Anh không có trái tim, trong thế giá»i cá»§a anh thì vinh hoa phú quý và quyá»n lá»±c má»i là thứ ÄÆ°á»£c Äặt lên hà ng Äầu, cô biết mình không già nh ná»i và cÅ©ng không muá»n tranh già nh.
Cho nên nhiá»u nÄm như váºy, cô vẫn khép mình á» Hòa Bình.
Cô từng yêu anh, yêu không có Äúng và sai, thế nhưng thiên ÄÆ°á»ng cá»§a cô và Äá»a ngục cô chá»u Äá»u do má»t tay anh mang tá»i.
Nói tháºt, trưá»c Äó cô vẫn chưa bao giá» háºn anh.
Có lẽ là oán trách, trách anh khi Äó lạnh lùng và há» hững, nhưng nghÄ© lại anh cÅ©ng không có là m cái gì sai, cô là ngưá»i tình cá»§a anh, cô không có thân pháºn, xét Äến cùng khi vợ cả tá»i thì cô lùi bưá»c là chuyá»n dá»
hiá»u.
Thế nhưng phụ nữ Äá»u là m bằng tình yêu, vì thế cô từng oán trách anh.
Dù váºy, cô cÅ©ng chưa từng háºn anh.
Nhưng bây giá», cô lại háºn anh.
Cô háºn anh Äeo bám mãi không bá», háºn anh lòng tham không Äáy.
Má»t khi Äã nói ra thì không thá» dừng lại ÄÆ°á»£c.
Äó giá» cô vẫn không muá»n nói bá»i vì má»t khi nói ra lòng cô lại Äau như ngà n con dao Äang Äâm và o.
Nhưng mà nay cô Äã Äá»§ Äau, cô cần gì phải sợ hãi nữa.
âNgạc nhiên lắm hả? Hạ Như Má»ng Äẩy tôi má»t cái, tôi vẫn còn chưa biết mình mang thai thì cô ta Äã biết rá»i.
Cô ta mua chuá»c y tá trong bá»nh viá»n Äá»i thuá»c cảm cá»§a tôi thà nh thuá»c phá thai.
Tôi cÅ©ng thấy ngạc nhiên, tôi chá» ngã nhẽ má»t cái tôi, sao má»i qua có má»t ngà y bác sÄ© Äã nói cho tôi biết là tôi mang thai, con tôi còn không giữ ÄÆ°á»£c!â
Nưá»c mắt không ngừng chảy xuá»ng, tầm mắt bá» ngÄn trá», cô ÄÆ°a tay lau nưá»c mắt, cắn rÄng tiếp tục gằn từng tiếng nói: ""Tôi vừa má»i biết mình mang thai, bác sÄ© lại nói vá»i ngưá»i má»i biết mình sắp ÄÆ°á»£c là m mẹ rằng con tôi không thá» á» lại ÄÆ°á»£c.
â
Cô nhá» tá»i ngà y Äó, cô chưa bao giá» cảm thấy lạnh lẽo như váºy, tay chân lạnh toát, cô nằm á» trên giưá»ng bá»nh, má» má»t nhìn trần nhà , bác sÄ© Äúng trưá»c mặt nói cái gì Äó, cô nghe không rõ rà ng lắm.
Sau Äó Lục Hoà i Cẩn tá»i, anh ta nắm tay cô, không ngừng gá»i tên cô, nhưng trong Äầu cô chá» có lá»i bác sÄ© Äã nói: ""Cô Cẩm Vân, Äây lÃ ÄÆ¡n xác nháºn phẫu thuáºt là m sạch tá» cung cá»§a cô, cô ký tên Äi.
â
Nhá» tá»i ngà y Äó, cô chá» cảm thấy mình lại bắt Äầu rét run.
Cô nhìn Tá»ng Lâm trưá»c mặt: ""Thế nà o? Vui vẻ không, Tá»ng Lâm?""
Cô nói xong, Äá»t nhiên cưá»i ha hả: ""Tháºt ra Äứa bé không Äến Äây cÅ©ng tá»t, gặp phải má»t ngưá»i cha như anh, má»t ngưá»i mẹ như tôi thì có sinh ra cÅ©ng không thá» sá»ng vui vẻ hạnh phúc.
Không Äến cÅ©ng tá»t.
""
Giá»ng cô cà ng ngà y cà ng nhá», nói xong lá»i cuá»i cùng, Tá»ng Lâm dưá»ng như nghe không ÄÆ°á»£c.
Lần Äầu tiên anh nói không nên lá»i, Má» Cẩm Vân trưá»c mặt vừa khóc vừa cưá»i, trên mặt tất cả Äá»u là nưá»c mắt, cả ngưá»i thảm hại nhếch nhác nhưng ánh mắt nhìn anh lại như dao gÄm.
Tá»ng Lâm còn chưa ká»p phản ứng thì chợt nghe thấy tiếng cô nghiến rÄng nghiến lợi: ""Tá»ng Lâm, tôi biết trưá»c kia tôi yêu anh nên bá» khinh rẻ, tôi không so Äo, nhưng sau Äó tôi Äã Äi và sá»ng cuá»c Äá»i cá»§a mình, tôi chá» muá»n sá»ng bình yên quãng Äá»i còn lại, anh vẫn không chá»u buông tha cho tôi! Tôi háºn anh cả Äá»i nà y viá»c tôi há»i háºn nhất chÃnh là nhá» anh cứu tôi!â
Nếu lúc trưá»c biết có ngà y hôm nay, cô thà chết trong tay mẹ con rắn rết kia.
Cô háºn anh, háºn muá»n giết chết anh!
Anh dựa và o cái gì!
Dá»±a và o cái gì Äá» Äùa giỡn cô như thú cưng, nhá» tá»i thì trêu má»t tÃ, vui vẻ thì cưá»i vá»i cô rá»i cáu bẳn lại lạnh lùng nhìn cô? Khi cần thì tìm tá»i cô, khi không muá»n nhìn thấy giá» thì giÆ¡ chân Äá vÄng!
Anh rá»t cuá»c là dá»±a và o cái gì!
Nói Äến cùng, anh cÅ©ng chá» á»· và o viá»c cô yêu anh mà thôi!
""Anh có tư cách gì Äến chất vấn tôi, Tá»ng Lâm? Anh có tư cách gì!""
Cô nghÄ© Äến Äứa bé Äó thì lại thấy cả ngưá»i mình trá» nên khó chá»u, cô Äứng dáºy trá»±c tiếp giÆ¡ hai tay bóp cá» anh.
Vẻ mặt Má» Cẩm Vân cá»±c kì dữ tợn, sức cô cÅ©ng không há» nhẹ má»t tà nà o, dưá»ng như cô muá»n giết anh tháºt.
Tá»ng Lâm nhìn cô, chua xót như thá»§y triá»u dâng lên trong lòng, cà n quét tá»i Äây, anh bá» bao phá»§ trong Äó, là m gì cÅ©ng thấy Äau Äá»n khó chá»u.
Anh cÅ©ng không nhúc nhÃch, cÅ©ng như cô khi bá» anh bóp cá» khi nãy.
Nhìn mặt Tá»ng Lâm ngà y cà ng tái xanh, háºn thù trong mắt cô ngà y cà ng dà y Äặc: âAnh tưá»ng rằng tôi yêu anh nên anh có thá» muá»n là m gì thì là m sao? Tôi nói cho anh biết, Tá»ng Lâm, tôi háºn anh!""
Cô khà n cả giá»ng rá»ng lên, giá»ng nói Äó có thá» báºt ÄÆ°á»£c cả mái nhÃ.
Äúng lúc nà y, má»t giá»ng nữ Äá»t nhiên chen và o: ""Cẩm Vân!""
Là Hứa Thanh Nga!
Má» Cẩm Vân giáºt mình, tay cô buông lá»ng, Hứa Thanh Nga Äã chạy Äã tá»i, kéo cô ra sau ngưá»i mình và giÆ¡ tay bảo vá» cô, lạnh lùng nhìn Tá»ng Lâm: ""Tá»ng Lâm, nếu anh còn là má»t ngưá»i Äà n ông thì tá»t nhất là hãy biến mất trưá»c mặt cô ấy Äi!â
Hà n nghá» Äi theo Hứa Thanh Nga tá»i chạn trưá»c mặt Tá»ng Lâm, Tá»ng Lâm vừa bá» Má» Cẩm Vân bóp cá» nên hÆ¡i thá» không ÄÆ°á»£c bình thưá»ng lắm.
Anh ngã trên sô pha, ngẩng Äầu nhìn Má» Cẩm Vân ÄÆ°á»£c Hứa Thanh Nga bảo vá» á» sau ngưá»i: ""Nhưng em cÅ©ng yêu tôi.
""
""Không! Tôi háºn anh!"" Nghe ÄÆ°á»£c lá»i anh nói, Má» Cẩm Vân vừa má»i bình tÄ©nh lại bắt Äầu ná»i cÆ¡n tam bà nh.
Cô che tai mình lại, hét to mình háºn anh.
Hứa Thanh Nga tức giáºn Äến ná»i cả ngưá»i phát run: ""Hà n nghá», ôm Cẩm Vân Äi!""
Nghe cô ấy nói thế, Hà n nghá» Äi tá»i ôm Má» Cẩm Vân Äi, Hứa Thanh Nga giữ lấy tay cô: ""Cẩm Vân, chúng ta vá» nhÃ.
""
Má» Cẩm Vân cắn môi, hai mắt mà u Äá» tươi vẫn gắt gao nhìn Tá»ng Lâm.
Cô không nói chuyá»n, chÃnh là cả ngưá»i phát run, nắm tay Hứa Thanh Nga tháºt chặt.
Tá»ng Lâm nhìn cô, không cản Hứa Thanh Nga lại Äá» bá»n há» dẫn ngưá»i Äi.
Ra khá»i biá»t thá»±, Má» Cẩm Vân má»i thoáng tá»nh táo lại, cô giáºt mình: ""Tôi tá»± Äi ÄÆ°á»£c.
â
Hà n nghá» nhìn thoáng qua Hứa Thanh Nga, thấy Hứa Thanh Nga gáºt Äầu anh ta má»i buông tay.
Hứa Thanh Nga Äỡ Má» Cẩm Vân cảm nháºn ÄÆ°á»£c cả ngưá»i cô Äang run rẩy, trong lòng vừa tức lại Äau lòng, chá» có thá» nắm tay cô Äi và o trong xe.
Nghe ÄÆ°á»£c tiếng Äá»ng cÆ¡, Tá»ng Lâm vẫn ngá»i á» trên sô pha không há» nhúc nhÃch má»i Äứng dáºy Äi Äến cá»a sá» sát Äất nhìn chiếc xe dần dần lái Äi xa, anh cÅ©ng không cá» Äá»ng gì, chá» Äứng Äó như váºy.
CÅ©ng không biết qua bao lâu, anh má»i xoay ngưá»i trá» lại sô pha, giÆ¡ tay cầm lấy di Äá»ng, tìm sá» Lý Minh Viá»t.
Rõ rà ng chá» cần ấn má»t chút có thá» quay sá» Äiá»n thoại, thế nhưng anh nhấn rất nhiá»u lần, má»i bấm xong dãy sá».
Lý Minh Viá»t ÄÆ°a Má» Cẩm Vân ÄÆ°a Äến biá»t thá»± xong cÅ©ng không còn dám Äi là m cái gì khác, luôn ngá»i trong khách sạn chá» anh.
Anh ta biết, trưá»c Äó Tá»ng Lâm không chá»u buông tha cho Má» Cẩm Vân, nay có thêm má»t Äứa nhá» chắn giữa bá»n há» thì Tá»ng Lâm lại cà ng không có khả nÄng buông tay.
Nhiá»u nÄm như váºy, Tá»ng Lâm chưa từng phá vỡ nguyên tắc cá»§a mình vì má»t ngưá»i ngưá»i phụ nữ nà o, nhưng Má» Cẩm Vân không giá»ng váºy.
Anh ta Äang nghÄ© tá»i lúc nà y Äây chuyá»n sẽ cá»±c kì ầm Ä© thì Tá»ng Lâm Äã Äiá»n thoại tá»i.
Lý Minh Viá»t hẫng mất má»t nhá»p tim: ""Tá»ng giám Äá»c Lâm?""
âÄiá»u tra kỹ lại chuyá»n sẩy thai nÄm Äó.
â
Nghe anh nói thế, Lý Minh Viá»t cảm thấy run lên, biết mình Äã bá» lỡ chuyá»n gì rá»i nên anh ta vá»i và ng Äáp lá»i: ""ÄÆ°á»£c thưa tá»ng giám Äá»c Lâm.
""
Vừa dứt lá»i, Tá»ng Lâm Äã ngắt cuá»c trò chuyá»n.
Lý Minh Viá»t cảm thấy hÆ¡i bất an, vá»i và ng tìm ngưá»i Äi tra rõ chuyá»n nÄm Äó.
Chuyá»n nà y trên cÆ¡ bản là sÆ¡ sót cá»§a anh ta, anh ta nghÄ© Má» Cẩm Vân là ngưá»i thông minh như váºy nên chá»§ Äá»ng phá bá» Äứa bé cÅ©ng là chuyá»n dá»
hiá»u, nhưng anh ta lại quên rằng dù thông mình cách mấy thì Äụng phải tình yêu cÅ©ng thà nh ngu ngá»c.
Lý trà biết Äứa nhá» không thá» giữ lại, nhưng trên mặt tình cảm thì nói chung vẫn luyến tiếc.
Tá»ng Lâm nà y gá»i Äiá»n thoại tá»i Lý Minh Viá»t Äã biết, chuyá»n nÄm Äó e là không có ÄÆ¡n giản như váºy.
Anh ta có linh tÃnh là có thá» chuyá»n nà y liên quan tá»i Hạ Như Má»ng.
Cúp Äiá»n thoại xong, Tá»ng Lâm ngá»i trên sô pha, nhìn vừa vá» trà Má» Cẩm Vân vừa ngá»i, lá»i cô nói vẫn còn bên tai.
Cô nói rất nhiá»u, nhưng chá» có duy nhất câu Äó nghe như tiếng ám ảnh, liên tục vang lên trong Äầu anh: Tá»ng Lâm, tôi háºn anh!
Cô nói cô háºn anh!
Trưá»c Äó cô Äã nói má»t lần, nói khi cô tức Äiên lên ÄÆ°á»£c.
Khi Äó anh chá» thấy cá»±c kì tức giáºn nhưng lúc nà y Äây, anh lại cảm thấy khá»§ng hoảng không nói nên lá»i.
Có má»t cánh tay Äang bóp chặt lấy cá» an, anh không thá» ná»i.
Không, cô yêu anh!
Cô chỠcó thỠyêu anh!
Anh tá»± tay xé há»p thuá»c lá ra, rút má»t Äiếu thuá»c ra hút.
Nicotine không thá» giúp anh tá»nh táo lại, lại là m cho anh thêm má» má»t.
Tá»ng Lâm sá»ng nhiá»u nÄm như váºy, lần Äầu tiên có cảm giác không biết là m sao.
Anh không biết rá»t cuá»c ngưá»i nà o sai, vì sao, anh lại thảm hại khi Äứng trưá»c mặt cô gái tên Má» Cẩm Vân nà y như váºy.
Äứa bé Äóâ¦
Äừng nghÄ© nữa, nghÄ© tá»i anh lại thấy tim nhói Äau.
Chắc là khi Äó cô cÅ©ng Äau lắm nhá»?
Cô thương anh như váºy, Äó là Äứa nhá» cá»§a bá»n há».
NghÄ© Äến Äây, anh lại có và i phần vui vẻ.
Nhưng vui vẻ rá»i anh lại không biết phải là m sao.
Là anh, anh hại chết Äứa nhá» cá»§a bá»n há».
Món nợ nà y anh cÅ©ng không biết trả lại như thế nà o, cÅ©ng không thá» trả lá»i.
Chiếc xe dần lên ÄÆ°á»ng cao tá»c, trong xe cá»±c kì im lặng.
Hứa Thanh Nga nghiêng Äầu nhìn Má» Cẩm Vân thấy cô nghiêng Äầu nhìn ngoà i cá»a sá» xe không rên má»t tiếng, tóc lá»n xá»n xõa tung phÃa sau và trên mặt Äá»u là nưá»c mắt, nhếch nhác Äến mức ngưá»i ta phải Äau lòng.
Cô ấy muá»n nói, lại không biết nên nói cái gì má»i tá»t.
Lúc trưá»c Má» Cẩm Vân nói không cần kháng án thì cô ấy vẫn không hiá»u tại sao, rõ rà ng vụ án nà y không có Äầy Äá»§ bằng chứng Äá» buá»c tôi, có nhiá»u chá» còn là chứng cứ vá» vẩn, cô chá» cần xin kháng án và cho há» thá»i gian thì chắc chắn có thá» tìm ra chứng cá».
Nhưng mà Má» Cẩm Vân lại nói không kháng, cô nói cô ấy chấp nháºn thôi.
Má»t câu ""chấp nháºn"" Äã thay Äá»i nháºn thức cá»§a cô ấy vá» Má» Cẩm Vân.
Dà nh Dà nh có thá» Äi Äến ngà y hôm nay cÅ©ng là vì Má» Cẩm Vân chưa bao giá» âchấp nháºnâ bá» cuá»c.
Sau Äó lá»i Hà n Nghá» nói Äã thức tá»nh cô ấy, cô ấy tức giáºn rá»i lại không thá» là m gì, Äà nh phải dùng tiá»n thuê ngưá»i gác cá»a Äá» há» báo cho mình biết nếu như có Tá»ng Lâm hay những ngưá»i liên quan tá»i anh xuất hiá»n.
Cô ấy muá»n Äá» phòng rắc rá»i có thá» xuất hiá»n.
CÅ©ng không ngá», hôm nay Äã nháºn ÄÆ°á»£c Äiá»n thoại nói Má» Cẩm Vân bá» thư ký cá»§a Tá»ng Lâm ÄÆ°a Äi rá»i, Äến khu biá»t thá»± Äông SÆ¡n.
Cô ấy và Hà n Nghá» Äang Äá»nh Än má»t bữa cÆ¡m Äà ng hoà ng vá»i mẹ mình nhưng nghe thế thì láºp tức chạy qua.
Nhưng vẫn muá»n.
Cô ấy không biết xảy ra chuyá»n gì, nhưng Má» Cẩm Vân thế nà y thì cô ấy chưa thấy bao giá».
Hứa Thanh Nga nhá» nếu không phải mình gá»i tiếng ""Cẩm Vân"" Äó thì chắc Má» Cẩm Vân tháºt sá»± sẽ giết chết Tá»ng Lâm.
Cô tháºt sá»± rất háºn anh.
Chiếc xe Äá» dưá»i lầu nhà trá», Hứa Thanh Nga má» miá»ng gá»i cô má»t tiếng: ""Cẩm Vân, chúng ta vá» nhÃ.
""
Má» Cẩm Vân lúc nà y má»i giáºt mình, cô quay Äầu nhìn cô ấy, không nói gì, Äẩy cá»a xe ra Äi xuá»ng.
Hứa Thanh Nga muá»n biết cô bá» cái gì nên vá»i và ng xuá»ng xe Äuá»i theo cô, lại bá» Hà n nghá» kéo lại.
Má» Cẩm Vân chạy tá»i trưá»c cá»a thang máy, nhấn nút và im lặng Äứng Äó.
Trông cô cá»±c kì Äau lòng, Hứa Thanh Nga không dám nói dù chá» là má»t câu.
Cá»a thang máy má» ra, Má» Cẩm Vân nhấc chân Äi và o.
Trông cô thì vẫn bình thưá»ng, ngoà i viá»c không nói gì ra, thế nhưng Hứa Thanh Nga vẫn thấy cô là lạ á» chá» nà o Äó.
".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...