Phong Thần

- Tối thiểu cũng là thánh linh.

- Còn có cấp bật này? Sao ta không biết?

- Tiểu tử cái người không biết còn nhiều lắm.

- Vậy trên thánh linh còn cấp bật nào không?

- Thần linh.

- Khà khà người cứ chờ xem trong vòng 100 năm ta nhất định thành thần linh.

Long Thắng Thiên dẫn theo Nhan Như Ngọc tiến đến phòng sao đó nhờ Hắc Dịch tiên vương giải khai phong ấn.

- Tiểu tử ta thật sự cảm nhận được khí tức quen thuộc trên người của nha đầu này.

- Này này đây là thê tử của ta người đừng có ngửi bậy.

Hắc Dịch tiên vương không để ý đến hắn tiếp tục trầm tư suy nghĩ.

Ngày hôm sao đại hội tiên môn bắt đầu, khu vực thi đấu chia làm 3 phần đấu võ, luyện khí, luyện đan trên kháng đài hai vị tông sư ngồi giữa hai bên là 4 người đại diện tiên môn.

Long Thắng Thiên dẫn theo Nhan Như Ngọc đi xung quanh xem náo nhiệt lại tìm thấy một sòng bạc hắn nhớ đến lúc trước nàng đánh cược ăn Tử Tiêu đến một ngàn thanh linh tử liền kéo nàng tiến đến.

- Ngọc nhi lần này ta có chuyện muốn nhờ nàng giúp.

Nhan Như Ngọc mở to mắt nhìn hắn nghi hoặc.

- Phu quân người gặp phải phiền phức gì sao?

- Một chút nữa nàng sẽ biết.

Lúc này đại hội chính thức bắt đầu trước tiên là đấu võ mỗi tiên môn có 8 người tham dự phân làm hai loại đấu của linh úy và linh sư, trận đầu tiên hai tên linh úy thi đấu trong đó có một tên thuộc Thanh Hà tiên môn là Trần Thăng hắn thay thế Ngô Phong thi đấu, đối thủ hắn là đệ tử Ngọc Phong tiên môn.


Long Thắng Thiên tiến đến trước sòng bạc sao khi quan sát, nghiên cứu một hồi liền quay sang hỏi Nhan Như Ngọc.

- Ngọc nhi chọn bên nào đây?

- Phu quân thiếp không biết.

- Không sao nàng không nghe mẫu thân dại sao nghe lời thê tử nhất định phát tài huống chi Ngọc nhi ta lại xinh đẹp như vậy nhất định sẽ chọn đúng.

Nàng nghe hắn nói cũng không biết phải làm sao đành chỉ đại một hướng.

Long Thắng Thiên nhìn nàng chỉ không ngờ là Trần Thăng hắn liền lấy ra 10 thanh linh tử đặc vào.

- Vị huynh đệ này ở đây đặc ít nhất phải là 100 thanh linh tử.

Hắn nhìn qua bảng quy định đúng là tối thiểu phải là 100 thanh linh tử có thể đặt bạch linh tử hoặc tài liệu vũ khí sao đó quy ra giá cả tương đương.

- Ha ha không để ý thật ngại quá.

Hắn lấy ra 100 thanh linh tử đặt vào sao đó lại hướng lên xem hai người kia thi đấu.

Trên lôi đài hai người đứng đối diện nhau Trần Thăng khí thế trên người bùng nổ tấn công về phía đối phương trên tay xuất hiện một màu vàng kim mờ nhạc, đệ tử Ngọc Phong tiên môn huy động trường kiếm để chống đỡ lúc trường kiếm chạm vào tay Trần Thăng hiện lên từng đám lửa nhỏ như kim loại va chạm vào nhau, bên ngoài mọi người nhìn thấy đều ồ lên.

- Thể tu tên này không ngờ có thể tu luyện cơ thể cùng cấp độ hoàng khí.

- Thật lợi hại bộ vũ kĩ này nhất định là huyền cấp.

- Tên này không những thể tu mà man lực còn rất kinh người.

Đệ tử Ngọc Phong tiên môn sao vài chiêu liền cảm thấy khí huyết sôi trào liền gọi ra hồn thú hổ trợ một đầu lục xà hiện lên tấn công về phía đối thủ, Trần Thăng cũng gọi ra hồn thú là một đầu cự quy màu vàng trên mình mang theo một cái mai cực lớn mỗi lần lục xà công kích đề vô dụng cuối cùng sao nữa canh giờ tên đệ tử Ngọc Phong Tiên môn liền nhận thua.

Long Thắng Thiên dùng 100 thanh linh tử đổi thành 1 bạch linh tử.


- Ngọc nhi nàng đúng là nữ thần may mắn a.

Nàng cũng không ngờ mình lại đoán đúng không lẽ vận may còn phụ thuộc vào nhan sắc sao?

Sao nữa ngày thi đấu cuối cùng chọn được 4 người vào vòng trong 2 đệ tử thanh hà tiên môn, 1 đệ tử sa thiên tiên môn, 1 đệ tử của phiêu miễu tiên môn, trận bán kết đầu tiên là Trần Thăng vs Thạch Chung của phiêu miễu tiên môn.

Long Thắng Thiên tâm tình hưng phấn ngồi phía dưới quan sát sao khi 10 trận đấu kết thúc hắn kiếm được hơn 100 bạch linh tử.

- Không biết có nên mở sòng bạc không?

- Tiểu tử ta nhớ ra khí tức trên người của nha đầu này rồi.

Hắn đang hưng phấn suy tính cho tương lai đột nhiên trong đầu vang lên tiếng nói hưng phấn không kém của Hắc Dịch.

- Này lão nhớ thứ gì của thê tử ta?

- Tiểu tử thúi người nghiêm chỉnh một chút được không? Ý ta nói đã biết tại sao nha đầu này lại may mắn như vậy?

- Tại sao?

- Hừ, không nói cho tiểu tử người biết, người chỉ cần bảo vệ tốt cho nàng nói không chừng 100 năm sao người có thể sẽ trở thành thần linh thật sự.

- Không cần lão nói nàng là thê tử ta tất nhiên ta sẽ bảo vệ cho nàng.

- Tiểu tử người nhất định phải bảo vệ được cho tiểu nha đầu này không được để cho nàng bị cướp đi.

Long Thắng Thiên không để ý đến lão quay sang nhìn lên lôi đài lúc này hai người đang kịch liệt giao chiến đều đã gọi ra hồn thú của bản thân công kích vào đối phương, đại quy của Trần Thăng đang rơi vào thế bị động liên tục bị hắc viên của đối thủ tấn công.

- Xem ra sao này không nên chọn mấy con rùa làm hồn thú nếu không nhất định sẽ bị đánh sắp mặt.


- Tiểu tử người không nên nghĩ như vậy a mỗi hồn thú đều có ưu điểm riêng huống chi còn có công pháp cho chúng sử dụng.

- Tại sao trước giờ không nghe lão đề cập đến?

- Người không có hỏi a? khi tiểu tử người đạt đến linh vương sẽ có thể học loại công pháp này chúng được gọi là hồn pháp nhưng ở cái đại lục này muốn tìm cũng không dễ.

- Tại sao ta phải đi tìm không phải có lão sao?

- Tiểu tử người đừng lười như vậy phải biết tự thân vận động đi.

- Đây không phải gọi là lười bên cạnh ta có một tiên vương trên thông thiên văn dưới hiểu địa lí tại sao lại phải đi tìm mấy bộ hồn pháp dở hơi kia, nếu để mọi người biết được không phải nói ta có mắt như mù sao? Hà tất bỏ gần tìm xa.

Hắc Dịch tiên vương chán nản tên chủ nhân này thật khó độ hóa mà.

Trong khi hai người đang cải nhau trên lôi đài trận chiến sắp kết thúc Trần Thăng lợi dụng mai rùa phòng thủ nhưng cuối cùng cũng bị đánh khỏi lôi đài tên đệ tử phiêu miễu tiên môn tiến vào trận chung kết, Long Thắng Thiên tiếp tục thắng 20 bạch linh tử.

Trận bán kết tiếp theo Đỗ Cương vs Dương Thanh hai người tiến lên lôi đài một bên băng lãnh vô tình một bên anh tuấn bất phàm làm nữ tử phía dưới liên tục hò hét.

- Dương sư huynh chúng ta ủng hộ người.

- Dương sư huynh ta yêu người.

- Dương sư huynh thật đẹp trai a.

- Đúng vậy làm ta đêm nào cũng gặp xuân mộng cuộc đời này ta chỉ yêu tiểu cẩu nhà ta với Dương sư huynh thôi.

Long Thắng Thiên nhìn xung quanh thật không ngờ trên đại lục này cũng có fan cuồng đến như vậy, xem ra ta cũng phải thể hiện một chút để câu like a.

Đỗ Cương tay cầm trường kiếm khí tỏa ra lạnh như băng bên kia Dương Thanh cũng dùng kiếm nhưng lại mang phần tuấn lãng phiêu dật xuất trần.

- Hai tên này không lẽ đang đứng câu fan sao?

Long Thắng Thiên nhìn hai người trong lòng có chút mong đợi hai người này có thể coi là cao thủ bên trong tiểu quốc này.

Dương Lôi vung kiếm tấn công như mây trôi nước chảy từng đòn nối tiếp nhau mỗi chiêu đều nhắm đến yếu điểm của đối phương vô cùng lợi hại, Đỗ Cương rơi vào thế hạ phong liên tục chỉ biết phòng thủ.


- Dương Lôi huynh không ngờ lại có hậu nhân lợi hại như vậy a.

- Bạch Mi huynh quá khen tiểu Thanh vẫn là tuổi trẻ hiếu thắng thôi.

- Ta thấy tên tiểu tử kia cũng không tệ.

- Triệu huynh không lẽ người nhìn ra huyền cơ gì sao?

Đoàn Chính Nghĩa một bên hỏi.

- Huyền cơ thì không giám nhưng nếu ta nhìn không lầm tên tiểu tử này rất có khả năng luyện ra kiếm khí.

- Triệu huynh có phải người quá coi trọng tên này không muốn tu luyện kiếm khí ở cấp bật linh úy gần như là không thể.

- Bạch Mi huynh không lẽ người quên ở Thanh hà tiên môn từng có kì tài như vậy sao?

Nghe Triệu Trấn Vĩ nói Bạch Mi linh vương liền biến sắc người kia đúng là để ám ảnh rất lớn cho lão.

Long Thắng Thiên nhìn hai người chiến đấu mới nhận ra mình không hiểu gì về kiếm đạo, lần trước hắn dùng kiếm là phối hợp tốc độ cực nhanh trong thời gian ngắn nhất để giết chết đối phương không hề động bất kì một chiêu thức nào, kĩ thuật này dùng trong ám sát thì được nếu đánh về lâu dài thì thất bại là đều khó tránh.

- Thật lợi hại không ngờ hàn khí còn lang đến tận đây.

Hắn đang miên mang suy nghĩ thì cảm thấy nhiệt độ hạ xuống, không đúng xung quanh lôi đài có bài cấm chế của linh vương cho dù Đỗ Cương có lợi hại đến đâu đi nữa cũng không thể phóng hàn khí ra ngoài được Long Thắng Thiên nhìn xung quanh thấy vài người cũng đang giống hắn chỉ có thê tử hắn là không có phản ứng.

- Ngọc nhi nàng không thấy lạnh sao?

Nhìn nàng không trả lời chỉ chăm chú nhìn trên kháng đài trong lòng liền lo lắng không lẽ nàng bị lạnh đến đơ rồi.

- Tiểu tử người đừng chạm vào, nha đầu này đang ngộ đạo người cũng nhắm mắt vận công đi không chừng có thể ăn hôi được một chút.

- Ngộ đạo sao?

Nghe Hắc Dịch tiên vương nói hắn liền vận băng tự kinh cùng ngự phong thuật cảm thấy những khúc mắt từ trước đến giờ không ngờ lại nới lỏng hắn tranh thủ thời gian tiếp tục vận công.

Nhan Như Ngọc tiến vào trạng thái đốn ngộ trên người nàng mang theo hàn khí bức người của băng phong hồ bắt đầu tràn ra lúc đầu chỉ là một trượng xung quanh sao đó là 10 trượng, 50 trượng, 1 dặm xung quanh nhiệt độ đều hạ xuống gần như đóng băng.

- Chuyện gì xảy ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui