Quân lệnh như sơn, các binh sĩ không dám lãnh đạm, vung đại đao trong tay lên phá hủy câu cầy mình và đồng bạn tân tân khổ khổ mà làm, một đao một búa bổ xuống.Sau khi phá từng cây cọc thì nước chảy xiết sẽ cuốn bè gỗ trôi đi. Những binh sĩ biết bơi thì thời điểm phá cầu đóng cọc hủy cọc là bận việc nhất, lúc này không qua một giờ cũng mệt mỏi oán hận thấp giọng mắng.Tần Tiêu cũng trà trộn vào trong lão quân, cùng bàn thương nghị việc kiến tạo quân trại, sau khi vẽ xong bản vẽ giao cho Điền Trân, chính mình đi tới bên cạnh cầu nổi, tự mình giám sát những người kia hủy cầu.Tần Tiêu nhìn thấy nhiều người trên mặt oán khí, rất là không phục, vì vậy kêu những người đó lại, hỏi:- Các ngươi không phục phải không?Các binh sĩ nói:- Tiểu nhân không dám... Nhưng mà cầu nổi vừa làm xong lại phá hủy, cảm giác... Rất đáng tiếc.Tần Tiêu cầm roi ngựa chậm rãi vỗ nhẹ trong tay, thản nhiên nói:- Vốn hạ đạt quân lệnh không cần phải giải thích với các ngươi làm cái gì, các ngươi chấp hành là được. Nhưng mà hiện giờ là âần đầu nên ta không ngại nói cho các ngươi rõ, hành quân bên ngoài không chỉ có xây dựng, " phá hư " cũng là một môn kỹ thuật. Giả sử bây giờ chúng ta qua sông mà phía sau có truy binh, làm sao phá cầu nổi thật nhanh ngăn cản truy binh mới là cách tốt nhất. Hơn nữa không chỉ là hủy cầu, cho dù là hủy doanh trại phòng ốc tạo thành chướng ngại vật trên đường, ngay cả cửa thành trì cũng phải làm rõ ràng.Chúng quân sĩ nào dám nói không rõ, nhao nhao chắp tay bồi tội, thề nói không dám oán trách quân lệnh.Tần Tiêu khoát khoát tay:- Tốc độ hủy quá chậm, lại nhanh một chút!Các binh sĩ dùng búa đại đao, chém mạnh hơn, ác hơn, hai tòa cầu nổi rất nhanh bị hủy sạch sẽ, ngay cả cọc gỗ dưới sông cũng bị đẩy ngã.Trên mặt sông Vị Thủy chỉ còn lại nước vàng.Tần Tiêu đứng trên ngọn đồi bắc, trong nội tâm thì có cảm giác thỏa mãn.Điền Trân cùng Lý Tự Nghiệp đi đến sau lưng Tần Tiêu, thấp giọng nói:- Đại suất... Ngài như vậy có phải quá hà khắc hay không? Các binh sĩ còn cho rằng đại suất tận lực làm khó dễ, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng sĩ khí...Tần Tiêu xoay người lại, trên mặt xuất hiện một tia vui vẻ:- Đúng vậy, ta chính là làm khó dễ. Thiên chức của quân nhân là gì? Phục tùng! Đây là cơ bản nhất cũng là nguyên tắc trọng yếu nhất. Quân lệnh vừa ra thì cho dù là núi đao biển lửa cũng phải làm. Đội ngũ như vậy mới có sức chiến đấu mạnh, quân đội như thế mới có kỹ luật nghiêm minh, mọi việc rất thuận lợi. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.mTần Tiêu lấy một tờ giấy đưa cho Điền Trân:- Điền Tướng quân, đây là " mười phạt mười phần thưởng mười trảm " mà bổn tướng vừa soạn, các ngươi nên đọc trước đi, sau đó lại đem quân lệnh này truyền đạt cho mỗi một binh sĩ. Kể từ hôm nay nghiêm khắc chấp hành. Chọn lựa mười người ra làm chấp đao quân trượng, với tư cách quân nghi hình tư, do bổn tướng tự mình châm chước xem xét, quyết định phần thưởng, phạt, trảm.Điền Trân cùng Lý Tự Nghiệp nhìn qua và đọc nhỏ:- Người nào nổi trống không tiến, trảm; có lệnh lùi không lùi, trảm; lâm trận bỏ chạy, trảm; kháng cự quân lệnh, trảm...Điền Trân nói:- Đại suất, trong này đa số đều là quân lệnh của mười hai vệ đội, tại sao dùng trong huấn luyện Tả Vệ Suất chứ?Tần Tiêu nói:- Ngươi nói không sai, Điền tướng quân. Ở trong đó có rất nhiều thứ ta từ chỗ mười hai thống lĩnh của Vệ Vương học được. Mười hai vệ đội dã chiến lúc đối địch sẽ thực hành quân lệnh này. Ta muốn trong huấn luyện bình thường sẽ cho binh sĩ làm quen với quân lệnh, quen thuộc và chấp hành nghiêm khắc những quân lệnh này, không chỉ có như thế, cho dù là huấn luyện chấm dứt thì những quân lệnh này sẽ được chấp hành trong Tả Vệ Suất. Bằng không thì ngày nào đó thật sự lâm trận ai có thể nhớ rõ nhiều quân lệnh như thế? Ai có thể chấp hành theo đây? Quân lệnh nên trở thành tiềm thức trong lòng quân nhân, cho dù là lúc nửa đêm ngủ nghe tiếng trống nổi lên cũng hai tay xoay người đưa vung vẩy mã tấu chém địch! Cho dù chỉ còn lại có nửa cái chân không có thì cũng phải nhảy vào địch nhân, đi xé rách yết hầu của bọn chúng, thẳng tới khi chân khác bị chém đứt hoặc là tánh mạng chung kết. Nếu không tuyệt đối không cho lui về phía sau!Điền Trân cùng Lý Tự Nghiệp vẻ mặt biến đổi, cùng nghiêm nghị nói:- Vâng, đại suất!Tần Tiêu nhìn thấy doanh trại từ từ hiện ra trên khoảng đất trống, khói bếp lượn lờ, khóe miệng nhếch lên, lẩm bẩm nói:- Được rồi, rốt cục sắp bắt đầu!Thời gian sáng sớm tiếng trống trận " thùng thùng " vang lên như sấm sét, binh sĩ mệt mỏi một ngày ngủ ngon lành, cực không cam lòng bò người đứng lên, vừa mới nhảy xuống giường thì có thật nhiều người bắt đầu " ah nha, ah nha ". Ngày hôm qua phải hành quân một ngày, phải xây cầu và tổ kiến doanh trại, đối với bọn công tử binh chỉ quen ăn sung mặc sướng thì cường độ thật sự là lớn rồi, hiện tại thật nhiều người ngay cả xương sống và thắt lưng cũng đau.Một tiếng trống lệnh khiến ba ngàn người tập hợp.Trên điểm tướng đài Tần Tiêu mặc giáp hạng nặng, một mực quan sát binh sĩ tập hợp, xem ra làm cho hắn có chút thỏa mãn, nhiều gia hỏa không có mặc áo giáp và đang ngáp.Tần Tiêu hắng giọng, lớn tiếng nói:- Tất cả đội trưởng đến điểm tướng đài!Hơn bảy mươi tên đội trưởng ngay ngắn đang đứng trên sân khấu, chờ đợi Tần Tiêu hạ lệnh.Tần Tiêu nói:- Ngày hôm trước trước khi lên đường, ta đã đem một ít quy củ truyền xuống. Hiện tại, các ngươi đi kiểm tra chính mình trong đội quân trướng, có ai giường chiếu không có sửa sang lại tốt, ai giầy vật thập ném loạn, đưa hắn cho ta bắt được đến. Nếu có bao che, đội trưởng cùng tội!Những đội trưởng này sững sờ, trong nội tâm kêu lên: thảm! Chỉ mau chóng tập hợp nên ngược lại quên đi chuyện này! Sợ là có người còn không thèm trải chiếu ngủ.Tần Tiêu nói tiếp:- Điền Tướng quân, Lý tướng quân và các vị Đô úy, Giáo úy, tùy thời kiểm tra thí điểm tất cả quân doanh. Nếu như phát hiện có báo cáo láo thì cách chức đội trưởng làm binh sĩ, lập tức chấp hành!Đám đội trưởng nghe xong những lời này, còn có tên nào trong lòng còn có tâm may mắn đây? Cũng không lâu lắm những tên đội trưởng " thiết diện vô tư " đem những tên huynh đệ còn đang ngủ kêu ra, nhân số nhiều hơn một phần ba.Tần Tiêu quát:- Tất cả đều gục xuống cho ta, hít đất một trăm cái, làm xong thì trở về sửa sang giường chiếu! Đội trưởng cũng làm luôn, có một huynh đệ nào trải giường không tốt thì liền làm mười lần.Những người kia trong nội tâm chỉ kêu "Thảm!"Hơn một ngàn người ngay ngắn gục xuống, dựa theo phương pháp của Tần Tiêu chống đẩy. Nhưng chớ xem thường hít đất một trăm cái này, những người nào không quen thì muốn làm tiêu chuẩn và đủ số, xác thực rất mệt người. Nhiều người còn không làm được mấy cái đã mệt mỏi, nhưng lại không dám hàm hồ lười biếng, đành phải cắn răng lại đứng lên. Làm tiếp thì quá khổ, đúng như chút ít đội trưởng bị huynh đệ mình dụ dỗ. Lúc này cũng chống đẩy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...