Phong Lưu Chân Tiên

Dương Thiên dứt khoát:

- Ta từ chối.

- Ngươi có yêu cầu gì có thể nói. Chúng ta sẽ cố hết sức hoàn thành.

- Không cần. Những thứ ta cần ta đều có thể tự đi làm. Ta cũng có thể đoán được ý đồ của các ngươi. Ta tuy không còn là Ẩn Thế đại lục thủ hộ giả, nhưng không có nghĩ là ta sẽ giúp các ngươi chống lại nó.

Lão giả mỉm cười:

- Xem ra ngươi đã hiểu lầm ý của bọn ta.

- Chẳng lẽ không phải?

- Tất nhiên là không phải. Bọn ta cũng không ngu ngốc như vậy.

Dương Thiên gật đầu:

- Vậy các ngươi có thể nói một chút.

Lão giả thở dài:

- Ngươi có từng nghe nói qua về nguồn gốc của Ám tổ?

- Ý của ngươi là việc Ám tổ là do các tiểu môn phái xa xưa tại Ẩn Thế đại lục lập nên.


Lão giả gật đầu:

- Xem ra người cũng biết không ít. Đúng vậy, Ám tổ là do các tiểu môn phái tại Ẩn Thế đại lục lập nên, ý tưởng ban đầu là để tạo dựng thế lực để chống lại các thể lực lớn. Dần dần người địa cầu gia nhập ngày càng đông, bản NgcU4oE chất của Ám tổ cũng dần thay đổi. Trở thành một tổ chức với mục đích chính là kiềm chế những người đi ra từ Ẩn Thế đại lục, duy trì sự cân bằng.

- Nhưng ngươi cũng biết, do Ám tổ được tạo thành từ các tiểu thế lực nên công pháp cùng pháp thuật đều là cấp thấp. Tuy trải qua một thời gian dài cải tiến nhưng so với tứ đại thế lực hiện tại vẫn kém quá xa.

Lão giả nhìn qua 2 người ngồi cạnh bên:

- Bọn ta đều đã sống hơn 600 năm vẫn một mực dừng tại Kim Đan hậu kỳ. Nguyên nhân chính một phần cũng là do công pháp không được. Ngươi cũng biết Kim Đan hậu kỳ tu sĩ tuổi thọ cũng chỉ tối đa 800 năm, nếu bọn ta không thể đột phá Nguyên Anh thì chắc chắn sẽ tọa hóa.

Dương Thiên ra vẻ đã hiểu:

- Các ngươi muốn từ chỗ ta lấy được công pháp cùng pháp thuật cao cấp. Ý tưởng không tệ, cái này ta quả thực có rất nhiều. Chỉ là không biết các ngươi có thể xuất ra được thứ khiến ta vừa lòng hay không?

Ba vị lão giả vội nói:

- Chỉ cần ngươi đưa ra điều kiện, bọn ta chắc chắn sẽ đáp ứng.

Dương Thiên suy nghĩ một hồi lâu vẫn không nghĩ ra được hắn cần cái gì. Mọi thứ đỗi với hắn đều quá mức đơn giản, hắn đều có thể tự mình làm được.

- Cái này ta cũng không rõ. Không bằng các ngươi đưa ra giá, nếu vừa ý ta sẽ chấp nhận trao đổi.

Ba vị lão giả trầm ngâm, cuối cùng một vị lão giả vẻ mặt đau khổ, lấy ra một cây nhân sâm đỏ như máu:

- Đây là Huyết Nhân Sâm, tu sĩ ăn vào có thể tăng từ 20 đến 50 năm tuổi thọ. Ta đã phí rất nhiều công sức mới có được.

Dương Thiên lắc đầu:

- Thứ này dù ngươi cho ta dùng để ngâm rượu, ta cũng sẽ sợ nó làm ảnh hưởng đến mùi vị.

Ba người lại nhìn nhau, bọn hắn tuy cũng có khá nhiều bảo vật. Nhưng Huyết Nhân Sâm là thứ có giá trị lớn nhất. Động thủ cướp đoạt, bọn hắn không có lòng tin sẽ đánh thắng Dương Thiên. Theo bọn hắn dự đoán, Dương Thiên rất có thể là tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Dù huy động vũ khí hiện đại, nhiều lắm cũng chỉ có thể khiên hắn bị thương nhẹ.

Tu sĩ Nguyên Anh so với Kim Đan hơn kém một trời một vực. Vì vậy mỗi tu sĩ Nguyên Anh kỳ đều được xưng danh là đại tu sĩ. Về phần cảnh giới cao hơn, bọn hắn vốn không có cơ hội tiếp xúc. Suy nghĩ một hồi lâu, Vị lão giả ngồi ở trung tâm cắn răng:

- Nếu như ta nhường vị trí Hội trưởng lại cho ngươi…

- Hội trưởng, việc này không thể…

- Ý ta đã quyết, các ngươi không cần nhiều lời. Nếu không thể sống tiếp, vị trí này giữ lại có tác dụng gì.

Hai người trầm ngâm, Hội trưởng nói không sai. Vẻ mặt đắng ngắt nhìn Dương Thiên:

- Việc này chúng ta đồng ý.


- Vậy quyết định như vậy đi.

Dương Thiên đầu đầy hắc tuyến. Ta không cần chức vị này, các ngươi không cần tỏ vẻ đau khổ như vậy có được không? Vội vàng nói:

- Khoan đã, các ngươi còn chưa hỏi qua ý của ta. Ta không muốn làm Hội trưởng. Ta cũng không có thời gian quản việc của Ám tổ.

Một vị lão giả rốt cuộc nhịn không được:

- Vậy ngươi rốt cuộc muốn gì?

Dương Thiên lại suy nghĩ một hồi:

- Đã các ngươi như vậy, ta cũng không làm khó nữa. Các ngươi cho ta một thân phận, có thể tùy ý điều động lực lượng của Ám tổ, bất kể là số lượng hay vị trí thế nào đều phải nghe lệnh của ta. Thế nào?

Hội trưởng cau mày:

- Như vậy thì có khác gì với việc ngươi làm Hội trưởng?

Dương Thiên trợn mắt nhìn lão giả:

- Ngươi là giả vờ hay thực sự ngu ngốc. Ta có thể tùy tiện chỉ huy Ám tổ, nhưng không cần quan tâm đến hoạt động hay các vấn đề của nó. Nói ngắn gọn, ta muốn quyền lợi của Hội trưởng, nhưng không muốn lãnh trách nhiệm của Hội trưởng.

Hội trưởng gật đầu:

- Có thể. Ta sẽ làm cho ngươi một lệnh bài thân phận cũng một chức vụ mới gọi là Giám Sát giả. Có được quyền lợi tương đương với Hội trưởng.

Lão giả đồng ý nhanh như vậy khiên Dương Thiên cũng có chút bất ngờ. Dường như hiểu được hắn đang nghĩ gì, lão giả mỉm cười:

- Thực ra bọn ta cũng không muốn giao Ám tổ vào tay ngươi. Bọn ta cũng đã gắn bó với nó gần 600 năm, sao có thể tùy tiện để ngươi điều khiển. Ý của ngươi cũng là phù hợp với ý của ta.

Hai bên giao dịch thành công, Dương Thiên cũng đứng lên đi về phía ba người:


- Hiện tại ta sẽ xem xét thể chất của các ngươi. Sau đó sẽ đưa cho các ngươi công pháp phù hợp.

Ba vị lão giả gật đầu. Dương Thiên kiểm tra một hồi liền lấy ra 4 cái ngọc giản ném cho ba người:

- Công pháp ở đó, các ngươi có thể từ từ xem. Còn có thể thành công đột phá Nguyên Anh hay không phải xem vận mệnh của các ngươi. Còn đây là một bộ pháp thuật hợp kích chia làm 3 tầng. Tầng thứ nhất một người có thể thi triển, tầng thứ 2 hai người, thứ 3 ba người. Tu luyện thành công tầng thứ 3, ba người các ngươi có thể tương đương cảnh giới Giả Anh.

- Giả Anh?

Ba người kinh ngạc, đây là lần đầu tiên bọn hắn nghe thấy cảnh giới này. Dương Thiên cũng lắc đầu, bọn hắn không những thiều thốn công pháp mà kiến thức cũng rất kém:

- Tu sĩ Kim Đan kỳ đột phá Nguyên Anh sẽ trải qua thiên kiếp. Thành công sẽ trở thành tu sĩ Nguyên Anh, thất bại thì thần hồn câu diệt. Nhưng cũng có những kẻ quyết đoán từ bỏ thân thể, đoạt xá một cơ thể khác. Những người này cả đời sẽ không thể đột phá Nguyên Anh, nhưng đã trải qua thiên kiếp tẩy luyện nên mạnh hơn nhiều so với tu sĩ Kim Đan, được xưng là Giả Anh kỳ tu sĩ.

Ba người lần nữa kinh ngạc, những chuyện này cũng là lần đầu bọn hắn nghe được. Hội trưởng có chút ngượng ngùng:

- Đây cũng không phải do bọn ta thiếu hiểu biết. Nhưng những sách vở ghi chép về tu luyện thực sự rất hiếm có. Vả lại hơn một ngàn năm nay không có bất kì tin tức nào về việc có người đột phá Nguyên Anh.

Dương Thiên cũng không nói nhiều. Giải đáp cho ba người một vài chỗ khó trong công pháp xong, hắn liền trở về biệt thự cùng Diệp Linh. Chuyến đi này Dương Thiên mục đích chính cũng là vì nàng, còn cái chức vị kia hắn hoàn toàn không để ý.

Dương Thiên trở về biệt thự cũng đã gần 9h tối. Bước vào trong, hắn thấy Diệp Linh đang gục mặt trên bàn để ngủ. Trên bàn bày biện rất nhiều thức ăn. Xem ra là đang đợi hắn trở về cùng ăn. Dương Thiên chợt cảm thấy trong lòng có một cảm xúc rất lạ, cảm giác bình yên, ấm áp.

Có lẽ đây mới là cuộc sống hắn truy cầu, được ở bên những người hắn yêu, cùng các nàng trải qua cuộc sống bình dị.

Dương Thiên tiến lại gần vỗ vai Diệp Linh khiến nàng bừng tỉnh, thấy Dương Thiên đã trở về liền vui vẻ:

- Ngươi đã trở về.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui