Phòng Phát Sóng Trực Tiếp Của Bạch Tiểu Nhung


Bạch Tiểu Nhung ngất một giấc tới sáng hôm sau, cậu bị ánh sáng chiếu vào mặt làm cho bừng tỉnh, mơ màng ngồi dậy đi rửa mặt chải đầu.
Bạch Tiểu Nhung xoa eo, oán trách: "Con hàng hệ thống chết bầm, hù dọa người."
Hệ thống ủy khuất ra tiếng: [Kí chủ, tôi nghe hết đó nha.] Nó vừa nâng cấp hoàn tất, các chức năng đều dùng rất tốt.
Cậu quay ngoắc đi nhìn nhìn, không thấy thân ảnh hệ thống đâu mới dám nói: "Khụ, đúng rồi, hôm qua ngủ quên nên tao chưa kịp nhìn thống kê nữa."
Hệ thống biết cậu đánh trống lãng nhưng không thể không nghe theo: [Đã tổng xong rồi nha, cậu tử mở lên xem đi.

À, nhắc nhở chút, có phần thành tựu vừa mở và nhiệm vụ phụ.

kí chủ cân nhắc một chút nhé.]
Bạch Tiểu Nhung gật gật đầu, hệ thống biết điều mà lui về trong không gian nghỉ ngơi, chừa không gian riêng cho cậu.

Nó được đến nâng cấp, không cần phải tự báo số liệu cho cậu xem, cậu có thể tự mình mở ra xem luôn.
Cậu trèo lên giường ngồi, trong tay thủ sẵn máy tính tiền tính tích phân, mở ra giao diện thuộc tính cậu lược bỏ, nhận thông báo trong hòm thư.
[Số người xem hơn 10.000, tặng 1000 tích phân.]
Bạch Tiểu Nhung: "Xì, keo kiệt!"
[Vượt mức hoàn thành chỉ tiêu là mỗi ngày 100 người xem, tặng 3000 tích phân.]

[Số lượt like phá 100, tặng 100 tích phân.]
[Số lượt like phá 1000, tặng 1000 tích phân.]
[...]
Tổng số lắt nhắt nhận được tích phân làm tâm tình Bạch Tiểu Nhung rất tốt, tính đi phần chia làm của hệ thống, cậu lời được khoảng 22.000 tích phân, cộng thêm hôm trước được thêm lên tất cả là 5000 nữa, cũng chỉ có được 27.000.

Một góc của không gian cao cấp cũng không mua được!
Bạch Tiểu Nhung rầu thúi ruột, không được, cậu phải nhanh chóng kiếm thêm tích phân thôi.
Nói liền làm, cậu mở tủ quần áo, lấy ra áo khoác mặc đi vào.

Trước khi đi cậu còn thăm thăm bé trứng chưa nở.
Nhưng mà, đời không như mơ.
Bạch Tiểu Nhung ỉu xìu tuột xuống ghế: "Tại sao? Cháu muốn đi thành phố B!" Lưu lượng người xem, địa điểm hút fan tiếp theo của cậu!
Quản gia rất kiên quyết, lặp lại nguyên lời của Bạch Tuyết Vi: "Tiểu thư nói không cho thiếu gia chạy nhong nhong ở ngoài khi có bệnh trong người được.

Muốn đi chơi thì cuối tháng đi nghỉ dưỡng ở sơn trang Nam Cung với bọn họ"
Cậu héo, bàn tính của cậu tính đến leng keng vang nhưng không dự tính được trường hợp này.

Cậu bị cấm túc tới cuối tháng!
Quản gia lại tiếp: "Nhưng đi học vẫn phải đi nha, chiều nay thiếu gia có tiết học.

Vẫn là nhanh một chút chuẩn bị đi."
Bạch Tiểu Nhung sống không còn gì luyến tiếc đi vào bếp ăn uống rồi lên phòng chuẩn bị cặp sách.

Bởi nếu không đi, tiền tiêu vặt tuần này của cậu sẽ bị cắt mất!
Đáng giận nha, dùng tiền uy hiếp cậu!
__
Đại học A.
Tài xế đưa người đến trước cổng liền quay đầu chạy đi mất.


Bạch Tiểu Nhung muốn thương lượng chuyện trốn học cũng không kịp.
Đại học A là đại học hạng 2 cho thấy nguyên chủ học tập cũng không tệ lắm.

Đến nỗi văn học là học gì đó, cậu một chút cũng không rành.

Hay cậu chuyển ngành?
Khuôn viên trường rất rộng, màu chủ đạo là trắng và xám.

Có rất nhiều kiến trúc rất đẹp nhưng cậu không có thời gian-A.
Bạch Tiểu Nhung bật chức năng phát sóng trực tiếp lên.

Hệ thống đã lên cấp 2, cậu tùy thời có thể mở phòng phát sóng trực tiếp mà không cần thông qua con ruồi hệ thống.
Bạch Tiểu Nhung làm đơn giản chào hỏi, sau đó đi đi dạo cung quanh khuôn viên trường.
[ Nay Nhung Nhung phát sóng sớm nha! Chào cưng.] x100 tích phân.
Cậu nể tình 100 đó mà mở miệng: "Chào nha, Tiểu Bạch Liên."
[ Hôm nay Tiểu Nhung cũng rất đáng yêu, tặng cho em một đóa hoa nhỏ!]
[ Ác mộng thời đi học của tôi!]
[Đây là kiến trúc xây dựng của loài người sao?]
[Ở đây có bán vé thông hành thời không, ai mua ib nha!]
[Có hồ ước nguyện, khu rừng nhỏ bí mật hay thánh địa hẹn hò không vậy?]

Bạch Tiểu Nhung như hòa thượng sờ tóc: "Không rõ nữa, để tôi hỏi thăm xem sao."
Đời trước cậu không học đại học, chỉ học cao đẳng, học xong là xin việc vào công ty của chú cậu làm luôn.

Thời đại học gì đó, cậu còn chưa trải nghiệm qua đâu.
Thế giới này, cũng rất nhanh thôi sẽ sụp đổ, học hành gì đó, cũng không dùng được trong lúc giết tang thi.

Còn không bằng chịu khó một chút, đi lăn lộn trong quân đội vài tháng, học vài chiêu bảo mệnh.
Bạch Tiểu Nhung nhìn kiến trúc đại học đồ sộ, không khỏi cảm thấy ưu thương.

Giá mà cậu có thể xuyên qua một cuốn thanh xuân vườn trường cũng tốt.
Cơ thể này mới 18, vừa trải qua một trận súc ruột, thêm phần cơ thể này rất yếu ớt nữa.

Ơ, đúng rồi, còn vụ thuốc chuột của nguyên chủ nữa, không biết là ai làm vậy ta?
Bạch Tiểu Nhung đang đứng kế bên cây liễu phía hồ nhỏ suy tư thì phía sau có người nhảy lại gân choàng vai bá cổ cậu, thái độ tùy tiện lại quen thuộc: "Ê thằng nhóc, kkhông lên lớp chép bài cho anh mày, đứng đây là gì?"
Bạch Tiểu Nhung sững sốt, anh ai?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui