Sau khi tuyển ra được thập cường nhưng các gia chủ không lập tức bắt đầu tỷ thí mà chỉ ngồi yên ghế nhìn về một phía khiến nhiều người ở dưới thắc mắc.
- Các gia chủ làm gì vậy? Sao không bắt đầu cuộc đấu nhanh đi.
- Ngươi không biết à? Các gia chủ đang người của Thập Linh Tông.
- Người của Thập Linh Tông? Họ là ai mà khiến cho ngay cả gia chủ của tứ đại thế gia cũng phải chờ đợi vậy.
- Ngươi không biết Thập Linh Tông? Ngươi từ đâu đến vậy?
- Hahaha, tiểu đệ vừa từ vùng sâu đến nên không biết gì. Mong đại ca chỉ dạy cho.
- Bảo sao? Thôi được rồi, để ta nói cho người biết. Thập Linh Tông là một tông môn tứ phẩm nhưng có siêu cấp cường giả Linh Sơn Cảnh tọa trấn.
- Thập Linh Tông có Linh Sơn Cảnh tọa trấn, vậy Thập Linh Tông phải là tông môn ngũ phẩm chứ, sao lại là tứ phẩm được?
- Cái đó là bởi vì Thập Linh Tông chưa đủ điều kiện để được coi là tông môn ngũ phẩm.
- Vậy phải thỏa mãn bao nhiêu điều kiện thì Thập Linh Tông mới được xem là tông môn ngũ phẩm.
- Cái này thì Thập Linh Tông phải có ít nhất ba Linh Sơn Cảnh và 10 Linh Địa Cảnh thì mới được xem là tông môn ngũ phẩm. Tuy rằng vẫn mang danh tứ phẩm nhưng vì có Linh Sơn Cảnh tọa trấn nên ngay cả tứ gia cũng không dám làm cao. Kẻo không chọc giận Thập Linh Tông thì mười cái tứ gia cũng không đủ cho người ta làm thịt nữa kìa.
- Tiểu đệ đã hiểu rồi, cảm ơn đại ca nhiều.
..............
Trong lúc mọi người đang chờ đợi thì một giọng nói to rõ truyền tới:
- Chấp sự của Thập Linh Tông đến.
Mọi người nhanh chóng tách ra liền thấy hai người đang từ tốn đi về phía đài cao. Một người là một trung niên mập mạp mặc một bộ y phục hoa lệ, nâng cao cái bụng bự, làm cho người ta cảm giác đầu tiên tựa như nhà giàu mới nổi. Người còn lại là một lam sắc võ giả so với tuổi của hắn không sai biệt lắm, sau lưng đeo một thanh hắc sắc trường thương, cặp ánh mắt giống như mắt ưng tràn đầy sát lục chi khí.
Ở bên hông của hai người đều đeo một lệnh bài như ngọc mà cũng không phải ngọc, phía trên có khắc một chữ "Thập" mang phong cách cổ xưa.
Khi hai người này đi đến, tất cả mọi người đang ngồi trên đài cao đều " Xoát " mọt cái đứng lên.
- Tham kiến Thập Linh tông chấp sự đại nhân.
Tất cả tộc trưởng, gia chủ cùng với thượng đại trưởng lão của các gia tộc trong Thiên Long thành ai cũng không dám làm ra bất kỳ cái bộ dáng gì, hướng nhà giàu mới nổi cùng lam bào trung niên nhân khom mình hành lễ kêu to.
Hai người không có bất cứ cảm xúc gì hướng về vị trí mà tứ gia đã chuẩn bị sẵn mà ngồi xuống. Sau khi hai người ngồi, tất cả tộc trưởng mới bắt đầu từ từ ngồi xuống.
- Tốt lắm. Mười người này sẽ được phát danh ngạch tham gia tranh cử ngoại môn đệ tử của Thập Linh Tông và ai đoạt được khôi thủ liền được tuyển thẳng làm đệ tử ngoại môn.
Trung niên mập mạp nhàn nhạt nói.
Lời này vừa ra khiến cho mọi người trên đài đều kinh ngạc và vui mừng vì cuộc thi để trở thành đệ tử ngoại môn của Thập Linh Tông là vô cùng khó khăn, từ lúc Thiên Long Thành được cho danh ngạch tham gia tranh cử thì chưa có bất cứ ai thành công trở thành đệ tử ngoại môn của Thập Linh Tông cả, bây giờ chỉ cần đệ tử nhà nào đoạt được vị trí thứ nhất thì bảo sao mọi người không vui mừng cho được.
Chỉ cần đệ tử nhà mình trở thành đệ tử của Thập Linh Tông như vậy thì chẳng phải gia tộc mình đó trở thành gia tộc mạnh nhất của Thiên Long Thành sao? Ngay lập tức, tộc trưởng tứ gia liền truyền âm đến các đệ tử nhà mình phải cố gắng hết sức để đoạt được khôi thủ.
Người của Thập Linh Tông tới tựa như là ở trong mặt hồ bình tĩnh ném xuống một tảng đá vô cùng lớn, bắn tung ra từng vòng sóng lớn vô cùng, sau khi mọi người hưng phấn xong bắt đầu từ từ bình tĩnh lại.
Thập cường tranh tài cuối cùng cũng bắt đầu.
Trước khi bắt đầu phải giải thích một chút quy tắc.
Thập cường tranh tài không còn là cuộc thi vòng loại, vì sắp xếp vị trí trước mười, cho nên thực hành bán tuần hoàn thi đấu.
Vòng thứ nhất đầu tiên tìm ra năm người thất bại cùng năm người thắng cuộc, sau đó năm người thất bại lại tiến hành một lần rút thăm tỷ thí, sắp xếp ra hạng thứ sáu đến mười, năm người chiến thắng đồng dạng như thế sắp xếp ra từ hạng thứ nhất đến hạng thứ năm.
Lý Hàn lần này bốt được thăm số 9.
Rất nhanh vòng tranh tài thứ nhất liền an bài ra, đầu tiên là Ninh Thiên Vũ đấu với Tiêu Chiến, trận thứ hai là Lâm Ngọc Giản đấu với Tiêu Hoàng, trận thứ ba là Lam Kiếm Nhân với Dương Lâm, trận thứ tư là Lâm Tử Phi với Dương Kiết, trận thứ năm là Lý Hàn đấu với Dương Phong.
Ở dưới tiếng hoan hô của chúng nhân, trận tỷ thí đầu tiên bắt đầu, đây mới thực sự là thời khắc khiến cho người ta sôi trào.
Ninh gia Ninh Thiên Vũ, 29 tuổi, có thực lực Linh Hải Cảnh cửu trọng thiên, là đệ nhất nhân trong lớp trẻ Ninh gia, là một người có lực cạnh tranh vào vị trí gia chủ Ninh gia đời sau nhất.
Tiêu gia Tiêu Chiến, trưởng tôn của Tam trưởng lão Tiêu gia, có thực lực Linh Hải Cảnh thất trọng thiên, đây là lần thứ hai tham gia gia tộc đại bỉ bốn năm một lần, chỉ bất quá thời điểm lần đầu tiên hắn tham gia, chẳng qua là lọt vào xếp hạng trước hai mươi, cũng không thể vào trước mười.
- Tỷ thí bắt đầu!
Theo một tiếng hạ lệnh của một gã trưởng lão, chiến đấu bắt đầu.
Thực lực của Tiêu Chiến so ra kém Ninh Thiên Vũ, cho nên hắn vừa bắt đầu liền đoạt tấn công, trường thương trong tay hướng Ninh Thiên Vũ đâm tới.
Quang mang kim sắc sắc ở chung quanh trường thương lộ ra vẻ khí thế mười phần, uy lực bất phàm.
Ninh Thiên Vũ lộ ra một tia cười lạnh, trong lòng khinh miệt nói:
- Chút tài mọn.
Chỉ thấy thân thể của hắn nhẹ nhàng run lên, một thanh thanh sắc trường kiếm xuất hiện ở trong tay, trên thân kiếm tản ra kiếm khí bén nhọn vô cùng, đây rõ ràng là một thanh nhị giai cao cấp kiếm khí.
Trường thương đâm tới, trường kiếm huy sái!
Đinh đương!
Hai kiện binh khí đụng nhau, tia lửa văng khắp nơi!
Tiêu Chiến mặc dù là tiên phát chế nhân, nhưng là lại bị Ninh Thiên Vũ chấn lui lại mấy bước.
- Kém một cấp, khác nhau một trời một vực!
Tiêu Chiến hổ khẩu bị chấn thành tê dại, ở trong lòng thầm hô một tiếng, biết mình cùng đối phương có không ít chênh lệch, lúc này không do dự dùng đến tuyệt chiêu.
- Hoành Tảo Thiên Quân
Tiêu Chiến quát to một tiếng, quanh thân tản ra kim sắc quang mang Kim thuộc tính, trường thương trong tay hung hăng hướng về phía Ninh Thiên Vũ đâm tới.
Nhất thời, trong mắt những người đang xem chiến thì trường thương kia biến thành khổng lồ mang theo sức hủy diệt kinh thiên động địa lao tới Ninh Thiên Vũ.
Chiêu này vừa ra, dưới đài một mảnh kinh hô, hiển nhiên đối với một chiêu này của Tiêu Chiến mà cảm thấy kinh ngạc.
Ninh Thiên Vũ nhìn trường thương ở trước mắt không lộ ra chút ý tứ khiếp đảm nào, trên mặt mang theo từng tia tà tiếu, Thanh kiếm trong tay quang mang nở rộ.
- Phá cho ta!
Ninh Thiên Vũ thân thể triệt thoái về phía sau một bước, Thanh kiếm nhanh chóng quét ngang trường thương.
Ầm!
Trường thương trong nháy mắt tan rã.
Đúng lúc này, Tiêu Chiến nắm lấy cơ hội, đã phi thân đến trước người Ninh Thiên Vũ, trường thường trên tay hắn hướng bên hông Ninh Thiên Vũ quét tới.
Đầu thương sắc bén chỉ cần đụng tới, trầy da tróc vảy là một điều chắc chắn. Nhưng Ninh Thiên Vũ sớm đã đề phòng, hắn khẽ quát một tiếng:
- Sớm đã chờ ngươi đến rồi.
Bỗng nhiên, Thanh kiếm của Ninh Thiên Vũ đem trường thương của Tiêu Chiến đánh văng ra, đồng thời tay trái phách ra, một chưởng vỗ vào trên bờ vai của Tiêu Chiến.
- Bại cho ta!
Tiêu Chiến dính một chưởng của Ninh Thiên Vũ mà bay ngược ra phía sau. Ngay khi đánh bay Tiêu Chiến, Ninh Thiên Vũ hai tay cầm kiếm, từ bên trên phất xuống dưới, một đạo diễm mang như thanh long hướng Tiêu Chiến oanh tới.
Oanh!
Phốc!
Tiêu Chiến bị thanh mang đập trúng bụng, một đạo vết thương tận xương rách ra, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, mất đi năng lực chiến đấu rơi xuống tràng đấu.
- Không chịu nổi một kích!
Ninh Thiên Vũ vô cùng khinh thường hừ nhẹ nói, thần khí cao ngạo vô cùng.
Trận đầu lấy Ninh Thiên Vũ có được thắng lợi, trận thứ hai là Tiêu Hoàng chiến Lâm Ngọc Giản.
Trận chiến giữa tứ kiệt và tam mỹ khiến nhiều người hào hứng chờ đợi.
- Tỷ thí bắt đầu!
Ngay khi trọng tài vừa hô xông thì Lâm Ngọc Giản là người ra tay trước. Thủ ấn khẽ kết, trước người đột nhiên xuất hiện một đạo chưởng ấn phá không lao tới, khiến không gian chung quanh gấp khúc đánh về phía Tiêu Hoàng.
Đối với chưởng pháp đang lao đến thì chỉ thấy tay Tiêu Hoàng khẽ lật, một thành trường kiếm kim sắc xuất hiện trong tay hắn. Lưu quang trên thân kiếm lóe lên, khẽ rung động, tạo thành từng tiếng kiếm minh, vừa nhìn đã biết không phải phàm vật. Trong sát na này trường kiếm trong tay Tiêu Hoàng đánh ra, mấy đạo kiếm quang kim sắc đánh về phía chưởng ấn kia.
Sưu...
Lực lượng va chạm với nhau, kình khí trong nháy mắt xung đột khiến cho không gian gấp khúc. Lập tức hai đòn tấn công liền biến mất trong không trung.
Ngay khi chiêu thức của mình bị triệt tiêu, thủ ấn của Lâm Ngọc Giản liền biến đổi, một đạo chưởng ấn trong tay trong nháy mắt phá vỡ không gian mang theo uy lực mạnh hơn cái đầu gấp mấy lần đánh về phía Tiêu Hoàng.
Sưu.
Thân ảnh Tiêu Hoàng khẽ di động một cái, trường kiếm trong tay bắn ra một mảnh kiếm quang chói mắt, trong nháy mắt va chạm với đạo chưởng ấn của Lâm Ngọc Giản.
Linh lực khuếch tán. Toàn bộ bầu trời trong nháy mắt xuất hiện một đám quang mang chói mắt.
Thân thể mềm mại của Lâm Ngọc Giản lui về phía sau, vẻ mặt ngưng trọng. Ánh mắt nhìn về phía trước rồi đôi tay bắt đầu đánh ra một đạo thủ ấn. Trong không trung lúc này một đám linh khí đậm đặc được hội tụ tới, năng lượng kinh khủng khiến cho không gian ba động kịch liệt.
Chỉ trong sát na, kết ấn của Lâm Ngọc Giản đã hoành hành, linh khí xung quanh được nàng biến thành một chưởng ấn vô cùng lớn. Ngay khi Lâm Ngọc Giản kết thúc kết ấn, chưởng ấn phá không mà đi, tốc độ giống như thiểm điện bắn về phía Tiêu Hoàng.
Kiếm quang trong tay Tiêu Hoàng kia trong nháy mắt được đánh ra, linh lực bàng bạc trong cơ thể không thể giữ lại mà bạo phát. Lập tức bên ngoài không gian lúc này xuất hiện từng đạo kiếm ảnh, giống như là những cánh hoa vậy. Linh khí Kim hệ nhanh chóng hội tụ lại trong kiếm quang khiến bọn chúng tràn đầy sát lục chi khí rồi hắn nhanh chóng đánh nó về phía chưởng ấn kia.
Đùng!!!!
Hai đạo lực lượng va chạm với nhau tạo nên một nên chấn động vô cùng mạnh mẽ, linh khí thì khuếch tán ra chung quanh.
Khục.
Khi linh khí gần tiêu tán thì thân thể mềm mại của Lâm Ngọc Giản bắt đầu lảo đảo lui về phía sau, sắc mặt có chút tái nhợt, không ngờ nàng lại rơi vào thế hạ phong. Còn Tiêu Hoàng thì đứng yên, dường như không định thừa thắng xông lên. Hắn nói:
- Lâm tiểu muội chịu thua đi, muội không đối thủ ta đâu.
Lâm Ngọc Giản nghe vậy thì cười khổ, quả thật giống như lời của Tiêu Hoàng nói. Cho dù nàng có tung hết tất cả con bài chưa lật thì cũng chưa chắc sẽ đánh bại được y vì nếu nàng có thì không lẽ nào Tiêu Hoàng lại không có những bài bí mật. Với lại, cho dù nàng có đánh bại được Tiêu Hoàng thì với việc đã lật hết tất cả lá bài thì rất khó cho nàng để đánh bại người khác.
Vì vậy, Lâm Ngọc Giản giơ tay kêu lên:
- Ta đầu hàng.
Theo Lâm Ngọc Giản đầu hàng, vòng đấu thứ hai người thắng là Tiêu Hoàng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...