äá»u nhá» và o anh cả Äấy, anh trai ạ.
""
Hắn nói, cằm hất lên.
Má» Cẩm Vân sắc mặt trắng nhợt: ""Anh muá»n mưu sát!""
Lương Láºp Dương nhìn cô, Äáy mắt thoáng qua mấy phần châm chá»c, tầm mắt rÆ¡i và o Tá»ng Lâm: "" Anh, tôi sắp xếp trò chÆ¡i Äi sÄn nà y, anh hà i lòng chứ?""
""Lương Láºp Dương, mà y tá»t nhất Äừng Äá» cho tao sá»ng ra ngoà i!""
Anh vừa nói, vừa dắt Má» Cẩm Vân: ""Rá»i khá»i nÆ¡i nà y trưá»c Äã.
""
Má» Cẩm Vân sá»ng sá»t, nhìn Lương Láºp Dương, Lương Láºp Dương Äứng á» Äằng kia, trên tay không biết lúc nà o có thêm má»t con dao, hắn xoay dao, vừa xoay vừa nói: ""Các ngưá»i nghe Äây, cứ viá»c chÆ¡i cho sưá»ng, không ÄÆ°á»£c giết chết quá nhanh, cứ má»t dao là má»t trÄm triá»u.
""
Cô nghe hắn nói, cả ngưá»i giáºt thót.
Lương Láºp Dương vừa nói xong, tiếng Äáp lại Äinh tai nhức óc liá»n truyá»n Äến: ""Dạ!""
Má» Cẩm Vân ngẩng Äầu nhìn lên, phát hiá»n trong sân biá»t thá»±, không biết lúc nà o, Äứng Äầy Äà n ông lá»±c lưỡng Äá»ng phục mà y Äen.
Thằng Äiên Lương Láºp Dương nà y!
Äây là coi cô và Tá»ng Lâm là con má»i Äá» cho ngưá»i ta sÄn Äuá»i!
Cá»a biá»t thá»± má» rá»ng, Tá»ng Lâm dẫn theo cô Äi ra ngoà i.
Vừa ra cá»a má»t con ÄÆ°á»ng, nhưng mà hai bên ÄÆ°á»ng tất cả Äá»u là cá» hoang rừng thưa.
Lúc nà y Äang là buá»i tá»i, khắp nÆ¡i Äen như má»±c, ngay cả mặt Tá»ng Lâm cô cÅ©ng không thấy rõ.
Ra khá»i biá»t thá»±, Tá»ng Lâm má»i quay Äầu nhìn cô: ""Sợ à ?""
Cô muá»n lắc Äầu, nhưng tay cô bán Äứng cô.
Äôi tay cô lạnh ngắt, tạo thà nh Äá»i láºp rõ rà ng vá»i tay Tá»ng Lâm.
""Bây giá» ban Äêm, bá»n há» khó tìm chúng ta, chúng ta và o rừng trưá»c Äi.
""
Anh vừa nói, kéo cô á» má»t bên ÄÆ°á»ng len lá»i Äi và o.
Má» Cẩm Vân cho rằng anh sẽ má»t má»±c Äi và o rừng, nhưng mà không, anh chá» mang cô Äi và o bên trong hai ba thưá»c, sau Äó liá»n Äi dá»c theo phương hưá»ng con ÄÆ°á»ng kia.
Tá»i hôm nay ánh trÄng coi như tá»t, dần dần thÃch ứng vá»i bóng tá»i, cô có thá» thấy rõ rà ng sưá»n mặt anh.
""Tá»ng Lâm!""
Tay anh lôi cô, Äá»t nhiên ngừng lại.
Anh quay Äầu nhìn vá» phÃa cô, cho rằng cô sợ: ""Äừng sợ, bây giá» chưa phải là mùa hè, trùng rắn không nhiá»u.
""
Má» Cẩm Vân cắn môi, chá»u Äá»±ng sợ hãi, rút tay mình từ anh trên tay vá»: ""Anh Äi Äi, tôi không cần anh lo.
""
Cô vừa nói, hÃt má»t hÆ¡i tháºt sâu: ""Tôi nói rá»i, Äá»i nà y tôi cÅ©ng không muá»n gặp lại anh, tôi chết cÅ©ng tá»t sá»ng cÅ©ng tá»t, tôi không cần anh lo.
