Bởi vì Hàn Đông là một trong những người đầu tư của 《Trộm Ảnh 2》, cũng là tổng biên kịch cho bộ phim này, cho nên Vương Trung Đỉnh giao cho hắn một cái nhiệm vụ trọng yếu —— tuyển diễn viên.
Đối với Hàn Đông mà nói, sự nghiệp diễn nghệ cá nhân không trọng yếu bằng kiếm tiền, kiếm tiền không bằng trọng yếu bằng "Phu phu hoà thuận".
Cho nên nguyên tắc tuyển diễn viên của hắn chính là —— điều hòa tình địch.
Chu Lê là Hàn Đông đã sớm suy xét đến, một mặt vì để trung hoà mâu thuẫn con gái Hoàng Thác nhập tổ, đổi dời lực chú ý của Vương Trung Đỉnh. Mặt khác là bởi vì tính đề tài trên người Chu Lê, có nàng, ở phương diện tuyên truyền sẽ không thành vấn đề rồi.
Tiếp theo là Tây Tây gia nhập, Vương lão gia tử có vẻ đặc biệt coi trọng, sau này đến tham ban là thiết yếu. Suy xét đến lão cũng là một trong những quân xanh của Vương Trung Đỉnh, Hàn Đông cũng phải cắn răng tự chỉnh cho mình một quân xanh —— Hạ Dương Trác.
(quân xanh: quân địch giả tưởng)
Hi lý hồ đồ tuyển xong, cuối cùng đảo qua một lượt, ai u, không tồi nha.
Đệ nhất mỹ nữ cùng soát ca lần đầu hợp thể, lại còn là trong phim kịnh dị, đủ mánh lới quảng cáo rồi. Còn có ảnh đế hai lớp Hàn Đông này trợ oai, đừng nói đội hình diễn viên có hoa không quả, mức độ thành ý cũng đủ rồi. Hơn nữa lúc trước bộ một đủ lực ảnh hưởng, không muốn kiếm tiền cũng khó.
(có hoa không quả: đẹp, hào nhoáng)
Hai ngày này Hàn Đông hối hả ngược xuôi làm công tác trù bị điện ảnh, mới vừa tham gia thảo luận kịch bản xong, lại phải tìm đên một diễn viên bàn bạc hợp đồng.
Diễn viên vừa hay cùng đoàn phim với Lý Thượng, thời điểm Hàn Đông đến, Lý Thượng cố ý tiến đến khom người bái chào.
"Hàn lão sư hảo."
Hàn Đông quả nhiên đen mặt, "Cút xa ra."
Lý Thượng bám riết không tha, "Thỉnh Hàn lão sư chỉ giáo nhiều hơn."
"Cậu con mẹ nó có phải muốn tìm đánh a?" Hàn Đông vung nắm tay.
Lý Thượng liên tục tránh, cười đùa nói: "Tôn trọng người còn không hết chứ?"
Hàn Đông mắt lạnh đáp lại, "Không đảm đương nổi."
"Tôi là phát ra từ nội tâm kính nể ngài, tôi diễn nhân vật phản diện đã đủ phá vỡ hình tượng rồi, không nghĩ tới ngài so với tôi còn hy sinh lớn hơn nữa. Liền ngài diễn cái nhân vật bệnh chó dại kia, tôi đến bây giờ vẫn còn kinh sợ. Nói thật, tôi cũng sợ ngài cắn tôi."
Hàn Đông hừ nói: "Nếu không phải bởi vì trong thịt chú một đống chất hoá học, anh đã sớm cắn."
Mặt Lý Thượng trầm xuống, liền ác hơn chọc đúng chỗ đau của Hàn Đông.
"Tôi thật sự nghĩ không ra, Vương tổng như thế nào một mực tìm những loại nhân vật này cho cậu diễn? Anh ta là nghĩ muốn cho cậu đi lộ tuyến thực lực? Tuy nói khiến cậu trở thành thần tượng không quá khả thi, nhưng cũng không đến mức đem con đường này hoàn toàn phá nát a.""Đây không phải vì để cho tôi và cậu bảo trì nhịp độ sao." Hàn Đông đánh trả không chút lưu tình.
Lý Thượng lại nói: "Vậy cũng không giống, tôi là theo phái thần tượng chuyển hình sang, chán ghét hư danh mới muốn trầm ổn, cậu lại rất giống vừa xuất đạo liền một mực ổn đi?"
"Phải, ổn đến cho cậu suốt ngày lo lắng hãi hùng." Hàn Đông sâu kín trả lời.
Lý Thượng ra vẻ bất đắc dĩ bĩu môi, "Kia chẳng phải là vì tìm không thấy đối thủ, trong lòng cô đơn nha."
"Bây giờ còn cô đơn không?" Hàn Đông hỏi.
Lý Thượng nói: "Không cô đơn nữa."
"Không cô đơn cũng đừng cản đường, tôi đây còn có chính sự." Hàn Đông đẩy Lý Thượng một phen.
Lý Thượng không chỉ có không nhường đường, còn đoạn lấy văn kiện trong tay Hàn Đông nhìn lướt qua.
Tiếp theo thổn thức nói: "Tôi nói, Vương tổng lúc trước đại phí bao công sức trắc trở tìm kiếm hai cái đại chân dài này, sẽ không phải để dùng làm chân chạy đi? Cũng quá tàn phá vưu vật!"
(vưu vật: Vật quý hiếm)
"Đây là chuyện trong nhà của tôi, cậu đồ ngoại nhân thối tâm cái gì?"
"Tôi đây không phải thay cậu bênh vực sao? Cậu nói cậu và Hạ Dương Trác đều là đại hồng nhân trong mắt Vương tổng, như thế nào người ta ra mặt liền được trọng dụng như lũ, chân này của cậu liền vô ích đây?"
Hàn Đông vừa muốn đáp lời, Lý Thượng lại giành trước.
"Tôi biết cậu muốn nói đến 《 Phong Mang 》, nhưng là cậu đừng quên, Hạ Dương Trác đã ở trong đó, cuối cùng ai bưng đỏ ai còn không nhất định đâu."
Hàn Đông mở miệng lần nữa, Lý Thượng lại một lần ngắt lời.
"Tôi biết cậu muốn nói cậu có 《 Trộm Ảnh 2》, nhưng vấn đề Hạ Dương Trác người ta cũng có phim điện ảnh mới, làm sao cậu biết phim mới của Hạ Dương Trác người ta hưởng ứng..."
"Hạ Dương Trác sắp tới không có phim mới." Lần này đổi lại Hàn Đông ngắt lời Lý Thượng.
"Kia thì thế nào? Cậu ta không đón phim không có nghĩa là không có cái khác..."
Hàn Đông lại một lần nữa ngắt lời Lý Thượng, "Cậu ta sẽ đón diễn 《 Trộm Ảnh 2》."
"Đón diễn 《 Trộm Ảnh 2》?" Lý Thượng sửng sốt.
Hàn Đông gật gật đầu, "Hơn nữa diễn vai chính."
Lý Thượng giống như tìm được bao nhiêu là điểm bất cập khiến hắn hưng phấn, vội vàng thay Hàn Đông "Bênh vực."
"Vương tổng thế nhưng đưa ra như vậy..."
"Tôi tuyển." Hàn Đông đột nhiên nói.
Cái này, Lý Thượng hoàn toàn mơ hồ.
Ai ngờ Hàn Đông lại đánh giá hắn, nói: "Kỳ thật cậu cũng không tồi a, cậu nếu gia nhập vào, đội hình diễn viên của chúng tôi càng cường đại rồi. Có nhân khí nữ vương cùng với siêu cấp thần tượng, còn có hai ảnh để hai lớp vĩ đại gia nhập liên minh."Hàn Đông càng nói càng hưng phấn, không những không có bị Lý Thượng châm ngòi tiêu diệt sĩ khí, còn anh dũng hạ chiến thư.
"Thế nào? Có muốn suy xét một chút về việc gia nhập chiến đội của chúng tôi không?"
Lý Thượng, "..."
Lúc này, Chu Lê đột nhiên đi tới.
"Tán gẫu cái gì đây?" Cười dịu dàng hỏi.
Hàn Đông nói: "Tán gẫu vấn đề tuyển diễn viên cho 《 Trộm Ảnh 2》, muốn Lý Thượng gia nhập đoàn phim chúng ta."
Lời nói của Chu Lê nói đến càng sát thương, "Cậu rất không dễ dàng mới chờ tới một vai chính, Lý Thượng sao có thể chém giết nổi bật của cậu a?"
Hàn Đông nói: "Tôi không phải diễn viên chính, là Hạ Dương Trác."
Chu Lê cũng có chút ngạc nhiên, "Tôi như thế nào nhớ rõ Vương tổng đem nhiệm vụ tuyển diễn viên của 《 Trộm Ảnh 2》 giao cho cậu?"
"Là tôi tuyển a." Hàn Đông nói.
Chu Lê tuyệt không tin tưởng Hàn Đông dám đem Hạ Dương Trác hoạt sắc sinh hương đẩy lên chủ vị, tự mình làm lá cây. Nàng thà cho rằng đây là Vương Trung Đỉnh tạo áp lực, Hàn Đông tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục.
Vì thế, ánh mắt nhìn Hàn Đông lại thêm vài phần đồng cảm.
"Nếu cậu chỉ là phối hợp diễn, Lý Thượng lại càng không thể vào giành của nổi bật cậu rồi. Vương Trung Đỉnh vừa ý với lực kêu gọi phòng vé của Lý Thượng, muốn dựa vào hắn kiếm tiền thì có thể, nhưng cậu cũng không thể ủy khuất chính mình như vậy a."
Hàn Đông nói: "Tôi cũng muốn kiếm tiền."
Chu Lê đương nhiên cho rằng cái Hàn Đông gọi là "Kiếm tiền" chính là được Vương Trung Đỉnh cấp cho các loại ích lợi ưu đãi.
"Cậu cũng không thể vì tiền mà cái gì cũng thỏa hiệp đi? Chẳng lẽ Vương tổng đề nghị cậu xác định nữ chính là tôi, cậu cũng sẽ vâng theo ý hắn sao?"
"Nữ chính là cô." Hàn Đông nói.
Chu Lê tựa hồ cảm thấy quá buồn cười, "Tôi? Cậu là đang nói đùa sao? Vương tổng đối với cậu..."
"Tôi tuyển." Hàn Đông ung dung ngắt lời.
Chu Lê cũng lộ ra biểu tình giống Lý Thượng như đúc.
Hàn Đông đưa ra lời mời thịnh tình, "Tôi thành tâm hi vọng các người tới đoàn phim của tôi tranh nổi bật, càng nhiều càng tốt."
Nói xong khí phách nghiêm túc rời đi.
...
Cái gọi là không phải người một nhà, không vào một cửa.
Hàn Đông bên này vừa mới chiêu yêu quái nhập tổ, Vương Trung Đỉnh bên kia lại muốn dẫn sói nhập đội rồi.
"Tôi thành tâm mời công ty của các người hợp tác."
Đây là lời Vương Trung Đỉnh nói với Thái Bằng.
Thái Bằng hỏi: "Vì cái gì?"
Vương Trung Đỉnh cấp ra đáp án rất khách quan, "Cậu rất có lực nhận định thị trường, là chuyên gia trong lĩnh vực bán phim."
"Bỏ qua nguyên nhân này đi?" Thái Bằng rất thông minh.
Vương Trung Đỉnh thản nhiên trả lời: "Vô luận nguyên nhân gì, tóm lại cậu được chiếm tiện nghi là được."
Thái Bằng cười ha ha, "Tiện nghi lớn nhất tôi chiếm chính là khiến ngài vô cùng không vui, còn phải cắn răng tìm tới cửa."
Vương Trung Đỉnh cười theo, "Tôi cũng là người làm ăn, tôi sẽ không buồn bán lỗ."
"Tôi không giống ngài, tôi là người hòa nhã, tôi thà rằng cuối cùng bị anh lừa, cũng muốn trước tiên chiếm tiện nghi này đã."
Giữa đao quang kiếm ảnh, điện thiểm lôi minh, hai cái thủ ấn màu đỏ đặt lên giấy —— thành giao.
Hàn Đông ở trên xe nhịn tiểu, vốn định đến văn phòng Vương Trung Đỉnh giải quyết. Nhưng nghe nói bên trong có người, hắn đành đến nhà vệ sinh công cộng bên cạnh.
Thái Bằng vừa mới từ văn phòng Vương Trung Đỉnh đi tới, tầm mắt quét đến Hàn Đông đang đi vào buồng vệ sinh.
Trong lòng nhe răng cười một tiếng, bước nhanh vào theo.
Tiểu Lương cùng một người vệ sĩ vào hai gian bên cạnh, chính là vì phòng ngừa có người lén tiếp cận Hàn Đông. Nhưng bọn họ trăm triệu không ngờ tới, Hàn Đông đi toilet ngay cả cửa cũng lười đóng, có người trực tiếp lao vào gian nơi hắn đơn độc đánh lén rồi.
Trong lúc tiếng rên rỉ đột ngột thốt ra.
Hai vệ sĩ còn tưởng rằng là Vương Trung Đỉnh đùa giỡn, dụng tốc kéo quần đi ra.
"Cả nhà ngươi!" Hàn Đông đỏ ngầu mắt mắng.
Thái Bằng vẫn mặc kệ, một cánh tay giữ chặt Hàn Đông, tay kia thì bay thẳng vào trong quần.
Tiểu Lương cùng vệ sĩ kia đang ở bên ngoài YY, đột nhiên một thanh âm như sấm sét giữa trời quang vang lên.
"Các người như thế nào lại đứng ở đây?"
Nhãn cầu Tiểu Lương đều nhanh rơi ra rồi.
"Vương... Vương tổng... Ngài chưa tiến vào a?"
Vương Trung Đỉnh nhíu mày, "Tôi vào?"
Cái vị ở trong đó là? Tiểu Lương cùng người vệ sĩ kia đưa mắt nhìn nhau.
Vương Trung Đỉnh nháy mắt ý thức được cái gì...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...