Hiên Viên Dạ trong ánh mắt soi mói của anh trai, thành thật trả lời: "Em xém thôi chứ chưa bị á.
Tại em với nhỏ Âu Dương tiểu thư kia có thù cũ..." Chuyện giành trai với nhau không nên kể với ảnh thì hơn, ảnh đánh mình què mất.
Hiên Viên Hàn trừng mắt: "Về sau động não trước khi trả lời, đừng lôi Tuyết Vi vào cuộc."
Bạch Tiểu Nhung bưng trái dừa hút rột rột, bất quái với Thuần Vu Yến: "Chậc chậc, anh nhìn xem, thâm tình nam xứng nha."
Thuần Vu Yến buồn cười, nhóc con này kính ngữ cũng không thèm xài: "Nam xứng?" Lâu lâu cậu lại nói mấy câu hắn không hiểu nổi luôn.
Bạch Tiểu Nhung tự biết nói hớ, ợm ờ cho qua: "Ý của tôi là em trai hờ này của anh có vẻ rất thích chị gái tôi, nên tôi thấy giống nam phụ trong truyện...Uống nước dừa không?" Đây là cái giá phải trả cho việc nói tầm bậy đây mà, càng nói càng sai.
Thuần Vu Yến lắc đầu, cười nhẹ: "Cậu uống đi, tôi có rồi." Hắn còn chưa thân thiết với cậu tới nỗi uống chung đồ uống đâu.
Bạch Tuyết Vi nhìn không nổi thằng em mặt thộn này nữa, ra tiếng đánh gãy: "Em còn chưa giới thiệu bạn của em cho chị biết đó." Sao em mình có bạn mới mà toàn lạ hoắc vậy kìa?
Bạch Tiểu Nhung ngộ, cậu giơ tay chỉ chỉ từng người giới thiệu cho bà chị: "Cậu ấy là Hà Thanh Trúc, đây là bác sĩ Nạp Lan, còn anh ấy là Thuần Vu Yến, bạn của em." Toàn là trai đẹp các loại hình khác nhau.
Hà Thanh Trúc khí chất trong sáng, mềm nhẹ nhưng cũng thẳng tắp như trúc.
Nạp Lan Hồng nhã nhặn nhưng lại có chút xấu xa.
Thuần Vu Yến, khỏi phải nói, gương mặt này của hắn có thể tại chỗ xuất đạo luôn rồi.
Bạch Tuyết Vi gật đầu nhẹ, nhìn thoáng qua từng người, chuyện kết bạn của em trai, cô sẽ không nhúng tay nhiều, cùng lắm thì đề cao cảnh giác với mấy người mang ý xấu thôi.
Cô nhìn Bạch Tiểu Nhung chằm chằm: "Sao em ở đây? Chị nhớ là đã dặn dò quản gia trông kĩ em rồi mà?" Chưa hết bệnh còn chạy tới loại địa phương hỗn loạn này để đi chơi, là ngại mệnh mình quá dài sao?
Bạch Tiểu Nhung khổ không thể tả, cậu không thể nói vì lưu lượng người xem nên mới đến đây được, chỉ có thể bịa bịa: "Em khỏe lắm rồi á! Với lại chị xem, có bác sĩ điều trị làm chứng cho em nữa nè."
Cậu đá lông nheo qua cho Nạp Lan Hồng, cậu không muốn bị đưa đi nằm viện nữa đâu, tích phân quan trọng nhất!
Nạp Lan Hồng bắt được sóng của Bạch Tiểu Nhung, nghiêm túc gật đầu: "Bệnh của Tiểu Bạch đã không có gì đáng ngại, ra ngoài nhiều đổi gió cũng tốt." Bạch Tiểu Nhung bây giờ là khách hàng VIP, không giúp cậu, giúp ai?
Hiên Viên Dạ nhìn ai cũng vẻ ngoài xuất chúng, tò mò hỏi: "Mấy anh bị con đàn bà điên đó nhắm trúng à?" Có phải bọn họ cũng giống cậu ta, bị giựt bồ không?
Bạch Tiểu Nhung phì cười: "Đàn bà điên là nói cô nàng Âu Dương tinh tinh kia à? Hợp lý!"
Thuần Vu Yến nín cười sửa đúng: "Là Âu Dương Minh Minh, cô ta mà biết thì lại nổi đóa lên cho xem."
Bạch Tiểu Nhung không sao cả trả lời: "Tụi mình đông mà, lo gì."
Hiên Viên Dạ như gặp tri kỷ: "Đúng vậy, em nhịn nhỏ đó hơi lâu rồi á."
Hà Thanh Trúc nãy giờ im lặng, cậu ta cảm thấy mình liên lụy đến mọi người nên lấy hết can đảm xin lỗi.
Thù oán với Âu Dương gia là của cậu ta, lại kéo mọi người tiến vào.
Bạch Tuyết Vi nhướn mày: "Cụ thể là sao?"
Chuyện này để đương sự kể lại thì thích hợp nhất, Hà Thanh Trúc cũng không giấu diếm, cậu ta biết bọn họ đều muốn giúp đỡ mình nên biết gì nói nấy.
Hiên Viên Dạ là cái thứ nhất bất bình: "Con nhỏ đó hãm thật sự, nếu là có gái thì nó biết tay em."
Người xem cũng ồn ào bàn tán:
[ Thanh Trúc đáng thương, sao nỡ ngược ảnh!
Không có Tiểu Nhung đứng ra giúp thì chắc ảnh suy sụp chết mất.
Đó là lý do tại sao tui thù phú!
Thanh Trúc đã nghèo rồi còn gặp cái eo! Tặng tích phân cho chủ bá nè, chuyển cho ảnh giùm tui!]
Bạch Tiểu Nhung không rep tin nhắn được, cậu nhìn bình luận ào ào chạy qua trước mặt rồi ẩn nó đi, nhìn nhiều chữ nên cậu hoa mắt chóng mặt luôn.
Bạch Tiểu Nhung nghiêm túc: "Em không cảm thấy Thanh Trúc đáng thương, cậu ấy có tài, chỉ cần chúng ta chịu đầu tư."
Bạch Tuyết Vi khiêu mi, cô nhớ là thằng em nhà mình đâu có bao đồng như vậy đâu.
Bệnh một trận nên đổi tánh rồi à? Hay là có gì đó khác nữa?
Bạch Tuyết Vi nghi ngờ cũng là bình thường, Bạch Tiểu Nhung bây giờ là Bạch Tiểu Nhung lúc trước hoàn toàn là hai thái cực trái ngược nhau.
Bản thân cô cũng là xuyên không nên cô cũng hơi tin mấy chuyện tâm linh này lắm.
Cần lưu ý thêm thôi.
Thuần Vu Yến không nhúng tay vào, chỉ bàng quan thôi, chuyện nhỏ nhặt này không cần hắn phải điều động nhân lực, tài lực ở Thuần Vu gia qua giúp.
Có Bạch gia, Hiên Viên gia là đủ rồi.
Hiên Viên Dạ biến thông minh: "Đúng rồi, mấy anh chị ngồi xơi nước như vầy ổn không? Đã chọn được đá gì chưa?"
Bạch Tiểu Nhung phe phẩy tay: "Ổn ổn, bên chúng ta có ngôi sao may mắn mà."
Bị cue Thuần Vu Yến: "..." Hắn, may mắn?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...