""
Trong lòng anh bá» chém má»t dao, Tá»ng Lâm chá» cảm thấy khá» sá» Äầy ngưá»i, nhưng nhanh chóng, anh Äã kiá»m chế ÄÆ°á»£c, anh cưá»i lạnh má»t tiếng: ""Em cho rằng mục tiêu Lương Láºp Dương là em sao? mục tiêu cá»§a nó bất quá là tôi mà thôi! Mang theo em, chá» lát nữa, tôi vẫn có thá» có má»t tấm bia ngưá»i!""
""Anh! tháºt là hèn hạ!""
Hai ngưá»i giằng co má»t lúc, cuá»i cùng Tá»ng Lâm phá vỡ yên lặng: ""Chúng ta Äã Äi hết nÄm phút, tôi biết em háºn tôi, muá»n tôi chết, nhưng cÅ©ng không cần ngu xuẩn như váºy, hại chết mình? Chá» lát nữa dao kiếm không có mắt, nếu em không Äi, lát nữa ngưá»i tá»i, em sẽ phÆ¡i xác á» rừng sâu núi thẳm nà y.
""
Má» Cẩm Vân nghiêng Äầu, giÆ¡ tay lên lau mắt: ""Äi như thế nà o?""
""Äi theo tôi.
""
Anh dắt lấy cô lần nữa, MỠCẩm Vân không nói gì thêm.
Tháºt ra cô bá» nhá»t mấy ngà y, sức khá»e không phải rất tá»t, nhưng cô biết, nếu cứ lôi kéo như váºy mãi, lát nữa ngưá»i tá»i, vẫn không dá»
Äi.
Äêm tá»i như má»±c, rừng sâu núi thẳm, cÅ©ng không biết có heo rừng chó sói hay không.
Má» Cẩm Vân sá»ng bao nhiêu nÄm, Äến bây giá» cÅ©ng chưa từng trải qua thá»ng khá» như váºy.
Tá»ng Lâm chân dà i, anh Äi mau, cô liá»n cắn rÄng Äi theo.
Cô vui mừng vì lúc trưá»c mình dà nh chút thá»i gian Äi theo Cảnh Quân ra ngoà i du lá»ch, thân thá» rắn chắc, nếu không chạy suá»t như váºy, cô tháºt sá»± không có khà lá»±c.
Lúc Tá»ng Lâm ngừng lại, cô chá» cảm thấy má»t tráºn choáng váng, ngưá»i thẳng tắp ngã xuá»ng trưá»c mặt.
Anh ÄÆ°a tay Äỡ cô, cúi Äầu nhìn cô.
Dưá»i bóng Äêm, sắc mặt Má» Cẩm Vân tháºt không tá»t.
""Còn Äi ÄÆ°á»£c không?""
""ÄÆ°á»£c.
""
Cô cắn rÄng Äáp má»t tiếng, Äi theo anh tiếp tục Äi vá» phÃa trưá»c.
Chá» Tá»ng Lâm vòng má»t vòng tại chá», cuá»i cùng Äá»t nhiên ngừng lại, quay Äầu nhìn cô: ""Äã qua hÆ¡n hai mươi phút, bá»n há» nhanh chóng sẽ Äuá»i ká»p, chúng ta có chạy nữa vẫn sẽ bá» Äuá»i ká»p.
""
""Cho nên?""
Cô thá» há»n há»n, khó khÄn má» miá»ng há»i má»t câu.
""NÆ¡i nà y có cây, tôi thÄm dò rá»i, cà nh lá nhiá»u, em Äi lên, chá» lát nữa tôi giải quyết hai ngưá»i kia, chúng ta lại tiếp tục Äi vá» trưá»c.
""
""Anh! ""
Cô há miá»ng, cuá»i cùng sá»a lại: ""Nghe anh.
""
Cô lúc nói lá»i nà y, sắc mặt lạnh lùng, tá»±a như hai ngưá»i chẳng qua chá» nháºp bầy cùng nhau chạy trá»n thợ sÄn.
Tá»ng Lâm nhìn cô, Äá»t nhiên báºt cưá»i.
Má» Cẩm Vân nghe thấy anh cưá»i, nhÃu mà y, vừa muá»n má» miá»ng, anh cÅ©ng Äã trưá»c bế cô lên: ""Em có thá» leo lên hay không?""
""Có thá».
""
Cô Äáp má»t tiếng, cắn rÄng bắt nhánh cây.
Tháºt ra thì má»i vừa rá»i chạy hÆ¡n hai mươi phút, khà lá»±c cô Äã tụt táºn Äáy rá»i.
Nhưng mà cô biết, nếu như bá»n há» ngay cả vừa bắt Äầu cÅ©ng không tránh khá»i những ngưá»i nà y, thá»i gian qua cà ng lâu, ngưá»i phái Äi ra ngoà i cà ng ngà y cà ng nhiá»u, hai ngưá»i bá»n há», không thá» nghi ngá» chÃnh là thú trong rá».
Tá»ng Lâm má»t mình cÅ©ng không nhất Äá»nh có thá» chạy thoát, Äừng nói chi là mang theo cô như váºy, chạy mấy bưá»c cÅ©ng má»t thá» há»n há»n.
Cô hÆ¡i thất thần, vô tình liá»n té xuá»ng.
Tháºt may Tá»ng Lâm còn cưa buông tay, anh ÄÆ°a tay ôm cô lại: ""Có bá» thương không?""
""Không có.
""
Cô dá»i tầm mắt Äi chá» khác, nhìn cá» dại cách Äó không xa bá» gió thá»i xà o xạc.
""Không bò lên ná»i.
""
""ÄÆ°á»£c mÃ.
""
Cô cắn rÄng, Tá»ng Lâm lần nữa Äẩy cô leo lên, cô chặt chẽ bắt lấy cà nh cây.
Lòng bà n tay bá» vá» cây cá» và o phát Äau, nhưng cô không buông tay, lần nà y, cô rá»t cuá»c cÅ©ng leo lên ÄÆ°á»£c.
Tá»ng Lâm Äứng dưá»i tà ng cây, không có leo lên, anh ngá»a Äầu nhìn cô: ""Vân, chá» lát nữa, bá»t lá» tai, nhắm mắt, bất ká» xảy ra cái gì, cÅ©ng Äừng lên tiếng, chá» tôi má»t lúc lÃ ÄÆ°á»£c.
""
Cô nghe thấy anh nói, chá» cảm thấy cá» há»ng giá»ng như bá» ngưá»i ta nhét giẻ và o.
Cô muá»n má» miá»ng nói, nhưng lại không biết nên nói gì.
Hai ngưá»i bá»n há», cô cho rằng ngà y hôm Äó sau khi anh Äứng trong phòng xoay ngưá»i Äi chắc là vÄ©nh biá»t.
Cô còn háºn anh, giữa bá»n há» còn gáºp ghá»nh trắc trá» như váºy, nhưng mà bây giá» lại bá» Lương Láºp Dương trói và o vá»i nhau.
Äã từng nhá»t cô trong phòng, cô tháºt háºn không thá» lấy mạng Äá»i mạng vá»i anh.
Nhưng mà bá» Lương Láºp Dương giam giữ mấy ngà y, cô cảm thấy, tất cả thù háºn, Äá»u là thà nh láºp trong Äiá»u kiá»n anh còn sá»ng tá»t.
Nhưng bây giá», hai ngưá»i cÅ©ng không rảnh nói chuyá»n lúc trưá»c.
Gió thá»i qua, cô lạnh Äến run rẩy.
""Tôi Äi Äến Äằng trưá»c, em không cần phải sợ.
""
Anh Äè thanh âm nói má»t câu, sau Äó liá»n nhấc chân Äi vá» phÃa trưá»c.
Dưá»i chân tất cả Äá»u là cà nh khô lá rụng, anh chân Äạp bên trên, thanh âm trong Äêm yên tÄ©nh hết sức sắc nhá»n vang vá»ng.
Mượn ánh trÄng, Má» Cẩm Vân có thá» loáng thoáng thấy bóng lưng anh.
Nhưng nhanh chóng, cô liá»n không thấy rõ.
Lại qua mưá»i mấy giây, cô cái gì cÅ©ng không nghe thấy.
Trong rừng gió quá lá»n, cô Äứng trên cây chá» nghe gió rÃt gà o.
Tay Má» Cẩm Vân bắt cà nh cây không ngừng siết chặt, móng tay bấu và o, cô cÅ©ng bừng tá»nh.
Lúc nà y, cô nghe thấy tiếng bưá»c chân.
Má» Cẩm Vân chá» cảm thấy lòng mình rá»n lên, tim Äáºp Äinh tai nhức óc.
Tá»ng Lâm bảo cô nhắm mắt lại, che lá» tai, nhưng mà Äến lúc nà y, cô cái gì cÅ©ng không phản ứng ká»p.
Thanh âm Äánh nhau hết sức rõ rà ng, tiếng kêu rên cô không phân rõ có phải anh hay không.
".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...