Phong Lưu Thánh Vương

Sau khi bước vào Mật Địa, Lý Hàn cảm thấy hoa mắt một chút, đợi đến lúc kịp phản ứng, bản thân mình đã tiến vào một địa phương có hoàn cảnh xa lạ.

Quay đầu nhìn chung quanh, cảnh tượng lọt vào tầm mắt chính là một nơi trống trải giống như thảo nguyên, bước đi trên thảm cỏ màu xanh dưới chân êm ái như bước đi trên đệm, chung quanh chim hót hoa nở, cây cỏ đung đưa trong gió, trong không khí tràn đầy hương vị hoa thơm, toàn thân khoan khoái dễ chịu.

Hơn nữa, bầu trời trong phiến thiên địa này không phải là ban đêm, mà là ban ngày, Lý Hàn ngẩng đầu nhìn lên, không nhìn thấy mặt trời, hắn cảm thấy rất ngạc nhiên.

Cảm thụ mật độ linh khí của phiến thiên địa này quả thật quá dày đặc, hiện tại Lý Hàn cảm thấy nơi đây quả thực là thiên đường của người tu luyện, là phúc địa mà bất luận kẻ nào cũng muốn hướng tới.

Trình độ sung túc của linh khí nơi đây quả thực không phải Thập Linh Phong hay Dược Phong có thể so sánh được, linh khí ở nơi đây khiến cho bất cứ kẻ nào cũng lưu luyến không muốn quay về.

Trong thiên địa, bất luận cái gì, bất kỳ địa phương nào cũng đều có linh khí, chỉ khác nhau ở chỗ là nhiều hay ít mà thôi.

Ví dụ như Lý Hàn quen thuộc Thập Linh Phong cùng Dược Phong, hai nơi này đều tràn ngập đủ loại linh khí, nhưng Thập Linh Phong là nơi có người ở, linh khí tương đối mỏng manh, mà Dược Phong là nơi nuôi trồng linh dược nên linh khí ở chỗ đó nhiều hơn Thập Linh Phong rất nhiều.

Nhưng mà ở trong này, Lý Hàn có thể cảm thấy trình độ đậm đặc của linh khí nơi đây, phải gấp Dược Phong hơn mười lần có thừa.

Khó trách Thập Linh Tông có nhiều Địa giai như vậy, nội tình hùng hậu như vậy, tu luyện ở địa phương này một ngày, lại phục dụng một ít đan dược phụ trợ tu luyện, môn hạ đệ tử không tiến bộ nhanh chóng mới là việc lạ.

Mà đây chỉ là nơi gần cửa vào mà thôi, linh khí đã nồng đậm như vậy, nếu đi vào nơi sâu hơn, sẽ đạt tới trình độ gì?

Theo như lời của sư phụ Lê Thái Bảo, sau khi tiến vào trong thì đi về phía trước được sẽ gặp kiến trúc do Thập Linh Tông tạo nên, vì vậy Lý Hàn liền nhanh chóng chạy về phía trước. Sau khi đi được mười lăm phút thì hắn thấy một mảnh kiến trúc, vô số gian thất được dựng lên, mỗi gian cách nhau một trăm mét. Đặc biệt Lý Hàn còn phát hiện ra cứ đi ngàn mét sẽ có một gian khác biệt với những gian khác, xem ra đây đó là nơi định tuyến.

Lý Hàn bước chân đi vào thì phát hiện một ngàn mét đầu tiên, tất cả phòng tu luyện đều trống rỗng.

Lý Hàn biết những chân truyền đệ tử khác hẳn là đi vào sâu, bởi vì mới vừa rồi sư phụ có nói, càng đi sau vào thì linh khí càng dày đặc, ai cũng muốn tu luyện ở chỗ linh khí dày đặc nhất vì vậy hắn không có dừng lại mà tiếp tục đi tới địa phận thứ hai.

Phòng tu luyện ở phần thứ hai đồng dạng không có ai, cho đến khi lên tới phần thứ ba mới phát hiện có vài chỗ cửa phòng bị đóng chặt lại, hẳn là ở bên trong có người tu luyện, đồng thời bên cạnh còn có mấy gian phòng tu luyện còn trống.

Lý Hàn không có ý định dừng lại mà tiếp tục đi tới, đến tầng thứ tư thì hắn phát hiện tất cả phòng tu luyện lại toàn bộ đóng cửa, không có một gian nào để trống.

Lý Hàn thấy vậy tính lên tầng thứ năm nhưng ai ngờ vào lúc này, có người ngăn cản đường đi của bọn họ.

Ngăn cản Lý Hàn là một lão giả, người này một thân thực lực đã đạt tới cảnh giới Địa giai.

Lão giả kia nhìn Lý Hàn rồi đàm mạc nói:


- Ngươi chỉ có thể tu luyện bốn tầng đầu!

- Tại sao?

Lý Hàn không rõ hỏi.

- Đây là chênh lệch về đẳng cấp thực lực!

Trung niên nhân nhàn nhạt đáp.

Lý Hàn nghe được lời này liền hiểu được ý tứ của nhân gia rồi, nghĩ đến Linh Thiên đại thừa cảnh chỉ có thể ở dưới tầng 4 tu luyện, mà phía trên là nhằm vào Linh Thiên viên mãn cùng với Địa giai.

- Vị trưởng lão này, nơi này còn có những phòng tu luyện khác không?

Sở dĩ hắn hỏi vậy vì ở tầng thứ đã đầy người rồi mà linh khí ba tầng đầu không nồng đậm như ở tầng này a.

Ánh mắt lão giả kia nhẹ nhàng nhíu lên sâu xa nói:

- Nơi này khắp nơi đều là phòng tu luyện a!

- Nhưng mà nơi này đều đầy người rồi mà?

Lý Hàn xen mồm hỏi.

- Là đầy rồi, bất quá tầng một, tầng hai và tầng ba hẳn là còn trống không đi!

Lão giả kia không sao cả nói một tiếng, bỗng nhiên một chút hắn lại nói:

- Muốn tu luyện ở phòng tu luyện của tầng cao hơn phải dựa vào bản lĩnh của chính mình.

Dứt lời, trung niên nhân này liền trở lại căn phòng nhãn tuyến kia.

Lý Hàn nghe vậy liền hiểu, nếu hắn muốn tu luyện ở nơi này thì phải đem một người ở trong phòng tu luyện đó đánh bại, như vậy hắn có thể chiếm dụng phòng tu luyện nơi này rồi, bằng không, chỉ có thể đến tầng thứ ba tu luyện.


Lý Hàn đã đoán đúng, Mật Địa, mỗi khi vào sau một ngàn mét thì linh khí sẽ nồng đậm hơn rất nhiều, ai cũng muốn tu luyện ở tầng cao hơn, chẳng qua là tông môn đã đề ra quy định:

Linh Hải Cảnh chỉ có thể tu luyện ở tầng ngoài cùng rồi mỗi tiểu cảnh giới cứ như vậy mà chia lên, mà đạt tới Địa giai thì có thể tu luyện từ tầng 6 đến tầng 10, lại hướng lên trên chính là chỗ tu luyện của lão tổ Linh Sơn Cảnh rồi.

Thân là đệ tử chân truyền của tông môn, từng cái đều có thiên phú hơn người, là lương đống chi tài của tông môn trong tương lai, mà bọn họ lâu dài ở trong ánh hào quang tự nhiên mắt cao hơn đầu, đồ muốn đoạt lấy cũng nhất định phải tốt nhất.

Tựa như ở trong Mật Địa, bọn đều là nhân tài kiệt xuất đến từ các sơn phong, dĩ nhiên ai cũng muốn tu luyện ở vị trí tốt nhất.

Cho nên, tông môn liền lập thành quy củ, người nào cướp được phòng tu luyện liền thuộc về người đó, bằng không liền đi tới tầng thứ ba tu luyện đi, nơi đó vĩnh viễn đều có phòng tu luyện để trống.

Dĩ nhiên đoạt phòng tu luyện là có thể, nhưng tuyệt đối không thể hạ sát thủ, bằng không sẽ phải chịu "trừng phạt" nghiêm trọng của tông môn.

Lý Hàn liếc nhìn xung quanh một lát rồi chọn đại một phòng tu luyện mà đi đến, hắn nhẹ nhàng vỗ vào thiên niên mộc được bản môn dùng làm cửa của tu luyện thất một cái.

Tiếp theo bên trong truyền tới một đạo tiếng hét phẫn nộ:

- Không muốn chết liền cút ngay cho ta!

Người nọ trung khí mười phần, chấn đến cả tầng đều nghi được thanh âm của hắn.

- A, tính tình thật đúng là không nhỏ đi!

Lý Hàn cười khẽ một tiếng, tiếp đó tiếp tục gõ cửa nói:

- Lão huynh, mượn phòng của ngươi sử dụng một chút, liền ba tháng sẽ để lại cho ngươi.

Cùng lúc đó, trong phòng tu luyện ở tầng thứ tư lục tục đi ra mấy tên chân truyền đệ tử.

- Di, không nghĩ tới còn có người dám chọn chỗ của Hoàng Phong a, còn là một người trẻ tưởi, không biết là người của sơn phong nào?

- Hẳn là chân truyền đệ tử vừa mới lên đi, thật là có can đảm, Hoàng Phong cũng không yếu đâu.


- Có lẽ mới tới nên không biết quy củ, chờ hắn chịu chút khổ cực, liền ngoan ngoãn lui xuống.

........

Đúng lúc này, cửa của tu luyện thất trước mắt Lý Hàn đã mở ra.

Từ trong phòng tu luyện đi ra một gã nam tử tinh tráng.

Người này bất quá 27 tuổi, vóc người không cao, tướng mạo bình thường, bất quá một thân khí thế đã đạt tới Linh Thiên Cảnh bát trọng thiên.

Hắn nhìn Lý Hàn, trầm giọng nói:

- Là ngươi muốn tới khiêu chiến ta?

- Không không, chỉ cần ngươi cho ta mượn phòng tu luyện ba tháng là được rồi.

Thanh niên nghe vậy liền định mở miệng mắng Lý Hàn nhưng đột nhiên thần sắc của y liền chuyển sang kinh ngạc, nói:

- Ngươi...ngươi là Lý sư đệ.

- Ách... Ngươi biết ta?

Lý Hàn sửng sốt một chút hỏi ngược lại, trong lòng thầm nghĩ:

- Thì ra bản thiếu gia nổi danh như vậy, đi đến chỗ nào cũng có người biết.

Thanh niên tinh tráng lập tức từ nguyên lai là vẻ phẫn nộ biến thành vẻ lấy lòng, hướng về phía Lý Hàn nói:

- Thật là Lý sư đệ, ta nhìn liền thấy quen mắt nha, mới vừa rồi ta có nhiều đắc tội, kính xin Lý sư đệ đừng trách, đúng ròi, Lý sư đệ không phải là muốn phòng tu luyện sao? Ta... Ta đây liền nhường lại cho ngươi.

Thanh niên ở đối diện thay đổi 360 độ khiến cho Lý Hàn đều có chút thích ứng không kịp rồi.

Đùng nói là Lý Hàn, cho dù những đệ tử khác cũng như vậy vì bọn họ biết tính tình của Hoàng Phong vô cùng kém nhưng không ngờ bây giờ lại đi lấy lòng một người mới tới, điều này làm cho bọn họ hết sức kỳ quái.

- Như vậy thì cảm tạ ngươi rồi, ngươi là người sơn phong nào, nếu như có cơ hội thì ta giúp ngươi luyện đan.

Thanh niên tinh tráng kia nghe vậy thì hết sức vui mừng, liền hướng Lý Hàn nói:

- Lý sư đệ, ta và ngươi là cùng một sơn phong a, gia sư là Lâm Kiếm Trần trưởng lão.


- Ta dựa vào, thì ra là người mình.

Lý Hàn quái khiếu một tiếng, lại nói tiếp:

- Nguyên lai ngươi là cao đồ của Lâm sư bá, không biết vị sư huynh này tên gì?

- Ta tên là Hoàng Phong.

Thanh niên kia hồi đáp.

- Nguyên lai là Hoàng sư huynh, nếu là người mình, vậy ngươi tiếp tục ở nơi này tu luyện đi, ta tìm gian phòng khác có nhường lại hay không?

Lý Hàn vỗ vỗ bả vai của Hoàng Phong nói.

Nếu là người mình, Lý Hàn tổng không tốt đoạt tu luyện thất của nhân gia để dùng, cái này làm người nha, phải phúc hậu!

- Như.... Như vậy sao được, dù sao ta đã bế quan không ít thời gian rồi, Lý sư đệ ngươi ở chỗ này tu luyện đi!

Hoàng Phong vô cùng lấy lòng nói.

Kỳ thật, hắn hôm qua mới tới nơi này bế quan, mà ở trong đó cũng một mực là phòng tu luyện của hắn, người khác cũng không dám tùy tiện vào đây tu luyện.

Chẳng qua là thân phận của Lý Hàn không tầm thường, ở cuộc đấu đan lần trước, Hoàng Phong nhưng là tận mắt thấy được Lý Hàn luyện chế ra Tứ phẩm đan dược Nhập Địa Đan.

Nhập Địa Đan nhưng là cao giai đan dược mà vô số Linh Thiên Cảnh đều thiết tha mơ ước, chỉ cần vị Lý sư đệ ở trước mắt này nguyện ý, không biết có bao nhiêu cường giả Địa giai được hắn tạo ra.

Mà Hoàng Phong hắn chẳng qua là Linh Thiên đại thừa cảnh, có tư cách gì cùng nhân gia so thân phận.

Hoàng Phong trừ thiên phú tu luyện không tệ ra, đầu óc cũng cơ trí, cho nên hiện tại trước lấy lòng Lý Hàn, ngày sau chính mình có việc muốn nhờ, tin tưởng có thể nhìn ở trên tình đồng môn mà giúp đỡ hắn.

Hắn đã nghĩ kỹ, chờ mình đột phá đến Linh Thiên Cảnh viên mãn liền nghĩ biện pháp hướng Lý Hàn cầu luyện một quả Nhập Địa đan.

Lý Hàn tự nhiên không biết ý nghĩ trong lòng Hoàng Phong, cho nên liền "Cố mà làm" đi vào phòng tu luyện của hắn.

Chín tháng có hạn, Lý Hàn phải tranh thủ thời gian, nhất định phải trong thời gian này phải đạt đến Địa giai cảnh.

Khi Lý Hàn tiến vào phòng tu luyện của Hoàng Phong, Hoàng Phong liền xoay người lại, cười cười nhìn vào đám người đang hóng hớt. Nhìn thấy vẻ mặt của Hoàng Phong thì da đầu nhiều người liên run lên vì bọn họ biết Hoàng Phong đang chuẩn bị cướp phòng tu luyện của bọn họ.

Đúng như bọn họ đoán, Hoàng Phong liền tuyển chọn một gian tu luyện của đệ tử Thiên Mộc Phong mà ra tay, sau một hồi tranh đấu thì Hoàng Phong sút bay tên đệ tử Thiên Mộc Phong kia ra ngoài, thành công giành lấy gian tu luyện của y để tu luyện.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận