Phong Lưu Chân Tiên

Dương Thiên kiểm tra người bệnh qua một lần, quay lại nhìn Dược Nam:

- Ngươi có kim châm hay không.

Dược Nam liền ngẩn ra:

- Ngươi muốn dùng kim châm chữa cho nàng? Không được, bệnh tình của nàng chắc chắn phải phẫu thuật, ta đã kiểm tra rất kĩ.

- Ngươi cứ mang đến cho ta, mọi việc ta sẽ giai quyết.

Dược Nam cũng đành nghe theo, đi ra khoa đông y lấy một bộ kim châm đầy đủ đưa cho Dương Thiên. Dương Thiên mở hộp, nhìn thấy một đống kim châm dài ngắn các loại trên 100 cây, không khỏi thầm nghĩ: “Nhiều như vậy để làm gì, định làm một người nhím hay sao?”.

Dương Thiên chỉ cần dùng 2,3 kim châm để giúp việc dẫn khí vào cơ thể dễ dang hơn thôi. Chọn ra 3 cây kim châm có kích thước phù hợp, Dương Thiên liền đâm đại vào những vị trí gần chỗ bệnh. Dược Nam đứng kế bên trợn mắt há mồm.

Cái này cũng có thể sao? Tên này đang đùa sao? Ai lại lấy một cái kim châm rất dài đâm thẳng vào trái tim. Nếu không phải sợ nguy hiểm cho người bệnh, Dược Nam đã chạy lại nhổ kim ra rồi.

Dương Thiên tỏ vẻ bề trên, giáo huấn Dược Nam:

- Ngươi y thuật tuy không tệ. Nhưng y học phát triển từ rất lâu, không phải thứ ngươi có thể hoàn toàn hiểu được. Hôm nay ta sẽ cho ngươi chứng kiến một chút.

Nói xong, Dương Thiên chữa bệnh, thông qua 3 cây kim châm truyền linh khí vào để xóa bỏ các tể bào bệnh, đồng thời tái tạo tế bào mới. Trong quá trình đó, Dương Thiên tiếp tục lấy ra thêm 10 cây ngân châm đâm vào các chỗ bất đồng.


Khoảng 15 phút sau, Dương Thiên rút hết kim châm ra, đặt một tay lên người nàng, linh khí lưu chuyển để hồi phục về thể chất. Dù sao nàng bị bệnh một thời gian dài, thể chất đã suy nhược rất nặng.

Đưa mắt nhìn Dược Nam:

- Bệnh tình đã chữa xong, ngươi wNV5Izm hiện tại có thể kiểm tra một chút.

Dược Nam giống như đã chịu không nổi, lập tức tiến lại kiểm tra, từ điện tâm đồ cho đến X-quang. Dương Thiên một bên ngồi xem, không khỏi tán thưởng. Một người có thể sử dụng nhiều loại thiết bị hiện đại như vậy, xem ra rất có tài.

Dược Nam càng kiểm tra vẻ mặt càng kinh ngạc cùng hoảng sợ. Một hồi lâu quay lại nhìn Dương Thiên vẻ mặt sùng bái:

- Bệnh tình của nàng đã hoàn toàn bình phục, hơn nữa thể chất đã không có vấn đề gì. Tuy nhiên vẫn cần thực hiện các kiểm tra sâu hơn để chắc chắn.

Dương Thiên gật đầu, trong thời gian ngắn như vậy vốn cũng không thể kiểm tra kĩ càng. Đứng dậy định đi ra ngoài tìm Triệu Vũ Hinh, Dược Nam liền chạy đến trước mặt:

- Dương Thiên, ngươi có thể dạy ta y thuật của ngươi hay không?

- Cái này cũng không có gì cao siêu, ngươi chỉ cần học tốt tây y của ngươi cũng có thể làm được.

Dược Nam lắc đầu:

- Dù tây y có cao siêu đến đâu cũng cần phải phẫu thuật một phen chứ không thể chữa khỏi hoàn toàn trong thời gian ngắn như vậy. Trung y bác đại tinh thâm ta đã được lĩnh giáo, chắc chắn sẽ không từ bỏ.

Dương Thiên mặt đen lại. Cái gì mà trung y với tây y, hắn hoàn toàn là một kẻ mù về y thuật, đến kim châm còn không phân biệt được tác dụng. Nhưng hắn có chỗ để dựa vào- linh khí. Không sai, là linh khí, cơ thể phàm nhân không ẩn chứa nhiều năng lượng như Tu Chân giả, chỉ cần sử dụng các loại linh khí có linh lực không quá mạnh tiến hành cải tạo đều có thể chữa khỏi.

Nhìn Dược Nam cầu khẩn, Dương Thiên trong đầu ý niệm sau chuyển, làm một bộ dạng cao nhân:

- Trung y cũng tây y đều có điểm hay riêng, ngươi học tây y đã lâu, nên tiếp tục trên con đường đó. Chuyển qua trung y sẽ không có lợi cho ngươi. Y đạo thâm sâu, bất cứ con đường nào cũng chỉ nhằm một mục đích cuối cùng là cứu người. Chỉ cần ngươi trong lòng nghĩ như vậy, đều có thể phát huy y thuật đến mức tận cùng.

Dược Nam nghe xong liền ngẩn ra, vẻ mặt như đang lĩnh ngộ cái gì đó. Dương Thiên thấy tên kia không nói gì nữa liền chạy thẳng ra ngoài.

Hắn cũng không hiểu mình đang nói gì, nghe có vẻ cao siêu nhưng căn bản chỉ là phế thoại. Nhưng lừa một người như Dược Nam thì cũng chỉ có biện pháp này. Nếu tên kia tiếp tục đòi học, hắn cũng không biết dạy cài gì, Tu Chân?

Dương Thiên thở dài:

- Ham học hỏi quá cũng không tốt, cuộc sống ngắn ngủi, nên dành thời gian tận hưởng đi.


Dương Thiên đi ra ngoài, bắt gặp Triệu Vũ Hinh đang lấy hai tay ve góc áo, lo lắng đi qua đi lại. Thấy Dương Thiên đi ra liền chạy ngay đến:

- Dương Thiên, mẫu thân của ta ra sao rồi?

Dương Thiên vẻ mặt nghiêm trọng, quay mặt đi không dám nhìn nàng:

- Triệu lão sư, ta…

Triệu Vũ Hinh vẻ mặt tái nhợt:

- Chẳng lẽ mẫu thân của ta đã không qua được.

Dương Thiên thấy nàng như vậy, cảm thấy mình đùa giỡn có hơi quá mức, quay lại nhìn nàng mỉm cười:

- Ta còn chưa nói hết câu, ta đã chữa khỏi cho nàng. Hiện tại bác sĩ cần kiểm tra lại một lần nữa là có thể xuất viện.

- Thật sự?

- Tất nhiên rồi, ta sao có thể lừa gạt ngươi.

Triệu Vũ Hinh nghe xong, liền chạy vào phòng. Đến cửa liền quay lại nhìn Dương Thiên:

- Ngươi dám trêu chọc ta, lần này nể mặt ngươi đã cứu mẫu thân ta sẽ tha cho ngươi, nếu còn dám như vậy ta sẽ không tha cho ngươi, hừ…

Nhìn Triệu Vũ Hinh trợn mắt hù dọa rồi đi vào trong. Dương Thiên rất bất ngờ, Triệu lão sư không ngờ còn có một mặt đáng yêu như vậy. Thất sách, Lý Bàn điều tra thật quá kém, chi tiết quan trọng như vậy cũng bỏ lỡ.


Nếu Lý Bàn có mặt ở đây nhất định hô to oan uổng. Vẻ mặt này của nàng rất lâu rồi không xuất hiện, hắn làm sao có thể điều tra ra được.

Dương Thiên biết hiện tại Triệu Vũ Hinh cũng không có thời gian cho hắn, liền định đi về nhà. Hắn hẹn Mộc Vũ Hàm vào buổi chiều, hiện tại còn chưa đến trưa, cũng nên về nhà nghỉ ngơi rồi giúp đỡ các chiến hữu công thành.

Dương Thiên vừa đi được vài bước đã thấy một vị mỹ nữ chạy đến, trên tay còn cầm theo một hộp cơm, xem ra là đi đưa cơm.

Tại sao gần đây Dương Thiên gặp nhiều mỹ nữ như vậy? Chẳng phải hắn vẫn nói mỹ nữ vốn rất khó gặp hay sao?

Lý do rất đơn giản, Dương Thiên cảm thấy việc tìm kiếm mỹ nữ quá khó khăn nên đã chủ động thay đổi vận mệnh của mình một chút. Tuy nói Chân tiên căn bản không còn bị vận mệnh ràng buộc, nhưng thêm một ít đào hoa vận để mỹ nữ tìm đến nhiều hơn vẫn có thể. Tất nhiên, chỉ là có cơ hội gặp nhiều mỹ nữ hơn. Còn việc tán các nàng hắn vẫn phải tự làm mà thôi. Dù sao hắn cũng không thể can hệ quá sâu vào. Chân tiên cường đại, con đường vốn không cố định, vận mệnh vốn không thể nào sắp đặt.

Dương Thiên vốn định đi về liền đổi ý, dù sao công thành vào ban đêm vần tốt hơn, khi đó người chơi sẽ đông hơn. Dương Thiên nhìn theo mỹ nữ, thấy nàng đi vào phòng bệnh của mẫu thân Triệu Vũ Hinh, không khỏi ngạc nhiên. Chẳng phải tư liệu có nói Triệu Vũ Hinh là chỉ có một người đệ đệ sao?

Chẳng lẽ là đi đưa cơm cho Dược Nam. Một tên ngốc chỉ biết cắm đầu vào y thuật tại sao lại có một mỹ nữ như vậy làm bạn gái, thực sự quá bất công rồi. Dương Thiên oán trách số mệnh, tại sao đẹp trai cùng tài hoa như hắn hiện tại vẫn chưa có mảnh tình vắt vai.

Tần Tuyết, Diệp Linh, Mộc Vũ Hàm các nàng vẫn chỉ đang trong giai đoạn mờ ám chưa rõ ràng. Tô Nguyệt Nhi, Liễu Mị, Triệu Vũ Hinh, Hoa Thi Âm vẫn chưa đến đâu. Vương Vận, nữ nhân duy nhất phát sinh quan hệ, hiện giờ nàng chắc hẳn cũng không ưa gì hắn, hành động kia mặc dù là để cứu nàng, nhưng vẫn có thể xếp vào mê gian a.

Trong lúc Dương Thiên đang cảm thấy một Chân tiên như hắn thực sự rất thất bại. Thấy mỹ nữ đã khoát tay Dược Nam đi ra, Dương Thiên trái tim cũng tan nát:

- Là sự thực a. Ta hiện tại cảm thấy rất đau lòng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui