Đêm nay có lẽ là một đêm tồi tệ, nhưng mọi chuyện đã ổn hơn vào sáng ngày hôm sau.
Thiến Vy sau khi tắm rửa xong thì sửa soạn đơn giản một chút rồi ra ngoài, coi như chuyện đêm qua chỉ là một giấc mơ và chưa từng xảy ra chuyện gì.
Thời tiết hôm nay khá tốt, gió mát nắng nhẹ, hi vọng ngày hôm nay sẽ không có điều gì xấu xảy ra.
Thiến Vy bắt taxi đến quán cafe Thanh Nhật, một quán cafe nổi tiếng trong thành phố, nghe nói nơi này cũng có một phần tiền đầu tư của Lệ gia, vừa bước vào đã thấy Nghiêm Thần và một người đàn ông trẻ tuổi khác đang ngồi đợi cô ở chỗ bàn vip.
"Dịch thiếu phu nhân, tôi còn tưởng cô sẽ không tới chứ."
Thiến Vy nghe Nghiêm Thần nói như vậy cũng từ tốn đáp: "Biết chủ tịch Nghiêm coi trọng lời hứa, tôi đây nào dám đắt tội."
"Cô không cần phải nói nghe nghiêm trọng như vậy chứ, chẳng lẽ tôi là loại người hay thích so đo tính toán với người khác lắm sao?"
Thấy cô không trả lời được, hắn lại nói: "Được rồi, dù sao thì cô cũng đã tới, bây giờ tôi xin giới thiệu một chút, vị này là Bạch thiếu gia Bạch Kiến Đình."
Thiến Vy cười với người nọ một cái, khẽ cúi đầu."Chào anh Bạch tiên sinh, tôi tên Thiến Vy, rất hân hạnh được gặp anh."
Bạch Kiến Đình nhìn qua Nghiêm Thần, nói nhỏ: "Đây là cô gái mà anh từng nói sao?"
"Bạch thiếu gia cảm thấy thế nào?"
"Chỉ cần là phụ nữ mà anh chọn thì chắc chắn không tầm thường, tôi không có ý kiến." Bạch Kiến Đình nói xong vui vẻ đứng lên nói một câu đáp lễ.
"Tôi cũng rất hân hạnh được gặp cô, Dịch thiếu phu nhân mời cô ngồi."
"Cảm ơn Bạch tiên sinh."
Cô ngồi xuống chiến sofa cùng với Nghiêm Thần đối diện với Bạch Kiến Đình, vì ở đây chỉ có hai chiếc ghế sofa, cô không biết ngồi ở đâu chỉ có thể ngồi cùng với hắn, nếu ngồi chung với Bạch Kiến Đình thì có hơi không hợp lý.
"Dịch thiếu phu nhân, cô có muốn uống cafe không?"
"Không cần đâu Bạch tiên sinh, chúng ta nói chuyện chính trước đi, mà anh gọi tôi là Thiến Vy được rồi, cách xưng hô kia tôi nghe không quen cho lắm."
"Được, Thiến Vy.
Chủ tịch Nghiêm nói với tôi cô là người mẫu được anh ấy chọn làm đại diện cho Rose, vậy cô có biết gì trong lĩnh vực này không?"
Thiến Vy hơi suy nghĩ rồi nói: "Tôi cũng không rõ nữa, là một người không có học thức nên tôi cũng không biết mình cần nên làm gì chỉ biết nghe theo sắp xếp, mong Bạch tiên sinh đừng chê cười."
"Chê cười thật không dám, đâu phải ai ai trên đời cái gì cũng biết.
Chủ tịch Nghiêm từng khen tay nghề makeup của tôi rất giỏi, và cũng rất xem trọng tài năng này của tôi, anh ấy muốn tôi sau này là thợ trang điểm riêng của cô vào trước những buổi ghi hình và đóng quảng cáo, không biết vấn đề này cô có ý kiến gì không?"
"Nếu là như vậy thì làm phiền Bạch tiên sinh quá rồi, tôi không có ý kiến." Chủ ý này là do Nghiêm Thần đưa ra, anh ta cũng thật quá nhọc lòng rồi.
"Không phiền, được giúp đỡ cô là may mắn của tôi, chỉ là không biết Nghiêm tổng định khi nào mới bắt đầu buổi ghi hình?"
"Ngày mốt, ngày mốt sẽ bắt đầu buổi ghi hình, có lẽ hơi nhanh, nhưng tôi không muốn có một chuyện mà giải quyết mãi không xong, vẫn còn rất nhiều dự án đang chờ qua kiểm duyệt, trước tháng 12 tôi buộc phải giải quyết xong vấn đề của Rose."
"Được, vậy mọi chuyện nghe theo sự sắp xếp của Nghiêm tổng, bây giờ tôi còn một cuộc hẹn quan trọng, tạm biệt hai người trước."
Ba người sau đó cùng đứng lên, Nghiêm Thần vui vẻ bắt tay với Bạch Kiến Đình.
"Tạm biệt Bạch tiên sinh, hẹn gặp lại anh."
"Bạch thiếu gia, có cần tôi tiễn anh không?" Thiến Vy nhiệt tình.
"Không cần đâu, tôi tự đi được rồi, hẹn gặp lại hai người."
Thấy người nọ đã đi xa Thiến Vy cũng thoải mái hơn lúc nãy, cô thở phào một tiếng, nói: "Nếu không còn việc gì nữa tôi cũng xin phép về trước."
"Khoan đã, cô vẫn chưa hết nhiệm vụ đâu."
"Anh lại muốn gì nữa?"
"Theo tôi đi mua trang phục, tôi muốn buổi ghi hình ngày mốt cô phải mặc những bộ trang phục do chính tay tôi lựa chọn, cô không được phép từ chối."
"Được, tôi đi cùng anh."
Hai người ra khỏi quán cafe, Nghiêm Thần đưa Thiến Vy lên xe, chở cô đến trung tâm mua sắm nổi tiếng nhất thành phố, nghe nói nơi đó có rất nhiều những bộ trang phục nhập khẩu từ nước ngoài, giá trị liên thành.
Đến nơi, hắn mở cửa xe cho cô xuống, khi hai người sắp bước vào thì trùng hợp cũng gặp Dịch Thừa Phong và Diệp Ngọc xinh đẹp đang đứng kế bên, nhìn thấy cô gái đã chết hơn ba năm bây giờ lại xuất hiện trước mặt mình, Nghiêm Thần có kinh ngạc nhưng cũng không mấy quan tâm.
Bốn người tám mắt nhìn nhau, không ai nói với ai một lời, những người xung quanh nhìn thấy bọn họ thì nhớ đến bài báo lần trước mà không khỏi xôn xao bàn tán.
Nghiêm Thần không muốn rước thêm rắc rối và gây sự chú ý nên dẫn Thiến Vy vào trước, còn Dịch Thừa Phong và Diệp Ngọc qua một lúc mới đi vào..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...