Phu Nhân, Đừng Dùng Diễn Xuất Để Lừa Ta!
Vân Hi vừa nghĩ nghĩ lại thấy Trương Phỉ Phỉ hẳn là phải có lòng tin với gà nhà mình nuôi... Ách nhầm rồi. Khụ, là diễn viên nhà mình bồi dưỡng nên mới như vậy? Khẳng định chắc chắn là do ảnh hưởng của Mục Trình rồi, không sai chính là như vậy nên ai đó vuốt vuốt mũi nhìn trời tự tìm lí do thoái thác cho bản thân.
Mình không có đi lừa gạt tâm hồn thiếu nữ nha.
Thế nên mới nói lão đại của chúng ta cô có khẳng định là một thiếu nữ hai mươi không vậy? Cô không cảm thấy cô rất giống mấy tên hái hoa tặc ngầm đang thương hoa tiếc ngọc sao. Không sao, đối với vấn đề này chỉ có thể chờ ai đó một đường truy thê thuận lợi rồi xách về nhà hảo hảo dạy bảo lại mới được, chuyện còn xa xôi lắm a.
Đột nhiên Vân Hi giật mình ngẩn đầu nhìn về một phía nào đó. Nơi đó có một ánh mắt nóng rực chiếu thẳng vào người làm cô không khỏi ngứa ngáy. Trương Phỉ Phỉ một bên khó hiểu nhìn Vân Hi thất thần.
"Vân Hi?"
Một tiếng này làm Vân Hi phân tâm. Chuyển mắt về phía Trương Phỉ Phỉ cười cười đáp.
"Không có gì."
Lầm nữa chuyển mắt về hướng lúc trước đã không còn cảm giác nữa. Vân Hi khó hiểu đặt dấu chấm hỏi to trong đầu. Cô mới tới đây không lâu tuyệt đối không có quan hệ quá phức tạp với người nào, mà với tính tình của chủ cũ thân thể này hẳn là cũng không. Vậy ánh mắt lãnh liệt vừa rồi là từ đâu mà ra? Không khỏi quá rợn tóc gáy đi, cô còn chưa có đắc tội ai a.
Nghĩ mãi vẫn không ra Vân Hi đành tạm gác qua một bên không quan tâm nữa. Chỉ là trong lòng cô vẫn chú ý xung quanh một chút, cảm giác không tốt len lỏi trong lòng bị Vân Hi mạnh mẽ áp chế.
Một ngày này cứ như vậy trôi qua. Với biểu hiện của Vân Hi, Mục Trình phải nói là cực kì vừa lòng. Nghệ nhân thành công dưới tay hắn không ít, năng lực cũng tương đối tốt. Vậy mà bây giờ hắn lại cư nhiên cảm thấy kì vọng vào Vân Hi vô cùng, giác quan nhạy bén của một tên cáo già trong ngành cho hắn cảm giác đặt lòng tin vào Vân Hi tuyệt không sai.
Mà một phần trong đó chính là nhờ Hoắc đại nhân một lời vàng ngọc giao phó cho Mục Trình. Đối với Hoắc đại nhân Mục Trình chính là một chữ cũng chân chân thành thành mà lưu tâm. Hắn tự giác đưa ra quyết tâm hảo hảo "chiếu cố" ai đó một phen thành danh. Đá mài thành ngọc cũng nhất định là ngọc sáng nhất.
Mà người nào đó trong quyết tâm kì vọng đào tạo hừng hực của mỗ Mục lại đang thảnh thơi ôm máy tính một thân nhàn nhã trong phòng. Nếu có người nào mà phát hiện hình ảnh của cô hiện giờ thì ha ha... Cô ta là nữ nhân hả, là nữ thần từng là diễn viên hạnh nhất hả? Đánh chết tôi cũng không tin.
Nữ nhân ngọc ngà thế nào lại một chân gác lên ghế một chân gác lên bàn, tay cầm bịch snack nhồm nhoàm nhai, lại còn cái vẻ mặt cười đểu đó nữa chứ? Căn bản là một tên cường hào thời xưa đang khi dễ dân nữ hiền lành có được không.
Mà mấy dân nữ kia nói không sai thì hình như chỉ là rất kịch liệt muốn chen một chân vào gia phả trên game của Minh Chủ võ lâm thôi. Chuyện cũng về hậu cung của Minh Chủ chiến tích huy hoàng mà Vân Hi một tay thao luyện ra.
Sau ngày đó cô một thân trường kiếm quét ngang thiên địa, oanh oanh liệt liệt một đường đánh bẹp hết bọn cường giả trong sever Hồ Ly Lý Hương thuận lợi leo lên chiếc ghế cao thủ top 1 bảng PK thì chuyện phát sinh sau đó Vân Hi liền bỏ mặt. Tới một đánh một, tới hai đánh một đôi.
Bất quá là đã qua mấy tuần rồi cũng chẳng có tên lâu la nào đến khiêu chiến với cô. Tâm lí của mấy tên đó chỉ có một.
Đùa nhau à, đi khiêu chiến cái tên Minh Chủ Vân Thiên bá đạo kia chẳng khác nào tự tìm ngược. Cho bọn tôi xin đi hắn là cường giả trong cường cường giả đó có điên mới đi tìm chết.
Khụ, chính vì thế trong Cửu giới hiện giờ Vân Hi đi ngang đi dọc cũng không có một ai dám làm càng trước mặt cô.
Không ngờ hôm nay cô rảnh rỗi online lại xảy ra một hiện tượng cực kì hoành tráng chào đón. Vân Hi online lần cuối đã là hai ngày trước ở miếu Tam Thổ quen thuộc, hôm nay vừa mở lên cũng chính là nơi đó tuy nhiên đặc biệt cái là nơi đây vốn ít nhân sĩ, vì răng hôm nay lại nhiều nữ nhân như vậy.
Vân Hi tuyệt không để ý, lãnh đạm vươn tay di chuyển đi luyện cấp. Nào ngờ nhân vật của cô vừa di chuyển tới đâu thì những nữ nhân kia cũng di chuyển tới đấy. Ban đầu cô nghĩ vẫn không sao, dù gì nhân vật của cô là kiếm khách một chiêu hóa sương là có thể thoát li, mà cớ vì răng vừa đi đến đâu là trở thành điểm tập trung nhân sĩ đến đó vậy hả. Cứ như cái máy dò tìm ấy vừa đặt chân xuống đất là bị bao vây ngay, bất kể ngõ hóc nào của sever.
Vân Hi phiền não không thể không để ý được nữa vì cái chính ở đây là càng ngày càng nhiều người thế này thì làm sao mà giết quái.
Thế là đành tốn một cái loa lên tuyên cáo kênh thế giới hỏi một câu.
(Thế giới) [Minh Chủ Vân Thiên]: Phiền các hảo hữu nữ tử thế nào lại chặn đường của Vân mỗ?
Lời vừa ra chính là một trận xào xáo nhao nhao trên thế giới. Cái màn hình vi tính cũng muốn lắc lư theo luôn. Một dãy tin cứ thế không biết ai khởi nguồn liền tràng ngập màn hình căn bản chưa đọc được một chữ liền bị tin khác đè lên.
Vân Hi chịu khó kéo kéo vài tin lại xem xem, cuối cùng không nhịn được nữa mặt đầy hắc tuyến vỗ bàn quát lớn.
"Cái đám nữ nhân này chỉ vì chen một chân vào hậu cung ba ngàng người của cường giả mà quăng hết tiết tháo đi rồi! Quá kinh khủng!!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...