Phong Lưu Thánh Vương

Sóng nước dập dờn cả nửa ngày mới bình lặng trở lại, Lý Hàn ngồi trên bờ, trong lòng ôm lấy Lãnh Băng Băng, hai tay mỗi bên nhào nặn bờ mông trắng mịn của nàng, còn mặt thì vùi vào trong bộ ngực đầy đặn của đối phương mà cắn mút núm vú mê người.

Một lát sau, khi vệt ửng đỏ trên mặt lùi bớt thì tiên nữ lạnh lùng kia mới trở lại. Nàng lập tức phát hiện hành động âu yếm của Lý Hàn, nàng thở dài một hơi, bản tâm của nàng bài xích sự thân cận giữa nam nữ, nhưng nhân cách giả thuyết cũng dâm đãng tận xương tủy, nàng căn bản không chịu được bị Lý Hàn khiêu khích, vừa mò xuống mông liền gợn sóng, đụng trúng bộ ngực liền sinh ra dục vọng, điều này hỏi nàng làm sao chống cự?

Nên nàng đành buông tha chống sự sư thân mật của Lý Hàn, dù sao nhân cách thứ hai sinh ra, nàng cũng không cách nào cự tuyệt hưởng thụ như vậy.

Đột nhiên mặt nàng liền đỏ lên, trong ánh mắt của nàng tràn đầy sự tức giận. Lúc này trong đầu nàng đang nhớ đến cảnh Lý Hàn đoạt lấy trinh tiết nơi cúc hoa của nàng, điều này làm nàng muốn điên lên. Tuy rằng nàng đã không còn bài xích sự thân mật của hắn nhưng như vậy thì quá đáng vô cùng, làm sao nàng có thể không giận cho được. Vì vậy nàng liền há miệng cắn mạnh lên vai Lý Hàn để phát tiết tức giận trong người mình ra.

Lý Hàn thấy vậy liền cười thích thú, mặc kệ cho nàng phát tiết.

Lãnh Băng Băng có thể nói chính là loại thuốc kích dục tốt nhất dành cho nam nhân, nàng cả ngày làm mặt lạnh lùng nhưng chỉ vừa nhìn thấy côn th*t thì lập tức trở thành yêu tinh phóng đãng phong tao, sau khi chấm dứt thì nàng lại tức giận xấu hổ, hắn tin tưởng chỉ cần bất cứ nam nhân nhìn thấy đều sẽ dễ dàng bị châm lửa, chìm đắm trong ôn nhu hương, vì vậy hắn rất thích lên giường với nàng.

Đợi khi Lãnh Băng Băng phát tiết hết tất cả mọi thứ trong người mình ra, Lý Hàn liền thu nàng vào trong Âm Dương tháp để nàng trao đổi với linh thú của mình, đồng thời bảo vệ hai nàng vì hắn biết càng đến ngày ra khỏi bí cảnh, cuộc chiến sẽ giữa hắn và ngũ đại tông môn sẽ trở nên ác liệt hơn bao giờ hết nên hắn sẽ không có thời gian bảo vệ hai nàng, vì vậy hắn mới làm như thế.

Sau khi thu xong Lãnh Băng Băng vào Âm Dương tháp, Lý Hàn liền tăng nhanh tốc độ để đuổi theo Mạnh Tử Hùng.

...............

Không biết có phải thượng thiên thương Lý Hàn hay không mà vài giờ sau, Lý Hàn liền phát hiện Mạnh Tử Hùng đang ở trong một hang động, Lý Hàn nhanh chóng che dấu hết tất cả khí tức rồi tiếp cận hang động, sau đó hắn liền tản ra thần thức để kiểm tra bên trong vì hắn muốn biết bên trong có những ai, nếu nhiều người thì kế hoạch bắt sống Mạnh Tử Hùng sẽ phải thay đổi.

Nhưng may cho hắn, bên trong hang động chỉ dó duy nhất hai người. Điều này khiến hắn thở phào, nếu chỉ có hai người thì hắn tự tin với thực lực của mình, Mạnh Tử Hùng tuyệt đối sẽ không chạy thoát.

Sau khi xác định phụ cận không có ai, Lý Hàn liên đưa mắt nhìn vào trong.


Bên trong một hang động, bốn phía được thắp sáng, có hai thân ảnh đang tiến hành giao cấu với nhau.

Một người trong đó là Mạnh Tử Hùng, người còn lại là một nữ tu chân của một thế lức nào đó bị hắn chụp lấy bắt về đây, lúc này nàng nhếch cao mông to lên để hắn đâm vào từ phía sau, hắn vừa đâm vừa rống:

- Thế nào sư nương yêu dấu của ta, c-c của ta có phải sướng hơn sư phụ đúng không?

Nói rồi hắn đưa tay liên tục vỗ lên cặp mông căng mịn của nàng, trên mặt nữ tu chân kia hiện lên vẻ kinh bỉ vì thằng nhỏ của tên này chỉ có 7 đến 8cm nên nàng chẳng có bao nhiêu khoái cảm cả nhưng vì muốn sống nên nàng đành phải phối hợp với Mạnh Tử Hùng, mở miệng rên rỉ:

- Ah....Ah.....Sướng.....Ưm....ah....Sướng hơn.....C-c con....sướng hơn hắn.....Ah...ah....

Mạnh Tử Hùng nghe vậy càng thêm kích thích, lúc này trong mắt hắn, nữ tu chân kia đã biến thành sư nương Lý Hồng Ngọc của hắn, điều này khiến hắn càng thêm ra sức dập mông, hắn muốn chứng minh cho Lý Hồng Ngọc thấy, hắn lợi hại hơn Lê Thái Bảo rất nhiều.

Thời cơ tốt!

Trong ánh mắt Lý Hàn lóe lên sát khí, thời điểm người lên đỉnh vu sơn, tự nhiên là lúc phòng ngự yếu kém nhất, nếu lúc đó tiến công thì hắn sẽ ít lãng phí tinh lực để bắt Mạnh Tử Hùng!

- Ôi! Ôi!

Lúc này Mạnh Tử Hùng cũng sắp đạt tới đỉnh phong phun trào, nhún lấy bờ mông không ngừng trùng kích lấy bờ mông đẹp đẽ của nữ nhân kia, trong miệng phát ra thanh âm như là dã thú.

Lý Hàn thấy vậy liền nắm chặt hai đấm, linh lực toàn thân vận chuyển, chuẩn bị phát ra một kích trí mạng.


Ba ba ba, Mạnh Tử Hùng dập càng lúc càng nhanh, hai tay nắm chặt mông nữ nhân, đã bắt đầu trùng kích cuối cùng.

- NGAO..

Một lát sau, Mạnh Tử Hùng phát ra một tiếng rên rỉ thật dài, ở bên trong tinh dịch phun trào, hắn hưởng thụ lấy khoái cảm chí cao.

- Mạnh Tử Hùng, sư nương không phải là người mà kẻ phản bội như ngươi mơ tưởng đến.

Đột nhiên đúng lúc này, một tiếng nói tràn đầy băng tuyết văng lên bên tai hai người, khiến cho cả hai giật cả mình. Thằng nhỏ Mạnh Tử Hùng cũng theo đó lập tức biến thành một con sâu nhỏ nhưng hắn không thèm quan tâm mà lập tức quay đầu nhìn về phía phát ra tiếng nói.

Nhưng hắn chưa kịp nhìn rõ là ai thì người đó nhân lúc hắn vừa mới ra đã mạnh mẽ tung quyền, oanh tới hắn.

Bành! Bành!

Dù hắn là Địa giai cao thủ hàng thật giá thật nhưng khi thời điểm hắn lên đỉnh vu sơn, tự nhiên là lúc phòng ngự của hắn cũng yếu kém nhất nên hai quyền này nặng nề oanh tới hậu tâm của hắn, đánh cho hắn hộc ra một miệng lớn huyết dịch.

PHỐC!

Mạnh Tử Hùng kia trực tiếp bị đánh bay, nhưng cao thủ vẫn là cao thủ, hắn ở giữa không trung đã kịp phản ứng, cũng không quay đầu lại mà một ngón tay bắn hướng người đánh lén kia, một đạo kim quang lập tức hóa thành một Kim kiếm hướng về Lý Hàn đánh tới.

Lưu Tinh Thiên Quang Bộ!


Thân hình của Lý Hàn chớp động, né được một chiêu này của Mạnh Tử Hùng rồi lập tức xuất hiện sau lưng Mạnh Tử Hùng, hai đấm oanh kích!

Bành! Bành! Bành!

Mạnh Tử Hùng liên tục trúng quyền, máu tươi trong miệng cuồng phun. Hắn phẫn nộ đến oa oa kêu to, thế nhưng mà bị người kia tuyển ở thời điểm hắn suy yếu nhất oanh trúng, cái một hơi này đúng là không có cách nào trì hoãn, để cho hắn căn bản phát động không dậy nổi phản kích hữu hiệu.

Nhưng thân thể của Địa giai là cường hoành bực nào, tuy người kia liên tục ra quyền, nhưng cũng chỉ là đánh cho hắn nôn ra máu không ngớt, lại không có cách nào tạo thành đả kích trí mệnh.

Bát quá hắn đã cảm ứng được tu vi của người kia, chẳng qua chỉ là là Linh Thiên Cảnh viên mãn, dưới tình huống bình thường hắn một ngón tay cũng có thể ấn chết! Nhưng chỉ có một hơi không có cách nào hòa hoãn tới, hắn rõ ràng chỉ có thể bị đối phương đè nặng đánh, để cho hắn hoàn toàn phẫn nộ!

Tu chân giới, bị một người thấp hơn một cảnh giới nhỏ đánh đã là một điều vô cùng nhục nhã đối với bất cứ linh giả nào. Vậy mà hắn bị một người có cảnh giới thấp hơn hắn một đại cảnh giới đè đánh, không những vậy, hắn còn không thể phản công được, chỉ có thể bị động chịu đánh, cảm giác như vậy để cho hắn nhục nhã và phẫn nộ đến muốn điên!

Bây giờ hắn chỉ cần trì hoãn qua một hơi, hắn nhất định sẽ làm người kia chết vô cùng thê thảm!

Nhưng hắn không biết thực lực hiện giờ của Lý Hàn đã có thể đối chọi với Địa giai nhị trọng thiên, nếu Lý Hàn giết hắn thì hắn đã chết từ lâu rồi. Sở dĩ Lý Hàn không lập tức giết hắn là vì hắn muốn tự tay Lê Thái Bảo tận tay trị tội tên phản đồ này nhưng trước đó, hắn sẽ thay mặt các đệ tử đã mất trong bí cảnh đòi lại lợi tức từ tên này.

Bành! Bành! Bành! Bành! Bành!

Lý Hàn ra quyền như mưa, công kích không ngớt không dứt, thủy chung áp chế Mạnh Tử Hùng, làm cho đối phương không cách nào trì hoãn được một hơi, chỉ có thể đem linh lực dùng trên phòng ngự, nếu không dù là Địa giai thì như thế nào, hắn vẫn là sẽ vẫn lạc!

- Tên chó má kia, ngươi có thể kiên trì đến lúc nào!

Mạnh Tử Hùng trong nội tâm bạo rống, hắn cũng không tin một gia hỏa Linh Thiên Cảnh viên mãn có thể một mực áp chế mình, phải biết rằng nếu so sánh về linh lực, Linh Thiên viên mãn lại há có thể cùng Địa giai Cảnh so sánh?

Mạnh Tử Hùng tin tưởng vững chắc mình có thể cười đến cuối cùng!

Nhưng hắn phải thất vọng rồi!


Lý Hàn có đến tận hai linh căn, mà mỗi linh căn đều lớn hơn Linh Thiên viên mãn bình thường từ năm đến mười lần nên nếu Mạnh Tử Hùng dùng hết linh lực thì linh lực trong người Lý Hàn vẫn còn nhiều, bất chấp hắn là người công kích đi chăng nữa.

Đương nhiên, Lý Hàn không hề có ý định tiêu hao với Mạnh Tử Hùng, sau khi tung một quyền đánh Mạnh Tử Hùng vào sâu trong lòng đất, một thanh Hắc Côn liền xuất hiện trên tay hắn rồi hắn lập tức nhắm ngay đầu Mạnh Tử Hùng gõ xuống. Thanh côn này là một thanh tứ khí trung cấp, đừng nói lúc này Mạnh Tử Hung bị Lý Hàn oanh quyền khiến hắn bị trọng thương, cho dù hắn không hề bị gì nhưng bị thanh côn này oanh trúng thì hắn cũng sẽ không sống khá giả nổi. Vì vậy, ngay khi khúc côn trên tay Lý Hàn oanh trúng đầu, Mạnh Tử Hùng lập tức ngất xỉu.

Lý Hàn không dừng lại mà tiếp tục huy côn, đánh nát chi thứ năm của Mạnh Tử Hùng vì dám mơ tưởng đến sư nương của hắn. Sau khi làm xong thì Lý Hàn bỏ Mạnh Tử Hùng qua một bên mà bước tới nữ tu chân kia.

Nữ tu chân ngồi trên đất chứng kiến một màn vừa diễn ra, điều này làm nàng vô cùng kinh ngạc vì không ngờ tên ác ôn mà nàng sợ hãi lại bị người khác đánh tới mức không hề có sức phản kháng. Sau đó nàng phát hiện người kia bước tới chỗ nàng, nàng lập tức lo sợ người này sẽ giết nàng bịt đầu mối, vì vậy nàng lập tức quỳ gối, khom người trước Lý Hàn, nói:

- Tha mạng cho ta, ta tình nguyện làm nữ nô cho ngươi!

Lúc này nàng vẫn chưa mặc y phục nên bộ ngực đầy đặn, núm vú tươi ngon, bờ mông nảy nở cố nhỏng lên thật cao, cai l-n múp míp vẫn dính t*ng trùng của Mạnh Tử Hùng, cặp đùi săn chắc và vòng eo tinh tế, tất cả những điều này hiện lên rõ trước mắt Lý Hàn.

Nàng đánh chủ ý tốt, Lý Hàn có thể dễ dàng đánh ngất Địa giai như vậy thì thực lực của hắn phải cao thâm vô cùng. Hơn nữa, nhìn bề ngoài thì nàng có thể đoán được tên này chưa quá năm mươi tuổi, như vậy tiềm lực trưởng thành của bản thân hắn là vô cùng đáng sợ, có thể đi theo bên cạnh hắn, đây tuyệt đối là một may mắn lớn.

Nàng rất có tự tin với thân hình của mình nên nàng dám chắc Lý Hàn sẽ đồng ý.

Nhưng nàng đã đánh nhầm bàn tính rồi, mặc dù nàng hấp dẫn là vậy nhưng Lý Hàn vẫn không hề có chút động tâm nào, đừng nói các nữ nhân của hắn, cho dù những nữ nô hiện giờ của hắn, ai nấy đều xinh đẹp và hấp dẫn hơn nàng cả trăm lần. Với lại, chỉ cần nhìn qua thì hắn liền biết nữ nhân này sớm đã bị chơi nát, có cho tiền, hắn cũng không dám động.

Lý Hàn vung côn lên đánh ngất nữ tu chân kia, sau đó hắn quay lại nhét vào miệng Mạnh Tử Hung một viên thuốc mê, đủ cho hắn hôn mê hơn một tháng trời rồi hắn liền thu Mạnh Tử Hùng vào trong Âm Dương tháp.

Làm xong hết mọi thứ thì Lý Hàn liền rời khỏi nơi này, còn nữ tu chân kia có thể rời khỏi bí cảnh hay không thì tùy thuộc vào số mệnh của nàng, hắn không có nghĩa vụ phải lo cho nàng.

.................

P/s: Ta sẽ xóa nhân vật Ngọc Linh Nhi vì ta không biết phải xử lý nhân vật này như thế nào. Ta thông báo vậy để cho các đạo hữu biết, để khỏi phải thắc mắc sau này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui