- Khống Long Tâm?
Long Chiến Thần giật mình, hắn cũng đã hiểu được Long Chiến Thiên muốn làm gì. Đại ca quả nhiên là đại ca, vẫn luôn hành sự quyết đoán và tàn nhẫn như vậy. Khống Long Tâm là pháp thuật chuyên dùng để khống chế Long Tộc, tương tự như Khôi Lỗi Thuật của Nhân Tộc. Người bị sử dụng pháp thuật này sẽ hoàn toàn mất đi sự khống chế đối với chính mình, bị người khác tùy tiện sai khiến. Nói cách khác, Long Chiến Thiên muốn biến Long Chính Dũng thành một con rối để hắn tùy tiện sai sử.
Long Chiến Thiên lấy ra một cái ngọc giản đưa cho Long Chiến Thần:
- Đây là ngọc giản ghi lại bí pháp Khống Long Tâm. Vài ngày tiếp theo ta sẽ không có mặt ở đây, mọi việc sẽ giao lại cho ngươi xử lý.
Cầm lấy ngọc giản, Long Chiến Thần chỉ khẽ gật đầu. Long Chính Dũng thua cuộc, hôn ước bị hủy, sau đó lại bị mất tích không rõ lý do. Long Chính Nghĩa chắc chắn sẽ không để yên. Việc này liên quan đến mối quan hệ hòa hảo giữa Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc và Ngũ Trảo Kim Long Tộc, cần phải có Long Chiến Thiên đích thân đứng ra giải quyết.
Long Chiến Thiên đang định rời đi, chợt nhớ đến Dương Thiên liền nói:
- Nếu ta đoán không sai, tên Long Vũ Hạo kia chính là kẻ đã giết chết phân thân của ngươi. Tạm thời đừng động đến hắn, đợi khi ta trở về sẽ giải quyết chuyện này.
Long Chiến Thần biết Long Chiến Thiên có hứng thú với môn thần thông cuối cùng mà Dương Thiên thi triển. Bản thân hắn tự nhận mình cũng rất muốn đoạt lấy nó, thế nhưng Long Chiến Thiên đã nói như vậy, hắn cũng đàng phải tạm gác chuyện này lại.
…
Ở một nơi khác, Dương Thiên đang ngồi trên một cái bàn sang trọng, bên trên bày ra đủ những loại thức ăn đặc sản của Long Tộc, mỗi loại đều ẩn chứa linh lực rất tinh thuần. Chỉ là chút thức ăn này thì chẳng đáng là bao, nhiều lắm chỉ có tác dụng ngon miệng mà thôi. Tuy vậy, Dương Thiên vẫn rất nhiệt tình “thử” qua từng món một.
Long Tích Nguyệt ngồi ở vị trí đối diện, hai mắt nàng không rời khỏi Dương Thiên. Đến tận lúc này, Long Tích Nguyệt vẫn không tin được Dương Thiên có thể chiến thắng Long Chính Dũng. Hắn rốt cuộc là thần thánh phương nào, tại sao Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc có tu sĩ lợi hại như vậy mà nàng chưa từng nghe nói qua?
Cuối cùng Long Tích Nguyệt cũng không nhịn được nữa:
- Long Vũ Hạo, mấy năm qua ngươi tu luyện ở nơi nào, tại sao tại Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc ta chưa từng nghe đến danh tự của ngươi?
Dương Thiên đã sớm nghĩ đến sẽ bị chất vấn nên nhanh chóng trả lời:
- Ta ngao du ở rất nhiều vị diện, vừa mới trở về chưa được bao lâu. Nghe nói có nghi lễ nên đến tham dự góp vui. Đối thủ đều là những kẻ yếu nên may mắn giành được thắng lợi.
Long Tích Nguyệt trợn mắt, Dương Thiên đây là đang khiêm tốn hay là đang châm chọc Long Chính Dũng. Biến dị Ngũ Trảo Kim Long, Đại Thừa kỳ đỉnh phong, cho dù ở trong hàng ngũ Đại Thừa kỳ tại Long Giới hắn cũng là một trong những kẻ mạnh nhất.
Đây là do Long Tích Nguyệt không biết Long Chính Dũng đã đạt đến nửa bước Độ Kiếp ký, thậm chí còn là biến dị Tử Kim Thần Long, sử dụng Tử Kim Chiến Giáp. Nếu nàng biết được, không biết sẽ còn kinh ngạc đến mức nào.
Nhìn vẻ mặt của Long Tích Nguyệt, Dương Thiên tất nhiên đoán được nàng đang nghĩ gì. Bất quá hắn cũng không giải thích gì thêm mà đánh sang vấn đề khác:
- Nghi lễ đã thực hiện xong, có phải chúng ta…
Dương Thiên vừa nhắc đến chuyện này, vẻ mặt của Long Tích Nguyệt liền trở nên lạnh lùng:
- Ta biết các ngươi muốn lấy ta chỉ vì nhắm vào bảo khố của Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc mà thôi. Chuyện này ta có thể giúp ngươi. Chỉ cần ngươi hứa với ta, chúng ta trên danh nghĩa là vợ chồng, trên thực tế thì không có quan hệ gì cả.
Chuyện này Dương Thiên cũng đã sớm đoán được phần nào, có điều hắn không nghĩ đến là Long Tích Nguyệt lại đồng ý giúp đỡ hắn “cuỗm” đi vài món trong bảo khố. Long Tích Nguyệt rất đẹp, làm một cặp vợ chồng hờ kể cũng không tệ. Có được thăng cấp lên chính thức hay không là chuyện của tương lai. Dương Thiên rất tự tin vào năng lực của mình, đây không tính là việc gì quá khó khăn.
Long Tích Nguyệt thấy Dương Thiên không trả lời thì tỏ vẻ khó chịu:
- Thế nào, ngươi có đồng ý hay không? Đừng cho là chúng ta đã thực hiện xong nghi lễ thì ngươi có thể chạm vào người ta. Ta có rất nhiều cách khiến ngươi phải rời khỏi Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc, ít nhất trong vài ngàn năm nữa đừng mong trở về.
Tiểu mỹ nhân này còn định hù dọa hắn? Dương Thiên cảm thấy có chút buồn cười, bất quá vẫn phối hợp nói:
- Được, chuyện này nghe theo ngươi. Thế nhưng hôm nay có thể xem là đêm động phòng, nếu ta không ngủ lại đây sẽ khiến người khác nghi ngờ.
Long Tích Nguyệt ngẩn ra:
- Động phòng, đó là cái gì?
Dương Thiên câm nín, hắn quên mất nơi này là Long Tộc, tập tục so với Nhân Tộc có điểm khác nhau. Xem ra ý đồ trêu chọc nàng phải tạm gác lại. Dương Thiên lắc đầu:
- Không có gì. Ta ra ngoài trước, có việc cần cứ gọi cho ta.
Nơi này đã được Long Tích Nguyệt chuẩn bị kỹ càng. Bên ngoài được bao phủ bởi một trận pháp cảm ứng. Nếu có người đi vào, những người bên trong lập tức sẽ biết được. Hiện tại, chỉ có Dương Thiên cũng Long Tích Nguyệt ở trong cả cung điện rộng lớn này. Dựa vào tu vị Hợp Thể sơ kỳ của nàng, nếu Dương Thiên có ý đồ xấu chắc chắn không có biện pháp chống cự. Bất quá, Dương Thiên rất khinh thường làm những việc đó. Hắn tùy tiện chọn một phòng, ngồi lên giường nhắm mắt tĩnh tọa.
Vào buổi sáng ngày thứ ba, trong tai Dương Thiên vang lên tiếng truyền âm của Long Tích Nguyệt:
- Long Vũ Hạo, theo quy định của Long Tộc, hôm nay chúng ta sẽ đến gặp cha ta nhận lãnh nhiệm vụ, tại sao ngươi còn chưa xuất hiện.
Hai mắt Dương Thiên mở ra, bất đắc dĩ thở dài:
- Long Tộc thật sự quá nhiều quy tắc, sớm biết như vậy lúc ở chỗ Long Ngạo Thiên ta đã đọc nhiều thêm một chút.
Bước ra khỏi phòng, Long Tích Nguyệt đã sớm đứng ở bên ngoài đợi hắn. Vừa trông thấy Dương Thiên, Long Tích Nguyệt không nói tiếng nào liền xoay người rời đi. Dương Thiên nhún một cái liền bay đến sát bên cạnh nàng:
- Chúng ta vừa mới kết hôn, ngươi nói nhận nhiệm vụ là có ý gì?
Long Tích Nguyệt nhìn hắn:
- Ngươi không biết?
Dương Thiên gãi đầu:
- Ta ở bên ngoài ngao du nhiều năm, có những việc đã sớm quên.
Long Tích Nguyệt cảm thấy Dương Thiên có điểm gì đó không được bình thường, bất quá vẫn giải thích cho hắn:
- Theo tập tục của Vương tộc Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc, ta thân là con gái tộc trưởng, những kẻ không thuộc về vương tộc muốn lấy ta phải đưa ra lễ vật khiến cha ta hài lòng làm sính lễ. Thế nhưng ngươi thông qua nghi lễ để trở thành chồng của ta, nên tập tục này có chút sửa lỗi. Ngươi vẫn phải đưa ra lễ vật, bất quá lễ vật này là do cha ta quyết định. Ta đã trở thành vợ của ngươi, tất nhiên phải cùng ngươi đi tìm.
Trong khoảnh khắc, Dương Thiên cố nén xúc động muốn mắng người. Đây là thể loại tập tục gì? Rõ ràng là bóc lột sức lao động trắng trợn. Nghĩ vậy nhưng Dương Thiên vẫn chọn cách yên lặng. Hắn không hiểu tập tục này có ý nghĩa gì. Liệt Thiên Đế Viêm Long rất giàu có, vốn không cần tập tục phiền phức này.
Long Tích Nguyệt tưởng rằng Dương Thiên cảm thấy khó chịu liền nói tiếp:
- Ngươi yên tâm đi. Tập tục này chủ yếu là muốn tạo cơ hội cho chúng ta du ngoạn Long Giới một chuyến cho nên những lễ vật kia hầu như đều là thứ dễ tìm.
Tâm tình Dương Thiên cân bằng được một ít, hắn không thích vừa về làm rể ngày đầu tiên đã bị bắt đi làm tay sai. Đối với một vị Chân Tiên như hắn, đây là một chuyện rất mất mặt a.
Bước vào cung điện của Liệt Thiên Đế Viêm Long, Dương Thiên ngẩn đầu lên nhìn Long Chiến Thiên đang ngồi trên cao, nghi hoặc:
- Có một chút khác biệt.
Long Chiến Thần lúc này đang giả dạng thành Long Chiến Thiên cao giọng nói:
- Vũ Hạo, Tích Nguyệt, hai người các ngươi mới hoàn thành nghi lễ chưa bao lâu đã phải rời khỏi tộc chấp hành nhiệm vụ là không đúng. Thế nhưng đây là tập tục lâu đời của Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc, ta cũng không thể thay đổi được. Nhiệm vụ này cũng không có gì đặc biệt, các ngươi có thể xem như đây là một chuyến du ngoạn đi.
Long Tích Nguyệt không muốn nhiều lời:
- Nhiệm vụ là gì?
Long Chiến Thần đang định nói, ánh mắt hắn liền đánh ngang qua một cái, những lời vốn nên nói ra liền thay đổi:
- Nhiệm vụ lần này là đến Tàn Long Sơn Mạch tìm kiếm Long Cốt Ma Long.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...