Phong Ngự

Sau khi cẩn thận quan sát nửa ngày trời Phong Nhược mới yên tâm phần nào!

Ở đây ngoài trừ tiếng nước chảy ầm ầm ra không có bất cứ tiếng động nào khác, chắc chắn không còn con thi quỷ nào nữa, ít nhất tạm thời là như thế!

Còn những vật thể lạ lùng quỷ dị kia tuy hắn chưa thể xác định được đó là gì nhưng cũng may nó rất hiền hòa, không chủ động công kích hay làm khó dễ gì hắn cả!

“Ngân Giáp! Đứng yên đó cảnh giới cho ta khôi phục pháp lực, cấm được lộn xộn!”

Tìm một chỗ bằng phẳng Phong Nhược lệnh cho Ngân Giáp Thiên Thù đứng bên bảo vệ rồi còn bố trí thêm một tòa Chính Phản Như Sơn Trận Pháp, sở dĩ hắn không bố trí Chính Phản Cửu Tinh Trận Pháp là bởi vì đã hết mất Ngũ hành thạch hạ phẩm rồi!

Nhưng cẩn thận hơn nữa hắn lại thả dơi quỷ cấp năm ra, lúc này mới an tâm ngồi xuống phục hồi pháp lực!

Lần này Phong Nhược vận chuyển Hắc Thủy Linh Quyết, sau khi tiến vào cảnh giới Trúc Cơ kỳ hắn vẫn thay phiên nhau luyện tập cùng lúc cả hai loại công pháp, Thanh Mộc Linh Quyết đã lên tầng thứ tư còn Hắc Thủy Linh Quyết thì đang dậm chân tại tầng thứ ba, điều này là do hắn không có được tâm pháp tầng thứ tư của Hắc Thủy Linh Quyết, dựa theo quy của của Trấn Thiên Tông thì hắn cần có mười vạn điểm cống hiến môn phái mới đổi được tâm pháp tầng này!

Nói thì to tát nhưng thật ra Phong Nhược đã có kế hoạch để thực hiện, chỉ cần hắn có được một viên Ngũ hành thạch trung phẩm có thuộc tính phù hợp để cường hóa Mị Ảnh rồi chăm chỉ luyện kiếm tại Hỏa Linh Tuyền tăng cường kiếm ý đến một cảnh giới nhất định thì sẽ nhận nhiệm vụ đi Ngũ Hành Giới, cố gắng trụ được vài năm sẽ tích đủ mười vạn điểm cống hiến môn phái!

Nếu so sánh thì Phong Nhược lo lắng về tương lai của Thanh Mộc Linh Quyết hơn bởi vì hắn chỉ có sáu tầng đầu của công pháp này, miễn cưỡng có thể tu luyện cho đến cảnh giới Trúc Cơ hậu kỳ, nhưng nếu muốn tiến cấp lên Kim Đan kỳ thì bắt buộc phải tìm được tâm pháp chính thức của tầng bảy!


Trước hắn không chú ý tới điều này lắm bởi vì lúc ấy hắn chỉ mong bước chân vào Trúc Cơ kỳ sống thọ hơn người thường ba trăm năm đã mãn nguyện lắm rồi! Nhưng khi tận mắt nhìn thấy thực lực khủng khiếp của các tu sỹ có pháp lực cao cường như Chu Vũ, Ninh Dao thậm chí siêu phàm như Mộ Phi Tuyết, Yến Tử thì hắn lại không cam lòng mà chịu yên phận như vậy!

Đối với bọn họ hắn không khác gì một con sâu con kiến nhỏ bé! Phong Nhược nhớ rất rõ hắn cùng ba người Vân Hạo ra sức chém giết đến mức kiệt sức mà mới tiêu diệt được mấy trăm con thi quỷ trong khi sáng sớm hôm sau Mộ Phi Tuyết cùng Yến Tử chỉ mất thời gian ba nhịp thờ đã quét sạch mấy ngàn con rồi, khác biệt quá lớn!

Ba nhịp thờ! Mấy nghìn con thi quỷ bị sức mạnh không thể cản nổi đánh tan tành thành tro bụi chết không còn một mống!

Điều này để lại trong lòng Phong Nhược ấn tượng sâu sắc, thật giống như hắn ngước nhìn lên Tiếp Thiên Phong sừng sững xuyên trời, nhìn mãi không thấy đỉnh, mãi mãi không vươn tới được!

Nhưng hắn thật sự không cam lòng!

Chỉ sau hai canh giờ Phong Nhược đã khôi phục hoàn toàn pháp lực trong cơ thể, cất Mộc Linh Tinh đi hắn lại phát hiện dơi quỷ cấp năm đã bay đi góc nào rồi không biết, chỉ còn Ngân Giáp Thiên Thù đi vòng quanh nhưng ánh mắt lại lo lắng nhìn về phía không gian rộng lớn dưới kia!

“Chà! Kỳ quái?” Phong Nhược tiện tay thu Chính Phản Như Sơn Trận Pháp lại rồi tò mò nhìn sang, liền nhịn không được cười to, dơi quỷ cấp năm ở đằng xa đang vui mừng hớn hở vờn những vật kỳ lạ màu trắng trôi nổi giữa không trung kia, thứ này hình như rất hợp với khẩu vị của nó, cứ mở miệng là táp một miếng, từ nãy đến giờ không biết rốt cuộc nó đã ăn hết bao nhiêu nữa đến nỗi cả người bây giờ lờ mờ có vầng hào quang màu trắng bao phủ!

Ngân Giáp đang lo lắng đứng ngồi không yên chắc chắn là do thèm ăn vật kia, đang ghen tỵ với dơi quỷ rồi!

“Ha ha! Được rồi, vật kia chỉ là mấy thứ linh tinh dưới mặt đất thôi, có gì ngon đâu, cho mi viên Ngũ hành thạch trung phẩm nè!”


Phong Nhược nói xong tiện tay vứt viên Ngũ hành thạch thuộc tính thổ cho Ngân Giáp, tuy viên Ngũ hành thạch này có đẳng cấp rất cao nhưng hiện tại không có tác dụng gì với hắn, loại này chỉ dùng để bố trí các loại pháp trận phòng ngự cao cấp hơn Chính Phản Cửu Tinh Trận Pháp hoặc dùng để cường hóa trang phục đang mặc trên người!

Nhưng để bố trí một tòa pháp trận cao cấp thì không phải chỉ cần mỗi một viên Ngũ hành thạch trung phẩm, mà hơn nữa hắn cũng chưa cần dùng đến những loại đó còn về phần sử dụng để cường hóa trang phục thì chắc có lẽ hơi thừa, qua quá trình chiến đấu hắn chắc chắn rằng bộ trang phục Sạn Tuyết trên người hắn đã được Mộ Phi Tuyết sử dụng Ngũ hành thạch có phẩm chất cao cường hóa qua một lần rồi!

Nghĩ đi nghĩ lại như thế tốt nhất là cho Ngân Giáp Thiên Thù ăn! Dù sao Ngũ hành thạch thuộc tính thổ cũng chỉ có tác dụng gia tăng phòng ngự, nếu nó có thể giúp năng lực phòng ngự của Ngân Giáp tăng thêm một bậc thì sẽ vô cùng có lợi cho hắn trong quãng thời gian lịch lãm rèn luyện sắp tới, mà với lại đây cũng là đồ từ trên trời rơi xuống nên hắn cũng không tiếc nuối gì cả!

Quả nhiên mức độ hấp dẫn của Ngũ hành thạch trung phẩm hơn xa thứ kia nhiều, Ngân Giáp hí hửng vui mừng nhai ngấu nghiến đồ ăn mới được thưởng cho, nhưng rất nhanh sau đó Phong Nhược liền phát hiện có chuyện phát sinh, ngay sau khi nuốt viên Ngũ hành thạch trung phẩm cả người Ngân Giáp lóe lên từng đợt ánh sáng màu vàng nhạt chớp tắt liên hồi, còn nó thì run rẩy co quắp dường như đang vô cùng đau đớn!

“Có chuyện gì thế này! Uy lực của Ngũ hành thạch mạnh đến mức độ này sao? Hay là trên viên Ngũ hành thạch này vẫn còn lưu lại kịch độc của thi quỷ cấp bảy?”

Nhìn thấy tình huống nguy cấp như vậy Phong Nhược cũng hoảng hốt há hốc mồm, bởi vì hắn cũng chưa bao giờ gặp hay nghe thấy chuyện tương tự như thế này, dù sao cũng đâu có ai điên như hắn, tùy tiện vứt một viên Ngũ hành thạch trung phẩm vô cùng quý giá cho một con linh thú cấp bốn ăn bao giờ!

Sau mười nhịp thở toàn thân Ngân Giáp ánh lên một màu đỏ hồng, giống như đang có lửa cháy thiêu đốt bên trong cơ thể của nó vậy, Phong Nhược tuy đứng cách xa tới hai trượng những vẫn cảm nhận được luồng nhiệt nóng bỏng này! Bây giờ nhìn Ngân Giáp Thiên Thù chẳng khác gì một con cua bị nướng chín cả!

Mà khi hắn chưa kịp phản ứng gì thì từng miếng vỏ xinh đẹp trên người Ngân Giáp bị đốt cháy khét lẹt rồi lần lượt rơi lạch cạch xuống dưới đất, thậm chí ngay cả tám cái chân sắc bén như dao kia cũng không tránh khỏi cảnh ngộ thảm thương này! Quá trình này dường như vô cùng đau đớn, Ngân Giáp dần chịu không nổi mà bắt đầu điên cuồng giãy dụa!


Phong Nhược không có cách gì giúp đỡ đành đứng trân trân chịu chết ở một bên, bây giờ hắn đang suy nghĩ không biết có nên dùng Mộc Linh Tinh để cứu Ngân Giáp hay không đây? Dù sao viên Ngũ hành thạch trung phẩm cũng ẩn chứa linh lực quá mạnh mẽ, lỡ may đem Mộc Linh Tinh vào lại phát sinh ra xung đột gì thì hắn lại hối hận không kịp, đành trơ mắt ra nhìn cầu nguyện cho Ngân Giáp có thể vượt qua được cửa ải này mà thôi!

Suốt thời gian nửa canh giờ sắc đỏ hồng trên người Ngân Giáp Thiên Thù vẫn không suy giảm, hơi nóng phả ra ngày càng kinh khủng, duy chỉ có một điều làm cho Phong Nhược yên tâm một chút là khí tức của nó vẫn còn nguyên không bị lực lượng cuồng bạo này dập tắt!

Nhưng tình trạng của Ngân Giáp bây giờ quả thật vô cùng thảm thiết, toàn bộ lớp vỏ bạc đã bị tróc ra không còn một mảnh, cả người bị cháy khét đen thui như cục than, nhìn đau xót vô cùng!

Hơn nữa khi hơi nóng dần dần hạ xuống cái xác đen bên ngoài lại càng trở nên xấu xí tệ hại, bề mặt ghồ ghề đen nhám lại còn phát ra mùi tanh rất khó ngửi làm cho Phong Nhược suýt nữa không thể thở được!

“Thôi xong, từ nay nên đổi tên cho thằng này là vừa, Ngân Giáp Thiên Thù đổi thành Hắc Giáp Thiên Thù có lẽ đúng hơn!”

Nhìn linh thú trở nên vô cùng xấu xí của mình Phong Nhược lắc đầu ngán ngẩm nói, thật sự hắn không tưởng tượng nổi Ngũ hành thạch trung phẩm lại có uy lực mạnh mẽ như thế, thảo nào nó lại vô cùng quý hiếm, riêng về năng lượng mà nó tỏa ra vừa rồi thì cả trăm viên Ngũ hành thạch hạ phẩm cũng không sánh bằng!

Tuy vào lúc này luồng nhiệt trong cơ thể Ngân Giáp Thiên Thù đã tản mát hết nhưng nó vẫn không đứng dậy nổi, nằm bẹp một chỗ, dường như bị thương rất nặng. Phong Nhược cũng không dám quấy rầy nó chỉ có thể lo lắng đứng một bên nhẫn nại chờ đợi, vốn hắn còn hi vọng lần này bỏ ra vốn lớn như vậy Ngân Giáp sẽ đột phá tiến lên cấp năm nhưng bây giờ thì thảm rồi, nó có thể giữ được cái mạng đã là tốt!

Đang lúc mọi sự rối bời, dơi quỷ cấp năm lại bay về, liền bị hình dáng kinh dị của Ngân Giáp dọa cho hết hồn, luôn miệng kêu :”Chít chít ..” loạn cả lên.

“Thằng này kêu la cái gì? Chứ thấy quạ đen bao giờ hả! Mà làm như mình trắng hơn ai không bằng, ngoài trừ cái vòng trắng ở cổ ra thì cũng đen thui ra còn lắm chuyện, sau này hai đứa mày ở chung thì hợp rồi!”

Phong Nhược bực mình quát tháo, nhưng dơi quỷ cấp năm vẫn không im cái mồm mà kêu “Chít..chít..” không ngừng, không những thế nó còn lượn vòng quanh người của Ngân Giáp!


“Ồ? Có chuyện gì? Mày có ý gì hả?...”

Phong Nhược trợn tròn hai mắt nhìn ngó, hắn nghi hoặc mở miệng hỏi, dơi quỷ cấp năm thật ra rất thông minh, hay là nó có cách trị thương cho Ngân Giáp nhỉ?

Lúc này dơi quỷ bay mấy vòng rồi thò hai cái móng ra bắt lấy Ngân Giáp Thiên Thù đang năm im lìm, tiếp đó giang cánh mang theo Ngân Giáp bay thẳng ra bên ngoài, những hành động này của nó làm cho Phong Nhược há mồm trợn mắt, chả hiểu nó đang có ý gì nữa!

Sau đó chỉ thấy dơi quỷ bay về phía sông ngầm dưới đất rồi thả luôn Ngân Giáp xuống nước, thẳng tay không thương tiếc!

“Ta…ta….ngươi…”

Phong Nhược tức giận tím mắt ngơ ngẩn đến nửa ngày mới tỉnh lại, thiếu chút nữa muốn nhảy lên bóp chết con dơi khốn nạn này cho rồi! Hắn còn tưởng thằng này có cách nào tốt ai ngờ nó muốn thủy táng Ngân Giáp!

Thật đáng chết mà! Phong Nhược gấp đến nỗi muốn ngự kiếm phóng lên, Ngân Giáp tuy bị cháy đen những vẫn chưa chết, nếu dùng Mộc Linh Tinh vẫn có thể cứu chữa được, mà để con dơi ngớ ngẩn này làm loạn không khéo làm Ngân Giáp chết đuối cũng nên, lúc đó thì có mà ôm mặt khóc!

Nhưng ngay lúc này dơi quỷ lại lao xuống xách cổ Ngân Giáp từ dưới sông ngầm lên, rồi lại lao lên cao mười trượng thả tỏm xuống, cứ như vậy mấy lần làm Phong Nhược dừng lại nghĩ đến điều gì?

“Điên mất rồi! Thằng dơi này chơi trò gì thế này? Hành hạ xác chết sao? Chẳng lẽ nó có thù hằn gì sâu đậm với Ngân Giáp? Dìm chết đuối nó rồi còn chưa hả giận mà phải đánh đập thêm mấy cái nữa mới yên được?..”

Nhưng sau khi Ngân Giáp Thiên Thù bị dơi quỷ ném đi ném lại vài chục lần Phong Nhược mới phát hiện ra một điều, hình như không phải dơi quỷ đang hành hạ Ngân Giáp mà giống như đang tắm rửa cho nó, bời vì lớp vỏ màu đen xấu xí tanh tưởi trên người Ngân Giáp đã dần dần rơi xuống để lộ ra một lớp vỏ giáp mới màu bạc vô cùng đẹp đẽ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui