Thuần Vu Yến được bác sĩ điều trị của Bạch Tiểu Nhung hớt ha hớt hãi đưa vào phòng cấp cứu vì hắn chảy rất nhiều máu, chờ trễ một tí nữa thôi là hắn chết thẳng cẳng thật.
Bạch Tiểu Nhung cũng chậm rì rì chạy theo sau, cậu ngồi xuống ghế ngoài phòng cấp cứu chờ tin tức tốt của bác sĩ.
Cậu có chút lo lắng, dù sao cũng là mạng người, dù chưa chính thức nói chuyện hay tiếp xúc nhưng cậu biết hắn ta cũng không xấu xa đến mức phải chết như vậy.
Cậu nhớ là trong cốt truyện có miêu tả, tam thiếu của Thuần Vu gia là một thanh niên tốt, ôn nhu lịch sự, chưa làm chuyện phạm pháp hay hại người.
Tam thiếu này chính là một luồng gió nhẹ trong cái gia tộc ai cũng lạnh nhạt, bất cận nhân tình như Thuần Vu gia.
Thuần Vu Yến còn sống, chính là cầu nối của gia tộc hắn với năm nhà còn lại, tại vì hắn thân thiện, biết cách nói chuyện, lấy lòng mọi người, những nhà khác cũng sẽ cho hắn mặt mũi, họ cũng hi vọng có thể dựa hơi Thuần Vu gia làm lớn hơn nữa.
Nên khi hắn chết, Thuần Vu gia mới suy sụp tinh thần và nam chính số 1 mới hắc hóa như vậy.
Đỗ gia cũng là nhìn trúng quả hồng mềm tam thiếu này mà xuống tay.
Đỗ gia là nhà giàu mới nổi ở thành phố S, bọn họ muốn hạ bệ một gia tộc lâu đời để chiếm cứ vị trí, mà trùng hợp là Thuần Vu gia làm sinh ý giống với Đỗ gia bọn chúng.
Đỗ gia cũng sợ bị Thuần Vu gia đè đầu cưỡi cổ, dù sao cũng là gia tộc lâu đời, đấu chính diện không được thì phải dùng kế bỉ ổi.
Thuần Vu gia là làm lớn nhờ nông nghiệp, sau đó bọn họ lấn sang làm nông sản, mở công ty, đầu tư thêm vào cách loại ngành sản xuất khác, càng làm càng lớn, đến nỗi trong quân đội cũng có một chân của bọn họ.
Đúng là ân oán gia tộc làm hại mệnh người vô tội.
Không phải Bạch Tiểu Nhung nhớ được hết bao nhiêu đó đâu, cậu lên google tra thêm mới biết được.
Đây chính là chỗ dựa mạnh nhất của nữ chính đó, Thuần Vu gia siêu giàu.
Ngồi chờ nhàm chán nên Bạch Tiểu Nhung tùy tiện trò chuyện với khán giả nhốn nháo trong phòng chat.
Mới phát sóng được 3 tiếng thôi, còn 5 tiếng nữa.
"Mọi người cảm thấy thanh niên kia cứu được không? Chảy cả đống máu như vậy."
[Ngôn Nhất Trùy: kệ hắn đi Nhung Nhung, sống chết có số]
"Nhung Nhung? Bộ thân quen lắm hả?"
[Bác sĩ đa tài: Theo kinh nghiệm một tháng đi làm của tôi, thanh niên kia ngủm rồi]
Bạch Tiểu Nhung có chút khinh bỉ tên bác sĩ kia, mới đi làm một tháng còn không bằng cậu đi làm mấy năm.
"Tôi nghĩ anh nên đi làm thêm vài năm nữa rồi hẳn kết luận, tôi có hỏi ý tá lúc nãy, bảo là còn cứu được."
[Ảo thuật gia: haha, tổn thương!]
[Tiểu Bạch Liên: nhưng mà mặt của hắn ta đúng là rất mỹ, phù hợp thẩm mỹ của tộc ta]
"Chắc tôi hợp xuyên qua thế giới của Bạch Liên hơn đó, tôi cũng thích mỹ nam!"
[Hồ Tinh: Đúng vậy, đề nghị chủ bá nhiều hơn tiếp xúc, chỉ cần có gương mặt này, ngày nào ta cũng xem!]
[Thỏ Tinh: Lầu trên cút cút ra!]
[Hồ Tinh: Thỏ con, mi dám?]
"Đúng rồi, đề nghị hai vị Hồ Ly và Thỏ 'thâm nhập trao đổi' với nhau, không nên cãi cọ ầm ĩ."
[Thầy ông nội: Chủ bá nói chuyện có chút sắc?]
[001: Vừa vào xem sao, bị chủ bá làm cho ngu người]
[Wibu tiên sinh: hẳn là vậy đó, lợi hại!]
"Tại hạ còn non kém lắm!"
[Thánh Kiếm: Hôm nay giảm giá bán các loại kiếm, mua một tặng một, nhanh tay ib]
[Hắc kiếm sĩ: đã ib, kiểm tra tin nhắn giúp]
"Ể, còn có chuyện tốt như vậy? Nhưng mà tôi không dùng kiếm, tiếc thật đó!"
Bạch Tiểu Nhung và người xem ồn ào nhốn nháo, những người đi ngang qua đều nhìn cậu như nhìn thằng bệnh thần kinh, thiểu năng trí tuệ.
Đèn phòng cấp cứu tắt ngủm, bác sĩ và y tá lần lượt đi ra ngoài.
Bạch Tiểu Nhung tạm dừng cuộc trò chuyện, vội vàng vây quanh bác sĩ hỏi thăm tình hình.
"Bác sĩ bác sĩ, người bên trong thế nào rồi?"
Bác sĩ mà Bạch Tiểu Nhung gọi đúng là bác sĩ điều trị cho cậu, anh ta tốt tính mà đứng lại, nhẹ nhàng nói:
"Bạch thiếu đừng lo, cậu ta đã qua cơn nguy kịch, chỉ là thiếu máu quá nhiều mà thôi.
Vài ngày nữa làm vài đạo đồ ăn bổ máu là được."
Bạch Tiểu Nhung cũng nhẹ nhõm hơn hẳn, cậu lại nói thêm vài ba câu với bác sĩ rồi đi nhìn qua Thuần Vu Yến.
Thuần Vu Yến được bác sĩ đưa vào phòng riêng của Bạch Tiểu Nhung, dù sao cũng là chỗ quen biết, có gì chữa luôn một thể.
Bác sĩ điều trị của Bạch Tiểu Nhung tên là Nạp Lan Hồng, bây giờ anh ta phải nhận luôn ca bệnh của Thuần Vu Yến.
Hồi mới nghe bác sĩ họ kép Nạp Lan là Bạch Tiểu Nhung như con thỏ bị chấn kinh, vội vàng lấy chrome ra tra tra.
Nạp Lan họ này, chính là họ của nam chính số 2, xém tí nữa là cậu kêu bố mẹ đổi bác sĩ điều trị rồi.
May mà có vẻ như không có ai tên Nạp Lan Hồng trong Nạp Lan gia, nên cậu cũng an tâm tí.
Nam chính là một cái gì đó khiến Bạch Tiểu Nhung nhớ tới tận thế sắp tới.
Bạch Tiểu Nhung lấy cái ghế ngồi xuống cạnh giường Thuần Vu Yến, nhìn hắn ta bị quấn băng đầy đầu.
Dù bất tỉnh nhưng vẫn toát ra được khí chất xuất chúng, sống mũi cao thẳng, môi mỏng, vầng trán cao ráo, đường nét anh tuấn sắc bén trên gương mặt như khắc tượng.
Có thể khiến người khác mê mẩn ngắm nhìn.
Bạch Tiểu Nhung trầm trồ, chống cằm nhìn mặt Thuần Vu Yến, cảm thán:
"Thật là tuấn tú, hắn là người đẹp nhất từ trước đến nay tôi gặp đó!"
[Ma kính: đến ta cũng phải thừa nhận điều đó!]
[Wibu tiên sinh: Đúng là trong tiểu thuyết mới có vẻ đẹp như vậy! Tiên sinh cũng cảm thấy hơi bị cong rồi!]
[Hồng y nữ quỷ: Đúng là nam nhân đẹp không một cái thứ tốt!]
[Phù thủy nhỏ: Nhung chủ bá, sờ mặt hắn một cái, ta cho 100 tích phân!]
[Tiểu Bạch Liên: sờ tay, 200 tích phân!]
Bạch Tiểu Nhung liếc nhẹ qua bình luận, hai mắt sáng rỡ, cậu gật đầu đồng ý ngay lập tức.
Vừa được sờ mó mỹ nam vừa được tích phân, một mũi tên trúng hai con chim, cớ sao không làm?
Nhìn Thuần Vu Yến nhắm nghiền mắt, bác sĩ bảo là có thể vài tiếng nữa hắn ta mới tỉnh, Bạch Tiểu Nhung tráng lá gan, đưa bàn tay nhỏ nhắn trắng trẻo của mình ra, chạm vào gương mặt tuyệt trần đó.
Cậu cảm nhận được làn da nhẵn nhụi và cảm giác lạnh lạnh trong bàn tay, mềm mềm, sờ soạng thêm vài ba phút nữa mới tiếc nuối buông tha mặt người ta.
Thật là tuyệt vời, sinh thời Bạch Tiểu Nhung được sờ được mặt của mỹ nam tử trong tiểu thuyết.
Còn dàn nam chính? Thôi bỏ đi, bọn họ xiên cậu lúc nào không biết bây giờ.
Nói là sờ mặt sờ tay nhưng Bạch Tiểu Nhung tham lam sờ soạng hết cả cơ thể của người ta, còn kém cởi quần áo Thuần Vu Yến ra nữa thôi.
Cậu còn bày ra vẻ mặt chưa đã thèm rất là si mê với người xem.
Mới ngày đầu phát sóng mà sắc tình quá cũng không tốt tí nào.
Người xem hận ngứa răng nhìn Bạch Tiểu Nhung được sờ anh đẹp trai mà còn bày ra vẻ mặt thiếu đánh như vậy, hận không thể bay qua màn hình bóp cổ cậu.
Người xem của Bạch Tiểu Nhung càng ngày càng nhiều, sắp đạt tới mốc 100 trong lần đầu phát sóng rồi.
Khán giả bị cái mặt non nớt, dễ thương của Bạch Tiểu Nhung đánh lừa nên mới vào xem.
Kết quả, Bạch Tiểu Nhung đẹp thì có đẹp nhưng phong cách có chút thanh kỳ, bọn họ bị cậu thu hút, ở luôn trong đây không ra.
Thử nghĩ mà xem, nếu là các chủ bá khác, chắc chắc sẽ xem khán giả như thần mà phục vụ, nói gì nghe nấy để được ban tích phân.
Bạch Tiểu Nhung thì ngược lại, cá nào hợp ý cậu hay có tích phân thì cậu mới làm, lâu lâu còn mỉa mai khán giả nữa.
*Thanh kỳ\= kì lạ
Có thể nói, lần đầu phát sóng trực tiếp của Bạch Tiểu Nhung khá thành công.
Hệ thống hình ruồi bay qua bay lại, hưng phấn nhìn đống tích phân đang từ từ tăng lên..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...