Phong Lưu

Lần thứ hai nhìn chúng nữ xung quanh, Đường Tiểu Đông trầm giọng nói:

- Di Tình Viện do Thư lão gia tiếp quản chỉ là lời đồn vô căn cứ, các ngươi có thể yên tâm. Chuyện đi Trường An phát triển hiển nhiên phải làm, về phần tương lai của mọi người, ta sẽ tận lực an bài, thế nhưng ta không thể đảm bảo được tất cả mọi người đều thỏa mãn!

Chúng nữ thở phào một hơi nhẹ nhõm, kỳ thực, số tiền hoàn lương làm của hồi môn của các nàng đã coi như chuẩn bị tương đối đầy đủ rồi, chỉ còn duy nhất khế ước bán mình đang trong tay Kha Vân Tiên, kỳ hạn vẫn chưa tới, các nàng lo lắng chính là Đường Tiểu Đông nhường lại Di Tình Viện, bằng với việc đẩy các nàng vào hố lửa một lần nữa.

Lời nói của Đường Tiểu Đông đã khiến mọi người thỏa mãn, các nàng điều hiểu rõ, trong các tỷ muội, xác thực đã có mấy người rất già, không thích hợp với hành nghiệp này nữa rồi.

Khóe môi Thúy Như giật giật, nhưng không nói ra, chỉ thở dài một tiếng yếu ớt.

Đường Tiểu Đông nhìn trong mắt, mỉm cười:

- Diễm vũ, nhiều nhất chỉ có kỳ lợi nhuận nhiều nhất một năm rưỡi mà thôi!

Một lời chấn động, tất cả mọi người đều chấn động, thần tình khẩn trương nhìn hắn.

Đường Tiểu Đông giải thích cho các nàng một chút, diễm vũ chỉ là náo động nhất thời, là một loại kích thích mới mẻ đối với xã hội hiện tại, kích thích lòng hiếu kỳ cường liệt của mọi người, vì vậy vé vào cửa mới nóng bỏng như vậy, đợi khi cảm giác mới mẻ kích thích này biến mất, hơn nữa không ít thanh lâu mô phỏng theo, vé vào cửa sẽ không còn đáng một đồng, toàn bộ dựa vào bán thực vật và khách hàng thưởng khi vui vẻ để kiếm tiền, cộng thêm phí dụng khổng lồ của mấy ban nhạc, lợi nhuận hàng năm hầu như không hơn được bao nhiêu, không có lượng tiền tài cường đại làm hậu thuẫn, tùy thời phải đóng cửa.

Tất cả các cô nương đều trợn mắt há mồm, Đường Tiểu Đông nói ra dự định của chính mình, cũng tương đương với trưng cầu ý kiến của các nàng, một khi bán hàng triển lãm nội y kết thúc, tất cả tiền tài tổng kết thanh toán một lượt, hắn sẽ mang theo đám người Kha Vân Tiên tới Trường An, trước khi đi sẽ tiêu hủy toàn bộ khế ước bán mình của các nàng, các nàng sẽ có được thân tự do.

Hiện tại diễm vũ đang trong thời kỳ cao trào, về phần các nàng có muốn tiếp tục kinh doanh như vậy hay không, tự do các nàng quyết định. Tuy rằng khế đất Di Tình Viện thuộc về Kha Vân Tiên, thế nhưng phòng ở có thể do các nàng bảo quản tạm thời, miễn phí tiền thuê nhà.

Hắn còn chưa nói xong, các cô nương đã mở cuộc nghị luận rối rít, Thúy Như là người lớn tuổi nhất trong các nàng, tư lịch sâu nhất, cũng có lực hiệu triệu, các cô nương đều đang nhìn nàng, đợi nàng quyết định.

Dựa theo ý tứ của Đường Tiểu Đông, diễm vũ còn có thể tiếp tục kinh doanh ít nhất hơn một năm, còn có thể kiếm được tiền tài tương đô, ai không động tâm?

Nhìn ý tứ của các nàng thương lượng với nhau, hiển nhiên còn định tiếp tục kinh doanh, Đường Tiểu Đông cho một ít đề nghị, mọi người hùn vốn, cùng nhau kinh doanh, sẽ hợp tác với Túy Hoa Các, về phần phương diện hợp tác, do hắn đứng ra hiệp đàm với Thái thú đại nhân, bằng vào quan hệ giữa hắn và Đồng Cương, Thái thú đại nhân nhiều ít đều phải cho hắn vài phần mặt mũi.

Kha Vân Tiên vẫn không nói gì đột nhiên mở miệng:

- Nếu là ta, ta sẽ lựa chọn phương pháp thứ hai, nhưng chỉ là trên danh nghĩa hợp tác, có thể phân lợi nhuận hàng tháng 20-30% cho Thái thú đại nhân.

Nhãn thần của Đường Tiểu Đông sáng lên, khen:


- Ý kiến hay!

Tinh thần của đám người Thúy Như đều rung lên, tất cả đều nhìn Đường Tiểu Đông, chờ hắn quyết định.

Đường Tiểu Đông vừa định nói ra ý nghĩ trong lòng, hộ vệ trông cửa liền báo lại, phó minh chủ thương minh Lôi Châu, Thư Thừa Phúc cầu kiến.

Thấy Thư Tiệp hoạt bát và phụ thân của mình tiến vào, Đường Tiểu Đông hiểu rõ vì sao có lời đồn kia.

Nhớ kỹ thời điểm đưa Hoắc Hàn Yên lên đường, Đồng Cương tặng hắn một nghìn lượng bạc, trong lòng nhất thời vui vẻ, nói sau này muốn tiến quân vào Trường An, chắc là do Thư Tiệp sau khi trở về nói với phụ thân mình, cuối cùng mới khiến lời đồn hắn muốn chuyển nhượng Di Tình Viện cho Thư Thừa Phúc.

Mặc dù diễm vũ của Thư Tình Viện không tới mức ngày kiếm nghìn lượng, thế nhưng sinh ý nóng nảy dị thường chọc mọi người đỏ mắt, Thư Thừa Phúc là cáo già thành tinh, nếu như thực sự Đường Tiểu Đông muốn đi, như vậy tiếp nhận Di Tình Viện tuyệt đối là một bút buôn bán kiếm tiền không nhỏ.

- Đường đại ca.

Thư Tiệp vui vẻ chạy tới, còn kém chút nữa là nhào vào trong lòng Đường Tiểu Đông, khiến hắn sợ hãi cuống quýt cả lên, Lôi Mị và Kha Vân Tiên còn đang đứng trên lầu, nếu làm như vậy không tránh khỏi bị đỏ dấm chua lên đầu, còn nữa, hắn đối với tiểu nữu này căn bản không có hứng thú.

- Bá phụ đến thật sớm!

- Hiền chất a, hiền chất đã sớm trở thành người có danh tiếng tại thành Lôi Châu, mọi người đều nói về hiền chất, quả thực bá phụ không nhìn nhầm người, ha ha, là thanh niên có tiền đồ nhất thương giới a!

Vô sự vuốt mông ngựaĐường Tiểu Đông đã sớm đoán được mục đích tới của hắn, mỉm cười nói:

- Bá phụ sớm như vậy đã tới đây, nói vậy hẳn không phải là muốn xem diễm vũ đúng không?

Thư Thừa Phúc nở nụ cười thương nhân đặc biệt chân thành:

- Hiền chất a, bá phụ đại biểu cho thương minh Lôi Châu tới mời hiền chất gia nhập vào thương minh, bằng vào tài năng của hiền chất, tin tưởng rất nhanh sẽ ngồi lên vị trí phó minh chủ, tiền đồ vô lượng.

Đường Tiểu Đông mỉm cười lắc đầu:

- Cảm tạ bá phụ, tiếp qua một hai tháng, tiểu chất nhất định sẽ tới Trường An phát triển, vì vậy, chuyện nhập minh, tiểu chất chỉ có thể xin lỗi rồi.


Trước đó hắn đã lý giải qua, gia nhập thương minh, có thể lý giải một ít động thái thị trường một cách rõ ràng hơn, các loại hợp tác giữa thương nhân với nhau, phương diện nộp thuế địa tô cũng sẽ có một ít ưu đãi, côn đồ lưu manh bình thường càng không dám tới quấy rối.

Những chỗ tốt này, sao hắn không biết, chỉ bất quá sau khi triển lãm bán hàng nội y kết thúc, hắn sẽ tới Trường An phát triển, chuyện nhập minh tại Lôi Châu có thể không cần quan tâm.

Đầu tiên vẻ mặt Thư Thừa Phúc kinh ngạc, lập tức giơ ngón tay cái lên:

- Bá phụ cũng không nhìn lầm hiền chất, thanh niên nên có lý tưởng, có hoài bão, bá phụ chúc hiền chất tại Trường An đại triển kế hoạch lớn trước, bay xa vạn dặm, ha ha…

- Hiền chất a, nếu như hiền chất tới Trường An, vậy Di Tình Viện rốt cuộc là ai giúp hiền chất để ý?

Cáo già cuối cùng cũng mở miệng rồi, Đường Tiểu Đông thở dài một hơi:

- Ai, Thái thú đại nhân…

Nhìn gương mặt già nua của đối phương muốn có bao nhiêu khó coi thì có bấy nhiêu khó coi, Đường Tiểu Đông thiếu chút nữa cười thành tiếng, nếu như không phải nhìn vào mặt mũi của Thư Tiệp, thực sự muốn chọc lão gia này một chút.

Gương mặt của Thư Thừa Phúc vô cùng khó coi, vốn trong lòng đã có tính toán tốt, Đường Tiểu Đông rời đi hẳn là sẽ bán Di Tình Viện, bằng vào quan hệ của nữ nhi, cộng thêm hai bên có qua lại về mặt sinh ý, một bá phụ như hắn hẳn là có thể lấy giá hợp lý mua hết toàn bộ, ai ngờ Thái thú đại nhân đã đi trước một bước, tính toán không chuẩn rồi.

- Đường đại ca, ngày đi Trường An nhớ kỹ dẫn theo muội nha.

Thư Tiệp kéo kéo cánh tay Đường Tiểu Đông, đâu thấy biểu tình giống như trái mướp đắng của phụ thân.

Bị Thái thú đại nhân đoạt mất tiên cơ, Thư Thừa Phúc đâu còn tâm tình ở nơi này, sau khi nói chuyện phiếm vài câu liền xám xịt rời khỏi.

Thư Thừa Phúc vừa mới cất bước, hộ viện trông cửa lại chạy tới báo cáo, lão bản La Mạn của Túy Hoa Các cầu kiến.

Chúng nữ đều chu cái miệng nhỏ nhắn, nếu như không phải nhìn vào mặt mũi của thái thú đại nhân, sợ rằng ngay cả cửa lớn Di Tình Viện La Mạn cũng không thể tiến vào được.

Đường Tiểu Đông xoa xoa hai gò má, nếu như hắn không đoán sai, mục đích của La Mạn cũng giống như Thư Thừa Phúc, đồng thời đã tìm hiểu về tình huống Di Tình Viện tuyển nhận nữ công, rõ ràng là chịu sự sai sử của Thái thú đại nhân.

Chỉ một phần diễm vũ này đã cướp đo hơn phân nửa sinh ý đồng hành, nếu như làm một cái gì đó khác, sợ rằng tất cả thanh lâu khác đều phải đóng cửa rồi, Thái thú đại nhân lo lắng không phải là không có đạo lý.


Nếu như Thái thú đại nhân đã tự đưa tới cửa, vừa lúc có thể trợ giúp đám người Thúy Như nói điều kiện.

La Mạn là một người thông minh, biết mình ở chỗ này không được hoan nghênh, nhìn thấy biểu tình nét mặt không vui của chúng nữ, nói thẳng ý đồ đến của bản thân, Thái thú đại nhân mời hắn tới quý phủ thương nghị, xe ngựa đã chờ đợi sẵn ở bên ngoài.

Lôi Mị muốn đi theo, Đường Tiểu Đông nói không ai trông coi, để nàng ở lại chiếu ứng.

Đường Điềm tuần tra cả đêm qua, hiện tại còn đang ngủ vù vù, Thạch Sùng Vũ phải theo dõi toàn bộ Di Tình Viện, Kha Vân Tiên bên diễm vũ, lại phải huấn luyện người mẫu nội y, bận tới sứt đầu mẻ trán, có Lôi Mị chiếu ứng, hắn yên tâm hơn mấy phần.

Thùng xe rộng rãi, dưới ghế còn có đệm êm ái, thậm chí có cỏ thơm hoa thơm tẩm ướp, mùi hương thoang thoảng rất thoải mái.

La Mạn ngồi một bên, từ bên trong một ô nhỏ tại trùng xe lấy ra hai chén rượu và một bầu rượu, rót đầy cho Đường Tiểu Đông.

- Thiếp thân nghe nói Đường công tử muốn tới Trường An, không biết có chuyện này hay không?

La Mạn dựa vào hắn rất gần, hầu như dán sát vào hắn, theo xe ngựa chạy chậm, thùng xe không ngừng lay động, thỉnh thoảng thân thể của hai người đụng chạm vào nhau.

Đường Tiểu Đông mỉm cười gật đầu.

La Mạn nhìn qua nhiều nhất chỉ chừng 30 tuổi, dung mạo kém hơn so với Kha Vân Tiên nửa phần, nhưng tuyệt đối có thể xưng là tiểu mỹ nhân chim sa cá lặn, da thịt trơn truột trắng noãn, lộ rõ hương vị nữ nhân thành thục.

Về phần vóc người nha, tuyệt đối liều mạng được với Kha Vân Tiên, hai người đều là loại hình ba đào cuộn trào mãnh liệt, đều nói nữ nhân ngực to không não, thế nhưng nàng và Kha Vân Tiên đều đã trải qua nhiều lần tang thương, rất có từng trải phong phú và khôn khéo.

Cũng không biết La Mạn có ý định hay là thùng xe lay động quá mức lợi hại, nói chung thân thể càng lúc càng gần hơn, cánh tay của hai người đã dán sát cùng một chỗ.

Tuy rằng có cách y phục, thế nhưng vẫn có thể cảm nhận được da thịt ôn nhu trắng mịn kia, trong mũi ngửi được mùi hương cơ thể thoang thoảng, Đường Tiểu Đông mấy ngày nay không ngừng bốc cao dục hỏa không khỏi sinh sôi ý niệm đen tối.

- Nói như vậy, bên ngoài đồn Đường công tử muốn giao Di Tình Viện cho Thư lão gia tử để ý cũng là sự thực?

- Ai…

Thùng xe trong giây lát lay động kịch liệt một chút, La Mạn giống như ngồi không ổn, gục trong lòng hắn.

Ngũ quan của Đường Tiểu Đông nhăn lại thành một đoàn, như vậy không phải là bởi vì đau đớn, mà là bàn tay nhỏ bé của La Mạn đã chạm vào địa phương nào đó.

Địa phương này đã kiếm chỉ nam thiên.

Kháo, đây không phải là có ý định câu dẫn lão tử hay sao!


Mấy ngày nay, Đường Tiểu Đông vẫn luôn bốc cao hư hỏa, Lôi Mị chỉ để cho hắn vuốt ve an ủi, tới lúc sinh tử thì thế nào cũng không chịu cho hắn tiến thêm một bước. Mà Kha Vân Tiên suốt ngày bận bịu, toàn thân rõ ràng gầy đi một vòng, hắn nào dám xằng bậy.

Dù sao đi nữa t*ng trùng lên não, nếu La Mạn tự động đưa tới cửa, ngốc sao không ăn!

La Mạn đỏ bừng mặt muốn giãy dụa đứng dậy, lại phát hiện bên hồng nhiều hơn một cánh tay tràn đầy lực lượng, trong tiếng gọi to duyên dáng, một lần nữa ngã vào trong lòng Đường Tiểu Đông.

- Đường… Công tử… Đừng…

Một cái miệng rộng há ra che lại cía miệng anh đào nhỏ nhắn của nàng, để nàng phải phát sinh tiếng ngô ngô thở gấp, trong lúc xấu hổ cấp bách giãy dụa, thẳng cho tới khi một bàn tay to tiến vào trong vạt áo của nàng, nàng lại phát sinh tiếng rên rỉ mê ly, bàn tay giống như ngọc như xà quấy vào sau gá

Mỹ nhân trong ngực, chỉ có thái giám mới có thể ngồi yên không loạn.

Hai ma thủ của Đường Tiểu Đông xâm nhập vào trong vạt áo của nàng, càng tiến càng sâu, hoành hành không cố kỵ.

La Mạn khi khiêu khích tới mức hai má đỏ bừng, mị nhãn hàm xuân nử khép nửa hở, hơi thở phì phì, thở gấp không thôi, thân thể nóng như lửa giãy dụa khó nhịn, môi anh đào khẽ nhếch lên, phát sinh tiếng rên rỉ tiêu hồn thực cốt. Bạn đang đọc tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.

Trong mê luạn, cảm giác được Đường Tiểu Đông đang giải trừ cạp váy của nàng, vội vàng nắm lấy tay hắn, thở dốc nói:

- Oan gia… Không… Không nên ở chỗ này…

Đường Tiểu Đông ha ha cười hỏi:

- Vậy thì ở đâu?

Hai ma thủ nửa khắc cũng không đình chỉ, tiếp tục hoành hành không chút cố kỵ, một bàn tay trong đó càng tiến sâu vào trong váy của nàng, đánh thẳng vào điểm mấu chốt.

Thân thể mềm mại của La Mạn bỗng nhiên căng thẳng, phát sinh một tiếng rên rỉ thật dài giống như thống khổ, lập tức xụi lơ như bùn nhão.

Cảm giác được một phiến mềm mại ướt át, Đường Tiểu Đông nhịn không được ha ha cười không ngừng:

- Nước hoàng hà đều cỏ dại lan tran rồi, ha ha…

- Oan gia, hại chết người ta rồi…

- Đại tỷ, sao vậy? Có phải là thân thể khó chịu? Có muốn tìm đại phu hay không?

Thanh âm bất an của xa phu đột nhiên truyền tới, để nàng cả kinh thiếu chút nữa nhảy dựng lên, cầm lấy ma thủ của Đường Tiểu Đông đang tiến sâu vào trong váy của nàng, bộ dáng biểu tình cầu xin, đáng thương hết mực.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui