Phong Lưu Pháp Sư

 

Nạp Lan Như Nguyệt càng ngày càng nghi hoặc, trong lòng bất an cũng càng ngày càng mãnh liệt.

"Phu quân, ta sẽ không đi. Nếu mà không nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì thì ta sẽ ở luôn chỗ này không đi đâu cả." Nạp Lan Như Nguyệt thoát khỏi tay Long Nhất, từ không trung đáp xuống dưới, ngồi xuống bên một gốc cây đại thụ. Trong tim vô cùng thống khổ, lại có chút bàng hoàng, có chút thống khổ.

Long Nhất trong lòng than nhẹ, đi tới trước mặt Nạp Lan Như Nguyệt. Đi qua biên giới là có thể vào bên trong Nạp Lan đế quốc rồi.

"Không có chuyện gì phát sinh cả, chỉ là ta rất muốn đến Thương Nguyệt thành, chẳng lẽ nàng lại không muốn sao?" Long Nhât ngồi xuống bên cạnh Nạp Lan Như Nguyệt. Dựa theo tính toán thì bây giờ Nạp Lan đế quốc kinh biên ngất trời rồi.

"Đượng nhiên là ta rât muốn đến Thương Nguyệt thành, nhưng . trong lòng ta lại cảm thấy vô cùng bât an. Mau nói cho ta biết, rốt cục có chuyện xấu gì đã xảy ra." Nạp Lan Như Nguyệt có chút kích động, nắm lấy bàn tay to lớn của Long Nhất đặt lên ngực trái của nàng, trái tim của nàng đập lạon vô cùng.

Long Nhất hơi trầm mặc, suy tư bây giờ có nên nói cho nàng biết hay không.

"Phu quân, đừng có dấu ta. Ta biết nhất định là đã có chuyện gì đó xẩy ra. Nếu không sao ngày hôm nay khi đối mặt với ta chàng lại buồn rầu không tươi cười, sẽ không chào hỏi mọi người khi rời khỏi doanh lý." Nạp Lan Như Nguyệt giọng nói có vẻ khẩn cấp.

Long Nhất vỗ về Nạp Lan Như Nguyệt, cũng không cần giấu giếm nữa, dù sau sớm muộn gì nàng cũng sẽ biết.


"Cha nàng bây giờ lành ít dữ nhiều, hai vị ca ca của nàng vì tranh đoạt ngôi báo đã gây ra một trận lưu huyết." Long Nhất nhìn Nạp Lan Như Nguyệt ngưng trọng nói, không đành lòng chứng kiến sắc mặt trắng bệch của nàng.

"Sao lại có thể như vậy? Thân thể phụ hoàng vốn rất khoẻ mà, không thể nào … Chẳng lẽ là bị người khác âm mưu làm hại, là ai?" Nạp Lan Như Nguyệt lắc mạnh tay Long Nhất kêu lớn, mặc dù nàng đối với Nạp Lan Vô Cực vô cùng hận. Nhưng dù sao nàng cùng Nạp Lan Vô Cực có quan hệ máu mủ, là cha đẻ của nàng. Hơn nữa nàng cũng biết Nạp Lan Vô Cực rất quan tâm đến nàng.

"Chàng nói hai vị ca ca, cùng với Ngạo Nguyệt đế quốc và Thú nhân tộc cấu kết với nhau sao." Long Nhất than nhẹ một tiếng, nhẹ nhàng ôm Nạp Lan Như Nguyệt vào trong lòng.

Lúc đầu Ngân Kiếm từ Bỉ Mông hoàng tộc điều tra được tin tức kinh người này. Hai người con của Nạp Lan Vô Cực là Nạp Lan Văn cùng Nạp Lan Vũ bị mua chuộc. Hắc Ám giáo hội dạy cho bọn họ cách hạ độc mạn tính vào người Nạp Lan Vô Cực, loại độc dược này không có gì dị thường, chỉ là sau khi tích luỹ ở bên trong cơ thể khi phát tác sẽ hoá thành Hắc ám lực ăn mòn trong cơ thể, mạch máu, nội tạng. Không chỉ có thế Hắc ám lực trong cơ thể sẽ tạo ra ảo giác cho người bị trúng độc.

Khi Nạp Lan Vô Cực còn chưa bị độc phát, nhưng đã không còn cách cứu chữa. Mà lộ trình từ Mễ Á công quốc đến Thương Nguyệt thành lộ trình vô cùng xa xôi. Bởi vậy khi đó Long Nhất cũng không có quay về liền.

Long Nhất biết một khi Nạp Lan Vô Cực chết thì Nạp Lan đế quốc nhất định đại loạn. Nạp Lan Văn cùng Nạp Lan Vũ sẽ không nhường nhau, bọn họ sẽ vì tranh quyền với nhau sẽ triệu hồi hai đại quân đoàn đang phòng thủ ở tuyến phòng thủ Á Đặc Tư An Na, như vậy liên minh giữa Cuồng Long và Nạp Lan không công cũng tự phá, như vậy những cố gắng trước đây sẽ tan thành bọt nước. Bao nhiêu tiền tài va công sức bỏ ra mới giành được thắng lợi.

Mà lúc này nhân cơ hội Ngạo Nguyệt đế quốc sẽ phản kích, thú nhân tộc làm loạn. Lúc đó sợ rằng cả Thương Lan đại lục sẽ đại loạn, lúc đó sanh linh sẽ bị đồ thán, vạn tộc tề bi.

Long Nhất bất luận như thế nào cũng sẽ không để cho sự việc đó phát sinh. Bởi thế hắn cho Cuồng Long quân đoàn phong toả biên cảnh không cho Nạp Lan đế quốc truyền tin ra tiền tuyến. Đương nhiên, làm như vậy sẽ ảnh hưởng đến quân tâm. Nhưng mà không có tin từ Nạp Lan đế quốc truyền đến, mặc dù 2 đại quân đoàn mặc dù có hoài nghi nhưng quân tâm sẽ không rối loạn. Đến lúc đó lại cho tình báo Thiên Võng ra tay một chút, như vậy xem như tạm ổn.


"Phu quân, chúng ta hãy mau trở về. Như Mộng còn đang ở Thương Nguyệt thành nhất định là vô cùng sợ hãi." Nạp Lan Như Nguyệt trên mặt không còn một tia huyết sắc, đau khổ qua đi nàng lập tức nghĩ đến muội muội của mình là Nạp Lan Như Mộng, nếu nàng có chuyện gì thì sao.

Long Nhất hơi gật đầu, ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Nạp Lan Như Nguyệt nhắm hướng Nạp Lan đế quốc bay tới.

Tiến vào bên trong Nạp Lan đế quốc, cả đế quốc vô cùng hỗn loạn Nâp Lan Vô Cực vì tu luyện Hắc ám lực bị phản phệ mà chết, tin tức này vừa mới truyền ra hôm qua. Mà Nạp Lan Văn cùng với Nạp Lan Vũ đếu được sự ủng hộ của các thế lực bắt đầu tranh giành ngôi hoàng đế, tất cả bộ đội thủ bị đều được lệnh phải di chuyển về Thương Nguyệt thành, tạo nên thế cục vô cùng hỗn loạn. Cướp bốc, giết người, trộm cắp hết sức càn rỡ. Các hoạt động của quốc gia trở nên tê liệt.

Nạp Lan Như Nguyệt khuôn mặt tái nhợtt nhìn các thử dân hỗn loạn, nàng lúc này hết sức rõ ràng Nạp Lan đế quốc đã trở nên đại loạn, các quốc gia khác nhất định nhân cợ hội này ném đá xuống giếng. Mà hai vị ca ca của nàng bất luộn là ai thì cũng sẽ không đạt được ngôi vị. Cơ nghiệp ngàn năm của tổ tiên sẽ bị huỷ trong tay bọn họ, đến lúc đó chỉ có một kết quả là mất nước.

"Phu quân,ta nên làm sao bây giờ?" Nạp Lan Như Nguyệt đau khổ dựa vào thân hình ấm áp của Long nhấ, nếu không có Long Nhất ở bên cạnh thì nàng sẽ không biết làm sao.

"Không có chuyện gì đâu, ta sẽ luôn ở bên cạnh nàng." Long Nhất nhẹ giọng an ủi, ngữ khí thập phần kiên định.

Nạp Lan Như Nguyệt nhìn Long Nhất gật đầu, tâm tình dễ chịu hơn một chút. Đúng vậy nàng còn có Long Nhất, chàng là phu quân của nàng, chàng nhất định sẽ giúp nàng.

Long Nhất ôm Nạp Lan Như Nguyệt, nhìn xuống phía dưới, khoé môi lộ ra nụ cười kỳ quái. Đây là một cái nguy cơ rất lớn, nhưng đồng thời cũng là một cơ hội rất lớn. Nếu mà mình xảy chân, thì sẽ trở thành miếng mồi ngon cho thiên hạ xâu xé.


Nạp Lan Văn và Nạp Lan Vũ là hai tên phế vật căn bản không đáng nhắc đến. Nếu mà tạo ra một sự cố thần không biết quỷ không hay giết chết bọn chúng, thì trong hoàng tộc chỉ còn có Nạp Lan Như Nguyệt cùng Nạp Lan Như Mộng hai tỷ muội. Đến lúc đó Nạp Lan Như Nguyệt lên nắm đại quyền, như vậy Nạp Lan đế quốc không phải bị ta nắm trong tay sao. Chỉ là Long Nhất cũng biết chuyện này sẽ không đơn giản như thế, hai tên phế vật kia nhất định có cao nhân ẩn úp một bên chỉ điểm, chắc là bọn Ngạo Nguyệt đế quốc hoặc là Hắc ám giáo hội, bọn chúng sẽ không để cho mình dễ dàng đạt được mục đích.

Một đường thẳng tiến, rốt cục sau một thời gian cũng đến bên ngoài Thương Nguyệt thành.

"Nếu giữa các thành có ma pháp truyền tống trận thì tốt biết bao." Long Nhất chợt nảy ra một suy nghĩ trong đầu, chỉ đáng tiếc là Ma pháp truyền tống trận cao thâm, đến ngày nay đã không còn được đầy đủ.

Lúc này Long Nhất chợt nghĩ đến bộ sách lấy được từ di tích Di thất chi thành thánh điện, bởi vì bên trong có ghi lại đủ các loại ma pháp trận đồ án. Nhưng mà những văn tự trong đó lại không bình thường, Long Nhất không dám làm loạn. Thật ra Vô Song cũng biết một chút về ma pháp truyền tống trận, tỷ như chế tác ra ma pháp quyển cái gì đó …. Nhưng mà Ma pháp truyền tống trận là một ma pháp phức tạp à rộng lớn nên nàng căn bản cũng không rõ. Nàng nói ma pháp trân là một môn học cao thâm, cực kỳ phức tạp, người tinh thần lực tầm thường thì khó có thể học.

"Nếu có người nào có thể đọc được văn tự trong sách đó thì tốt quá." Long Nhất trong lòng thầm nghĩ.

Long Nhất không tư lự được bao lâu, bởi vì sự náo động bên ngoài Thương Nguyệt thành có bảy tám laoại binh đoàn, phân biệt rõ ràng, mắt như hổ đói nhìn nhau. Hiểm nhiên là người của hai vị hoàng tử.

Tình hình chưa đến mức tồi tê, chưa phát sinh đánh nhau, nếu mà Nạp Lan đế quốc tập trung quân về một chỗ, nếu thật sự nội chiến xảy ra trên qui mô lớn, thì Nạp Lan đế quốc nguyên khí sẽ tổn thương trầm trọng. Đên lúc đó muốn khôi phục thì không phải là chuyện một hai năm có thể làm được.

"Người đến từ nơi nào, mau quay trở về, Thương Nguyệt thành đóng cửa với người ngoài." Ở đây có vài tên Đại ma phá sư đang phi hành trên không trung Thương Nguyệt thành, tạo thành tuyến phòng ngự trên không trung.

"Các ngươi thật sự là không biết đây là ai sao? Hay là các ngươi không nhận ra?" Long Nhất vừa nói vừa cười. Nạp Lan Như Nguyệt tại Thương Lan đại lục thì vô cùng nổi danh, chứ đừng nói là tại bổn quốc.

Mấy tên Đại ma pháp sư sắc mặt hơi đổi, tên cầm đầu do dự một hồi, tại không trung thi lễ nói: Thuộc hạ tham kiếm Như Nguyệt công chúa cùng phò mã, nhưng là bệ hạ vừa mới băng hà. Hai vị hoàng tử ra lệnh là không cho bất cứ người nào tiến vào trong thành cả."


"Ngươi cũng đã biết là bệ hạ vừa mới băng hà, ta là con gái của người sao lại không đi bái tế. Hai vị hoàng tử là nói về người khác chứ không nói chúng ta hiểu chưa?" Long Nhất sắc mặt trầm xuống, khí thế phóng ra đánh thẳng vào mấy tên Đại ma pháp sư sắc mặt trắng bệch, cả người lảo đảo muốn ngã.

"Phò mã bớt giận, đợi chúng tôi bẩm báo một tiếng, xin đừng làm khó chúng tôi." Tên cầm đầu đám ma pháp sư thở hồng hộc, trong lòng vô cùng hoảng sợ. Long Nhất làm cho hắn cảm giác như ngọn núi lớn không thể lay chuyển, chỉ cần sử dụng khí thế đã bức bọn họ ra như vậy. Xem ra đã đạt đến cảnh giới Đại Ma Đạo Sư, tuyệt đối bọn họ không thể đắc tội.

" Ngươi bây giờ là làm khó chúng ta, mau tránh đường. Lúc nãy bổn thiếu gia hạ thủ lưu tình, bằng không bây giờ các ngươi đã trở thành một cái xác không hồn rồi" Long Nhất thản nhiên nói.

Nghe vậy tên cầm đầu đám ma pháp sư sắc mặt biến đổi, cắn răng dẫn mấy người phía sau tránh ra.

"Đúng rồi, thức thời mới là trang tuấn kiệt, bằng không sau này hãy đi theo bổn thiếu gia và công chúa đi." Long Nhất liếc mắt một vòng, mấy tên ma pháp sư này thực lực cũng không kém, có thể giúp mình làm một số việc lặt vặt.

Ma pháp sư nghe vậy sợ run người, quay người nhìn về tường thành phía dưới lại thôi.

"Các ngươi hãy trở về, đến Minh Nguyệt tử lâu chờ ta." Long Nhất cười cười đột nhiên phóng ra một chưởng ảnh, mấy tên ma pháp sư thân thể yếu nhược, bị đánh trúng liền từ không trung rớt xuống.

Vài tiếng động vang lên, nửa thân dưới của bọn ma pháp sự đập xuống nền đá. Làm cho mọi người trợn mắt hà mồm, như vậy cũng không cần giết bọn họ, chỉ làm cho bọn họ kinh hãi thôi. Mấy tên ma pháp sư cũng không có việc gỉ liền đứng lên, trên mặt đều hiện lên vẻ kinh dị.

Nhưng mà lúc này đã không còn thấy bóng dáng của Long Nhất và Nạp Lan Như Nguyệt đâu cả.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui