Cuối tháng, Bạch gia nguyên gia đình đi sơn trang nghỉ mát.
Bạch Tiểu Nhung chỉ có thể trước từ từ thu thập vật tư sau vậy.
Những ngày qua cậu cũng không rảnh rỗi, lệnh cấm túc của Bạch Tuyết Vi vẫn còn đó nên cậu chưa dám đi quá xa, chỉ vòng vòng ở làng đại học mua hạt giống phân bón này kia thôi.
Vì mỗi lần vào không gian là bị trừ tích phân nên cậu cắn rôm cắn cỏ vét hết số dư trong tháng, mua một quyển tinh luyện tinh thần lực học cách dùng tinh thần cày ruộng.
Hơi chút đau đầu chống mặt nhưng có hiệu quả là được.
Trước mắt cậu còn phải mua rất nhiều trữ hàng, nhìn không gian trống trơ trống hoắc là cậu không an tâm tí nào.
[Nhung thu dọn đồ đạc đi đâu vậy?]
Cậu thu thập quần áo bỏ vào ba lô: "Đi nghỉ mát ở trên núi, đến lúc đó dạo một vòng cho mọi người xem."
Mẹ Bạch lúc này đẩy cửa tiến vào: "Xong chưa con?"
Bạch Tiểu Nhung lắc đầu: "Vẫn chưa."
Mẹ Bạch cười: "Con chỉ cần đem theo vật dụng cần thiết thôi, tới sơn trang chúng ta mua liền một thể, không cần mang vali to vậy đâu."
Bạch Tiểu Nhung bị hành vi của người giàu làm cho đứng hình mất 5 giây, quyết đoán gật đầu.
Người giàu đi du lịch có khác, chỉ xách tiền mà đi.
______
Sơn Trang Nghỉ Mát Thượng Quan.
Năm người Bạch Tiểu Nhung dừng xe dưới chân núi, leo bậc thang lên phía trên.
Khu nghỉ mát dựa núi, còn có suối nước nóng thiên nhiên, phong cảnh cũng hữu tình, hoa đào nở khắp dọc đường, tươi mát thoải mái.
Khu nhà được xây dựng theo phong cách Nhật, cửa gỗ kéo, sàn nhà gỗ, đến trang phục của người phục vụ cũng là yukata cách tân.
Bạch Tiểu Nhung cảm thấy hai con mắt không đủ dùng: "Ầy, xịn thế."
Bạch Nhược không tiếng động cười nhạo cậu kiến thức hạn hẹp, tỏ vẻ tri thức: "Có gì đâu mà xịn ạ, nhưng nơi như vầy em cũng hay thường đi qua rồi."
"..." Nhỏ này nói chuyện mắc ghét.
Bạch Tiểu Nhung trầm tư đi theo người phục vụ về phòng riêng.
Cậu và hệ thống đã có một cuộc nói chuyện nho nhỏ với nhau rồi về Bạch Nhược.
Bạch Nhược cũng là nhân vật chính trong tiểu thuyết, một cuốn truyện được tạo ra từ một tác giả đạo nhái tác phẩm.
Bạch Tuyết Vi là nữ chính của truyện gốc, Bạch Nhược là thụ chính trong cuốn truyện đạo nhái.
Hoàn toàn là hai góc nhìn khác nhau.
Hệ thống bình chân như vại: [Té ra là cậu cũng nhàn phết, có thể đứng một bên hít drama giữa Bạch Tuyết Vi và Bạch Nhược đó nha.]
Bạch Tiểu Nhung xem thường: "Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, mày muốn tao làm pháo hôi?" Kiểu gì hai người này cũng sẽ phát sinh xung đột, một núi không thể chứa hai hổ.
Cậu đã không ưa Bạch Nhược, vậy đứng về phe bà chị thôi.
Tiền đề là, bảo toàn được tính mạng.
Chuyện này để sau hẵng tính, ra ngoài chơi là để kiếm tích phân mua đồ bảo mạng sẵn tiện nghỉ ngơi thả lỏng tinh thần mà.
Mạt thế buông xuống đừng nói có thể thư thả, ngủ còn khó.
Cốc cốc.
Theo sau tiếng gõ cửa là tiếng của Bạch Tuyết Vi: "Nhung, đi tham quan không?"
Bạch Tiểu Nhung nhanh nhẹn kéo ra cửa phòng, cười tươi rói: "Đi chị."
Hai chị em đi theo chỉ dẫn của người hầu, xem rừng mai, xem hồ cá Koi, còn ngắm thác nước trong veo.
[Khu sinh thái này tốt thiệt ha, làm tui cũng muốn đi.]
[Cảnh đẹp người còn đẹp hơn!]
[Hai chị em cực phẩm ta ơi, sau này anh chồng chắc áp lực giữ vợ lắm đây.]
[Tiểu Nhung nằm dưới á?]
Bạch Tiểu Nhung thăm thú xung quanh, tâm tình thoải mái không ít.
Nếu không có Bạch Nhược thằng nhãi này quấy rầy thì càng tuyệt hơn.
Bạch Nhược bước chậm lại gần, đắc ý khoe khoang người đàn ông phía sau mà cậu ta thông đồng được: "Chị Vi, anh Nhung, giới thiệu với hai người bạn của em, anh ấy là con trai của sơn trang này, Thượng Quan Hạo."
Thượng Quan Hạo, đẹp trai hai chữ này Bạch Tiểu Nhung đã nói quá nhiều rồi.
Đều nói nữ chính có 6 anh chồng cao ráo đẹp trai tài giỏi, Thượng Quan chỉ số thông minh có chút kém, tính nóng như kem, coi như là hoan hỉ oan gia với nữ chính.
Hai người từ kì phùng địch thủ trong một lần cùng nhau làm nhiệm vụ, biến thành tình nhân.
Bạch Tiểu Nhung lại xòe bàn tay đếm ngón tay, Thuần Vu Tĩnh, Thuần Vu Duệ, Hiên Viên Hàn, Nạp Lan Cửu, Nam Cung Triệt và Thượng Quan Hạo.
Tuyệt, một ngày một anh, chủ nhật một lượt sáu anh à?
[Đẹp thì có đẹp, nhưng nhìn hoang dã quá.]
[Trap boy or bad boy?]
[Là kiểu liệt giường!]
[Bạo nhờ, bạn trên kia.]
Thượng Quan Hạo nhìn Bạch Tuyết Vi phong thái, có chút bị thu hút nhưng không thừa nhận, miệng còn chê: "Bạch tiểu thư mà tôi còn tưởng là em tình nhân của ông chủ nào chứ." Ý hắn, Bạch Tuyết Vi giống như là loại con gái hư hỏng.
Bạch Tiểu Nhung cười như không cười đáp trả, bảo kê bà chị như gà mẹ: "Thượng Quan thiếu gia biết rõ vậy, chắc cũng có nhiều em tình nhân lắm rồi nhỉ?" Biết là Thượng Quan Hạo không có ác ý, nhưng nói câu nào cũng không nghe lọt lỗ tai.
Thượng Quan Hạo tắc nghẽn ở cuống họng, mới hộc ra hai chữ: "Không có!" Hắn có chơi cũng chỉ chơi tình một đêm, không có tình nhân gì hết.
Bạch Tiểu Nhung kéo tay bà chị: "Xong phần giới thiệu rồi, vậy tụi này đi à." Bạch Nhược thì cũng thôi đi, thêm thằng Thượng Quan này miệng chó, hỏng hết không khí.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...