Phong Thần

Ngày hôm sao đoàn người xuất phát tiến về Đông Phương quốc sao khi rời khỏi địa bàn Sa Thiên tiên môn họ sẽ tiến vào Vân Linh quốc nơi đây có một cứ điểm của học viện sẽ dùng truyền tống trận trở về. Long Thắng Thiên đang chuẩn bị xuất phát thì La Thành chấp sự bay đến.

- Tiểu Thiên vị cô nương này là ai?

La Thành nhìn vào nữ tử đi bên cạnh Long Thắng Thiên trong lòng cũng dậy sóng, nữ tử này còn đẹp hơn cả tứ đại mĩ nhân ở học việc thẩm chí cả Lãnh giáo sư cũng thua nàng.

Mọi người nghe La Thành chấp sự nói mới để ý quay lại xem xét liền ồ lên.

- Thật xinh đẹp, đây mới thật là tiên nữ a.

- Đúng vậy còn đẹp hơn cả mẹ ta nữa.

- Mẹ người thì so gì, ta thấy cả đệ nhất mỹ nữ của tiên môn chúng ta cũng không thể so được một góc của nàng.

Long Thắng Thiên nhìn La Thành chấp sự đáp.

- Nàng là thê tử của ta, lúc trước vì không tiện lộ diện nên mới dịch dung xin chấp sự thứ lỗi.

- Ha Ha không sao diều này ta có thể hiểu.

Long Thắng Thiên nhìn La Thành chấp sự bay đi lại nhìn mấy người xung quanh bàn tán trong lòng dâng lên niềm kiêu ngạo.

- Ngọc nhi nàng lại mang phiền phức cho phu quân rồi.

Nhan Như Ngọc nghe hắn nói liền đỏ mặt lại trừng mắt hắn một cái.

Đoàn người bắt đầu xuất phát sao khi đi được 4 canh giờ thì nghĩ ngơi lấy thức ăn đã chuẩn bị ra bồi bổ cơ thể riêng chỉ có Long Thắng Thiên cởi ngu đầu mã diện là không cần, hắn tiến lại chỗ Sa Thiên.

- Sa sư huynh chúc mừng người tiến vào học viện.

- Long sư đệ người là đang chê cười ta sao?

- Nào dám ta là thật lòng chúc mừng người a.

- Vậy đa tạ.

Hắn nói xong lại liếc nhìn Nhan Như Ngọc một cái không dấu nổi vẽ kinh diễm trong ánh mắt.


- Đệ muội thật đúng là xinh đẹp bình sinh lần đầu ta nhìn thấy.

Nhan Như Ngọc nghe được Sa Thiên khen tặng trên mặt liền đỏ lên.

- Đa tạ Sa sư huynh.

- Sa sư huynh người có tin tức của nàng không?

Sa Nguyên đang ăn nghe hắn hỏi mém chút phun ra hắn nhìn Long Thắng Thiên bằng ánh mắt kì lạ có chút kính nể ở trước mặt nương tử xinh đẹp lại nhắc đến tình nhân, không hiểu làm sao tên này cua được nàng.

- Tạm thời còn không có.

- Tin về nàng thì không có nhưng ta có hai tin tức rất thú vị người có muốn nghe không?

- Thú vị sao?

- Đúng vậy, tin thứ nhất đó chính là Đông Phương bí cảnh sắp mở ra lần này chúng ta đúng lúc có thể tiến vào.

- Đông Phương bí cảnh?

- Long sư đệ không lẽ ngay cả Đông Phương bí cảnh người cũng không biết.

Long Thắng Thiên lắc đầu hắn thật sự chỉ biết Đông Phương bất bại chứ làm sao biết Đông Phương bí cảnh.

- Đông Phương bí cảnh là một trong những thánh địa của Đông Phương quốc nghe nói nó giống như là một thế giới hoang sơ chưa được khai phá, bên trong linh khí nhiều gấp mấy lần bên ngoài, linh dược vô số…

Long Thắng Thiên càng nghe hai mắt càng sáng nếu đúng như lời Sa Thiên nói thì hắn chỉ cần tiến vào trong đó hút lấy linh khí cũng kiếm lớn.

- Sa sư huynh tiến vào bí cảnh có yêu cầu gì không?

- Tất nhiên là có thứ nhất tu vi không được vượt qua linh tướng, thứ hai phải có điểm cống hiến để đổi.

- Vậy chúng ta?

- Người không cần lo lắng đối với đệ tử mới nhập môn liền có một lần miễn phí tiến vào bí cảnh, còn tin thứ hai này ta chỉ mới nhận được, trong khu vực tiểu quốc xuất hiện một ma đầu chuyên hút máu người đặc biệt là tu sĩ tên này toàn thân màu đen hình thù quái lạ nếu người gặp được nhất định phải chạy chốn.


- Tại sao?

- Ta nghe nói ma đầu này không sợ bị linh lực công kích với lại mấy ngày trước hắn lại giết chết 4 tên linh tướng bây giờ đang bị người Đông Phương quốc truy sát.

Long Thắng Thiên âm thầm ghi nhớ sao đó từ trong túi trữ vật lấy ra một thanh huyền khí thượng phẩm đưa cho Sa Nguyên.

- Sa sư huynh đa tạ người đã nhắc nhở đây là nhút lòng thành mong người nhận lấy.

- Ha ha nếu Long sư đệ có thành ý sư huynh ta cũng không từ chối.

Long Thắng Thiên kéo Nhan Như Ngọc đến một góc cây sao đó bắt đầu lấy thịt ra nướng.

- Phu quân người đang làm gì vậy?

Nhan Như Ngọc một bên hiếu kì hỏi.

- Lát nữa nàng sẽ biết.

Long Thắng Thiên bắt đầu chuyên tâm vào việc nướng thịt của mình.

- Vị sư đệ này không biết người có nhận ra ta không?

- Người là Trần Hà đại sư đúng không?

Long Thắng Thiên nhìn thanh niên tiến đến hắn còn nhớ lúc trước khi trao đổi hắc tinh kim với thiếu nữ áo xanh từng gặp qua tên này, khi hắn bỏ đi lão Dịch có nhắc tên này thoáng động sát khí.

- Đại sư thật không dám nhận Long sư đệ ta có thể cùng người trao đổi một ít kinh nghiệm luyện khí không?

- Trần Hà đại sư người thật quá đề cao tiểu đệ rồi ta chỉ mới nhập môn làm gì có kinh nghiệm, ở đây có hai vị tông sư tại sao người lại không trao đổi lại đến tìm ta?

- Người… tốt, tốt, tốt.

Trần Hà nói xong liền đứng lên phất tay áo bỏ đi.


- Tiểu tử tên này vừa rồi đã động sát niệm với người.

- Haha không sao chẳng phải còn có lão Dịch người sao?

Long Thắng Thiên nhìn hai miếng thịt nướng thơm phức đưa cho Nhan Như Ngọc một miếng.

- Ăn thử xem tay nghề phu quân nàng như thế nào?

Nàng tiếp lấy miếng thịt có chút do dự cuối cùng lấy hết dũng khí nói.

- Thắng Thiên thiếp cảm thấy người vừa nãy đến đây không có ý tốt.

Nhan Như Ngọc thấy phu quân ngạc nhiên nhìn mình liền gấp giải thích.

- Như Ngọc không phải là muốn xen vào chuyện của chàng chỉ là thiếp lo lắng cho chàng thôi.

Long Thắng Thiên nhìn nàng lo đến phát hoảng mới chợt nhớ ra đây là huyền linh đại lục không phải là địa cầu, địa vị nữ nhân thật sự rất thấp trừ một số tình trạng đặc thù.

- Nếu ngay cả Ngọc nhi cũng nói tên đó xấu thì hắn thật sự là người rất xấu.

Nàng thấy hắn không trách liền thở phào cầm miếng thịt trên tay lên ăn nhưng chưa kịp đưa đến miệng liền bị lấy xuống.

- Để ta.

Hắn từ trong túi trữ vật lấy ra một con dao một cái khay đựng sao đó cẩn thận sắc miếng thịt ra từng miếng bỏ vào khay sao đó đưa cho nàng.

Nhìn người yêu vì mình làm việc nàng trong lòng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

- Ngọc nhi giữa chúng ta còn chuyện gì không thể nói sao? sao này chuyện của nàng cũng là chuyện của ta chuyện của ta cũng là chuyện của nàng hiểu không?

Nhan Như Ngọc mỉm cười gật đầu.

- Như Ngọc hiểu.

Đoàn người tiếp tục lên đường 7 ngày sao thì đến Vân Linh thành.

- Các người trước nghĩ ngơi ngày mai chúng ta sẽ tiến vào truyền tống trận quay về học viện.

Long Thắng Thiên tiến vào trong cứ điểm của Đông Phương học viện nơi này còn xa hoa hơn so với Long phủ của hắn, sao khi đi tham quan một vòng hắn liền tìm kiếm phòng của hai vị tông sư lúc này mới biết họ đã được mời vào hoàng cung.

- Tiểu Thiên người tìm hai vị tông sư có chuyện gì không?


- Thì ra là La Thành chấp sự, đệ tử tìm hai vị tông sư có chút chuyện riêng.

- Haha nếu là chuyện của học viện người có thể nói với ta biết đâu ta sẽ giúp được.

Nghe La Thành chấp sự nói Long Thắng Thiên cảm thán không thôi đúng là có chỗ dựa làm việc gì cũng thuận lợi.

- Nếu vậy xin làm phiền chấp sự, đệ tử muốn đưa thê tử của mình vào vũ viện không biết có được không?

La Thành chấp sự nghe nói như vậy liền nhớ đến lần đốn ngộ kia trên mặt nụ cười càng tươi.

- Tất nhiên là được việc này người để ta lo không cần làm phiền hai vị tông sư.

Long Thắng Thiên nói đa tạ sao đó trở về phòng, hắn nhìn xung quanh căn phòng thật sự không thua kém khách sạn 4,5 sao lúc trước.

- Không biết tháo đi một vài thứ có bị phát hiện hay không?

- Tiểu tử trên mỗi đồ vật ở đây đều để lại kí hiệu của Đông Phương học viện người có mang ra ngoài được thì cũng không bán được đâu.

- Đáng tiết thật.

Hắn đi xung quanh căn thì phát hiện Nhan Như Ngọc đang ở trong phòng luyện công liền đi ra ngoài đại sảnh.

- Lão Dịch người biết Đông Phương bí cảnh không?

- Chỉ là phàm cảnh còn không lọt vào mắt ta.

- Phàm cảnh?

- Đúng vậy cái bí cảnh người nói là do thiên địa tạo hóa dị biến tạo thành, có thể hiểu theo cách khác là do thiên địa sinh ra.

- Ý của người là bí cảnh còn có thể do con người tạo ra?

- Tất nhiên mấy tên ở trên kia tùy tiện đều có thể tạo ra mấy cái bí cảnh.

- Này lão có thể nói rõ hơn không?

- Tiểu tử làm việc gì cũng không nên gấp đợi khi người đến linh vương ta sẽ nói cho người biết.

Lại thả thính, hắn từ trên người lấy ra một cái túi trữ vật đây là của Bạch Mi linh vương lúc trước hắn vẫn chưa có kiểm tra bên trong túi trữ vật có vài thanh huyền khí thượng phẩm, mấy bình đang dược trị thương, hồi phục, vài ngàn bạch linh tử, mấy chục kim linh tử.

- Chỉ có bao nhiêu đây thôi sao? còn nghèo hơn cả ta.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui