Thấy gương mặt ngạc nhiên của Dương Thiên, Lý Bàn liền hỏi:
- Ngươi biết nàng?
- Không. Ta chỉ thấy nàng có điểm quen mất. Không biết đã thấy qua ở đâu.
- Là chuyện này a. Ngươi đã từng nhìn thấy nàng cũng không có việc gì lạ, nàng là thiên kim tiểu thư của gia tộc Tần thị, phụ thân là tổng giám đốc Tần Long tập đoàn. Nghe nói tổng tài sản lên đến hơn 50 tỷ. Nàng cũng từng xuất hiện trên đài truyền hình và báo chí vài lần.
Thấy Dương Thiên có chút chăm chú nhìn vào bức ảnh, Lý Bàn vỗ vai:
- Sao? Ngươi vừa ý nàng a. Nhưng ta khuyên người từ bỏ ý định đi. Nàng và chúng ta vốn không phải người trong cùng một thế giới. Chỉ có Mộc Vũ Hàm và Triệu Vũ Hinh mới chính là mục tiêu của chúng ta. Nói cho ngươi một ít bí mật, cái tên Chu Học Dân kia căn bản cũng không xứng với nàng, đơn giản chỉ là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.
- Nàng cùng lắm chỉ có nhiều tiền một ít thôi. Cũng không có đáng sợ như vậy a?
- Haizzz. Việc này ta cũng không thể nói cụ thể cho ngươi được.
Nhìn Lý Bàn một bộ thở dài, xem ra Tần gia cũng không đơn giản như vậy. Nhưng có ghê gớm hơn nữa thì thế nào? Dương Thiên hoàn toàn không để ý trong lòng. Hắn tự yy rằng đây là số mệnh cố gắng sắp đặt cho hắn nữ nhân. Sao có thể từ bỏ được. Nhìn Lý Bàn bộ dạng cao nhân khuyên bảo, Dương Thiên có chút không nhịn được hỏi:
- Dường như ngươi đối với nàng hiểu rất rõ?
- Đâu chỉ hiểu rõ. Gia tộc ta với gia tộc nàng còn có không ít duyên nợ đây. Ách, không nói việc này nữa. Sau này ngươi nếu cần thông tin về mỹ nữ cứ đến tìm ta. Ta sẽ bán cho ngươi với giá rất tốt đấy.
Nhìn bộ dáng không muốn nói nhiều của Lý Bàn, Dương Thiên cũng không hỏi thêm. Hắn cảm thấy tên Lý Bàn này gia thế cũng không đơn giản. Cùng Lý Bàn bàn tán về mỹ nữ một lúc sau, một vị lão sư khá lớn tuổi bước vào, giới thiệu về các quy định, thời gian học và một vài lưu ý về quy định mới. Sau đó cho cả lớp được nghỉ sớm.
Dương Thiên thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời trường, hắn muốn đến xem bệnh tính của Tần Tuyết một chút, thuận tiễn chữa bệnh cho nàng và bồi dưỡng chút tình cảm. Vừa bước ra cửa lớp bỗng nghe Lý Bàn gọi theo:
- Dương Thiên, 6h tối nay lớp ta sẽ tổ chức liên hoan tại quán bar Hải Nam, ngươi cũng đến tham dự a.
- Tốt, ta sẽ đến đấy.
Dựa theo đạo linh khí lưu lại trong cơ thể Tần Tuyết, Dương Thiên lái xe chạy một đường thắng đến một bệnh viện rất lớn. Trên cổng có treo một cái bảng lớn: “Bệnh viện Hoàn Vũ”. Nhìn người ra vào tấp nập không ngừng, Dương Thiên tốn rất nhiều thời gian, cuối cùng cũng thành công đem xe gửi vào bãi giữ xe.
Bước vào bệnh viện, đi thẳng đến UGdoGrB lầu 6, có ghi rõ: “khu dưỡng sức”, Dương Thiên cảm ứng tia linh khí trong một căn phòng. Thần thức thả ra, trong căn phòng ngoại trừ Tần Tuyết vẫn đang hôn mê nằm trên giường, còn có một vì bác sĩ đang khám cho nàng, một nam tử trung niên đang đỡ lấy một vị mỹ phụ cùng một tên thanh niên đang đứng ở góc phòng. Mỹ phụ vẫn đang khóc nức nở, theo Dương Thiên suy đoán đây rất có thể là phụ mẫu của Tần Tuyết, còn thanh niên kia rất có thể là vệ sĩ của họ. Dù sao xã hội bây giờ rất phức tạp, đa số đại gia đều thuê vệ sĩ để bảo đảm an toàn. Công ty bảo an cũng rất nhiều.
Vị bác sĩ già vừa khám bệnh vừa nhíu mày, chừng 15 phút sau quay ra nói:
- Con gái của 2 vị bây giờ tình trạng đã ổn định, không còn nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng loại độc này rất đặc biệt, ta cũng không biết cụ thể là cái gì. Bất quá, có một điểm xác định là có người cố tình hãm hại đấy. Tuy chất độc đã được loại bỏ hết, nhưng vẫn để lại di chứng, cái này…
Mỹ phụ trung niên nghe đến đây đã gấp không chịu được:
- Bác sĩ, cầu ngươi chữa cho con gái ta, bao nhiêu tiền ta cũng đồng ý, nàng còn trẻ, còn cả quảng đường phía trước, không thể có bất kì chuyện gì được.
Bác sĩ lắc đầu:
- Không phải vấn đề tiền bạc, loại độc này rất kì lạ, tuy đã loại bỏ nhưng nó vẫn khiến cơ thể nàng chịu tổn thương rất nghiêm trọng. Dựa theo chuẩn đoán của ta, rất có thể sẽ phải ngồi xe lăn hết quảng đời còn lại. Thật xin lỗi, ta cũng đã làm hết sức mình.
- Không, chuyện này không thể nào xảy ra được.
Mỹ phụ vừa khóc vừa gào to, trung niên giữ chặt nàng, dù hắn cố tỏ ra bình tĩnh nhưng vẫn không ngăn được nước mắt đang chạy dài trên mặt. Hắn biết, vị bác sĩ này đây là một trong những bác sĩ hàng đầu cả nước, hắn nói không được thì dù đưa ra nước ngoài thì khả năng chữa trị vẫn không cao.
- Bác sĩ, không biết bệnh tình của con gái ta nếu đưa ra các nước có kĩ thuật tiên tiến có thể có hi vọng hay không?
Lắc đầu, bác sĩ trả lời:
- Không có, chất độc rất mạnh, toàn bộ cơ quan phía dưới của nàng đã bị nhiễm độc, tuy đã loại bỏ hết nhưng hai chân của nàng rất khó có thể đi lại được nữa, theo như ta biết thì y học hiện tại không có cách nào chữa trị.
Tần Chính cũng có chút tuyệt vọng rồi, vị bác sĩ trước mặt là một bác sĩ rất nổi tiếng, trên thế giới cũng có chút tiếng tăm, hắn đã nói không được thì khả năng chữa trị được thật sự rất thấp. Nghĩ như thế nhưng Tần Chính vẫn ôm lấy vợ an ủi:
- Tiểu Mai, ngươi yên tâm. Dù thế nào ta cũng sẽ tìm cách chữa khỏi cho Tuyết nhi.
Một bên ôm Lý Mai, một bên gọi thanh niên lại:
- Ngươi gọi Hồ lão đến đây cho ta.
10 phút sau, thanh niên mang theo một vị lão giả chạy đến. Tần Chính lại gần nói nhỏ với lão giả:
- Giúp ta điều tra xem ai đối với Tuyết nhi hạ độc thủ. Ta muốn hắn chết không có chỗ chôn. Không, kể cả người thân của hắn ta cũng không để yên.
Lão giả gật đầu, vội vã đi làm. Dương Thiên lúc này thi triển Ẩn Thân thuật đứng ngoài nghe hết toàn bộ câu chuyện cũng có chút nhíu mày:
- Có người muốn giết nàng, xem ra chuyện này không đơn giản là cô tình trúng độc như ta vẫn tưởng. Có điều, có ta ở đây thì muốn làm hại nàng là chuyện không thể nào đấy. Cha nàng có lẽ cũng sẽ bảo vệ nàng chặt chẽ.
- Bị liệt nữa người, cái này cũng không phải vấn đề lớn. Nhưng theo như kinh nghiệm thì những lúc thế này là khi phụ nữ yếu đuối nhất. Nhân cơ hội này tiếp cận khả năng thành công sẽ rất cao.
- Đúng vậy. Không cần vội chữa trị cho nàng. Trước tiên phải tán đổ nàng đã.
Dương Thiên ý nghĩ có chút tà ác, kinh nghiệm của hắn toàn bộ là từ trên mạng học được. Nhưng vẫn phải nói hắn quyết định rất chính xác. Tần Tuyết tính tình rất vui vẻ, hòa đồng với mọi người. Nam nhân theo đuổi nàng rất nhiều, dùng đủ loại biện pháp vẫn chưa có ai thành công. Có thể thấy được độ khó trong đó. Bây giờ nàng bị liệt nữa người, tâm linh rất yếu đuối, nếu có chiến lược tấn công phù hợp xác suất thành công tăng đâu chỉ gấp đôi.
Suy nghĩ một hồi lâu, trong đầu Dương Thiên dần vẽ ra một cái kế hoạch. Khóe mệnh vểnh lên. Nở một nụ cười đắc ý:
- Quyết định như vậy đi. Tối nay đi dự tiệc liên hoan, ngày mai bắt đầu kế hoạch. Ta cũng không tin Dương Thiên ta từng hàng phục hàng trăm triệu yêu ma lại không thể hàng phục một cái tiểu nữ nhân.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...